Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hảo Ủy Khuất A!

Tiểu thuyết gốc · 1803 chữ

"Mạn Nhu, ngươi tỉnh rồi sao?" Bạch Du Ngư sau khi chữa trị cơ thể cũng có thể di chuyển, hắn đi mua một chút thực phẩm vào bếp chế biến thì một cánh tay ôm lấy hắn. Vì chuyện hôm qua Bạch Du Ngư vẫn ngại ngùng nhỏ giọng hỏi

Mạn Nhu cười nhẹ hôn má hắn "Ân, ngươi làm cái gì nha?"

"Không phải ta đã hứa với ngươi sẽ làm món Fugu sashimi (cá nóc sashimi) sao? Ta vừa bỏ nó vào tủ lạnh, chờ ta làm xong món Turducken này sẽ đem ra cùng ăn. Ngươi... ngươi đi tắm đi" Bạch Du Ngư vừa quay sang lấy gia vị liền bị khung cảnh trước mặt làm cho nhớ lại cảnh tối qua, hắn ngại ngùng quay về chỗ làm lắp bắp nói

Nhìn thấy hắn như thế, Mạn Nhu vui vẻ hôn lên má hắn lần nữa "ân, ta đợi món của ngươi"

Đi tắm một hồi trở ra, Bạch Du Ngư đã dọn dẹp căn phòng và bày biện món ăn ra bàn, thấy nàng đi chân trần, hắn tiến tới ôm lấy nàng đi đến bàn, được người khác sủng hạnh quả nhiên là chuyện hạnh phúc, Mạn Nhu mỉm cười ngoắc ngoắc ngón tay ra hiệu

Bạch Du Ngư ngơ như con nai ngoan ngoãn đưa mặt tới, Mạn Nhu nhếch môi dán môi mình vào môi hắn, Bạch Du Ngư đỏ mặt nhưng vẫn chịu đựng để nàng thỏa mãn, đây là lão bà của mình a!

[Lão bà quá chủ động, ta không thể a hu hu hu]

[Lão bà nếu biết ta còn muốn lập hậu cung có phải giết ta không?]

[Sợ hãi quá đi~]

"lập hậu cung nga?" Mạn Nhu ánh mắt thâm trầm nhìn hắn, nàng buông hắn ra kéo sang ngồi cạnh mình, nàng leo lên đùi hắn ngồi nghiêm túc vô cùng "Lão công, ngươi muốn lập hậu cung đúng không?"

"!!!" Bạch Du Ngư giật mình nhìn nàng, nàng làm sao biết được? Nhưng hắn cũng không lừa gạt nàng gật đầu "Ân, trước giờ ta đều muốn lập hậu cung. Trước đó khi chuyện... chuyện tối qua xảy ra ta muốn nói với ngươi để ngươi quyết định nhưng ngươi... hành động quá nhanh nên..."

"ngươi trách ta?" Mạn Nhu nhìn hắn, thất vọng vô cùng. Bạch Du Ngư bị ánh mắt dọa sợ, nàng dù sao cũng là người hắn thích, nhưng hắn không biết nói gì hơn "Ta biết ta hoa tâm, ta đã chuẩn bị tinh thần sẽ không nhiều người thích, cho nên ngươi dù giận hay thế nào ta cũng có thể chấp nhận"

Là cái hoa tâm công tử, nữ nhân ai mà muốn có thêm tỷ muội trong nhà chứ? Mạn Nhu trầm mặc không nói gì, Bạch Du Ngư cũng yên lặng, lặng lẽ nhắm mắt chờ đợi tin tức

[vừa mới có lão bà lại bị vụt mất rồi, thật đau lòng]

[Nếu không phải ta tự dự đoán được bản thân hoa tâm trước thì sau này còn khổ dài dài]

[Đau lòng quá hic hic]

Cái giọng bên tai nàng không có trầm ấm như Bạch Du Ngư nói mà chứa đầy sự đáng yêu pha lẫn với làm nũng, cố gắng khuyên bảo chính mình. Mạn Nhu cười ôn nhu hôn lên môi hắn "Chỉ cần ngươi thật thích ta là được, ngoài ra với mình ta thật sự không thể ăn sạch ngươi"

