Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Độ Của Mạt Mạt

1690 chữ

Trong khi những người khác còn đang vây quanh Mạt Mạt, Phương sư thúc đã bước đến trước mặt Dương Thiên:

- Ngươi chính là người đã giúp đỡ Mạt Mạt?

Câu nói của hắn lập tức thu hút ánh mắt của tất cả những người có mặt ở đây. Lúc này bọn hắn mới chú ý đến người trở về cùng Mạt Mạt. Dương Thiên khiêm tốn trả lời:

- Ta cùng Mạt Mạt vô tình gặp nhau, đều là đồng đạo nên liền ra tay giúp đỡ.

- Đồng đạo?

Mạt Mạt thay Dương Thiên trả lời:

- Hắn tên là Dương Thiên, cũng là Kiếm Tu. Vì tao ngộ bất trắc mà bị lạc đến khu vực số 7. Ta đã hứa với hắn, nếu hắn giúp ta tìm được các ngươi, ta sẽ để hắn gia nhập Kiếm Tông.

Phương sư thúc hừ khẽ:

- Hồ đồ, Kiếm Tông là môn phái hàng đầu tại Kim Tiên Giới, không phải ai cũng có thể tùy tiện gia nhập. Huống hồ chúng ta còn chưa biết rõ thân phận của hắn, lỡ như là nội gián do kẻ xấu phái tới. Nếu có chuyện gì xảy ra, ngươi có thể chịu trách nhiệm được hay không?

Mạt Mạt không ngờ Phương sư thúc lại phản ứng gay gắt như vậy. Bất quá, nàng không hề lùi bước:

- Ta tin tưởng hắn. Mọi chuyện ta sẽ bẩm báo với sư phụ để người định đoạt. Quyết định của sư phụ, mọi người hẳn là không có ý kiến gì chứ?

Không chỉ Phương sư thúc, gương mặt của tất cả những người có mặt ở đây đều nghệch ra. Mạt Mạt tiểu sư muội từ trước đến nay vẫn rất nghe lời, tại sao hôm nay lại kiên quyết bảo vệ một kẻ ngoại nhân?

Mạt Mạt đã nhắc đến sư phụ của nàng, đó là tông chủ của Kiếm Tông, một thần thoại tại Kim Tiên Giới. Đừng nói một tên Hợp Thể kỳ như Phương sư thúc, cho dù Thánh Thể, Hoàn Vũ trong mắt hắn cũng chắng đáng là gì. Dùng danh nghĩa đệ tử của tông chủ, Mạt Mạt hoàn toàn có thể chèn ép tất cả những người ở đây. Nhưng bản tính của nàng vốn ngây thơ, thiện lương, tuổi tác lại còn nhỏ nên luôn bắt người khác gọi mình là tiểu sư muội, thậm chí rất ít khi trái lời người khác. Chính vì điểm này khiến bọn họ hầu như quên mất thân phận cao quý của nàng.

Mạt Mạt đã đứng ra bảo vệ Dương Thiên, Phương sư thúc dù nội tâm khó chịu nhưng vẻ ngoài vẫn lạnh nhạt. Hắn gật đầu nói:

- Đã tìm được Mạt Mạt, các ngươi mau thu xếp hành lý, chúng ta sẽ lập tức quay về Kiếm Tông, tránh cho những tình huống xấu có thể xảy ra. Dương Thiên sẽ đi theo chúng ta, mọi chuyện cứ để tông chủ định đoạt.

Phương sư thúc cũng đã đồng ý, đương nhiên không có ai phản đối nữa. Thân là Kiếm Tu, hành lý cũng không có gì nhiều, rất nhanh liền thu dọn xong. Phương sư thúc làm việc nhanh gọn, lập tức lấy ra một món phi hành pháp bảo dạng thuyền mang tất cả rời đi. Đây là khu vực số 7, hắn không dám sử dụng Ngự Kiếm Phi Hành nên miễn cưỡng phải dùng cách này.

