Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Trận Đột Phá

Tiểu thuyết gốc · 1051 chữ

Nhưng rất nhanh âm thanh bắt đầu vang lên. Bạch Minh chỉ đưa hai tay ra trước liền nói:”Xin chỉ giáo!”

“Chỉ giáo gì chứ, ngươi cứ đứng yên chịu đòn là được rồi.” Lục Trường Phong xuất ra một thanh đại đao cả người liền nhanh chóng xuất hiện trước mặt hắn mà bổ xuống

Keng!

“Tốc độ quá nhanh.” Bạch Minh chỉ kịp lấy ra thanh hắc kiếm chặn lại, nhưng vẫn bị lực lượng từ trên thanh đại đạo kia đánh lùi lại hơn năm bước, sau đó ngước lên liền không thấy Lục Trường Phong đâu

Ánh mắt hắn bắt đầu đảo quanh mà quan sát liền thấy được thân ảnh, dậm chân xuống liền bay về phía đó

Pháp Lực Bao Bọc lên thanh hắc kiếm mà chém xuống, nhưng chỉ chém dính không khí mà không phải người Lục Trường Phong

“Ngươi đánh đi đâu đấy, Pháp Lực Tăng Cường!” Lục Trường Phong hiện ra nói xong sau đó lại nhảy thẳng về phía hắn thanh đại đao vung xuống

“Pháp Lực Tăng Cường. Lưu Hoả Trảm!” Bạch Minh thi triển ra kiếm chiêu chém thành sáu đạo kiếm khí lấy tốc độ nhanh chóng mà bắn tới

“Hừ, điêu trùng tiểu kỹ.”

Lúc Trường Phong chỉ vung lên một nhát liền đánh tan đi sau đạo kiếm khí, liền văng thanh đại đao về phía Bạch Minh

Bành!

Bạch Minh không kịp né tránh chỉ dơ thanh hắc kiếm lên cản lại nhưng vẫn bị đánh bật ra xa, trên miệng tiên huyết chảy xuống từ khoé môi

“Kết thúc trận đấu này thôi. Sơ cấp pháp thuật, Thổ Chấn Lưu.” Lục Trường Phong nhẩm lên chú ngữ, chỉ thấy mặt đất trên võ đài dần dần biến đổi

Cuối cùng hoá thành từng đạo gai nhọn mà dần dần đâm tới hắn. Bạch Minh lúc này cùng thôi động cả người Pháp lục vận chuyển lên hắc kiếm liền chém ra “Vẫn Kiễm”

Một đạo kiếm khí hơn ba mét bay ra nhưng rất nhanh bị mặt đất chồi lên ngăn chặn lại, sau đó liền ngạnh kháng không lại mà tán đi

Bạch Minh thì cả người sau khi tung ra Vẫn Kiếm cùng với lượng Pháp Lực trước đó tiêu hao khuôn mặt tái nhợt mà chịu bị mặt đất đánh hất ra nằm trên võ đài

“Ta xin tuyên bố…”

“Chưa, ta chưa thua.” Bạch Minh chặn lại lời của trọng tài, cả người dựa vào thân hắc kiếm mà đứng dậy, trên cánh tay trái máu liên tục nhỏ giọt xuống đất vang liền tiếng tí tách

“Hừ, ta coi ngươi chịu được bao lâu.” Lục Trường Phong chạy tới nhặt thanh đại đao lại liền đến bên người Bạch Minh liên tục vung lên những nhát chém

Keng keng keng!

Bạch Minh lúc này chỉ có thể bị động phòng ngự, trên người thương thế có thể dùng mắt thường nhìn thấy đang liền tục xuất hiện cùng với chảy máu xuống

“Tiểu học đệ thậy kiên cường.”

“Học đệ, nhanh đâu hàng đi không e là ngươi liền hỏng rồi”

“Kiên cường gì chứ? Ngu ngốc thì đúng hơn.”

Trên khán đài có người nghị luận về hành động của hắn vừa có khen nhưng lại cũng có lời nói không hay về hắn, nhưng đa phần lại đều lo lắng cho thân thể của hắn

Bạch Minh lúc này cánh tay đã run rẩy sắp không nắm chặt thanh hắc kiếm, đôi mắt muốn nhắm lại, nhưng một cảm giác ấm áp gì đó đang từ Pháp Lực Chi Hạch của hắn chảy ra

Răng rắc!

Chỉ nghe âm thanh vang lên, Bạch Minh liền biết Pháp Lực chi hạch của bản thân vỡ nát nhưng hắn lại không hề buồn, mà trên môi hiện lên nụ cười

Chỉ thấy hắn nhìn về phía của Lục Trường Phong đang bay tới, cánh tay nắm chặt chuôi kiếm vung lên một đạo kiếm khí hơn một mét bay ra mà đạo:”Cút!”

Lục Trường Phong không kịp đề phong cả người liền bị đánh văng ra lưu lại trên bụng vết máu cực sâu, chỉ thấy đôi mắt hắn không thể tin được nhìn Bạch Minh mà nói:” Ngươi vậy mà đột phá tới Pháp Sư cảnh, không thể nào.”

“Không gì là không thể cả.” Đúng vậy hắn Bạch Minh đã bước vào Pháp Sư Cảnh, từ lúc mà Pháp Lực chi hạch của hắn vỡ nát ra hắn đã hiểu, vì đầy cũng là tiêu chí bước vào Pháp Sư cảnh

Nhưng trên khán đài một âm thanh vang lên

“Cái gì. Tiểu Minh vậy mà lâm trận đột phá sao”

“Thật tốt quá”

Đám người Triệu Nham khuôn mặt từ lo lắng đổi tới bây giờ là đầy vui mừng

“Lúc nảy ngươi nói nên kết thúc trận đấu này sau, ta công nhận lời nói đó của ngươi là đúng.” Bạch Minh cầm chặt thân hắc kiếm Pháp Lực cả người hoá thành màu trằng mà tuôn trào ra cả bên ngoài thân thể, chỉ thấy hắn cảm nhận được một cơn nóng, liền vung kiếm ra

“Lưu Hoả Trảm!”

Sáu đạo kiếm khí bắn ra, nhưng khác biệt là lần này bọn chúng đều bốc lên hoả diễm cháy rực mà bay ra tấn công về phía Lục Trường Phong

“Không ta không thể thua.” Lục Trường Phong dùng thanh đại đao cố gắng đánh phá đòn công kích này nhưng lúc này hắn làm sao biết uy lực của đòn này mạnh hớn trước vô số lần

Ầm!

Cả người Lục Trường Phong cứ thế bị đánh bay ra khỏi võ đài mất đi sức chiến đấu mà nằm gục trên mặt đất

“Ta tuyên bố người thằng là năm hai Thiên Tài Ban Bạch Minh”

“Bạch Minh!”

“Bạch Minh!”

“Bạch Minh!”

“. . .”

Một đợt hô hào tên hắn vang lên có lẽ là do trận chiến này quá đặc sắc hay sao nên khiến họ trong tâm đều phục thiếu niên nhỏ này mà cùng hô hào lên

“Ta thắng rồi.” Bạch Minh cũng không tin được trước mặt mình việc này, nhưng rất nhanh liền trấn định lại mà đi xuống võ đài quay về bên phía đám người

Bạn đang đọc Pháp Ấn Chủ Thần sáng tác bởi VanThienDe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.