Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyệt Vọng Cùng Với Điên Cuồng Mà Tu Luyện

Tiểu thuyết gốc · 1272 chữ

“Dừng tay lại cho ta. Kình Trụ Chuỳ!”

Triệu Nham không biết lấy đâu ra dũng khí tấn công tới, cả người toàn bộ lực lượng dồn vào thanh ngân chuỳ mà vung xuống

Bành!

Nhưng không đợi hắn vui mừng chỉ thấy thanh chuỳ không hề làm xe xích đi con Ám Dực Sư tí nào

“Sâu kiến, mà cũng muốn mạo phạm ta, chết đi.”

Ám Dực Sư thay đổi đòn đánh giơ lên chân liền đánh bay Triệu Nham ra ngoài. Triệu Nham không kịp phản kháng liền văng ra xa xô ngã hơn hai cây dại thụ mới rơi xuống, phun ra một ngụm máu lớn, ánh mắt bên trong không đành mà ngất đi

“Triệu Nham!”

Năm người Bạch Minh cùng nhìn như vậy tức giận mà quát lên. Mã Đằng cả người sát khí lộ ra nắm chặt cây cung mà bắn ra ba mũi tên

“Tam Thanh Sát Tiễn.”

Ám Dực Sư thấy ba đạo thanh quang lao tới chả thèm chú tâm chỉ thấy đôi cánh của hắn đập lên một cái từ đó bắn ra ba đạo phong nhận chém đứt đi ba đạo mũi tên còn lao về tấn công luôn cả Mã Đằng

Mã Đằng không kịp né tránh liền hứng chịu ba đòn phong nhận, cả người máu me đầm đìa mà ngã gục xuống đất

“Pháp Lực Tăng Cường.”

Đõ Từ Vũ cùng Lý Nhiên nhảy lên liền lại gần bên người Ám Dực Sư liền tung một cước về bên hong của con Ám Dực Sư

“Cút đi, Ám Lưu Bạo.”

Chỉ thấy hắc ám năng lượng bạo động ra liền cuống lấy hai người họ mà mà chấn ra ngoại cả người xương cốt ít nhất đều gãy mấy cây mà hôn mê đi

“Bây giờ không ai có thể bảo vệ ngươi rồi.”

Ám Dực Sư bước lại chỗ Bạch Minh giơ nanh vuốt lên liền đánh tới, nhưng Bạch Minh lúc này thấy một thân ảnh xuất hiện ra đó là Vân Thanh Trúc chỉ thấy nàng dùng người mình liền đỡ lại đòn công kích này cả người bị đánh bay mà đụng vào một thân cây mà bất tỉnh

“Ngươi..ngươi, ta sẽ giết ngươi, Lưu Hoả Trảm.”

Bạch Minh lúc này như mất đi lý trí, đôi mắt đỏ rực lên bên trong sát ý như vô biên vô tận mà nhằm về phía con Ám Dực Sư liền triệu hoán ra thanh hắc kiếm mà chém về phía con Ám Dực Hoả

Ám Dực Hoả chẳng nhìn mấy đạo kiếm khí này mà để cho nó đánh vào trên người mình, chỉ thấy hắc ám trên người nó bạo động ra liền bao bọc lấy cả người Bạch Minh mặt cho hắn phản kháng

Hắc ám dần dần nâng Bạch Minh lên trước mặt con Ám Dực Hổ

“Aaa!” Bạch Minh bị hắc ảm siết chặt lại mà gãy vỡ mấy cây xương sườn liền không nhịn được mà là lên cuối cùng ngất đi

Con Ám Dực Sư thấy vậy liền chuẩn bị nuốt cả người Bạch Minh vào thì chỉ thấy một đại tử quang lúc này xẹt tới liền đánh tan hắc ám năng lượng của nó

Chỉ thấy thân ảnh Huyền Ân lúc này dần dần hiện ra, cả người tử quang bao bọc, khí tức kinh khủng toát ra cả toà sơn mạch này khiến cho ngay cả yêu thú trong khu vực hạch tâm đều rùng mình mà run sợ trên đất

Huống chi là con Ám Dực Sư lúc này cả người nằm bẹp trên đất, cả người không hề động đậy được một tí nào

Huyền Ân mặc kệ nó đưa tay ra mà đỡ lays Bạch Minh sau đó nhẹ đạo

“Tán!”

