Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Mỹ Nữ

1744 chữ

Thế giới này rất kỳ lạ, đôi khi lời nói thật lại chẳng có ai tin. Dương Thiên thật lòng khuyên nhũ, Đế Nguyên là cho rằng mình bị xem thường, suýt chút nữa đòi đánh với Dương Thiên ngay tại đây. May mắn, tính khí của tên kia tuy có hơi trẻ con nhưng còn chưa đến mức nông nổi, vẫn tự biết bản thân đang ở trạng thái suy nhược, bỏ lại vài câu khó chịu rồi chui vào bên trong Nghịch Châu, dứt khoát không để ý đến Dương Thiên nữa.

Để lại Phá Thiên đồng nghĩa với việc mất đi Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn, Dương Thiên hành sự phải cẩn trọng hơn một chút. Một tên Hoàn Vũ kỳ tại Xạ Nhật Tông cũng chỉ có được chức vị trưởng lão, tông chủ và thái thượng trưởng lão chắc chắn đều là Bán Tiên. Khả năng cao là môn phái này không chỉ có một vị Bán Tiên, thực lực tổn thể so với Thượng Thanh Tông còn mạnh hơn. Tất nhiên, đây đều là suy đoán của Dương Thiên, Xạ Nhật Tông có bao nhiêu vị Bán Tiên hắn không thể biết được.

Lại nói về Tiếp Thiên Thần Thụ, thứ này nếu chết rồi thì cũng thôi. Nếu còn sống chắc chắn đã sớm bám rễ vào Kim Tiên Giới, không dễ gì lấy ra được. Cho nên trước tiên Dương Thiên muốn đi xuống bên dưới Xạ Nhật Tông để điều tra tình hình. Để tránh bị trận pháp công kích, hắn cần một tấm lệnh bài như của Lý Hoàng.

Để tiện cho việc này, khi nãy Dương Thiên đã âm thầm lưu lại trên người Lý Hoàng một đạo ấn ký truy tung. Lần theo vị trí ấn ký, Dương Thiên rất nhanh tìm được chỗ của Lý Hoàng. Tên này không ở trong phòng mà đang lén lút trong một hang động nhỏ ở lưng núi. Thần thức tỏa ra quan sát, vẻ mặt Dương Thiên trở nên quái dị. Vài hình ảnh 18+ lướt qua trong đầu khiến Dương Thiên lập tức thu hồi thần thức. Hắn đưa tay bóp trán, không biết nói gì cho phải.

Lý Hoàng khi nãy dẫn đầu Chấp Pháp Đội đến mời hắn, tuy không phải bộ dạng chính nhân quân tử gì nhưng cũng không đến nỗi nào. Hiện tại vừa hoàn thành công việc lập tức dụ dỗ nữ đệ tử đến sau núi "bàn chuyện nhân sinh", đúng là nhìn người không thể nhìn vẻ bề ngoài.

Là một người lịch sự, Dương Thiên tất nhiên sẽ không phá hoại chuyện tốt của người khác. Hắn âm thầm dùng Khống Vật Thuật trộm lấy lệnh bài, sau đó vội vả rời đi. Chỉ là chưa kịp đi được bao xa, từ trong hang động kia đã phát ra một tiếng nổ lớn.

Do dự vài giây, Dương Thiên quyết định quay lại, miệng vẫn lẩm bẩm:

- Tuy ta không thường xuyên "bàn chuyện nhân sinh", nhưng mỗi lần đều rất nhẹ nhàng a. Tiểu tử ngươi không biết thương hoa tiếc ngọc, thật sự lãng phí.

Còn chưa đến cửa động, Dương Thiên đã phát hiện một nữ nhân mình đầy máu tươi, y phục rách rưới, xem chừng bị thương rất nặng. Nàng dốc chút sức tàn dùng tay bấu vào mặt đất, cố gắng bò ra khỏi hang. Bên trong hang động, một cánh tay của Lý Hoàng đã nổ tung, vẻ mặt tái nhợt, từng bước khập khiễng bước ra. Hắn phẫn nộ rít gào:

- Tiện nhân, nếu ngươi đã ngoan cố dvCel như vậy, đừng trách ta độc ác. Thứ Lý Hoàng ta không có được, người khác cũng đừng mong có được.

