Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chữa trị kết giới

Tiểu thuyết gốc · 3942 chữ

Nhìn đóa hoa trắng tinh khiết trên tay nàng, trong lòng hắn vô cùng xúc động. Đây là lần đầu tiên trong đời hắn nhận được sự tỏ tình từ phía một cô gái, nàng không chỉ đem bông hoa trao cho hắn, mà nàng còn trao cả con tim, linh hồn bản thân của mình.

Hắn vô cùng cẩn thận nhận đóa hoa, nhẹ nhàng nâng niu tựa như đó là một món báu vật vô giá vậy. Đặt bông hoa vào một chiếc bảo hạp, sau đó hắn đưa vào cất giữ cẩn thận trong không gian trữ vật của mình. Đây là tính vật định tình của nàng nên hắn rất quý trọng.

Tiến đến một bước ôm thật chặt thân thể mềm mại của nàng vào lòng, hắn âm thầm thề cả đời này sẽ vĩnh viễn bảo vệ, đem lại hạnh phúc cho người con gái này.

Yên Nhiên công chúa dịu dàng tựa đầu vào ngực hắn, áp tai vào đó để nghe tiếng đập từ con tim của người mình yêu, mặc dù nàng không hiểu nó nói gì, nhưng nàng rất thích tiếng đập đó.

Ánh trăng từ từ lên cao, vạn vật thế gian đều được soi sáng, tất cả đều trở nên lung linh, tựa như đang chúc phúc cho đôi tình nhân kia vậy.

“Dạ Nguyên, truyền thuyết Tinh linh tộc nói rằng , sau khi một người chết, thì họ sẽ biến thành một vì sao trên bầu trời, chàng nói những ánh sao đang lấp lánh trên kia, có ngôi sao nào là hai chúng ta không?”Yên Nhiên công chúa dịu dàng hỏi.

Đưa tay chỉ về hai ngôi sao sáng đang đứng cạnh nhau, sau đó hắn nói: “Hai ngôi sao kia là tượng trưng cho ta và nàng, chúng ta sẽ mãi mãi quấn quýt không rời, những ngôi sao xung quanh đều đang chúc phúc cho chúng ta”.

Nghe hắn nói, hai mắt Yên Nhiên công chúa sáng ngời. Mặc dù nàng biết hắn chỉ đang gạt nàng thôi, nhưng không quan trọng, nàng thích cách tưởng tượng này của hắn.

Thoát khỏi vòng tay của hắn, vén sợi tóc mai trước mặt, nàng nhẹ nhàng ngồi xuống, ngẩng lên nhìn ánh trăng nói: “Dạ Nguyên, sau khi kết giới khôi phục, đánh bại kẻ địch xong, chàng có rời khỏi đây không?”.

Nghe nàng hỏi là tim hắn giật thót một cái, vấn đề này làm hắn vô cùng bàng hoàng, nếu là lúc trước, sau khi làm xong mọi việc thì rời đi cũng không có gì, nhưng lúc này trong lòng hắn mang đầy quyến luyến, chỉ muốn vĩnh viễn ở nơi này với nàng. Nhưng mà trên người mình đang có hệ thống, nhiệm vụ hệ thống là giúp mình lớn mạnh, liệu nó có muốn ở lại đây cả đời không? Không cần suy nghĩ chắc chắn là nó không đồng ý rồi.Nếu không có hệ thống trong người, hắn có thể vĩnh viễn bình an ở nơi này không? Điều này cũng làm vô cùng hoang mang, nếu không có hệ thống, chẳng may một ngày nào đó, May rời đi, kẻ địch khác mạnh hơn cả Tử Yêu Kim Bằng đến tấn công thì sao? Lúc đó hắn có đủ sức để bảo vệ nàng ?... hàng loạt câu hỏi đặt ra trong đầu hắn lúc này.

Thấy vẻ mặt mê man của hắn, Yên Nhiên công chúa dịu dàng kéo tay hắn ngồi xuống bên cạnh mình, tựa đầu vào vai hắn nhẹ nhàng nói : “Chàng không cần phải bận tâm, nếu chàng muốn rời đi, thì chảng hãy đi, ta sẽ không níu kéo chàng, ta biết chàng có trách nhiệm trên người, không thể mãi mãi ở đây với ta được. Ta hy vọng chàng có thể hoàn thành mọi việc mà chàng muốn làm, sau đó đến bên cạnh ta vĩnh viễn. Nếu chàng ra đi ta sẽ không trách chàng, ta muốn người ta yêu thương cả đời vui vẻ, không mang bất cứ tiếc nuối nào. Chỉ cần chàng nhớ một điều, ở nơi này có một cô gái vĩnh viễn chờ đợi chàng”.

