Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Áp Bức

Tiểu thuyết gốc · 3916 chữ

Hắn đi trước dẫn đường, May đi theo phía sau. Vì muốn hoàn thành nhiệm vụ hắn buộc phải ẩn thân, âm thầm đến chỗ của Hắc ma thiếu chủ, sau đó ra tay đánh lén để tạo bất ngờ. Phải sử dụng hết khả năng mới thuyết phục được May âm thầm hành động với hắn mà không phải tiến đến đánh trực diện như chủ ý của nàng ta.

Trở về khu vực trung tâm, căn lều đã được dựng lại, có lẽ Hắc ma thiếu chủ đang ở trong đó, quay sang May hắn thì thầm nói nhỏ : “Nàng ở đây chờ ta một lúc, để ta vào dụ hắn ra ngoài, nàng không cần giết bọn chúng, chỉ cần làm chúng trọng thương là được”.

May cao ngạo nhìn hắn rồi gật đầu.

Lặng lẽ tiến đến sát căn lều, nhẹ nhàng rạch một rãnh nhỏ đủ để nhìn qua quan sát. Trong lều là Hắc ma thiếu chủ đang ngồi nhập định để khôi phục nguyên khí. Không nhiều lời, hắn trực tiếp tạo ra hơn chục quả cầu ma thuật tấn công về phía Hắc ma thiếu chủ.

Đang nhập định để khôi phục nguyên khí trong trận đánh vừa rồi, Tử Duyệt đột nhiên cảm thấy nguy hiểm, không do dự hắn vội lách người tránh né theo bản năng.

“Ầm”, bụi đất bay mù mịt, căn lều cũng bị đốt cháy, đối diện hắn là tên hắc y nhân đáng hận kia.

“Ngươi muốn chết” Tử Duyệt nghiến răng, đầy căm tức nhìn Dạ Nguyên. Tên vương bát đản này đúng là âm hồn bất tán mà, vừa mới bỏ chạy không bao lâu, chớp mắt đã quay lại làm phiền hắn.

Nhìn vẻ mặt âm lãnh của tên Hắc ma thiếu chủ kia, Dạ Nguyên lạnh lùng nói : “Lần này ta đến để lấy mạng ngươi, mau nạp mạng đi”.

Nghe hắn nói mà Tử Duyệt tức muốn hộc máu, tên khốn nạn này, rõ ràng thực lực chỉ ngang ngửa mình, dựa vào đâu mà ba lần bảy lượt muốn lấy mạng hắn. Trong lòng hắn có một cổ xung động muốn đứng dậy chỉ tay vào mặt mà chửi thề để giải tỏa cơn tức. Ngươi muốn đánh thì ta đánh với ngươi, đánh không lại thì ngươi bỏ chạy, bỏ chạy thì cũng thôi đi, sau khi bỏ chạy còn quay ngược về làm phiền. Ngươi không mệt nhưng ta mệt, ngươi không phiền nhưng ta phiền.

Không nhiều lời, Tử Duyệt phất tay, một làn khói đen bốc lên cao ngút, chẳng mấy chốc toàn bộ nhân thủ ma tộc ở xung quanh đó đều tập trung lại, bao vây hắc y nhân kia vào giữa.

“Lúc nãy không đề phòng nên mới để ngươi tẩu thoát, lần này ngươi lại đến, ta sẽ để ngươi vĩnh viễn nằm lại ở đây” Tử Duyệt lạnh lùng , căm hận nhìn Dạ Nguyên nói.

Đứng trong vòng vây của địch nhân, Dạ Nguyên nhìn qua một lượt, sau đó nói : “Nếu các ngươi đã ỷ đông hiếp ít, thì đừng trách ta ra tay độc ác, xem ra ta phải đại khai sát giới, tiễn các ngươi đi gặp Diêm vương”.

Nghe hắn nói mà Tử Duyệt cùng tất cả nhân sĩ ma tộc ở đây đều đen mặt, tên vương bát đản này, lúc nãy hắn cũng hùng hổ nói những lời như vậy, kết quả là bỏ chạy không để lại chút tung tích.

“Chết đến nơi còn mạnh miệng, mau nạp mạng đi” Uông Mộc tức giận nhìn hắn nói.

