Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Tinh Hỏa- Đại Thừa Kỳ

1771 chữ

Dương Thiên vừa dứt lời, ma thụ lập tức bị kiếm khí chia năm xẻ bảy. Từng cành cây cùng thân cây vẫn đang bốc cháy hừng hực rơi bắn ra khắp nơi. Ma thụ bị hủy, ma âm cũng biến mất, chúng tu sĩ khôi phục lại bình tĩnh, trong mắt ai nấy đều tỏ ra vô cùng hoảng sợ. Tuy khi ấy thần trí không tỉnh táo, lúc khôi phục trở lại, bọn hắn vẫn có thể nhớ rõ những chuyện bản thân đã làm. Nhân thế đều nói rằng ma tu khát máu, giết người không ghê tay, nhưng tại đây đều là thiên tài đệ tử của những môn phái, sống trong nhung lụa, đa phần ít trải qua những cảnh đầu rơi máu chảy thảm khốc như thế này.

Tất nhiên đây là để nói phần đông, tại đây cũng có những ngoại lệ. Tựa như Vũ Thần đã tận mắt chứng kiến cả gia tộc bị diệt, cảnh tượng khi đó còn thảm khốc hơn thế này rất nhiều. Vũ Thần lúc này có chút ngơ ngác, không phải vì cảnh tượng đẫm máu kia mà là vì thủ đoạn thông thiên của Dương Thiên. Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn, nghiêm túc nói:

- Dương Thiên, tu vị của ngươi rốt cuộc đã đạt đến cảnh giới nào. Gốc ma thu kia tối thiểu cũng là Nguyên Anh sơ kỳ, vậy mà ngươi chỉ cần điểm một chỉ là tiêu diệt được. Đây chắc chắn không phải điều mà một tên Kim Đan hậu kỳ có thể làm.

Dương Thiên hơi nhớ ra, từ khi trở về U Linh Tông hắn luôn khống chế khí tức ở mức Kim Đan hậu kỳ để che mắt. Kim Đan hậu kỳ có thể làm ra những chuyện này, Vũ Thần nghi ngờ cũng là bình thường. Có điều bởi vì Dương Thiên cho rằng mình sắp rời đi nên mới cố ý thể hiện như vậy, nên để mọi thứ rõ ràng, sau này gặp lại sẽ dễ ăn nói hơn.

Hắn cười nhẹ nói:

- Chuyện này hiện tại không tiện giải thích. Nếu ngươi muốn biết, sau khi rời khỏi Thiên Âm Bí Cảnh ta sẽ nói cho ngươi.

Vũ Thần giật mình:

- Thực sự có thể nói cho ta biết?

Vừa rồi nàng bị ngạc nhiên quá độ nên mới buộc miệng hỏi một câu như vậy. Tu sĩ đã cố ý ẩn giấu tu vị ắt hắn là có ý đồ gì đó, sẽ không dễ dàng nói ra cho người khác biết. Vũ Thần tự nhận quan hệ giữa nàng và Dương Thiên không tệ, nhưng còn chưa đến mức mọi bí mật đều có thể chia sẽ. Đừng nhìn Dương Thiên bỏ ra một lượng lớn điểm cống hiến mua một suất tham dự cho nàng, chẳng qua là hắn quá giàu có mà thôi. Một kẻ có thể bỏ ra 55 triệu cống hiến mua một suất tham dự chỉ để chọc tức người khác sau đó tặng lại, Vũ Thần không cảm thấy địa vị của mình trong lòng Dương Thiên có gì quá đặc biệt.

Dương Thiên nhìn khung cảnh đẫm máu này, cảm thấy không thích hợp để tâm tình lắm liền nói:

- Chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện.

Vũ Thần nhìn về phía những mảnh gỗ vụn còn đang bốc cháy:

- Giúp ta ngăn cản những tên kia.