Nghe nàng nói làm hắn vô cùng cảm động, không biết kiếp trước hắn đã làm được công đức gì mà kiếp này có thể gặp được nàng. Thầm cảm tạ ông trời đã đưa hắn đến thế giới này, để hắn đến Tinh Linh tộc, để hắn gặp được nàng.

“Yên Nhiên, nàng hãy tin ta, sau khi làm xong mọi việc, ta sẽ đến đây, trước mặt toàn thể tộc nhân Tinh Linh tộc hỏi cưới nàng làm vợ. Chúng ta sẽ vĩnh viễn ở nơi này, sinh con đẻ cái, ngày ngày vui vẻ, không để tâm mọi việc thế gian” hắn nghiêm túc nhìn Yên Nhiên công chúa nói.

“Ta tin chàng” Yên Nhiên công chúa hai mắt đầy yêu thương nhìn hắn nói.

Nàng nói chỉ ngắn gọn ba từ, nhưng sâu trong đó là niềm tin mãnh liệt vào hắn.

Chưa bao giờ hắn mong muốn có được sức mạnh mãnh liệt như lúc này, để có thể vĩnh viễn ở bên người mà hắn yêu.

Đột nhiên hắn nhớ ra một việc, lúc nãy Yên Nhiên công chúa tặng đóa hoa Nguyệt Dạ cho hắn xem như tín vật, nhưng hắn chưa tặng lại nàng món gì. Hắn cũng muốn tặng lại nàng một món xem như tín vật, để nàng mỗi khi nhìn thấy đểu có thể nhớ đến hắn. Nhưng vấn đề là tặng món gì bây giờ?

Đang lúc vắt óc suy nghĩ thì nghe hệ thống nói :“Nàng ấy là công chúa Tinh Linh tộc, sở trường của tinh linh là bắn cung, trong không gian của ký chủ chẳng phải có Chân Băng cung vừa được thưởng lúc chiều sao? vật này vô cùng phù hợp với nàng ta, nếu đem Chân Băng làm quà, đảm bảo nàng ấy sẽ vô cùng yêu thích”.

Đúng rồi , tại sao mình lại không nghĩ ra điều này, may mà có hệ thống nhắc nhở. Nếu không thì đúng là lựa chọn khó khăn.

Nghĩ vậy, hắn quay sang Yên Nhiên công chúa nói : “Yên Nhiên, ta có một món quà muốn tặng cho nàng”.

Yên Nhiên công chúa ngạc nhiên nhìn hắn, sau đó dịu dàng nở một cười, im lặng chờ đợi món quà.

Từ không gian lấy ra Chân Băng cung, đưa đến trước mặt Yên Nhiên công chúa nói : “Cây cung này tên là Chân Băng, không có tên, khi bắn chỉ cần nàng dùng pháp lực ngưng tụ ra tên là được, uy lực vô cùng lớn. Hôm nay ta đem Chân Băng tặng cho nàng, xem như tín vật của ta, hy vọng nàng sẽ thích nó”.

Yên Nhiên công chúa hai mắt rạng rỡ nhìn Chân Băng, từ ánh mắt có thể thấy được nàng vô cùng yêu thích nó.

Cầm Chân Băng trong tay, Yên Nhiên công chúa yêu thích không thôi, thân cung làm từ băng, lấp lánh như ngọc, khi cầm mang đến một cảm giác lạnh giá và thanh tĩnh, tựa như giữa nàng và nó có một mối liên kết đặc biệt nào đó vậy, cảm giác này thật kỳ diệu. Mặc dù chưa thử uy lực của nó nhưng nàng biết cây cung này là một bảo vật vô cùng quý giá.

Nếu là lúc trước nàng tuyệt đối sẽ không nhận, nhưng hắn đã nói đây là tín vật tặng cho nàng, nên nàng không do dự mà nhận nó. Lúc này nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Nàng hạnh phúc không phải vì nhận được bảo vật, mà hạnh phúc vì trong lòng hắn cũng rất quan tâm nàng, lo lắng cho sự an nguy của nàng mà đem Chân Băng ra tặng.

