Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Nhân

Phiên bản Dịch · 1737 chữ

Hỗn Nguyên Thần Long giật nảy lên:

- Ngươi điên rồi sao? Đám Long Hoàng đó sợ nhất chính là Tổ Long bọn ta sống lại, cướp đi quyền lực của bọn hắn. Nếu biết ngươi đang giúp đỡ ta, chắc chắn sẽ không để ngươi được yên. Ta không biết trước kia ngươi mạnh mẽ cỡ nào, nhưng tu vị hiện tại của có Thánh Thể sơ kỳ, trước mặt Long Hoàng liền yếu đến đáng thương.

Dương Thiên nghiêm giọng:

- Ta tìm nàng để hỏi chuyện, không phải đánh nhau. Vốn định đợi một thời gian nữa khi tu vị đủ mạnh mới đến tìm nàng, nhưng vừa nãy ngươi có nói ta có hai lần sử dụng Dịch Chuyển Thời Không, ta liền quyết định chuyện này.

Hỗn Nguyên Thần Long thở dài:

- Là chuyện gì khiến cho một kẻ như ngươi nóng vội như vậy?

Hỗn Nguyên Thần Long thừa nhận Dương Thiên rất giống hắn, cho nên hắn cũng lý giải được phần nào lối suy nghĩ và hành động của tên này. Bên ngoài cợt nhả, vui đùa có vẻ tùy tiện, hành sự lại kín kẻ, suy tính kỹ càng. Hắn bất chấp nguy hiểm đến gặp Long Hoàng, chắc chắn là vì một thứ gì đó rất quan trọng.

Dương Thiên không trả lời:

- Đến nơi đó ngươi chỉ cần trốn trong Nghịch Châu, nàng sẽ không phát hiện ra. Phải rồi, ta còn chưa hỏi qua tên của ngươi?

Hỗn Nguyên Thần Long biết Dương Thiên đang đánh trống lảng, hắn cũng không truy hỏi:

- Đến lúc này mới nhở hỏi tên bản long? Nhớ năm xưa ta uy chấn Tiên Giới, mọi người chỉ biết ta là Hỗn Nguyên Thần Long, kẻ biết tên thật của ta chỉ có những tên Tổ Long khác.

Dương Thiên hừ nhẹ:

- Dài dòng như vậy làm gì? Ta không có hứng thú nghe quá khứ ngươi oai phong thế nào.

Hỗn Nguyên Thần Long chán nản:

- Tiểu tử ngươi thật biết cách làm người khác mất hứng. Bản long họ Đế, tên chỉ có một chữ, Nguyên.

- Đế Nguyên? Không tệ, đọc rất thuận miệng.

- Ngươi không thấy cái tên này rất bá khí sao?

- Có phần giống tên của nữ nhân.

- Ngươi...

]

...

Lạc Tuyết Long Hoàng thiên phú là Không Gian Lực, bảo vật do nàng đặc chế cũng vì vậy mà có tốc độ di chuyển cực nhanh. Dương Thiên cùng Đế Nguyên trò chuyện được một lát đã đến nơi. Đế Nguyên không nói tiếng nào lập tức chui vào trong Nghịch Châu, thu liễm toàn bộ khí tức, đồng thời chuẩn bị sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng đến Dịch Chuyển Thời Không mang Dương Thiên đi.

Rời khỏi không gian thông đạo, xuất hiện trước mặt Dương Thiên là một khung cảnh trắng xóa. Ngoài một chiếc bàn cùng hai cái ghế đơn sơ thì không còn bất kỳ thứ gì khác. Lạc Tuyết Long Hoàng vẫn dùng khăn che mặt, từ đằng xa đi tới, giọng điệu chậm rãi:

- Đây là tẩm cung của ta, có rất nhiều thứ không thể để người ngoài nhìn thấy, cho nên mới dựng lên huyễn cảnh này.

Dương Thiên thản nhiên:

- Ta sẽ không bận tâm đến những chuyện này.

