Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một cái đồ đệ

Tiểu thuyết gốc · 870 chữ

Chỉ thấy cái kia đà chủ đau đớn biến đổi dần thành một cái gớm giếc quái vật,đôi mắt thì lòi ra,cái miệng thì răng mọc lởm chởm, nước miếng rơi đầy rẫy,đầu tóc thì dài quấn tới chân, dưới cổ thì nứt ra một vết, nước đen từ trong đấy chảy ra,hai cách tay thì sần sùi dài ra quái dị, ở trên bàn tay lại thấy móng tay dài hoằng,nhất là cái bụng to như đang mang thai,mà chổ đấy lại có vết nứt đồng dạng chảy ra nước đen.

Lão tăng thấy thế tức thì niệm ngôn cho cái kia chuỗi hạt bay lại về tay mình lui lại” Mẫu quỷ lục hài a”lão tăng cũng có chút bình tĩnh lại thở dài”cũng là vì trường sinh đại đạo a”.

Cái kia quỷ mẫu lập tức đứng dậy,mặt ngửa lên cao thét lên, lập tức toàn bộ cửa nhà nổ bể,bàn tay trực tiếp quẹt vào tường, cái tường đứt ra như thể đang cát miếng giấy đồng dạng,rồi nhìn về lão tăng nhân như muốn nuốt sống lão.

Lão tăng trên tay trái không biết từ lúc nào xuất hiện một cây trượng, xong nhìn về mẫu quỷ lục hài nói”may mắn a,ngươi chỉ là chuyển tứ hài,nếu là lục hài thì duyên với bần tăng cắt đứt từ đây a”.

Bỗng nhìn thấy cái kia trượng ,Mẫu quỷ lục hài hoảng loạn ,bản năng mách bảo nó phải chạy khỏi thứ này,lại tiếp hét lên muốn đụng cái tường chạy thoát, nhưng cái tường như yểm bùa đồng dạng dù cho có bị cào nát nứt như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể xuyên qua được,sau đó nó trực tiếp đụng qua căn phòng chạy về phía cuối.

Lão tăng đập đuôi trượng xuống dưới sàn nhà sau đó hét lên chữ”Tịnh” lại đập đuôi trượng xuống sàn nhà rồi tiếp hét lên chữ”Tịnh” tiếp lại đập mạnh đuôi trượng xuống sàn nhà rồi hét lên chữ”Tịnh”.

Một lần sau lại nội lực hơn lần đầu.

Cái kia quỷ mẫu bị dính ba lần chữ ”Tịnh”, khiến cho nó thoi thóp đau đớn, ẩn cho cái quỷ mẫu trở lại hình dạng ban đầu,hoảng hốt ngước nhìn về lão tăng nhân.

Lão tăng đi chân trần, mặt vô niêm,tay trái cầm trượng, tay phải mang chuỗi hạt,toàn thân phạn văn dày đặc bao phủ bước tới.

Cái kia quỷ mẫu dừng lại rơi lệ, cắn răng,hai cánh tay dài để xuống sàn nhà, phun ra liên tiếp bốn cái quỷ hài bay tới chổ lão tăng nhân,”ầm ầm ầm ầm” bốn cái quỷ hài vừa bay tới chổ lão tăng nhân thì nổ ra,khiến cho cả căng phòng bổng chốc dày đặt quỷ khí.

Lão tăng nhân nhìn về chổ tiểu hài tử đang ngủ và lão già tầm thường đang nằm, rồi dùng tay cầm trượng đập đuôi trượng xuyên qua sàn nhà, thốt lên chữ”Thiện” ,đứa trẻ với lão già tầm thường như vô cấu đồng dạng ,những cái kia quỷ khí dù bay xung quanh nhưng lại không nào thể xuyên qua được.

Lão tăng lại nhìn tiếp về phía cái kia quỷ mẫu, tay phải mang tràng hạt ném lên trên cao,tràng hạt như có linh đồng dạng, từ trên cao bay về phía quỷ mẫu, bỗng chàng hạt biến to ba gấp ba lần bao phủ toàn thân quỷ mẫu, rồi rút lại, buộc chặc cái kia ”quỷ mẫu lục nhi”.

Cái quỷ mẫu bị chàng hạt buộc chặc lập tức bị ngã xuống, lăn qua lăn lại,tức giận rống lên.

Lão tăng đi chân trần,mặt vô niệm,tay trái không mang gi,tai phải không mang gì,bước tới chỗ quỷ mẫu khoang chân ngồi xuống,hai tay vòng lại dưới bụng,trực tiếp niệm kinh văn.

Cái kia quỷ mẫu càng thét càng to ,càng thê lương,rồi một phút,rồi năm phút,quỷ khí trong phòng cũng bị tẩy đi,cái kia quỷ mẫu cũng triệt để dừng thét,nằm thoi thóp, run rẩy,dần dà cơ thể trở lại thành một cái tráng hán rung rẫy nằm dưới đất.

Lão tăng niệm xong kinh văn,đứng dậy nhìn cái kia run rẫy tráng hán nói” Bần Tăng danh là Vô Ngu, tới từ Bắc Luân ,là một cái khổ hạnh tăng nhân,nay bước tới Hoa Linh thành,hữu duyên gặp phải thí chủ,nếu thí không ngại có thể bái bần tăng làm thầy, cùng đi tứ phương,trao thiện duyên, tích công đức a?” .

Cái kia tráng hán cố gắng di chuyển tới trước mặt lão tăng, trực tiếp quỳ, vái ba vái.

Lão tăng cười ha ha nói” từ hôm nay ngươi danh là một chữ Tịnh,giờ ta sẽ giúp ngươi cạo đầu, thành ta cái thứ nhất đồ đệ”.

Cái kia tráng hán ngồi nghiêm chỉnh lại,lão tăng bàn tay như thanh dao đồng dạng,lưu loát cách từng mái tóc của tráng hán,mãi khi trên đầu không còn một sợi tóc lão tăng mới cười nói”ngươi danh bây giờ là Tịnh một chữ a”.

Nắng có chút chiếu ra, bỗng bên ngoài thành lại có tiếng trống thau”Ken ken ken ken”,có giọng nam tử vang to hô”canh bốn tới rồi a,canh bốn tới rồi a”.

Bạn đang đọc Phía Sau Tại sáng tác bởi volekhathuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi volekhathuan
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.