Ngũ đại ma tướng đều ra tay , đồng loạt tấn công về phía hắn. Dạ Nguyên nhanh chóng né tránh, sau đó hét lên: “xem tuyệt chiêu của ta đây, thiên địa vô cực, huyền tâm chính pháp…”.

Nghe tiếng hét của hắn, những tên ma tộc chẳng những không đề phòng né tránh, mà còn tấn công mạnh mẽ hơn, đùa sao? Lúc nãy hắn cũng la hét như vậy làm mình mất tập trung , sau đó thừa cơ tẩu thoát, nếu để lặp lại một lần nữa thì khả năng thiếu chủ sẽ trút giận lên người mình. Đó là suy nghĩ chung của ngũ đại ma tướng lúc này.

Hét to một tiếng, dùng thiên long hống đẩy lui đòn tấn công của năm tên ma tướng , hắn vội vàng nhìn về phía xa la lớn : “May, ra tay đi”.

Đứng ở phía ngoài tập trung quan sát tên hắc y nhân kia, Tử Duyệt đang tìm cơ hội, chỉ cần tên kia để lộ sơ hở là hắn lập tức ra tay lấy mạng đối phương. Đột nhiên lại nghe hắc y nhân gọi một cái tên xa lạ đến trợ giúp, làm hắn giật mình, nội tâm nhảy lên một cái. Không ngờ hắn còn có trợ thủ,nhưng điều làm hắn e ngại là thái độ lúc gọi người của tên hắc y nhân kia, trong giọng nói mơ hồ mang theo chút e ngại đối với người sắp đến. Điều này nói lên thực lực của kẻ thần bí kia có khả năng cao hơn cả hắn.

Không đợi hắn suy nghĩ, lúc này đột nhiên có một cỗ áp lực vô cùng to lớn đang di chuyển về hướng này. Ngũ đại ma tướng cũng cảm nhận được áp lực, lập tức dừng tay, hai mắt co rụt, nhanh chóng trở về bên cạnh Hắc ma thiếu chủ, đứng quanh bảo vệ hắn, đồng thời hai mắt chăm chú nhìn về phía cổ áp lực đang từ từ đi đến.

Những tên ma tộc thực lực yếu kém bị uy áp làm cho cả người run rẩy, thậm chí còn có một số không thể đứng vững mà ngã ngồi trên mặt đất.

Ngưng trọng nhìn về phía xa, một thân ảnh đang từ từ xuất hiện trước tầm mắt của Tử Duyệt.

Kẻ đang đến là một nữ nhân, cách ăn mặc vô cùng kỳ lạ, mái tóc vàng óng cắt ngắn vừa đủ phũ phía sau gáy, tay cầm một thanh trường kiếm, diện mạo vô cùng xinh đẹp, hai mắt lạnh lùng, mang theo chút cao ngạo của kẻ bề trên. Nàng ta đang từ từ ung dung đi về phía này, hoàn toàn không để ý những tên ma nhân xung quanh.

Tất cả những ma nhân đang bao vây xung quanh vô thức lui ra tạo thành một lối đi cho nàng.

Nhìn nữ nhân xinh đẹp kia đang đi về phía này, Tử Duyệt vô cùng căng thẳng, áp lực mà nàng ta mang đến còn lớn rất nhiều so với phụ thân hắn. Lúc này lòng bàn tay hắn đã ướt đẫm mồ hôi, tuy nhiên trên mặt vẫn giữ nguyên nét lạnh lùng, âm lãnh nhìn nàng.

Đến trước mặt Dạ Nguyên, May lạnh lùng chỉ vào Hắc ma thiếu chủ hỏi: “Người mà ngươi muốn giết là hắn”.

Nghe nàng hỏi mình, hắn vội vàng gật đầu, không dám chậm trễ. Đùa sao, bà cô này tính tình ưa thích bạo lực, nếu lỡ làm nàng ta phật ý thì lúc đó đúng là thảm họa.

Cơ mặt Tử Duyệt khẽ giật một cái, không ngờ cô gái này lại coi thường hắn như vậy, xem chuyện giết hắn nhẹ nhàng giống như giết một con kiến .

Cố gắng áp chế tức giận, hắn nhìn thẳng về phía May nói : “Xin hỏi quý danh cô nương là gì? Trước nay dường như ta chưa từng gặp qua nàng? Hắc ma tộc của ta cũng không hề đắc tội với nàng? Hôm nay có thể chỉ là hiểu lầm, nếu cô nương đồng ý rời đi thì tại hạ sẽ bỏ mọi chuyện, kể cả việc hắn ám sát ta”vừa nói hắn vừa chỉ tay vào Dạ Nguyên.

