Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1263 chữ

Phá cửa là 1 đàn ông cao lớn nhìn rất đô con cao khoảng 1m8 , đập vào mắt là vết sẹo dài từ mắt xuống gò má , đôi tay run lên vì sợ hay giận dữ thì chỉ có người đó biết mà thôi . Không nói không rằng đi đến Duy và Hiếu sau đó nhìn người đang tra xét liền túm áo của Hiếu lên sau đó tát cái ‘ Bốp ‘ vào mặt của Hiếu . Duy ngẩn người ra định hét lên thì người kia vứt Hiếu ra ngoài phòng như cái đồ chơi và chỉ ngón tay vào người xem xét ý bảo cút ra ngoài . Chính xác mục đích là Duy không biết điềm tốt hay điềm lành đây ?

Bên ngoài Hiếu bị vứt ra thì nằm im giữa sân , mọi người nhìn vào thì tụ tụ tập tập lại , người kiểm soát từ phòng chạy ra vội vàng đỡ Hiếu ngồi dậy

: ”Thứ nhất cho tôi cái lý do , thứ 2 mọi sự việc hôm nay chỉ cần nhớ và im lặng , thứ 3 chuẩn bị tinh thần cho mọi việc “ Nói dứng câu Hiếu đứng dậy như không có chuyện gì , phủi bụi từ áo quần xuống đôi mắt vẫn ung dung như chẳng có chuyện gì khiến cho cậu bé này lo lắng thêm . Mọi người còn ảo tưởng với chiều cao của một đứa bé 1m5 14 tuổi này đang cao lên một cách chóng mặt , cách nói như chỉ huy khiến một số người không biết chuyện gì bắt đầu tức giận thì Hiếu nghiêm mặt liếc mắt đảo qua hết khiến cho mấy người trung niên ngồi bệt xuống đất còn chị em thì mắt phát sáng như muốn ăn tươi nuốt sống cậu bé thú vị này . Người kiểm soát định lên tiếng thì nghe tiếng như vật nặng rớt xuống mặt đất phát ra từ phòng lúc nãy . Mọi người vội vàng chạy đến , khung cảnh trước mắt khiến mấy người con gái nôn mật xanh mật vàng . Còn lại mấy người trung niên còn nuốt nước bọt , định lấy vũ khí lao vào thì Hiếu hét lên

-“ Dừng lại , mọi việc đến đây thôi , Duy ra ngoài cổng đợi tớ ra “ Duy vội vàng lấy ít giấy xoa vết máu con nóng trên người và đi ra ngoài . Ra ngoài đợi một lúc thì Hiếu lấy từ balo của mình chiếc áo rồi đưa cho Duy “ Thay đi , lấm lem quá “ Quá quen thuộc với nhau nên không cần phải nói gì cả Duy lấy áo đến góc tối đổi lại áo mới . Cả hai đều đi dạo dọc con sông ánh đèn chiếu rọi mặt hồ khiến Duy nhớ lại .

Lúc Hiếu bị vứt ra người đàn ông trung niên không nói không rằng đi đến mặt đối mặt với Duy

-“ Tại sao ? Bọn tôi nhớ chưa từng chú lần nào tại sao lại làm thế với bạn tôi “ Người đàn ông giống như không nghe mà từ trong túi dưới đùi lấy ra con dao . Nhìn kỹ con dao dài khoảng 30cm nhọn phần đầu , dưới cán khắc hình con hổ kèm theo 3 cái đường vân chắc chắn đó là đồ thật chứ không phải chỉ là trang trí cho đẹp . Ánh mắt Duy nhíu lại , cuộn lại nắm đấm , gồng cơ lên , đường vân như ẩn như hiện như muốn bung ra hết sức . Duy biến mất , trong mắt của người đàn ông Duy biến mất rồi xuất hiện trước mặt tung đấm vào bụng khiến cho người đàn ông mất tri giác thả con dao và gục xuống 2 tay ôm bụng , thừa dịp Duy giơ chân lên cao đá xuống đầu , lực sát thương cao đến nỗi đã có máu từ người đàn ông bắn lên áo của Duy . Khung cảnh rất mất tự nhiên người đàn ông phía trước mặt đã lõm vào trong nền còn Duy dùng 1 bàn tay xoa huyệt thái dương “ Sâu mọt thì phải làm sạch , để lá cây có thể tươi tốt nhưng “ đang nói thì Hiếu và mọi người xông vào .

