Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bằng Hữu Hẹn Ước

Tiểu thuyết gốc · 1165 chữ

Chỉ thấy trên trán hắn dần dần hiện lên một hình thoi màu tím cũng từ đó vô số hoa văn bắt đầu lan tràn ra khuôn mặt hắn

Bạch Minh lúc này cũng có thể cảm nhận được tất cả mọi thứ bào gồm sức mạnh, tốc độ, thể chất,… và ngay cả pháp lực đều tăng cường lên một mảng lớn

Cầm lên thanh hắc kiếm thân hình của hắn liền tiêu thất

“Tốc độ quái đản gì thề này.” Tôn Thắng cảm nhận được nguy hiểm chỉ kịp đưa lên thanh thiết côn cản lại liền bị một lực đạo kinh khủng đánh văng ra cả người ra xa hơn 10 mét

Bạch Minh giữ nguyên tư thế vừa mới vung kiếm cả người pháp lực màu trắng lan tràn ra, đôi mắt chiến ý như muốn bắn ra gầm lên một tiếng:” Vẫn Kiếm!”

Cả người dậm chân xuống mặt đất liền bị lõm xuống một hố to cả người phòng về phía trước gần tới người của Tôn Thắng liền vung lên một đạo kiếm khí màu trắng hơn năm mét chém ra

“Bạo Sơn Côn!”

Tôn Thắng pháp lực tụ tập lên đầu côn vung ra, liền va chạm với đạo kiếm khí. Pháp lực cũng hoá thành khí lãng mà bạo trướng ra ngoài, nhưng kiếm khí cuối cùng cũng bị đánh tan đi

“Kết thúc rồi, Tôn Thắng.”

“Ngươi nói đúng nên kết thúc thôi.” Hai người liền hoá thành hai đạo tàn ảnh liền xuất hiện ở hai phía đối diện đưa lưng về lẫn nhau

Bành!

Thanh thiết côn trong tay Tôn Thắng bị đánh văng ra, Tôn Thắng cũng theo đó mà cả người liền ngã gục trên mặt đấy

Bạch Minh lúc này ấn ký màu tím trên trán cũng dần dần biến mất bao gồm luôn cả hoa văn, cae người như bước vào trạng thái suy thoái liền ngã gục trên mặt đất mà bất tỉnh đi

“Ta công bố Thủ Tịch năm nay thuốc về, học viên năm hai Bạch Minh.”

Theo tiếng nói đó cả khán đài liền vỡ oà vô số người la lên mang theo sự phấn khích

. . .

Ba ngày sau

Bạch Minh lúc này từ trong hôn mê tỉnh dậy, liền thấy mình nằm trong ký túc xá, liếc nhìn xung quanh không thấy bất cứ một ai, bao gồm luôn cả đồ đạc của đám người Triệu Nham

Bạch Minh liền muốn tìm hiểu tình hình liền đứng dậy bước chân đi tìm chân tướng

“Ken két.”

Tiếng mở cửa vang lên, Linh Tự Đức đang sửa soạn lại đống văn kiện liền thấy thân ảnh của Bạch Minh bước vào không đợi hắn nói chuyện liền mở miệng lên trước:” Ngươi tới đây là muốn hỏi thắm về đám bằng hữu của ngươi sao?”

Linh Tự Đức nói xong liền lấy ra một là thư trong bàn đưa cho Bạch Minh. Bạch Minh cũng đầy vẻ nghi hoặc cần lá thư lên mở ra chỉ thấy bên trong ghi mấy chữ:” 5 năm sau, Cổ Nguyên bí cảnh, hẹn gặp.”

Bạch Minh đọc một lúc cũng rất nhanh liền thấu hiểu được ý nghĩa của bức thư kiện này, ngước lên nhìn về phía Linh Tự Đức nói:” Viện Trưởng, ta muốn xin ngài lùi lại thời gian tốt nghiệp cho ta.”