Lý Hoàng vừa dứt câu, còn chưa kịp làm ra hành động gì thì đầu đã lìa khỏi cổ. Hai mắt hắn vẫn mở to, gương mặt không có gì thay đổi, dường như còn chưa kịp hiểu chuyện gì vừa diễn ra. Dương Thiên lắc đầu:

- "Người khác" của ngươi hẳn là không bao gồm ta a.

Khi nãy Dương Thiên không để ý kỹ, vừa thấy liền lướt qua. Hiện tại nhìn thấy một màn này, liên tưởng đến tiếng kêu của nữ nhân có gì đó không đúng, tên Lý Hoàng này chắc chắn là đang cưỡng hiếp nàng. Loại chuyện cưỡng hiếp này Dương Thiên rất ghét, nếu không gặp thì thôi, đã gặp xem như Lý Hoàng xui xẻo. Để cho hắn chết nhẹ nhàng như vậy đã là rất nhân từ rồi. Đoán chừng rất nhanh sẽ có người tìm đến, Dương Thiên nhanh chóng đỡ lấy nữ nhân, mang nàng đến một nơi vắng vẻ để chữa trị.

Vết thương nhìn có vẻ rất nghiêm trọng, nhưng dưới Sinh Lệnh Lực do Dương Thiên tạo ra, chỉ trong chớp mắt đã hoàn toàn bình phục. Bất quá, nữ nhân có lẻ vẫn còn bị chấn động sau vụ nổ nên chưa tỉnh lại được. Dùng một ít nước lau sạch máu tươi trên mặt nàng, vẻ mặt Dương Thiên trở nên quái dị.

Trước mặt hắn lúc này là một thiếu nữ ước chừng 14, 15 tuổi, gương mặt ngây thơ, trong sáng, pha lẫn sự sợ hãi khiến người ta có cảm giác cưng chiều. Kiểm tra tuổi tác, Dương Thiên xác thực vị tiểu mỹ nữ trước mặt hắn vừa tròn 15 tuổi, chắc chắn là thiên tài được Xạ Nhật Tông bồi dường ngay từ nhỏ.

Dương Thiên khẽ thở dài, tương lai nàng chắc chắn sẽ trở thành một đại mỹ nhân, nhưng hiện tại vẫn còn quá nhỏ. Nhìn gương mặt ngây thơ trong sáng này, không ngờ tên Lý Hoàng kia lại nhẫn tâm xuống tay. Vốn định chữa trị cho nàng xong liền rời đi, nhưng nhìn gương mặt này hắn sao có thể nhẫn tâm bỏ đi cho được.

]

Đế Nguyên từ trong cơ thể Dương Thiên đi ra. Hắn đã nhìn thấy từ đầu đến cuối một màn này, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

- Tiểu tử, ngươi có đào hoa vận?

Dương Thiên cười nhẹ:

- Nhận ra rồi sao?

- Ta còn chưa bị mù. Không phải nói Kiếm Tu các ngươi chỉ có kiếm thôi sao?

- Ta không giống bọn hắn. Suốt ngày làm bạn với một thanh kiếm không phải sẽ chán chết sao.

Đế Nguyên tán thưởng:

- Không hổ là đồng bọn của ta, nói rất đúng. Bất quá, ngươi định xử lý sao với vị tiểu mỹ nữ này. Lẽ nào giống như tên Lý Hoàng kia...Ây, như vậy không được tốt lắm. Tuy rằng nàng đã đạt đến Nguyên Anh kỳ, tố chất thân thể không tệ, nhưng tuổi tác vẫn còn rất nhỏ, ngươi nỡ lòng xuống tay hủy hoại...

Đế Nguyên chưa nói hết câu liền im bặt, hắn nhận ra mặt của Dương Thiên lúc này so với đít nồi còn đen hơn. Dương Thiên gằn giọng:

- Có phải gần đây ta hơi dễ dãi với ngưởi rồi hay không?

