Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đau Chết Ta

Phiên bản Dịch · 623 chữ

edit:Wings195.

Nguyệt Thính Linh ngồi trong kiệu nửa này, cơ thể cô không nhúc nhính, cô thực sự không chịu nổi, thế là lén vén khăn voan lên, hít thở không khí.

Thật không biết phủ Nam Minh Vương oqr chỗ nào, đi lâu như vậy còn chưa tới, cô ngồi trong kiệu đến đau lưng mỏi gối.

Nàng xuyên không đên đây đã ba năm, thế giới này cũng biết không ít, nhưng cô thực sự không biết phủ Nam Minh Vương ở đâu? Trước đây, cô đi hỏi thăm một chút, nhưng không nghe ngóng được gì.

Nam Minh Vương, thật sự rất thần bí.

Quên đi, cô ngủ một giấc rồi hãy nói.

Thế nhưng vừa chuẩn bị tư thế, kiệu đột nhiên nghiêng ngả, sau đó đảo 90 ddoojtoafn bộ cỗ kieeuh đảo một vòng trên mặt đất, làm cô sợ hãi thất thanh kêu to:"A..".

Một phu kiệu đạp phải tảng đá, trẹo chân, làm kiệu mất cân đối. Các phu kiệu khác không kịp phản ứng, không giữ được kiệu làm kiệu ngã nhào trên mặt đất.

Nguyệt Thính Linh ngồi trong kiệu, nên theo đó ngã lộn nhào theo cỗ kiệu, đầu đâp vào thành gỗ cứng ngắc, nằm úp sấp trong kiệu, đầu óc quay mòng mòng, nửa khắc(1) sau vẫn không đứng dậy nổi.

(1) một khắc =15 phút.

Không chỉ có đầu, toàn thân đều như bị người ta đanh, nang đau đến nỗi than nhẹ:" ay yu, đau chết ta"

Cô thật hông may.

Tám kiệu phu kinh hồn bạt vía nhì cỗ kiệu đổ xuống trước mặt, nghe được tiesg kêu sợ hãi của tân nương, sợ đến tròn mắt, lập tức quỳ sạp xuống xin tha thứ:" Vương gia tha mạng, xin tha mạng.."

Đường trên núi, đạp phải tảng đá rất bình thường nhưng đây là Vương gia !. người bọn họ sợ hơn thú dữ.

Rõ ràng là đến Nam Minh Vương phủ, nhưng không hiểu sao vương gia lại dẫn bọn họ lên núi?

Bà mai nhanh nhẹn đỡ tân nương ra ngoài, đỡ nàng ngồi cuống ven đường, lo lắng gọi:"Vương phi, vương phi.."

Nguyệt Thính Linh lúc nàng có chút tỉnh táo, cả người vẫn còn đau dữ dội, khăng voan trên đầu không biết rơi lúc nào, lệch luôn cả mũ phượng, hồi lâu mới mở mắt, thấy bà mai mặc y phục rực rỡ, nàng nhìn mà hoa mắt, nói lung tung:"Ta đã quá choàn váng, còn cho ta nhìn màu sắc rực rỡ như vậy làm cái gì?"

"Vương phi, cái này..." Bà mai không biết làm sao, liền nhìn về hướng Nam Minh Vương , xin chỉ thị của y.

Lâm Thành đi xuống ngựa, đến bên kiệu hoa, kiểm tra một chút, liếc nhìn tân nương trong lòng bà mai, thấy nàng khoong bị làm sao , liền đứng bật động tại chỗ chờ chỉ thị của Nam Minh Vương.

Phong Thiên Trạch cuoiwc ngựa đi phía trước, nghe được phía sau truyền đến tiesng kêu sợ hãi, còn có âm thanh của cỗ kiệu rơi xuống, liền qua đầu, trơ nhìn toàn bộ cỗ kiệu đảo trên mặt đất, nhưng y không xuống ngựa, sau khi mọi chuyện xong xuôi mới châm rãi xuống ngựa đi tới.

Nam Minh Vương đi tới, ngoại trừ Lâm Thành, tất cả đều sợ hãi cúi đầu, không dám nhìn ngó lung tung.

Nhưng Nguyệt Thính Linh không biết chuyện gì xảy ra, cả người cô lúc này choáng váng, đầu đày sao bay, nang bây giờ không phân biệt rõ phương hướng, càng không biết y đang đi tới.

                                           ➻❥ωιиɢѕ࿐ chúc mọi người có những giây phút đọc truyện vui vẻ. 





                                                                                                                                                   ◦•●◉✿tђâภ╰❥
Bạn đang đọc Phi Tử Lệnh : Tân Nương Xinh Đẹp Của Minh Vương của Lục Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wings195
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.