Tử Duyệt hắn là người cực kỳ thông minh, cô gái phía trước mang đến cho hắn áp lực cực kỳ khủng khiếp, đừng nói là hắn, cho dù là phụ thân ở cảnh giới ma anh xuất khiếu thất tầng của hắn cũng không phải là đối thủ của nàng. Phương pháp tốt nhất bây giờ là tìm cách đàm phán để nàng rời đi, nếu không một khi nàng ra tay, có thể hắn sẽ không còn mạng rời khỏi nơi này.

Nghe hắn hỏi, May lạnh lùng nói : “Muốn biết tên ta? Ngươi không xứng, ngươi cũng nghe rõ rồi, mục đích ta đến là lấy mạng của ngươi, ngươi tự kết liễu hay để ta ra tay?”

“Nữ nhân to gan, dám ăn nói hỗn láo trước mặt thiếu chủ, thiếu chủ nhân từ không tính toán với nữ nhân, nếu ngươi vẫn không rời đi thì đừng trách chúng ta ra tay độc ác” không đợi Tử Duyệt lên tiếng, một tên trong ngũ đại ma tướng lên tiếng trách mắng nàng. Tuy áp lực nàng mang đến rất lớn, nhưng danh dự của thiếu chủ không thể đem ra đùa giỡn, thiếu chủ là người đại diện Hắc ma tộc, nếu như lúc này không dám lên tiếng, một khi truyền ra ngoài thì sau này Hắc ma tộc làm sao có thể đứng vững ở Thiên vũ sâm lâm.

Những tên ma tướng khác cũng bước lên một bước nhìn chằm chằm nàng, đây cũng là lời họ muốn nói, nếu không phải e ngại thực lực của nàng thì chúng đã sớm ra tay rồi.

Thấy tên ma tộc kia quát mắng mình, May dời ánh mắt nhìn hắn và bốn tên đang tiến lên một bước kia.

Một làn gió nhẹ thổi qua, hai mắt Tử Duyệt tràn ngập hoảng sợ nhìn năm tên ma tướng đang trọng thương hấp hối nằm dưới chân mình. Thực lực bọn chúng đều từ lục tầng ma anh trở lên, không ngờ chỉ trong chớp mắt đã bị nàng đánh trọng thương , không hề có sức phản kháng. Đáng sợ hơn nữa là dường như nàng không hề di chuyển, chỉ trong chớp mắt đã thấy ngũ đại ma tướng của mình đều bị trọng thương, thậm chí đối phương ra tay thế nào hắn còn không biết.

Nghĩ lại nếu vừa rồi nếu nàng ra tay không phải là chúng mà là hắn, thì bây giờ người đang nằm ở đây là hắn rồi.

Nuốt một ngụm nước bọt, cười khan một tiếng, hắn nhìn nàng vội vàng nói : “Hiểu lầm, có thể tất cả là hiểu lầm, thuộc hạ không có phép tắc vô tình chọc giận nàng, mong nàng lượng thứ bỏ qua, lần sau tuyệt đối không xảy ra chuyện như vậy”. Sau đó hắn quay sang Dạ Nguyên nói: “Bằng hữu, ta và ngươi trước nay không thù không oán, ta biết ngươi cũng chỉ là được ngươi khác nhờ vả đến giết ta, nếu ngươi đồng ý bỏ qua việc này thì Hắc ma tộc nguyện đưa ra hậu lễ xem như báo đáp, từ nay chúng ta nước sông không phạm nước giếng”.