“Dạ Nguyên, đa tạ chàng, ta sẽ để Chân Băng vĩnh viễn bên cạnh mình”.

Hắn không trả lời, chỉ trìu mến nhìn nàng, Yên Nhiên công chúa tựa đầu vào vai hắn, hai thân ảnh tựa vào nhau cùng nhìn ánh trăng trên cao, phút giây này tự như là mãi mãi.

Trời dần về khuya, Yên Nhiên công chúa rời vòng tay hắn nói : “Dạ Nguyên, ta phải về. Chàng mau hãy mau vào nghỉ ngơi, ngày mai chàng giúp chúng ta khôi phục kết giới, nên hãy nghỉ ngơi để chuẩn bị tinh thần cho thật tốt”.

Mặc dù quyến luyến nhưng hắn cũng biết không thể giữ nàng luôn bên cạnh mình được, nên đành ngậm ngùi lưu luyến tiễn nàng ra về. Đến khi bóng nàng dần khuất xa, hắn mới thở dài một hơi, nàng kêu hắn nghỉ ngơi, nhưng mà làm sao hắn ngủ được. Lần đầu tiên trong đời hắn mới biết tình yêu là như thế nào. Lúc ở nhà hắn cũng có thích cô bạn cùng lớp đại học, nhưng giờ nghĩ lại đó chỉ là cảm giác yêu thích mà thôi. Nhưng lúc nãy khi ôm nàng vào lòng, hắn mới chính thức biết thế nào là yêu, lúc đó hắn tưởng rằng nàng là cả thế giới của hắn, cho dù vì nàng mà chết thì hắn cũng cam lòng.

“Đồ dại gái”đang lúc miên man nghĩ về nàng thì vang lên tiếng của hệ thống.

“Im đi, cái hệ thống vô tri như mi thì biết gì về tình yêu nam nữ, làm sao mà hiểu được tình yêu nó đẹp như thế nào?” hắn khinh bỉ nó nói.

Nghe hắn nói, hệ thống phản bác: “Tình yêu nam nữ có gì tốt, sao có thể so sánh với ta, ta không có cảm giác nên sẽ không bao giờ đau khổ, cũng không bao giờ bị tình yêu phản bội, ký chủ nên cẩn thận, Yên Nhiên công chúa xinh đẹp như vậy, người ngưỡng mộ nàng ấy nhiều không đếm xuể, coi chừng một ngày nào đó xuất hiện một người điều kiện tốt hơn ký chủ, đem nàng ấy cướp mất, lúc đó ký chủ mọc sừng nhiều như lông nhím thì đừng có tìm đến ta mà khóc lóc. Tốt nhất bây giờ ký chủ nên tiên hạ thủ vi cường, chia tay nàng ấy trước,tránh sau này phải đau khổ, đồng thời còn giữ được thể diện của nam nhân”hệ thống ra sức ly gián, xúi giục hắn làm bậy.

Nghe hệ thống nói làm khóe môi hắn giật mấy cái, lúc này nếu có thể hắn rất muốn nhét một chiếc giày vào miệng nó. Nàng vừa tỏ tình với hắn, hai người vừa mới bắt đầu yêu nhau,còn chưa cảm nhận hết hương vị của tình yêu. Vậy mà cái hệ thống khốn kiếp này lại bảo hắn chia tay sớm với nàng để bớt đau khổ, đúng là cái hệ thống cầm thú mà, thấy người khác hạnh phúc còn mình thì cô đơn nên muốn ra tay phá đám để mình cũng cô đơn như nó. Nghĩ vậy, hắn liếc mắt khinh bỉ nói : “Hệ thống, ta biết ngươi đang ghen tỵ với ta, ta hiểu, ta hiểu ,ngươi đừng buồn nha, mặc dù có người yêu nhưng ta cũng không quên ngươi đâu, nên ngươi đừng tự ti mặc cảm nha”.

“Ta không có ghen tỵ với ngươi, ta cũng không hề mặc cảm tự ti, ta chỉ muốn tốt cho ngươi thôi, hừ không ngờ lòng tốt bị chó cắn” hệ thống hừ hừ nói.