Tối qua nếu không phải hắn chưa có kinh nghiệm thì nàng chắc chắn không thể xuống giường ba ngày ba đêm, nếu như vậy kéo dài hông nàng thật sự không thể dùng bình thường được nữa. Bạch Du Ngư nhìn nàng, nước mắt hiếm khi rơi xuống lại ứa ra "Ngươi thật chấp nhận sao? Ta là cái hoa tâm người, đương nhiên sẽ có lúc vô ý tổn thương ngươi mà không biết, có lúc sẽ vô tình bỏ qua ngươi mà chăm lo cho người khác, thậm chí còn rất nhiều chuyện khác mà ta chưa nghĩ ra nữa. Ngươi vẫn nguyện ý sao?"

Mạn Nhu ôm hắn vào lòng, đem mặt hắn chôn ở giữa ngực mình "nếu như là nam nhân khác ta sẽ không tin được, nhưng mà Ngư Ngư, ngươi khác bọn họ, ngươi biết rõ mình hoa tâm, thích nhiều người nhưng lại cam lòng để bọn họ tự do, sợ hãi cho tương lai của bọn họ khi ở bên cạnh chính mình. Ngươi còn thật lòng thật dạ nói ra toàn bộ suy nghĩ của mình, đối với người khác thì nhất định sẽ che dấu đến khi không thể che đi được nữa"

"Ngươi khác với bọn họ, ta rất tin tưởng ngươi sẽ cố gắng không quên ta" Mạn Nhu ôm lấy hắn, đây là nam nhân của nàng, vừa ôn nhu vừa hiểu chuyển vừa lo lắng cho nàng, làm sao nàng không hận có thể yêu thương hắn nhiều lên chứ?

"Cảm ơn... đã chấp nhận ta..." Bạch Du Ngư nấc lên vài tiếng nói, ô ô, hắn rốt cuộc cũng có cái lão bà bên cạnh đồng ý hắn hoa tâm rồi. Hắn dự đoán được mình không có dưới ba mươi vị lão bà nhưng lúc nào hắn cũng sợ hãi bọn họ không nhất định sẽ chọn mình

Bên ngoài có nhiều nam nhân tốt hơn, mọi người tại sao lại chọn một kẻ như mình chứ?

Nghi ngờ là thế nhưng có lẽ đối với bọn họ, từng hành động cử chỉ của hắn trong thời gian sẽ chứng minh cho các nàng thấy hắn không phải là hoa tâm bình thường

Còn ra sao thì thời gian sẽ trả lời sau vậy

Một tháng ở bên Mạn Nhu, hắn thấy được tấm hình nàng chụp giao long nhân kia. Bạch Du Ngư cũng không che dấu thân phận của mình nữa

"Ta là giao long, nói thế nào nhỉ? Trong phong thủy có nhắc đến tứ thần thú Thanh Long - Huyền Quy - Bạch Hổ - Chu Tước, ta là giao long tìm kiếm đột phá, khi ta trở thành Chân long thì sẽ có thể gia cố quốc vận của đất nước, để ngăn chặn nhưng thế lực thù địch bên ngoài"

"nhưng cũng vì vậy mà khí vận của ta quá lớn, nếu chỉ có một lão bà bên cạnh ta sợ khí vận của ta sẽ ảnh hưởng đến, đôi khi khí vận quá lớn và hút đi khí vận yếu hơn làm cho người đó cạn kiệt khí vận và bị xui xẻo, đến đến một mức độ nghiêm trọng thì sẽ chết"

"Trừ Long ra, ba thần thú còn lại đều bình thường. Cho nên ta sinh ra liền đoán được sau này ta phải có nhiều lão bà"

Bạch Du Ngư vừa nói vừa di chuyển chiếc đuôi long phía sau, Mạn Nhu gật đầu coi như đã hiểu, nàng tò mò đưa tay chạm vào sừng của hắn, Bạch Du Ngư dù hơi khó chịu một chút nhưng vẫn để nàng sờ

