Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tranh Đoạt

1719 chữ

- Ta muốn biết cách khống chế Kim Tinh Hỏa?

Đạo truyền âm này khiến Dương Thiên có đôi chút bất ngờ. Nghĩ kỹ lại hắn liền hiểu ra, không ngờ trong tình huống đó vẫn có kẻ chú ý đến tiểu tiết này. Xem ra tên này đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ không hoàn toàn là do cắn đan dược mà thành, cũng tính là có chút năng lực quan sát. Hắn cũng không giấu giếm mà trả lời:

- Ta sao có đủ năng lực khống chế Kim Tinh Hỏa. Chẳng qua là lợi dụng một món bảo vật để nâng nó lên mà thôi.

Tên Nguyên Anh hậu kỳ kia cũng có chút tin tưởng, thay vì nói Dương Thiên có năng lực, thà tin rằng hắn có một món bảo vật lợi hại còn hợp lý hơn:

- Mau đưa nó cho ta, ta cho người một vị trí đi vào cung điện.

Lời hứa này chẳng qua là buộc miệng nói ra, Dương Thiên cũng sẽ không cho rằng tên này thật sự tốt bụng nhường cho hắn một vị trí đi vào. Nơi này nhiều Nguyên Anh kỳ như vậy, làm gì có chỗ cho một tên Kim Đan hậu kỳ. Tại Tu Chân Giới, lời hứa suông thế này chỉ là gió thoảng qua tai, chỉ có kẻ ngốc mới nguyện ý tin tưởng. Có điều, Dương Thiên đang muốn trêu đùa bọn hắn nên rất phối hợp, hắn truyền âm lại:

- Ngươi nói thật, ta thực sự có thể đi vào trong?

Tên Nguyên Anh hậu kỳ âm thầm khinh bỉ, ngươi thực sự cho rằng mình có thể đi vào? Cho dù có nhường cho ngươi một vị trí, ngươi cho rằng mình có thể cùng Nguyên Anh kỳ tranh đoạt để trở thành đệ tử của Đại Thừa kỳ? Không ngờ lên đến Kim Đan hậu kỳ vẫn có kẻ ngu ngốc như vậy, loại người này sống được đến bây giờ hẳn là hoàn toàn dựa vào vận khí.

- Tất nhiên, ngươi không tin ta?

- Không dám, ta lập tức đưa nó cho ngươi.

Dương Thiên tùy tiện lấy ra một cái ngọc giản, đưa vào bên trong chút linh lực rồi ném nó về phía tên Nguyên Anh hậu kỳ. Chụp lấy ngọc giản, tên kia cẩn thận quan sát. Hắn có thể nhận ra bên trong ngọc giản ẩn chứa một sức mạnh kỳ lạ. Chất liệu của ngọc giản không tính là cao cấp, có khả năng bên trong còn cất giấu thứ gì đó. Hắn cố kiềm chế ham muốn khám phá thứ ẩn chứa bên trong, tạm thời vẫn cần nó khống chế Kim Tinh Hỏa, sau khi xong việc có thể đập ra nghiên cứu sau.

Vũ Thần nghi hoặc hỏi:

- Ngươi vừa đưa cho hắn thứ gì?

Dương Thiên nhún vai:

- Rác rưởi.

- Rác rưởi?

Dương Thiên bật cười:

- Rác rưởi đối với ta, bảo vật đối với hắn. Còn về phần công dụng thế nào, lát nữa ngươi sẽ rõ.

Vũ Thần không tiếp tục hỏi. Mọi chuyện đã có Dương Thiên lo liệu, nàng chỉ cần đứng ở một bên quan sát mà thôi. Hai người đứng yên không nói gì, Vũ Thần cảm thấy rất thoải mái. Có Dương Thiên bên cạnh, mọi việc đều đã có hắn gánh vác khiến cho áp lực trong lòng Vũ Thần được buông lỏng. Gồng mình gánh trên vai mối thù của gia tộc, từ một tiểu thư cao quý phải bỏ nhà chạy trốn, gia nhập một môn phái tầm trung như U Linh Tông, khó có thể nói hết những đau khổ cùng áp lực mà Vũ Thần đã phải gánh chịu. Nếu như có một người có thể đứng trước mặt nàng che mưa chắn gió, nói không chừng...