Nghe hệ thống nói, hắn không tức giận, chỉ nhẹ nhàng mỉm cười : “Ta hiểu, ta hiểu mà, ngươi không có tự ti, mặc cảm, chỉ là ngươi không có bạn gái, thấy ta có người yêu xinh đẹp nên mới ghen tức muốn phá đám đúng không, nhưng đừng có lo nha,dù có chuyện gì ta vẫn luôn bên cạnh an ủi ngươi nha?”

“Ta không có ghen tỵ, không mặc cảm, không có tự ti, ngươi đừng có vu oan cho ta” hệ thống thở hồng hộc nói.

“Ta hiểu, ta hiểu mà” hắn tươi cười trả lời.

“Ta không có tự ti, không mặc cảm,cũng không ghen tỵ với ngươi, hu hu” hệ thống gào lên.

“Uhm ta hiểu mà, ta hiểu ngươi mà” hắn cười nói.

“Hiểu cái em gái ngươi, ta là hệ thống pháp sư, có sức mạnh vô địch, ta có rất nhiều bảo bối, có rất nhiều công năng mạnh mẽ, ta có trí tuệ vô song,…hừ, ta có nhiều thứ như vậy tại sao phải tự ti, tại sao phải hâm mộ ngươi?” hệ thống vô cùng tức giận nói.

“Ta có gấu nha” hắn bình tĩnh trả lời.

Nghe hắn nói mà hệ thống tức muốn hộc máu, tên khốn nạn này, ỷ vào việc hắn có gấu mà hết lần này tới lần khác đả kích nó. Tức nỗi là nó không thể phản bác lại lời của hắn. Lúc này nó rất muốn ra tay bóp chết tên ký chủ bất lương này, tâm hồn nhỏ bé của nó đã bị tổn thương nghiêm trọng.

Hôm sau, sau khi tỉnh dậy, vệ sinh cá nhân xong,hắn liền đến chỗ của Tinh Linh nữ vương. Hôm nay là ngày mà hắn giúp Tinh Linh tộc khôi phục kết giới. Tối qua cãi nhau với hệ thống cả buổi, làm nó tức giận vô cùng, hắn vô cùng hả hê, nhưng ngược lại hắn cũng mất ngủ cả đêm.

Đến nơi thì hắn thấy tất cả đều đã tập trung ở đó. Tinh Linh nữ vương uy nghiêm, cao quý đang ngồi trong điện chờ đợi hắn. Yên Nhiên công chúa trao cho hắn một ánh mắt đầy tình ý. May thản nhiên nhàn nhã uống trà, không thèm để ý đến việc hắn xuất hiện, tứ đại trưởng lão thì vô cùng khẩn trương, khi thấy hắn xuất hiện thì họ mới nhẹ nhõm thở một hơi.

Thấy mọi người đều đông đủ, hắn cũng không muốn dài dòng, liền nói : “Nếu mọi người đã ở đây thì chúng ta nhanh chóng đến chỗ kết giới, ta sẽ giúp nó khôi phục, tránh đêm dài lắm mộng”.

“Hừ, mọi người đều đến đây rất sớm chờ đợi ngươi, không ngờ ngươi giờ này mới đến, lần sau nếu để ta chờ đợi một lần nữa thì đừng trách”May hừ một tiếng, lạnh lùng nhìn hắn nói.

Thấy ánh mắt May lạnh lùng nhìn mình, hắn rùng mình một cái, sau đó nở nụ cười lấy lòng nói : “Xin lỗi, xin lỗi, lần này là lỗi của ta, là ta để nàng phải chờ đợi, lần sau tuyệt đối không có chuyện như vậy nữa”.

Tứ đại trưởng lão thấy hắn cuống quýt xin lỗi May như vậy , trong lòng thầm khinh bỉ một câu: “Đồ sợ vợ, thái độ ngươi như vậy thì mặt mũi nam nhân chúng ta biết để đâu. Điều này ngươi phải học hỏi chúng ta nhiều hơn, nếu có muốn xin lỗi thì cũng phải đợi khi về nhà chứ, lúc đó quỳ xuống dập đầu xin lỗi sau cũng chưa muộn mà. Đúng là không có khí khái nam nhân”, nhưng những lời này họ để trong lòng chứ không nói ra, tránh làm cho hắn vì tức giận mà bỏ con giữa chợ, không chữa trị kết giới cho họ nữa thì lúc đó khóc không ra nước mắt.