Chỉ thấy tử quang liền bạo động ra cuối cùng bao trùm cả người con Ám Dực Sư khiến nó mờ miệng ra nói:” Không!”. Nhưng mặc kệ nó kêu gào cỡ nào chỉ phút chốc cơ thể liền tan biến khỏi thế gian này như chưa từng xuất hiện

. . .

Ba ngày sau

Bạch Minh dần dần tỉnh dậy mở mắt ra liền thấy một mảnh trắng xoá, thân ảnh từ từ ngồi dậy quan sát xung quanh năm người Triệu Nham đang nằm trên năm cái giường khác nhau còn trong trạng thái hôn mê, hắn biết là mình được Huyền Ân lão sư đưa về

Bạch Minh sau đó nhìn thấy cả người minh đang toàn là băng bó liền mặc kệ đứng dậy, chỉ thấy một cảm giác đau đớn kinh khủng ập tới, nhưng hắn chỉ cắn răng mà mặc kệ liền rời đi khỏi căn phòng này đi tới một nơi an tĩnh

Đi trong học viện hắn tìm được một chỗ không người ở sai núi của học viện, sau đó liền bước tới một góc đại thụ hơn 5 người ôm chỉ thấy hắn đưa tay ra liền tung quyền về đại thụ

Bành Bành bành!

Quyền cứ thế liên tục đấm vào phía đại thụ, do không có Pháp Lực bao bọc nên đấm một hồi cánh tay hắn liền rướm máu, nhưng mà động tác của hắn chẳng hề dừng lại chỉ càng thêm táo bạo

“Khốn kiếp, khốn kiếp, nếu ta mạnh hơn, mạnh hơn nữa, thì bọn họ đã không…” Bạch Minh vừa nói như vừa uất hận cánh tay càng ra sức mà đấm tới ngón tay của hắn hơn biến dạng mới chịu ngừng lại

Cả người ngồi gục trên đất liền mệt mỏi mà thiếp đi. Chỉ thấy hắn vừa ngủ, thân ảnh của Huyền Ân liền hiện ra mà nhìn hắn, hiền nhiên mọi hành động của hắn nãy giờ đều bị Huyền Ân nhìn thấy

Cứ thế thời gian liền trôi qua nhanh chóng, tuế nguyệt như thoi như đưa, khoảng một tuần sau tất cả mọi người đều tỉnh lại, sau đó bọn họ liền không có một ai nghỉ ngơi tiếp tục mà lâm vào điên cuống tu luyện

Một ngày thời gian nghĩ ngơi của mỗi người chỉ có khoảng 7 tiếng còn lại đều là điên cuồng mà tu luyện tới lúc mệt mỏi cũng chẳng hề ngừng nghỉ chút nào, ngoài ra mỗi lần tu luyện đều như là muốn đi nữa cái mạng của bọn họ, nhưng bọn họ không ai than vãn một tiếng nào, có lẽ là do đã hiểu rõ bản thân mình còn yêu kém như thế nào

Hay là đứng trước cường giả thật sự bọn họ chỉ như là sâu kiến mặt cho dầy vò, nên bây giờ ai trong bọn họ đều nhu cầu thực lực mạnh hơn nữa.

Mà có lẽ là do việc tu luyện này nên ba tháng sau thì Bạch Minh liền đột phá bước vào Pháp Đồ viên mãn, mà bọn người Triệu Nham cũng đuổi theo nhanh chóng chỉ cách lúc Bạch Minh đột phá 1 tháng bọn họ cũng đều đuổi theo mà đạt tới tu vi Pháp Đồ viên mãn

Cứ thế thời gian đã tới cuối học kỳ này của bọn họ, mọi người lúc này đều đang chuẩn bị cuộc thi thủ tịch cuối năm nay của học viện

Mà đám người Bạch Minh lúc này đây đều hơi thả lỏng lại việc tu luyện của mình, mà cũng bắt đầu giữ trạng thái ở mức đỉnh phong, tuy rằng thủ tịch chiến chỉ dành cho năm thứ năm cùng với năm cuối. Nhưng do bọn họ là Thiên Tài Ban nên cũng có tư cách tham gia trận thi đấu này

Bạn đang đọc Pháp Ấn Chủ Thần sáng tác bởi VanThienDe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.