Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giữ lại một con để dự phòng (Thượng)

Phiên bản Dịch · 1302 chữ

Miêu Nghị biết là nàng chỉ đang đưa ra một giả thiết, cũng hiểu ẩn ý phía sau câu nói của nàng, đang ám chỉ những thế lực phía sau nàng, khiến nam nhân khác chùn bước, cười ha ha, nói:

- Phải nói ngược lại chứ, nếu như ta tìm ngươi, ngươi dám lấy ta sao?

Lão Bản Nương cảm thấy khó hiểu, hỏi:

- Điều này thì có gì khác đâu?

- Đương nhiên là khác nhau, điều ấy có nghĩa là ta thích ngươi mới là điều kiện tiên quyết.

Miêu Nghị nhấc vò rượu lên, đưa tay vỗ vỗ vào vò rượu, thể hiện ra vẻ có thể làm được bao nhiêu thì làm bấy nhiêu.

- Nếu đổi lại là lúc trước, đổi thành ta là nam nhân của ngươi, nếu như ta yêu ngươi thật lòng, mà ngươi lại nguyện ý theo ta, như vậy thì mọi chuyện đều đã không thành vấn đề nữa rồi!

Lão Bản Nương lắc đầu cười, như đang nói ngươi quá ngây thơ rồi

- Mạnh miệng quá rồi đấy, tình hình và bối cảnh lúc ấy của chúng ta bày sờ sờ ra đó, đổi lại là ngươi thì ngươi sẽ giải quyết như thế nào chứ? Để cho ta nghe nghe cao kiến ngươi đi!

Miêu Nghị nhấc vò rượu lên đổ thẳng vào miệng mình, lại trực tiếp dựng vò rượu lên trên đầu gối, cười nói:

- Ta không có cao kiến gì cả, ta vừa mới nói qua, ta là người từ nhỏ không đọc sách. Với ta, mọi việc khác nhau chỉ do làm cùng không làm mà thôi. Đã muốn làm, dù chuyện lớn hơn nữa thì ta cũng sẽ đối mặt với nó, đối mặt chính là muốn giải quyết vấn đề. Ít nhất thì ta sẽ không giống nam nhân của ngươi. Trong tình huống hai nhà đều không đồng ý, biết rõ là có phiền toái mà còn cương quyết dẫn ngươi bỏ trốn, đây là hành động không chịu trách nhiệm đối với ngươi cũng như với hai nhà các ngươi. Chuyện lớn như thế sao có thể chỉ vì mong muốn cá nhân mà làm liều được, đây không phải việc mà một người nam nhân sẽ làm với người mình yêu. Khi hai bên đều yêu nhau, vì sao lại không kiên nhẫn một chút để giải quyết vấn đề? Đổi lại là ta, ta sẽ nghĩ hết mọi cách để xoa dịu hai bên gia đình, xoa dịu không được thì cứ đợi chờ thôi, cho đến có thể xoa dịu được mới dừng, nếu như thật sự không thể xoa dịu được, ít nhất thì cũng còn giữ lại cho ngươi một đường lui, chứ không giống như bây giờ, để một nữ nhân như ngươi xử lý mọi chuyện ở bên ngoài.

Một lời nói làm Lão Bản Nương kinh ngạc, hoảng hốt, sững sờ!

Miêu Nghị quay đầu lại nhìn về nàng.

- Có bao nhiêu người có cơ hội sống tới mấy vạn năm đâu chứ? Đợi một người đến mấy vạn năm rồi đấy! Lão Bản Nương, ngươi hối hận sao?

Lão Bản Nương lấy lại tinh thần, từ chối trả lời, cười nói:

- Nói thì hay đấy. Có thể làm được thì có mấy đâu?

Miêu Nghị cười:

- Ta cũng không phải là nói cho có thôi đâu. Từ trước tới nay, ta là người nói đến nơi làm đến chốn, dù ta làm gì thì cũng đều tận lực giữ lại đường lui cho những người bên cạnh mình, cũng sẽ không làm như các ngươi, có thể là do ta không có bối cảnh lớn như các ngươi, gây ra phiền toái lớn như vậy còn có một khách sạn Phong Vân mang lại tiền bạc như nước.

Lão Bản Nương trêu tức nói:

- Nghe ngươi nói như vậy, nếu lúc trước theo ngươi thì tốt rồi.