Yên Nhiên công chúa biết nguyên nhân vì sao hắn lại sợ May như vậy, trên môi nàng nở một nụ cười đầy thương yêu nhìn hắn. Bộ dạng cụp đuôi lấy lòng May của hắn trông rất đáng yêu, lòng thầm nghĩ không biết khi nào hắn mới thể hiện bộ dạng này trước mặt nàng.

Tinh Linh nữ vương nghe hắn nói như vậy, nàng cũng không dài dòng, ra lệnh để mọi người cùng đến nơi kết giới bị hỏng.

Trải qua một canh giờ cuối cùng mọi người cũng đến nơi, đại trưởng lão đi về phía trước, niệm chú ngữ, một màn sáng màu xanh từ từ hiện ra, lung linh như nước. Màn kết giới vô cùng hoàn mỹ, tuy nhiên nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy phía trên có một nơi dao động không ổn định, linh khí từ trong Tinh Linh tộc từ từ theo đó thoát ra ngoài, tuy rất chậm nhưng vẫn có thể cảm nhận được.

Đứng trong màn kết giới, đại trưởng lão đưa tay chỉ về phía linh khí dao động nói: “Nơi đó chính là chỗ bị Tử Yêu Kim Bằng phá hỏng, mặc dù chúng ta đã dùng tinh linh thạch gia trì nhưng vẫn không thể hoàn toàn đem lỗ hổng lấp lại, linh khí từ đây vẫn có thể thoát ra ngoài. Chúng ta đã cho Thiên Lam ra ngoài canh giữ cẩn thận canh giữ khu vực này từ rất sớm, Dạ Nguyên, ngươi xem có thể chữa trị lỗ hổng này không?”

Hắn không trả lời mà ngẩng đầu nhìn thật kỹ nơi bị phá hỏng, tại đó màn sáng mỏng manh hơn chỗ khác rất nhiều, nếu màn kết giới bình thường là một quyển sách thì màn kết giới tại nơi bị phá hỏng chỉ mỏng manh tựa như một trang giấy vậy. Phía dưới chân kết giới là những viên tinh linh thạch được đặt trong bốn đồ đằng vô cùng kỳ dị, những đồ đằng này hấp thu tinh linh thạch, sau đó tạo thành năng lượng để gia trì cho lỗ hổng. Số lượng tinh linh thạch còn lại không nhiều, trên mỗi đồ đằng chỉ còn khoảng năm viên, nhưng kích thước của chúng nhỏ hơn khá nhiều so với số tinh linh thạch mà Yên Nhiên công chúa đưa cho hắn. Hắn thầm thở dài một hơi, nếu lần này không may mắn mà quay được mảnh ngọc tứ hồn thì đúng là vô cùng nguy hiểm. May không thể cả đời ở lại nơi này được, nếu không còn Tinh Linh thạch gia trì, lỗ hổng kia chắc chắn sẽ từ từ lan rộng, đến lúc không thể nào chữa trị được nữa thì kết giới coi như hoàn toàn vô dụng. Lúc đó thì Tinh Linh tộc làm sao có thể tồn tại được trước nanh sói của những tộc khác? Bọn chúng đã nhòm ngó Tinh Linh tộc từ rất lâu. E rằng kết cục của họ vô cùng thê thảm.Yên Nhiên công chúa của hắn sẽ ra sao? Chỉ mới vừa nghĩ đến đó đã làm tim hắn giật thót, một luồng ớn lạnh chạy dọc khắp cơ thể.

Lòng thầm cầu nguyện ngọc tứ hồn có thể chữa trị được lỗ hổng này, nếu không hắn cũng không biết phải làm sao? Lúc đầu hắn vô cùng tự tin rằng mảnh ngọc tứ hồn có thể chữa trị được, tuy nhiên khi đứng ở đây hắn lại vô cùng lo lắng, sợ hãi. Nếu chẳng may mảnh ngọc tứ hồn không có tác dụng thì hắn phải làm sao đây, người hắn yêu sẽ như thế nào?

Nhận thấy sự lo lắng của hắn, Yên Nhiên công chúa dịu dàng nhìn hắn, rồi mỉm cười, nụ cười vô cùng rạng rỡ, trong nụ cười chất chứa vô vàn tình yêu và niềm tin dành cho hắn.