-“ Hiếu , tớ thấy tớ rất mâu thuẫn , tớ không biết tại sao tuổi ăn tuổi lớn như tớ tại sao cứ suy nghĩ lung tung , luôn đưa ra lựa chọn , lúc lựa chọn thì đắn đo không dám , cảm giác cứ như đa nhân cách vậy ? “ Duy lên tiếng

-“ Suy nghĩ nhiều vậy làm gì , còn suy nghĩ thì tớ thấy cậu càng suy nghĩ càng đưa ra những thứ vô lý và phi lý hơn , hãy đi ngược dòng nước xem , chắc chắn có con cá to hơn thì sao đúng không nào ? ‘’ Hiếu suy ngẫm một lúc và nói thêm

-“ Thêm nữa là ai sinh ra cũng có trách nhiệm với cuộc sống của mình , có người sinh ra mang lại niềm vui cho cuộc sống , có người vì lý tưởng điên rồ của bản thân mình mà vứt bỏ lời đàm tiếu của mọi người , ai ai cũng nên tìm ra chân lý của bản thân mình đã mới nói đến mình có nên tiếp tục hay không ? “ Hiếu cười đưa cho Duy chai nước . Duy đưa chai nước vào lòng rồi cười . Bỗng nhiên có ánh sáng chiếu vào cả 2 đó là chiếc o tô đ ingang qua , nhưng đến chỗ thì dừng lại . Một cô gái bước xuống , khuôn mặt điển hình mộc mạc của thiến nữ đôi mươi mỉm cười nói “ 2 đứa lúc nãy giúp đỡ tai nạn ô tô nãy phải không nhỉ ? . Chị mời hai đứa về nhà chị để nói lời cảm ơn có được không ?”

-“ Chị là ai ? ‘ Hiếu có vẻ đề phòng

-“ Thấy hai đứa lạ mặt còn nói giọng khác , nên chị nghĩ hai đứa nơi khác đến vừa rồi còn giúp mẹ của chị nữa nên , em thấy đấy “ Cô gái nói giọng rất nhỏ nhẹ . Hiếu suy ngẫm rồi nhìn Duy , Duy gật đầu rồi cả 3 lên xe

Ở nơi khác , tại phòng cuối hành lang của trụ sở cảnh sát , ở giữ có 12 ghế xếp thành 2 hàng , đối diện đó là 5 chiếc ghế chiễm chệ bị bỏ trống , thật bất ngờ khi trụ sở cảnh sát lại có căn phòng đặt biệt như vậy . Một lúc sau cánh cửa được mở ra có đoàn người đi vào ngồi đến 12 chiếc ghế phía sau , nhìn lên 5 chiếc với sự tôn kính . “ Chuyện lúc tối là sao ? sự việc này ảnh hưởng rất lớn đến dân thường , tại sao sơ suất như vậy ?”

-“ Chuyện dị năng là một chuyện , chuyện bên kia là chuyện thứ hai , tại sao động đến ngài ấy ? “ người khác hét ầm lên

-“ Lão Ngô , dừng lại , ông nói chuyện bớt dùng sức đi . Hiện tại vấn đề trọng yếu là vùng này yên ổn đã , Hắc Bạch cần về chung một nhà để giải quyết vụ này thôi “ người thứ 3 lên tiếng . Mười người đồng ý còn lại hai người không ý kiến

Bạn đang đọc Phiêu Lưu Việt Nam sáng tác bởi Tieucactu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieucactu
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.