Miêu Nghị cười hì hì, nói đùa:

- Bây giờ cũng không muộn, theo ta cũng còn kịp.

- Sao?

Đôi mắt sáng của Lão Bản Nương chớp chớp, hướng phía trước mà bĩu môi

- Nếu bây giờ, ngươi dám hô to lên một câu. Muốn ở một chỗ với ta, để cho tất cả mọi người nghe được, ta cũng sẽ không đếm xỉa đến mọi thứ, nửa đời còn lại liền đi theo ngươi, ta cũng không phải là chưa làm qua chuyện điên cuồng. Một liều ba bảy cũng liều, làm nhiều một lần cũng chẳng sao, hô đi chứ!

- Cái này...

Miêu Nghị toát mồ hôi, nghĩ thầm: Thế khác nào là ta chán sống, ngươi là người đã có chồng rồi đấy. Đến lúc đó thì không cần người của Ma Quốc cùng Vô Lượng Quốc ra tay, Tiên Quốc sẽ giải quyết ta trước rồi. Quan hệ giữa chúng ta vẫn chưa đạt tới mức ta có thể toi mạng vì ngươi đi? Khi ta liều mạng với hai tên sát thủ kia thì cũng có thấy ngươi tới giúp đâu.

Ho khan một tiếng, cười gượng mà nói:

- Tán dóc nói giỡn mà thôi, làm sao có thể coi là thật được, nào, uống rượu uống đi , không nói đến chuyện mất hứng.

Đột nhiên, một cú đá bay ra từ dưới váy Lão Bản Nương, bay về hướng mặt bên cái mông đang ngồi trên gỗ tròn của Miêu Nghị.

Tử liên tu sĩ ra tay thì Thanh Liên tu sĩ làm sao có thể ngăn được, Miêu Nghị kêu một tiếng "Oái" lên, bị đạp bay xuống đất ngay tại chỗ, vò rượu cũng rơi vụn. Rượu đổ vào cả người.

- Đã biết tiểu tử ngươi ngoài miệng thì nói hay lắm, gan làm thì không có, còn dám đùa giỡn lão nương, thật nghĩ lão nương là đậu phụ nên ai cũng ăn được sao?

Lão Bản Nương tỏ vẻ kinh thường mà nói.

- Uống rượu một lần thì bị đánh một lần, lần sau cũng đừng tìm ta nữa.

Miêu Nghị bò lên, dùng tay vỗ vỗ vào áo quần ướt sũng trên người, quay đầu muốn đi.

Ai ngờ vào lúc này, sau lưng hắn đột nhiên vang lên một lời nói yếu ớt

- Lúc trước, mặc dù ta rung động, nhưng cũng biết làm như vậy là không đúng chứ, cũng biết hậu quả, mà hắn... Lúc trước hắn không quan tâm là đang ở trước mặt tất cả mọi người mà vẫn kêu ta đi ra, thế là ta liền quyết định bất chấp tất cả để đi cùng hắn. Có lẽ hắn kém cỏi như ngươi nói, nhưng xét về điểm này, hắn mạnh hơn ngươi!

Miêu Nghị dừng bước rồi quay đầu nhìn lại. Trong ánh chiều tà, nàng ôm vò rượu mà ngửa đầu uống ừng ực, tư thái kia vẫn phong tình vạn chủng làm rung động lòng người, lại khiến người ta không biết nói gì.

- Nói như thế là không đúng đâu, nếu như ngươi không phải là người đã có chồng, ngươi tưởng rằng ta không dám hô lên sao? Chỉ là ta sẽ không làm việc chia rẽ người ta mà thôi!

Miêu Nghị không thèm so đo, vừa nói xong liền vội vàng chạy đi.

Đồng thời cũng ra quyết tâm, sẽ không uống rượu cùng nữ nhân này nữa, uống một lần thì bị đánh một lần, nhưng lại không có cách đánh trả, có quỷ mới lại đến nữa!

Đêm đó, Bạch Y Nhân lại chạy vào phòng của Miêu Nghị.

- Khôi phục được chừng nào rồi?

- Tạm được!

Miêu Nghị đáp một cách qua loa mới tỉnh ngủ rồi nói:

- Ngươi lại chạy tới làm gì nữa? Ta đã truyền tin cho cung chủ, ta lập tức phải trở về Thủy Hành Cung.

Bạn đang đọc Phi Thiên (Dịch) của Dược Thiên Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi supmangcua
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 137

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.