Trông thấy nụ cười cổ vũ của nàng, hắn từ từ bình tĩnh lại. Đúng rồi, cho dù không chữa trị được kết giới thì như thế nào, cho dù không chữa trị được thì vẫn còn có hắn, vẫn còn hệ thống mà. Hệ thống từng nói là có nhiều cách nhưng mình chưa dùng được mà thôi, lúc đó không được nhưng chưa chắc sau này vẫn không được. Trưởng hợp xấu nhất là May bị đánh bại, Tinh Linh tộc bị chiếm đóng, lúc đó cùng lắm thì hắn và Yên Nhiên cùng nắm tay nhau xuống hoàng tuyền mà thôi. Nếu chết như vậy có gì mà phải lo sợ? Có thể bên cạnh người mình yêu thương cho dù phải đi tam sơn tứ hải, đến nơi thiên hành cửu u thì đã sao?

Sau khi suy nghĩ thông suốt, hắn nở một nụ cười đáp lại nàng, từ không gian lấy ba mảnh ngọc tứ hồn ra cầm trong tay, hai mắt tập trung nhìn về phía lỗ hổng đang được gia trì.

Ra hiệu cho đại trưởng lão đem bốn đồ đằng kia ngưng việc gia trì lại. Nếu muốn lấp lại thì phải để lỗ hổng hiện ra, như vậy mới có thể sửa chữa được. Việc này đơn giản giống như khi chúng ta sửa chữa một chiếc thuyền bị thủng vậy, nếu muốn lấp lại lỗ thủng đó thì phải tháo những mảnh vá tạm thời tại lỗ hổng đó ra.

Đại trưởng lão vô cùng lo lắng và hồi hộp đến niệm chú ngữ ngưng việc gia trì lại. Phải biết, để khởi động đồ đằng phải tốn một lượng tinh linh thạch rất lớn. Nếu lúc này ngừng lại, thì số tinh linh thạch còn lại sẽ không đủ khởi động đồ đằng một lần nữa, điều này đồng nghĩa với việc một khi chữa trị không thành công, sẽ là lúc đại nạn của Tinh Linh tộc ập đến.

Trong lòng tứ đại trưởng lão vô cùng căng thẳng, hai tay siết chặt nhìn từng động tác cử chỉ của hắn. Tinh Linh nữ vương vẫn yên lặng đứng đó nhìn, nhưng sự lo âu trong mắt nàng cũng nói lên tâm trạng lúc này của nàng cũng vô cùng hồi hộp và lo lắng.

Có lẽ ở đây bình tĩnh nhất chỉ có May và Yên Nhiên công chúa. May vô cùng tự tin vào thực lực của mình. Ngoài ra cho dù kết giới có chữa trị được hay không thì cũng không hề liên quan gì đến nàng, nhiệm vụ của nàng là đến giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ, sống chết của người khác nàng không quan tâm. Còn Yên Nhiên công chúa thì vô cùng tin tưởng vào người mình yêu. Hắn đem lại cho nàng một niềm tin rất lớn, chỉ cần việc hắn muốn làm nhất định sẽ làm được. Ngoài ra nàng cũng đã chuẩn bị tinh thần đón nhận kết quả xấu nhất, nên không có gì phải lo lắng.

Dạ Nguyên từ từ tiến về phía trước, khi còn cách màn kết giới khoảng một thước, thì hắn bắt đầu đem một mảnh ngọc tứ hồn ra, dùng pháp lực gia trì đưa nó từ từ bay về phía lỗ hổng. Khi mảnh ngọc tứ hồn chạm vào màn kết giới thì tạo nên một sự xung động khá lớn, tựa như màn kết giới và mảnh ngọc tứ hồn đang bày xích nhau vậy. Tuy nhiên , trải qua ba hơi thở, mảnh ngọc từ từ hòa vào màn sáng, từ phía dưới có thể cảm nhận được một luồng năng lượng cực lớn từ mảnh ngọc tứ hồn phát ra. Lỗ hổng kết giới từ từ liền lại, cuối cùng hoàn toàn hòa vào với màn kết giới còn lại, tựa như chưa từng xuất hiện lỗ hổng vậy. Tuy nhiên nếu nhìn kỹ thì chỗ vừa được lấp lại kia phát ra ánh sáng tím vô cùng bắt mắt hoàn toàn trái ngược với màu xanh của phần kết giới còn lại.

Bạn đang đọc Hệ thống Pháp thuật tại dị giới sáng tác bởi AhriNguyen90
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AhriNguyen90
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.