Tử Duyệt hắn không hổ là một kiêu hùng, có thể tùy cơ ứng biến, co được duỗi được. Lúc đầu khi thuộc hạ lên tiếng trách nàng, hắn không ngăn cản, mục đích hắn cũng muốn xem thực lực nàng mạnh đến đâu? Nếu không mạnh như hắn nghĩ thì hắn sẽ tập trung toàn lực quyết chiến , đem nàng và tên hắc y nhân kia giết tại chỗ này. Tuy nhiên làm hắn không ngờ là : nàng ra tay như thế nào hắn cũng không thể nhìn rõ, chỉ thấy trong nháy mắt, năm tên thuộc hạ đắc lực dưới trướng phụ thân đã bị đánh trọng thương. Thực lực như vậy cho dù là phụ thân hắn cũng khó có thể làm được. Nếu đã không thể động thủ, chỉ còn cách giảng hòa, nữ nhân này tuyệt đối không phải là thuộc hạ của Tử Yêu Kim Bằng, mặc dù hắn là bá chủ Bằng tộc, nhưng xét theo thực lực thì hắn không có tư cách làm chủ nhân của nàng. Nên có thể suy đoán, nàng được Tử Yêu Kim Bằng mời đến, dùng lợi ích mua chuộc để nàng đến giết hắn. Nếu Tử Yêu kim bằng có thể cho nàng lợi ích, thì hắn cũng có thể. Phải biết tài nguyên Hắc ma tộc đến từ việc giết người cướp của, trải qua tích lũy mấy nghìn năm , tài nguyên Hắc ma tộc có thể nói là khổng lồ, cho nên luận về tài nguyên thì Hắc ma tộc hắn không kém gì so với bá chủ như Tử Yêu kim bằng, thậm chí còn nhiều hơn.

Tự tin với suy đoán của mình, nên hắn mới có thể bình tĩnh đứng đây đàm phán với nàng và Dạ Nguyên.

Dạ Nguyên cũng kinh ngạc nhìn tên Hắc ma thiếu chủ này một cái, không ngờ hắn có thể bình tĩnh như vậy, quả nhiên không hổ danh là một trong những người đứng đầu Hắc ma tộc. Nếu đổi lại người khác, gặp địch nhân mạnh mẽ không thể chống cự đến lấy mạng mình đã sớm bỏ chạy, hoặc run rẩy chờ chết. Còn hắn thì vẫn có thể duy trì thái độ bình thản , ung dung mà đàm phán với mình.

Lúc này hắn nhìn về tên Hắc ma thiếu chủ mang theo chút kính nể, đồng thời trong lòng trở nên vô cùng kiêng kị đối với hắn. Địch thủ đáng sợ không phải là kẻ mạnh, mà đáng sợ nhất là những kẻ có tâm cơ thâm trầm , sâu xa như tên trước mặt này.

Mục đích ban đầu của hắn là đen Hắc ma thiếu chủ đánh cho trọng thương, hoặc giết chết, sau đó giá họa cho Tử Yêu kim bằng, tạo nên nội chiến giữa bọn chúng, làm giảm áp lực cho tinh linh tộc. Nhưng lúc này hắn đột nảy ra một chủ ý, thay đổi kế hoạch. Nếu bây giờ giết hắn, tuy có thể làm cho Hắc ma tộc và Bằng tộc trở mặt, nhưng chưa chắc giải quyết được hậu họa cho Tinh linh tộc, chi bằng bây giờ trước tiên giả vờ đàm phán, vơ vét tài nguyên của hắn trước, sau đó tìm biện pháp thuyết phục hắn hợp tác với mình, để Hắc ma tộc hợp tác với Tinh Linh tộc đối phó với ba tộc còn lại. Như vậy chẳng những giảm bớt cho Tinh Linh tộc một kẻ thù mạnh mẽ, mà còn thêm một đồng minh nữa. Như vậy đúng là lưỡng toàn kỳ mỹ.

Tuy nhiên không đợi hắn nói ra điều kiện thì May đã lạnh lùng nhìn Hắc ma thiếu chủ nói : “Ngươi mau tự sát đi, nếu không một khi ta ra tay thì lúc đó ngươi sống không bằng chết, ta không muốn lãng phí thời gian với ngươi”.

Nghe nàng nói, tim Tử Duyệt nhảy lên một cái, trong lòng tràn ngập căm phẫn đối với nàng, nhưng ngoài mặt hắn vẫn cố giữ bình tĩnh nói : “ Chỉ cần nàng bỏ qua chuyện lấy mạng ta, Tử Yêu Kim bằng cho nàng lợi ích gì, ta sẽ đưa cho nàng gấp ba”.

Nghe hắn nói, hai mắt Dạ Nguyên sáng lên, xem ra tên này nghĩ là May được Tử Yêu kim bằng dùng lợi ích mời đến. Cơ hội đến rồi.