Sau vài giây cũng quen thuộc nên hắn nhích lại gần, nằm hẳn lên đùi Mạn Nhu để nàng nghịch thứ gì trên người được thì nghịch, được chiều chuộng như vậy Mạn Nhu vui vẻ xoa khắp người hắn

Đến lúc chia tay, Mạn Nhu chuẩn bị rời đi, vừa đề xe liền đón nhận lấy một nụ hôn chủ động đầu tiên từ Bạch Du Ngư

Một tháng nay hắn chưa từng chủ động như vậy, Mạn Nhu nhắm mắt hưởng thụ một lát rồi buông ra. Bạch Du Ngư ngượng ngùng nói "Là Giao long, ít nhất ta có thể chia sẻ khí vận cường thịnh của mình với ngươi, lão bà, khí vận của ta có thể bảo vệ ngươi, chỉ cần ngươi gặp nguy hiểm nó sẽ cảnh báo cho ta biết. Nhưng ta muốn nhắc nhở ngươi, cẩn trọng, ta quan tâm ngươi hơn số tiền ngươi kiếm được, không làm cùng lắm ta nuôi ngươi cùng bảo bảo"

"Được, ta sẽ suy nghĩ" Mạn Nhu hài lòng hôn hắn lần cuối rồi rời đi, sau khi nhìn bóng lưng Mạn Nhu từ từ khuất dạng, Bạch Du Ngư cũng cảm thấy nơi này trống trải dọn đồ lên máy bay trở về An thành

Một tháng nay nam chính cũng có thể xoát được độ hảo cảm cũng một trong mấy trăm nữ chính, nghe tin Bạch Du Ngư về, hắn liền nổi sát tâm

Bạch Du Ngư! Ngươi chết chắc rồi!

Hắn vừa đáp xuống máy bay cầm theo vali thì nhìn thấy một tốp sát thủ bịt mặt chạy tới. Bạch Du Ngư luôn vận Kim Cương Bất Hoại Công nên không bị đòn tấn công dao tổn thương

Xung quanh sân bay cũng vắng lặng, Bạch Du Ngư nắm đấm giáng vào mặt của tên sát thủ xông tới. Hắn bị đánh văng xa mười mét, khi nhìn lại, mặt mũi hắn biến dạng, máu chảy ra và tử vong tại chỗ

Đám sát thủ chưa kịp phản ứng thì hai đòn gối lên va chạm cực mạnh vào đầu hai tên sát thủ khiến bọn chúng bị vẹo cổ tử vong lập tức

Đám sát thủ phát hiện hắn không phải Võ giả bình thường liền muốn chạy đi để đưa tin nhưng Bạch Du ngư không có ý định tha mạng

Hắn vận Bá Quyền đánh vào lục phủ ngũ tạng của sát thủ. Bá Quyền là công pháp cận chiến, dùng bá khí vốn có của mình phối hợp cùng nội lực trong cơ thể tụ lại một chỗ tại đòn tấn công, khi đánh ra chấn động không làm tổn thương da thịt quá nhiều nhưng lại lại làm nội tạng - điểm chí tử của con người đánh nát

Bạch Du Ngư nắm lấy đầu tên sát thủ còn sót lại cuối cùng, lôi hắn ra ngoài. Sát thủ muốn cắn lưỡi tự tử nhưng bị đuôi ẩn hình của hắn đánh ngất, Bạch Du Ngư lấy điện thoại "Chương lão, đến sân bay dọn dẹp và đón tôi về nhà"

Chương Hà Ngũ lập tức trả lời và sai người chạy tới sân bay. Bạch Du Ngư ném sát thủ vào xe, Chương Hà Ngũ cũng không chậm trễ đạp gas phóng về nhà

Bạch Du Ngư đem sát thủ ném xuống đất, hắn lao vào vòng tay của Bạch mẫu mách tội "Mẹ, đám sát thủ muốn đánh ta!"

"Nói cha ngươi giải quyết đi" Bạch mẫu lạnh nhạt xua tay không quan tâm đến hắn, Bạch Du Ngư ủy khuất anh anh anh "Hảo tổn thương, ta phải đi tìm Úc Đào bảo bối làm nũng"

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.