Gương mặt có phần si mê của Vũ Thần không thoát được khỏi mắt Dương Thiên. Hắn có chút khó hiểu hỏi:

- Vũ Thần, có chuyện gì sao?

Vũ Thần giật mình, suy nghĩ vừa nổi lên trong đầu khiến nàng có chút ngại ngùng, vội vàng lắc đầu nói sang đề tài khác:

- Ngươi dự định lát nữa sẽ tranh đoạt hai bệ đá để tiến vào trong cung điện?

Dương Thiên hỏi ngược:

- Lẽ nào còn cách khác sao?

- Không phải, ý của ta là ngươi định một mình đối mặt với gần 20 tên Nguyên Anh kỳ sao?

Dương Thiên bật cười:

- Thì ra là chuyện này. Tuy rằng giải quyết tất cả bọn hắn cũng không phải vấn đề gì quá lớn, nhưng làm vậy mọi chuyện sẽ rất nhàm chán. Chi bằng chơi đùa một chút, lại vừa hợp ý của tên Đại Thừa kỳ kia?

Vũ Thần khó hiểu:

- Vị tiền bối kia có ý gì?

Dương Thiên giải thích:

- Ngươi còn chưa hiểu sao? Nếu điều kiện đi vào cung điện là mười ngọn Kim Tinh Hỏa, tại sao không trực tiếp để những ai đoạt được vào trong mà còn phải bày trò thắp sáng mười ngọn đuốc rồi dùng bệ đá để tiến vào. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, tranh đoạt thực sự sẽ bắt đầu khi mười ngọn đuốc đồng thời thắp sáng. Đây không chỉ phụ thuộc vào thực lực mà còn nằm ở tâm cơ, dù sao hắn cũng không muốn nhận lấy một tên đệ tử hữu dũng vô mưu.

Vũ Thần đã hiểu, vui vẻ nói:

- Ngươi đã biết rõ như vậy, hẳn là đã nghĩ ra cách tranh đoạt?

Dương Thiên gật đầu:

- Chút tiểu xảo mà thôi, lát nữa ngươi sẽ biết.

Thời gian chờ đợi cũng không quá lâu, Dương Thiên cùng Vũ Thần nhắm mắt điều tức một ngày, hai ngọn Kim Tinh Hỏa cuối cùng cũng đã được đưa về đến nơi. Nhìn ngọn Kim Tinh Hỏa cuối cùng được đặt trong tảng băng trước mặt, tên Nguyên Anh hậu kỳ do dự một lúc rồi lấy ngọc giản ra, đưa linh lực vào trong để kích hoạt nó.

Từ bên trong ngọc giản phát ra từng gợn sóng linh lực thần bí, Kim Tinh Hỏa bất ngờ bùng cháy, đem tảng băng kia hòa tan hoàn toàn. Theo sự điểu khiển của tên Nguyên Anh hậu kỳ này, Kim Tinh Hỏa bay lượn vài vòng quanh hắn. Nhưng cho dù cố gắng cỡ nào, hắn cũng không khiến Kim Tinh Hỏa bùng cháy một lần này. Tên Nguyên Anh hậu kỳ này rút ra kết luận rằng ngọc giản quả thực có thể điều khiển Kim Tinh Hỏa, chỉ là vẫn cần một thời gian để làm quen với nó mà thôi.

Trong ánh mắt kinh hãi của những kẻ khác, tên Nguyên Anh hậu kỳ dùng ngọc giản điều khiển Kim Tinh Hỏa bay lên ngọn đuốc cuối cùng. Mười ngọn đuốc đồng thời được thắp sáng, mười bệ đá bên dưới phát ra hào quang trận pháp rực rỡ. Trong ánh mắt tất cả những người ở đây đều hiện lên vẻ tham lam, không ai thèm nói với ai tiếng nào, đồng loạt lao lên tranh giành.