Lạc Tuyết Long Hoàng gật đầu, nàng mời Dương Thiên ngồi vào chiếc bàn duy nhất ở đây rồi nói:

- Ngươi rất RVWh can đảm, vậy mà lại dám đến đây gặp ta. Lẽ nào không sợ ta lập tức ra tay giết ngươi sao?

Dương Thiên nghiêm túc:

- Nếu ngươi thực sự có tin tức của Hàn Sương, cho dù nguy hiểm hơn nữa ta cũng không chút do dự mà đến đây.

Lạc Tuyết Long Hoàng yên lặng vài giây rồi nói:

- Cách đây một thời gian, tỳ nữ của Hàn Sương, Huyền Hoa đã truyền cho ta một đạo tin tức nói rằng ngươi đã đến Thủy Tiên Giới. Bên trên có ghi lại hình dạng hiện tại của ngươi và một vài thông tin cơ bản, vì vậy ta mới nhanh chóng xác định được người mà ta gặp tại Tổ Long Mộ chính mà ngươi.

Dương Thiên lập tức vui vẻ. Lạc Tuyết Long Hoàng nói Huyễn Hoa báo tin cho nàng, chứng tỏ qua hệ giữa nàng và Hàn Sương là bạn chứ không phải địch. Nói không chừng có thể mượn sức vị Long Hoàng này giải cứu Hàn Sương.

- Mau nói cho ta biết tình trạng hiện tại của Hàn Sương thế nào, có phải rất tệ hay không?

- Còn hơn cả tệ.

Gương mặt Dương Thiên trở nên căng thẳng, hắn không cho rằng Lạc Tuyết Long Hoàng sẽ đem chuyện này ra làm trò đùa. Nếu nàng đã nói như vậy, chín phần mười là Hàn Sương đang gặp nguy hiểm đến tính mạng.

- Chuyện này sao có thể? Hàn Sương là Thánh Nữ của Hồ Điệp Tộc, lẽ nào Hồ Điệp Tộc không bảo vệ nàng.

Hồ Điệp Tộc là một chủng tộc yêu thú rất mạnh. Trong giới yêu thú có thứ hạng rất cao, thực lực tổng thể cũng chỉ thua kém Long Tộc một chút mà thôi. Hàn Sương là Thánh Nữ, tu vị thông thiên, cộng thêm sự hậu thuẫn của Hồ Điệp Tộc, hắn không nghĩ ra ai có thể uy hiếp được nàng?

Lạc Tuyết Long Hoàng vẫn dùng giọng bình thản, không để lộ chút cảm xúc nào:

- Lần này Hồ Điệp Tộc cũng không giữ được nàng. Thậm chí lão tổ tông của Hồ Điệp Tộc phải đứng ra thi hành lệnh trừng phạt. Thời gian của Hàn Sương có lẽ còn không đến 100 năm nữa. Ta nghĩ chuyện này Huyễn Hoa đã nói cho ngươi biết từ trước?

Dương Thiên lắc đầu:

- Nàng nói một cách khá mơ hồ, ta cũng không nắm rõ được tình hình cụ thể. Ngươi mau nói cho ta biết, rốt cuộc Hàn Sương đã phạm phải tội gì khiến cho vị lão tổ tông kia cũng phải ra mặt. Nhớ năm đó ta trộm đi Không Diệt, nàng cũng chỉ bị trách phạt bế quan trăm năm mà thôi.

Thánh Nữ, chức vị này tại Hồ Điệp Tộc được đặt ngang hàng với tộc trưởng. Cho dù nàng phạm trọng tội, hình phạt cũng sẽ được giảm nhẹ hết mức có thể. Lạc Tuyết Long Hoàng nhìn Dương Thiên với ánh mắt khinh thường:

- Ngươi cũng có tư cách hỏi câu này sao? Với thân phận của Hàn Sương, vốn dĩ phải có cuộc sống vui vẻ, là Thánh Nữ cao cao tại thượng được mọi người ngưỡng mộ. Thành thân với Thánh Tử Thiếu Viêm Long, tạo lên mối quan hệ thân thiết giữa hai chủng tộc thượng đẳng, mở ra một thời kỳ huy hoàng cho Hồ Điệp Tộc. Nếu không phải vì ngươi, nàng làm sao lại trầm luân đến mức này?