“Việc này thì đơn giản thoi, dù sao thì vị đại n…, khụ khụ, lão sư của ngươi cũng đã nói với ta trước.” Linh Tự Đức hơi cảm nhận được một luống sát khí liền điều chỉnh lại lời nói

“Vậy thì đa tạ ngài.” Bạch Minh hành lễ một cái cũng liền rời đi

Mà lúc này ở Triệu gia đại viện

“Ồh Nham nhi có thời gian về thăm hai lão nhân gia bọn ta rồi sao.” Triệu Nguyên đang vui vẻ bên thê tử mình là Triệu Dao Dao liền thấy nhi tử quay về mà hỏi

“Phụ thân, xin người hãy dạy Nham Nhi tu luyện, con muốn mạnh hơn, mạnh hơn nữa.” Triệu Nham nói tới đây liền quỳ trên mắt đất nhìn về phụ thân hắn

“Đứng lên đi, nhìn nhi tử ta có vẻ đã trưởng thành rồi, có lẽ trong lòng ngươi đã có được thứ muốn bảo vệ rồi” Triệu Nguyên trên miệng đầy vẻ mỉm cười mà nói

“Được rồi ngươi quay về đi, tiếp theo đó ta sẽ huấn luyện ngươi thật khắc nghiệt để ngươi trở nên mạnh hơn.”

Mà điệu như vậy cũng điều tương tự xảy ra ở ba gia tộc là Mã gia, Đỗ gia, Lý gia

Vân Ngọc Đế Quốc hoàng cung

“Công chúa điện hạ ngài từ từ, bệ hạ ngài ấy còn bận.”

Một tên nô tì đang liên tục lôi kéo Vân Thanh Trúc nhưng mà nàng ta chỉ thờ ở liền xông vào đại điện

Mà trên vương toa lúc này Vân Hạo Thiên cũng không hề kinh ngạc như đã biết trước việc này liền đầy ôn nhu nói:”Tiểu công chúa của ta hôm nay đến tìm vị phụ thân này là có việc gì nha.”

Vân Hạo Thiên chớp mắt liền xuất hiện kế bên người Vân Thanh Trúc đưa tay bế nàng lên đầy vẻ cưng chiều

“Phụ hoàng, ngài có thể tìm cho ta một người dạy ta tu luyện được không?”

Trước vẻ mặt đầy nũng nịu của Vân Thanh Trúc. Vân Hạo Thiên liền phất tay lên mở miệng khẽ đạo:” Chu Thanh tướng quân.”

Ngay lập tức trọng đại điện liền xuất hiện một vị nữ nhân tầm ba mươi tuổi xuất hiện một chân quỳ đưa tay lên hành lễ nói:” Có thuộc hạ.”

“Từ này ngươi liền phụ trách việc tu luyện của Thanh Trúc công chúa.”

“Rõ!”

. . .

Mà Bạch Minh sau khi từ phòng hiệu trưởng rời đi cũng không gấp gáp đi gặp lão sư hắn mà là quay về ngôi nhà của hắn

À mà không đúng nơi có người thân mới gọi là nhà, còn hiện tại nơi này chỉ là một phòng ở thôi. Bạch Minh cứ thế nhẹ nhàng quan sát từng nơi liền hồi tưởng về phụ thân cùng với mẫu thân mình liền rời đi, mà trước khi đó còn lưu lại một câu

“Phụ thân, mẫu thân con nhất định sẽ tìm được hai người.”

“Lão sư người tới rồi sao?”

Huyền Ân lúc này cũng hiện ra đứng kế bên hắn nhìn hắn khuôn mặt đang đầy tang thường nhẹ nhàng đạo:” Đi thôi tiếp theo ta sẽ thật sự huấn luyện ngươi trở nên mạnh mẽ lên.”

Bạch Minh lúc này cũng đưa tay lau đi những giọt lệ trên mặt, khuôn mặt dần dần hiện lên về tự tin. Suy nghĩ lấy ta vẫn còn thứ khác để bảo vệ, vẫn còn thứ để ta tìm về vì vậy ta phải mạnh hơn, cuối cũng đáp lại:” Ân, lão sư.”

Bạn đang đọc Pháp Ấn Chủ Thần sáng tác bởi VanThienDe

Truyện Pháp Ấn Chủ Thần tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.