Trên đường đi, những người khác bao quanh Mạt Mạt quan tâm hỏi thăm. Bọn hắn rất tò mò về những chuyện đã xảy ra, đặc biệt là những chuyện liên quan đến Dương Thiên. Tiểu sư muội thân phận tôn quý, thiên phú tuyệt đỉnh, dung mạo xinh đẹp lại ngây thơ trong sáng, là mục tiêu theo đuổi của rất nhiều người. Vậy mà vừa mới lạc nhau vài ngày đã bị người ngoại "cướp" mất, bọn hắn sao có thể dễ dàng bỏ qua.

Dương Thiên đừng từ đằng xa nhìn vào, bộ dạng chẳng mấy bận tâm, tựa như những tên kia không xứng là đối thủ của hắn. Đế Nguyên nghi hoặc:

]

- Nghe nói trong đám tu sĩ, Kiếm Tu là những kẻ nghiêm túc nhất, trong lòng chỉ có kiếm. Vào thời đại của ta bọn hắn đều là những tên tự kỷ cả ngày vác kiếm vung vẫy. Hiện tại dường như có chút khác biệt.

"Những tên tự kỷ suốt ngày vác kiếm vung vẫy". Câu nhận xét của Đế Nguyên tuy thô nhưng thật sự đủ ý để miêu tả về Kiếm Tu thời kỳ đó. Dương Thiên thản nhiên giải thích:

- Đó là Kiếm Tu thời kỳ của ngươi. Trải qua nhiều năm, không chỉ Kiếm Tu, tất cả môn phái tại Kim Tiên Giới đều đã có sự thay đổi. Bọn hắn nhận ra sức mạnh, lợi ích của các mối quan hệ, không chỉ gò bó theo kiểu độc lai độc vãng. Ngoài Kiếm Đạo còn có thể nghiên cứu thêm những thứ khác hỗ trợ, tăng cường uy lực. Chuyện này nói ra rất dài dòng, dù sao cũng là quá trình kéo dài hàng trăm vạn năm. Hiện tại vẫn có những Kiếm Tu tu luyện theo hướng mà ngươi nói nhưng số lượng rất ít. Bởi vì nếu không có cảm ngộ cực cao đối với Kiếm Đạo cùng đạo tâm vững chắc sẽ khó lòng tiến xa được. Tất nhiên, có mất cũng sẽ có mất, Kiếm Tu theo con đường đó nếu đi đến tận cùng, chiến lực sẽ cực kỳ khủng bố. Ví dụ như...

Dương Thiên nói đến đây liền dừng lại, nhắm mắt như đang nhớ lại chuyện gì đó. Nhìn dáng vẻ của tên này, Đế Nguyên thực sự muốn cho hắn một cước. Tiểu tử ngươi còn bày đặt làm vẻ cao nhân là muốn cho ai xem?

- Đừng thừa nước đục thả câu, có gì mau nói rõ.

Dương Thiên nhún vai:

- Ngươi còn chưa đoán ra? Ta nhớ đã từng nói ta cũng là một Kiếm Tu?

Đế Nguyên trợn mắt:

- Chiến lực cực kỳ khủng bố? Tiểu tử ngươi đang tự vuốt mặt mình?

Dương Thiên lắc đầu:

- Ta nói đều là sự thật. Trước kia ta tu luyện đúng là theo con đường thời viễn cổ, không phải Kiếm Tu hiện thời. Còn về chiến lực cũng không phải nói khoác, kể cả tông chủ Kiếm Tông, Kiếm Tổ cũng chỉ có thể đỡ đến Kiếm thứ tám trong Cửu Kiếm của ta. Dù sao cũng phải cảm ơn hắn đã để ta tham khảo tất cả mật tịch bí điển của Kiếm Tông, những thứ đó đã hỗ trợ rất lớn, giúp ta tạo ra Cửu Kiếm hoàn chỉnh.