- Dựa vào phản ứng của ngươi, ta có thể xem người là bằng hữu của Hàn Sương. Những lời trách móc kia tạm gác qua một bên, là ta có lỗi với nàng, ta sẽ bù đắp. Trước tiên mau nói cho ta biết rõ mọi chuyện, là kẻ nào đã bức Hồ Điệp Tộc phải ra tay với chính Thánh Nữ của bọn họ.

Dương Thiên dùng giọng chậm rãi, không chút khí thế. Nhưng Lạc Tuyết Long Hoàng có thể cảm nhận được người này đã thực sự tức giận, hắn vì Hàn Sương mà tức giận. Huyễn Hoa nói đúng, Dương Thiên trước mặt nàng không phải là Trảm Tiên Tiên Đế lạnh lùng, vô tình khi xưa. Nghĩ đến đây, giọng điệu của Lạc Tuyết Long Hoàng liền dịu lại:

- Ngươi muốn nghe chuyện này từ đâu?

Dương Thiên hơi ngẩn ra, suy nghĩ vài giây rồi nói:

- Năm đó ta có hẹn gặp mặt Hàn Sương, không ngờ giữa đường lại bị chín tên Bán Tiên vây công, sau đó hoàn toàn mất đi liên lạc với nàng. Bắt đầu từ đó đi.

Lạc Tuyết Long Hoàng điềm đạm đáp:

- Sau trận chiến kinh khủng đó, một phần Hỏa Tiên Giới đã bị các ngươi hủy diệt. Chiến tích một mình chống lại chín vị Tiên Đế, giết bốn trọng thương năm mà vẫn thoát thân được của ngươi khiến cả Thập Đại Tiên Giới kinh hãi. Nhiều người tin tưởng rằng ngươi đã chết, dù sao vết thương kia cũng quá nặng.

- Ngươi thất hứa không đến hẹn ước, Hàn Sương sau đó lại nghe tin ngươi bị chín vị Tiên Đế vây công thì vô cùng phẫn nộ. Trong cơn tức giận, nàng đã một mình đi tìm năm vị Tiên Đế đang trọng thương kia để trả thù. Một Hàn Sương đang phẫn nộ, năm vị Tiên Đế trọng thương vốn không phải đối thủ của nàng. Kết quả lại tạo thành một hồi chấn động, toàn bộ năm vị Tiên Đế chết trận, Hàn Sương mang theo thương thế nghiêm trọng trở về Hồ Điệp Tộc.

- Sau trận chiến, ngươi hoàn toàn bặt vô âm tín, cái chết của ngươi gần như được xác nhận. Vì vậy mọi trách nhiệm đều đặt lên người Hàn Sương. Chín vị Tiên Đế, ngoại trừ hai tên thuộc Huyết Tộc, bảy tên còn lại đến từ bảy chủng tộc khác nhau, mỗi một cái đều là chủng tộc hàng đầu. Dưới sức ép của bọn hắn, lão tổ tông của Hồ Điệp Tộc đã phải ra mặt hòa giải nhưng không được.

- Theo tộc quy của Hồ Điệp Tộc, nếu Thánh Nữ phạm phải sai lầm không thể cứu vãng, ảnh hưởng đến an nguy của toàn tộc, lão tổ tông sẽ là người đứng ra thi hành hình phạt. Đây là tộc quy của Hồ Điệp Tộc, cho dù những tộc khác bất mãn cũng không thể can dự vào.

- Cuối cùng vị lão tổ tông kia vận dụng Thủy Tiên Lực, đem Hàn Sương nhốt trong một cái quan tài băng. Theo thời gian qua đi, sinh mệnh của nàng sẽ dần bị bào mòn, cuối cùng vĩnh viễn không tỉnh lại được. Hàn Sương chấp nhận hình phạt này mà không hề phản kháng, một phần là vì Hồ Điệp Tộc, một phần khác là nàng thực sự cho rằng ngươi đã chết.

Bạn đang đọc Phong Lưu Chân Tiên của Saya Yuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi honggiatamthieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 2429

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.