Ho nhẹ một tiếng, hắn đến gần May truyền âm nói : “May, ta đổi chủ ý rồi, chúng ta không giết hắn nữa, vơ vét tài nguyên của hắn quan trọng hơn, chút nữa mong nàng phối hợp với ta, đem của cải của hắn vơ vét hết”.

Nghe hắn nói, May không trả lời mà khinh bỉ nhìn hắn, sau đó gật đầu. Mục đích của nàng đến là giúp hắn, không phải là giết người, nếu có thể nàng không muốn ra tay, giết những tên này nàng chẳng có hứng thú, chỉ làm bẩn tay nàng mà thôi.

Nhận được cái gật đầu khinh bỉ của nàng, Dạ Nguyên thầm nghẹn họng, trong lòng tức giận nói : “khinh đi, nàng cứ khinh thường ta đi, một khi nàng rơi vào tay ta, ta sẽ đem cưới nàng làm vợ, ngày ngày dạy dỗ, để xem lúc đó nàng còn dám khinh thường ta nữa hay không?”. Tuy nhiên đó chỉ là suy nghĩ lén lút của hắn mà thôi, chứ bây giờ có đem giết hắn thì hắn cũng không dám đem những lời này nói với nàng.

Đem nỗi tức giận với nàng chuyển sang cho tên Hắc ma thiếu chủ, hắn lên tiếng nói : “Không hổ danh là thiếu chủ Hắc ma tộc, rất quyết đoán. Được, ta đồng ý với điều kiện của ngươi, chỉ cần ngươi đưa được tài nguyên gấp ba lần so với Tử Yêu Kim Bằng, chúng ta sẽ rời đi, về sau tuyệt đối không tìm đến ngươi nữa”.

Nghe hắn nói, Tử Duyệt thầm thở phào một hơi,nhưng sau đó hắn vẫn ái ngại nhìn về phía May, ý như hỏi : “Đó là ý kiến của ngươi, ta đàm phán không phải với ngươi mà là với nàng”.

Hiểu được ngụ ý của hắn, Dạ Nguyên nhìn về phía May nháy mắt một cái sau đó nói : “Ý kiến của ta thì cũng giống như ý kiến của nàng ấy.

Nghe hắn nói, May không trả lời mà chỉ lạnh lùng gật đầu một cái.

Nhận được câu trả lời từ May, tảng đá trong lòng Tử Duyệt rốt cuộc cũng buông xuống. Chỉ cần giữ được tính mạng, chút tài nguyên thì đáng là gì. Nghĩ vậy nên hắn nhìn thẳng về phía Dạ Nguyên nói : “Thành giao, Tử Yêu Kim Bằng cho ngươi những gì, ta sẽ đưa cho ngươi gấp ba”

Nghe hắn nói, trong lòng Dạ Nguyên cười tươi như hoa, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình tĩnh nói : “Tử Yêu Kim Bằng dùng năm bình tinh linh băng phách, năm bình tinh linh băng tuyền, mười viên Tinh Linh thạch , trăm cân Bách hoa nhưỡng mà hắn đã đổi được từ Tinh Linh tộc vào nhiều năm trước, ngoài ra còn có trăm viên dạ minh châu, năm nghìn gốc linh dược, mười vạn thượng phẩm linh thạch ra để mời chúng ta đến trợ giúp cho hắn”. Tài nguyên mà hắn nói giống như những gì mà Yên Nhiên công chúa đưa cho hắn lúc trước, tuy nhiên có điều linh dược hắn thêm hai nghìn cây, linh thạch thêm chín vạn viên.

Nghe hắn nói ra những vật phẩm mà Tử Yêu Kim Bằng đưa ra để mời May, bình tĩnh như Tử Duyệt cũng lảo đảo muốn ngã. Đây không phải là một khoản tài nguyên lớn, mà là rất lớn, nên biết tinh linh băng phách, tinh linh băng tuyền, và tinh linh thạch đều là chí bảo của tinh linh tộc, không ngờ Tử Yêu Kim Bằng trước đó có thể đổi những thứ này từ họ. Xem ra hắn có chút xem thường tên bá chủ này rồi. Ngoài ra năm nghìn gốc linh dược cũng là một con số rất lớn. Về phần linh thạch thì hắn không để tâm, ma tộc chủ yếu tu ma, hấp thu ma khí, nên những thượng phẩm linh thạch đó đối với hắn cũng chỉ là những vật bình thường để giao dịch với các tộc khác mà thôi. Trong lòng thầm mắng Tử Yêu Kim Bằng trăm nghìn lần, đúng là phá gia chi tử , hết đem chí bảo của tổ tiên đi phá kết giới của người ta, bây giờ lại dùng chí bảo của tinh linh tộc để mời người khác đến trợ giúp, đúng là không có đầu óc, không có tiền đồ mà.