Đế Nguyên nghệch mặt ra:

- Mẹ nó, ngươi và Kiếm Tổ nhận biết nhau? Tên kia vẫn còn sống? Ngươi còn dám đến gặp hắn, không sợ bị hắn phát hiện hay sao?

Dương Thiên khinh bỉ Đế Nguyên:

- Tốt xấu gì cũng là Hỗn Nguyên Thần Long, tại sao tố chất tâm lý lại kém như vậy? Ta của hiện tại và năm đó khác biệt rất lớn. Bất kể là dung mạo, khí tức đều không giống. Còn có, tên kia có lẽ cũng không nhớ tên thật của ta, từ đầu đến cuối đều gọi ta là Trảm Tiên. Cho nên khả năng bị phát hiện gần như bằng không.

- Ngươi đang giả vờ hay thật sự ngu ngốc? Kiếm Tổ là một trong những vị Tiên Đế nổi tiếng nhất, sở hữu Thông Linh Thánh Kiếm Thể, trực giác siêu cường, cộng thêm Kiếm Nhãn đã phát triển đến mức tận cùng, không hề thua kém Thông Thiên Nhãn. Cho dù ngươi và trước kia có khác biệt lớn eJFxm cỡ nào, hắn vẫn có thể nhìn ra được một hai. Khi nãy ngươi nhắc đến hắn còn khiến ta có chút giật mình. Những kẻ còn tồn tại từ thời đại của ta đến tận bây giờ, tuyệt đối không có kẻ nào là tầm thường.

Dương Thiên bĩu môi:

- Nhìn ra được một hai thì thế nào. Hắn dựa vào cái gì để khẳng định? Hơn nữa, ngươi cho rằng ta không có cách nào qua mặt được hắn sao? Thế nhân tôn thờ Kiếm Tổ như một vị thần, trên thực tế, tên kia rất thú vị. Sau này nếu có cơ hội tiếp xúc ngươi sẽ hiểu được.

Đế Nguyên ngần ngại:

- Thú vị của ngươi là theo nghĩa tốt hay xấu?

Dương Thiên nở nụ cười:

- Cả hai.

Đã quen với trò giả vờ thần bí của Dương Thiên, Đế Nguyên cũng không tiếp tục dò hỏi nữa. Hắn nói qua chuyện trước mắt:

- Khi nãy tên họ Phương kia đã âm thầm phát đi một đạo truyền âm. Chín phần mười là không có ý tốt, ngươi không lo cho an nguy của Mạt Mạt?

Dương Thiên bật cười:

- Gọi vài tên Cung Tiễn Thủ chặn đường, giả vờ phát hiện thân phận Kiếm Tu rồi ra tay. Ngươi nghĩ một tên Hợp Thể kỳ như hắn có thể gọi được kẻ nào lợi hại?

Đế Nguyên không tin:

- Ngươi đoán?

Dương Thiên lắc đầu:

- Đó là nội dung truyền âm của hắn. Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn có thể nhìn thấu nội dung bên trong một đạo truyền âm. Chẳng qua năng lực này hiếm khi có cơ hội sử dụng nên ngươi chưa biết mà thôi.

Đế Nguyên câm nín, cuối cùng chửi thề một câu:

- Khốn kiếp, đã rất lâu rồi mới có cảm giác ganh tỵ như vậy. Nếu không phải Hỗn Nguyên Châu là yêu hạch của ta, ta thực có cảm giác muốn đem nó đổi lấy Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn của ngươi.

- Nằm mơ, ngươi có đưa đến 10 viên Hỗn Nguyên Châu ta cũng không đổi.

Dương Thiên không chút nể mặt châm chọc Đế Nguyên. Không đợi tên kia đáp lại thì bên ngoài đã phát ra một tiếng nổ lớn. Khóe miệng hắn hơi nhếch lên:

- Đến rồi.

Bạn đang đọc Phong Lưu Chân Tiên của Saya Yuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yuniko
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 1747

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.