Hợp tác cũng tốt, thuộc hạ cũng tốt, tất cả những thứ đó lúc này đều không quan trọng. Chỉ cần vào được bên trong cung điện, hoàn thành thử thách, trở thành đệt tử của Đại Thừa kỳ, một tên Nguyên Anh hậu kỳ cũng chỉ là nhãi nhép mà thôi. Mọi người đều có tư tưởng này, tên Nguyên Anh hậu kỳ kia làm sao không biết. Bất quá, bản thân hắn cũng không có ý ngăn cản. Có đến mười vị trí tham dự, hắn chỉ cần một trong số đó là được rồi. Hơn nữa, nhưng tên kia đều rất sợ hắn, tất sẽ không dám tranh giành.

Chỉ thấy tên Nguyên Anh hậu kỳ vung tay, một pháp bảo hình bia mộ bay ra, cắm ngay trước một bệ đá. Những tên kia nhìn thấy một màn này đều biết là hắn muốn đánh dấu chủ quyền nên liền trực tiếp bỏ qua bệ đá đó mà chọn những cái khác. Khi tám bệ đá đầu tiên đã bị chiếm mất, cộng thêm bệ đá của tên Nguyên Anh hậu kỳ, chỉ còn lại đúng một vị trí duy nhất, đám người kia càng thêm quyết liệt, bất chấp tất cả cùng đến những pháp thuật, pháp bảo, bí pháp mạnh nhất tấn công lẫn nhau.

Trong khi bọn hắn còn mãi mê chém giết, hai bóng người không biết từ đâu xuất hiện bên cạnh bệ đá thứ chín. Dương Thiên đưa tay vòng qua eo Vũ Thần, nhẹ nhàng đặt nàng lên bệ đá. Trong ánh mắt ngốc trệ của đám Nguyên Anh kỳ, Vũ Thần được lực lượng tỏa ra từ bệ đá bao phủ. Một khi bệ đá đã bị chiếm sẽ có trận pháp bảo vệ, cũng tức là kẻ đến sau không thể tranh đoạt được nữa. Gần mười tên Nguyên Anh kỳ mắt tràn đầy tơ máu, điên cuồng công kích Dương Thiên. Một số ít thì bắt đầu có ý liều mạng, chuyển hướng nhắm vào bệ đá của tên Nguyên Anh hậu kỳ kia.

Đáng tiếc, thân hình Dương Thiên lại lóe lên một cái rồi biến mất. Toàn bộ công kích rơi vào khoảng khống. Mất đi mục tiêu công kích, cả đám Nguyên Anh kỳ ngơ ngác, không biết nên làm gì tiếp theo. Còn về phần những tên có ý định đến bệ đá cuối cùng, vừa lao đến gần thì từ bên trong bia mộ đưa ra hơn mười cánh tay. Những cánh tay vươn dài, dùng tốc độ cực nhanh bắt lấy bọn hắn. Lực đạo vận chuyển, trong nháy mắt đã đem hai tên Nguyên Anh kỳ xé nát, máu thịt bay tung tóe khắp nơi. May mắn, những cánh tay này chỉ đơn thuần có lực đạo cực đại nên, Nguyên Anh trong cơ thể bọn hắn vẫn kịp thoát ra.

Hai Nguyên Anh kinh hãi gần chết, muốn xoay người bỏ chạy thì một ánh chớp lóe lên, cả hai trực tiếp bị một đòn đánh thành hư vô. Tên Nguyên Anh trung kỳ tay cầm lưỡi hái, giọng nói lạnh lùng vang lên:

- Còn có ai?

Bạn đang đọc Phong Lưu Chân Tiên của Saya Yuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi biso000
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 2346

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.