- Ây, huynh đệ tốt, đừng nặng lời như vậy. Ta dù sao cũng có ý tốt khuyên nhủ ngươi. Rau xanh hái không ngọt, vẫn nên chăm bón một chút, đợi nàng lớn thêm chút nữa...

Ngay lúc Dương Thiên đang định động thủ giáo huấn con giun nhiều chuyện kia, một tiếng rên nhẹ đã ngăn hắn lại. Quay sang tiểu mỹ nữ đang mở to mắt nhìn mình, Dương Thiên nở nụ cười hòa ái:

- Tiểu mỹ nữ, ta là...

Chữ "ân nhân cứu mạng" còn chưa kịp nói ra, tiểu mỹ nữ đã hét to lên. Dương Thiên kịp nắm bắt cử động của nàng, vội ném ra một cái cấm chế cách âm. Dương Thiên đưa tay bóp trán, ra vẻ suy tư nhìn sang Đế Nguyên:

- Ngươi nói thử xem, rốt cuộc là chuyện gì. Ta còn chưa kịp làm gì nàng a.

Đế Nguyên cố nhịn cười, vẻ mặt gợi đòn của hắn khiến Dương Thiên bực mình:

- Có nói hay không?

Đế Nguyên xua tay:

- Đừng nóng. Ngươi nhìn kỹ một chút không phải sẽ phát hiện sao?

Dương Thiên quay đầu nhìn lại. Bộ y phục ướt đẫm máu tươi của tiểu mỹ nữ đã sớm bị vụ nổ phá hoại, hầu như không có tác dụng gì nữa. Chỗ nào cần hở thì hở, chỗ nào không cần hở cũng hở. Khi này hắn mãi chú ý đến vết thương của nàng, một phần là vì vết máu khiến Dương Thiên không chú ý.

Vội lấy ra một bộ y phục nữ ném cho nàng, Dương Thiên quay mặt đi chỗ khác. Tuy nàng chỉ mới 15 tuổi nhưng thân hình cũng không tệ lắm, Dương Thiên cũng không muốn bị mắng là biến thái.

Nhận lấy y phục từ tay Dương Thiên, tiểu mỹ nữ cũng dừng hét lên. Nàng chạy đến sau một gốc cây, tranh thủ rửa sạch vết máu trên cơ thể, đồng thời thay bộ y phục đã rách nát trên người.

Đế Nguyên đứng trên vai Dương Thiên, nhỏ giọng khiêu khích:

- Phía sau gốc cây kia là một tiểu mỹ nữ đang tắm rửa thay đồ, ngươi không muốn xem thử sao. Với thần thức của ngươi, nàng chắc chắn sẽ không phát hiện ra. Nhìn trộm thực sự rất phấn khích a, nhớ năm xưa bản long...

Đế Nguyên còn đang nói dở câu đã bị Dương Thiên nhốt lại vào Nghịch Châu. Nghịch Châu đã bị hắn luyện hóa, Đế Nguyên chẳng qua là ký sinh trên đó, chỉ cần một ý niệm của Dương Thiên cũng có thể nhốt hắn lại.

Xử lý xong tên dâm long Đế Nguyên, Dương Thiên kiên nhẫn đứng đợi tiểu mỹ nữ thay y phục. Gần 10 phút sau, một thân ảnh bộ dạng ngại ngùng bước về phía Dương Thiên.

Lúc này trên người nàng mặc một bộ y phục màu lam nhạt, bên trên có đính vài bông hoa nhỏ, nhìn qua khá đơn giản nhưng lại toát lên được vẻ thanh thuần, tinh khiết của nàng. Dương Thiên xoay người lại, gật đầu tán thưởng:

- Không tệ, so với khi nãy còn xinh đẹp hơn.

Nhớ đến cảnh tượng khi nãy, gương mặt của tiểu mỹ nữ lại đỏ lên. Nàng cúi đầu, lễ phép nói:

- Cảm tạ ơn cứu mạng của tiền bối.

Bạn đang đọc Phong Lưu Chân Tiên của Saya Yuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yuniko
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 1965

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.