Không đợi Dương Thiên đáp lại, Vũ Thần đã lao đến chỗ cái gốc còn sót lại của ma thụ, ý đồ đoạt lấy bảo vật ở bên trong. Những kẻ đứng gần đó cũng rất nhanh phản ứng lại, đồng loạt phát động pháp bảo công kích. Vũ Thần không thèm để ý đến những công kích kia, nàng tin tưởng Dương Thiên có thể giải quyết chuyện này. Quả vậy, những công kích nhìn bề ngoài có phần đẹp mắt kia còn chưa kịp đến gần Vũ Thần đã bị kiếm khí chém nát. Tiếp đến, những kẻ chủ động công kích lần lượt nổ tung, máu thịt bắn tung tóe. Vài người đứng từ đằng xa thấy một màn này cả người không khỏi rung lên, chút ý tưởng tranh đoạt bảo vật cũng tan biến. Nói đùa, cho dù là Nguyên Anh kỳ tu sĩ cũng chưa chắc có được thủ đoạn khủng bố như vậy, liều mạng tranh đoạt chỉ là tự tìm đường chết mà thôi.

Đến được gốc cây, Vũ Thần cẩn thận lấy ra một bình nước, nhỏ vào bên trong vài giọt rồi dùng tay nâng lên một tảng băng to bằng lòng bàn tay. Đáng nói là, bên trong tảng băng này là một ngọn lửa màu vàng kim đang bùng cháy khiến cho tảng băng có dấu hiệu tan chảy rất nhanh. Vũ Thần tay vẫn cầm tảng băng kia, hướng về phía Dương Thiên. Nàng không dừng lại mà lướt qua người hắn, chỉ đệ lại một câu "đi thôi" rồi tiếp tục phóng vào sâu bên trong Thụy Sâm Lâm.

Mãi cho đến một nơi vắng người, Vũ Thần mới dừng lại. Lúc này tảng băng trên tay nàng đã sắp tan hết, Vũ Thần vội vả ném nó về phía Dương Thiên. Dương Thiên vừa tiếp lấy, tảng băng cũng đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một ngọn lửa vàng kim rất đẹp mắt. Nắm lấy ngọn lửa chơi đùa vài giây, Dương Thiên nhìn Vũ Thần:

- Thứ này chỉ là một ngọn lửa được tách ra, không phải bản nguyên, vốn không thể luyện hóa để sử dụng, ngươi đoạt lấy để làm gì?

Một ngọn lửa muốn luyện hóa để sử dụng cần phải có bản nguyên của nó, còn thứ được tách ra này chỉ tồn tại được trong một thời gian ngắn sẽ biến mất, không có tác dụng gì. Nhìn bộ dạng của đám người kia, nguyên do khiến bọn hắn đến đây liều mạng với ma thụ cũng là vì thứ này. Dương Thiên vừa mới đến đây, còn chưa hiểu đang có chuyện gì diễn ra, hắn đang đợi Vũ Thần giải thích.

Vũ Thần nhìn ngọn lửa trên tay Dương Thiên, vẻ mặt có chút ao ước:

- Thứ này gọi là Kim Tinh Hỏa, được một vị tiền bối Đại Thừa kỳ cố ý đặt vào bên trong Thụy Sâm Lâm. Người vừa mới đến nên chưa biết, lần này thử thách tại Thụy Sâm vmYSQ Lâm có chút thay đổi. Một vị tiền bối Đại Thừa kỳ có ý tìm kiếm đệ tử nên đã đặt vào trong này mười gốc ma thụ, bên trong mỗi gốc đều có một đốm lửa của Kim Tinh Hỏa. Chỉ cần thành công đem nó đến được cung điện của người nó sẽ được tiếp nhận thử thách tiếp theo, có cơ hội được Đại Thừa kỳ thu làm đệ tử.

Dương Thiên gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Cũng khó trách Vũ Thần hưng phấn đến như vậy. Một đệ tử Kim Đan kỳ như nàng, Đại Thừa kỳ là một thứ gì đó rất khủng bố, kể cả năm bị tông chủ U Linh Tông trong mắt bọn hắn cũng chỉ như con sâu cái kiến. Chỉ cần trở thành đệ tử của tên đó, có thể nói là nhất bộ đăng thiên.