Nếu giờ này Tử Yêu Kim Bằng có mặt ở đây, chắc chắn hắn sẽ phun ra ba ngụm máu tươi dài tám thước, sau đó ngước mặt lên trời, nước mắt lưng tròng mà nói : “Ta bị oan a, đừng nói là tinh linh băng phách, cho dù tinh linh thạch cũng chưa từng thấy qua, làm sao mà đưa cho hắn được, đúng là oan thấu trời mà, nỗi oan này có nhảy xuống sông hoàng hà cũng rửa không sạch mà”.

Tuy tức giận Tử Yêu Kim Bằng nhưng Tử Duyệt hắn cũng không nghi ngờ Dạ Nguyên, nghĩ lại thì cường giả như May không thể dùng tài nguyên bình thường để mời được, chỉ có dùng những vật phẩm như vậy làm điều kiện mới có thể mời nàng ấy về dưới trướng làm việc cho mình.

Hít sâu một hơi, hắn nhìn Dạ Nguyên nói : “Được, linh dược, linh thạch, minh châu ta sẽ giao gấp ba lần cho ngươi. Tuy nhiên trong tay ta không có tinh linh băng phách, tinh linh băng tuyền, cũng như tinh linh thạch để đưa cho ngươi”.

Dạ Nguyên nhìn hắn cười nói : “Nếu ngươi không có những vật đó thì dùng những vật khác thay thế cũng được, tinh linh thạch ngươi có thể thay thế bằng Vẫn ma thạch, ta nghe nói loại đá này trong Hắc ma tộc rất hiếm nên cũng muốn nhìn xem một chút. Còn về hai thứ kia thì dùng mạng người trao đổi, ngươi thấy thế nào?”

Nghe hắn nói dùng mạng người trao đổi, Tử Duyệt hơi cau mày, sau đó hỏi: “Ngươi muốn mạng của ai?”

Dạ Nguyên lạnh lùng nói : “Phải là người của Hắc ma tộc ngươi, ta cần mạng ba tên cảnh giới ma đan, ba tên cảnh giới ma anh, về tầng thứ thì không giới hạn”.

“Thành giao, ta đáp ứng điều kiện của ngươi, hy vọng ngươi giữ lời hứa, sau này không được đến làm phiền ta” Tử Duyệt lạnh lùng nói, trong lòng cũng thầm may mắn, may mà tài sản của hắn luôn để trong nhẫn trữ vật mang theo bên người, nếu không thì không biết làm sao để đuổi tên ôn thần này đi.

Đối với hắn, trừ sinh mạng của bản thân ra, tất cả những kẻ khác điều là sâu bọ. Dùng mạng vài ba tên thuộc hạ đổi lấy an nguy của bản thân cũng không phải là vấn để gì lớn. Phàm là người của ma tộc, thì phải luôn có ý thức hy sinh vì chủ nhân, những thuộc hạ bỏ mạng vì hắn nên cảnh thấy vinh hạnh mới đúng.

Đem túi trữ vật nhận được từ tay của Tử Duyệt, Dạ Nguyên hắn dùng thần thức kiểm tra sơ qua, quả nhiên số lượng giống như yêu cầu, đồng thời trong lòng thở phào nhẹ nhõm, không ngờ lại dễ dàng có được vẫn ma thạch như vậy. Cuối cùng thì cũng xem như hoàn thành nhiệm vụ.

Nhìn bóng lưng hai ngươi dần khuất và xác sáu tên thuộc hạ vừa giao ra dưới chân, Tử Duyệt hai mắt đỏ ngầu, nghiến răng phẫn hận nói : “Tử Yêu Kim Bằng, ta và ngươi thù không đội trời chung, thề không chết không thôi”.

Bạn đang đọc Hệ thống Pháp thuật tại dị giới sáng tác bởi AhriNguyen90
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AhriNguyen90
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.