- Vậy ngươi nên giữ thứ này mới đúng, tại sao lại đưa cho ta?

Vũ Thần giả vờ hỏi:

- Ngươi không muốn trở thành đệ tử của Đại Thừa kỳ?

Dương Thiên nhún vai:

- Không hứng thú. Trên thế giới này ta chỉ có một sư phụ duy nhất.

- Vậy đó hẳn là một người rất lợi hại?

- Nào chỉ lợi hại, hắn là...Ngươi định hố ta?

Vũ Thần bĩu môi:

- Ai thèm hố ngươi. Không hứng thú thì thôi, ta cũng không có ý định nhường cho ngươi. Muốn cầm lấy thứ này cần có một loại nước đặc biệt bao bọc bên ngoài. Lúc trước ta bất cẩn làm đổ, chỉ còn thừa lại một ít đã sử dụng hết khi nãy cho nên mới nhờ người giữ tạm.

- Có nguy hiểm như vậy sao? Ngươi ném nó cho ta, không sợ ta bị nó thiêu cháy sao?

- Đây không phải là do ta tin tưởng vào năng lực của ngươi sao?

Vũ Thần đã nói vậy, Dương Thiên còn ý kiến được gì. Hắn tung ngọn lửa lên cao, dùng nó như ngọn đen soi sáng không gian tăm tối rồi ngồi xuống một gốc cây khô:

- Tiếp theo ngươi muốn đi đến cái cung điện của tên Đại Thừa kỳ kia?

Vũ Thần ngồi xuống bên cạnh Dương Thiên, khẽ lắc đầu:

- Ta muốn nghe chuyện của ngươi trước.

- Là chuyện gì?

- Chuyện ngươi vừa nói khi nãy. Tu vị của ngươi, thân phận của ngươi?

- Cái này, không phải đã nói đợi đến khi hoàn thành Thiên Âm Bí Cảnh hẳn nói sao?

Vũ Thần thở dài:

- Nếu ta thành công vượt qua thử thách, trở thành đệ tử của vị tiền bối kia, hắn sẽ lập tức đến đây đưa ta đi. Khi đó có muốn nói cũng không được.

Dương Thiên đột nhiên bật cười, đưa tay xoa đầu Vũ Thần:

- Yên tâm đi. Cho dù có là như vậy, ta cũng có cách để gặp được ngươi.

Vũ Thần nghi hoặc:

- Ngươi dám chắc? Đây là tin tức do chính vị tiền bối kia lưu lại trong cung điện. Khi thử thách vừa hoàn thành, chân thân hắn sẽ đến đây mang người thắng cuộc rời đi. Hoàn toàn không có thời gian...

Dương Thiên cắt ngang lời nàng:

- Từ trước đến nay, đã có lần nào ta nói mà không làm được hay chưa?

Dương Thiên nói ra lời này buộc Vũ Thần phải nhớ lại. Quả thực, mỗi một lần Dương Thiên nói ra điều gì đó, Vũ Thần đều cho đó là chuyện viễn vông không thể thực hiện. Nhưng hết lần này đến lần khác hắn đều chứng minh, trên thế giới này không gì là không thể. Nhưng lần này là Đại Thừa kỳ, có thể xem như thần tiên trong mắt tiểu tu sẽ như bọn hắn. Muốn hắn dừng lại đợi hai người nói chuyện, có thể sao?

Bất kể thế nào, Dương Thiên đã kiên quyết như vậy, Vũ Thần cũng không muốn phản bác hắn. Hơn nữa, nơi này tụ tập rất nhiều thiên tài, khả năng nàng chiến thắng rất thấp, tạm thời chưa cần lo lắng về những chuyện này.

Bạn đang đọc Phong Lưu Chân Tiên của Saya Yuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi biso000
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 2252

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.