Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chàng Rể Tài Giỏi

Tiểu thuyết gốc · 1944 chữ

Bạch Du Ngư làm cá mặn trong nhà một tuần rốt cuộc cũng định di chuyển. Hắn bị Vương Úc Đào kéo xuống giường, chẳng những không tức giận còn mỉm cười nhào nặn hai cái má bánh bao của nàng mới chịu vào vệ sinh cá nhân

Hắn nhớ ra hôm nay có hẹn với Diệu gia đại tiểu thư kiêm thanh mai trúc mã Diệu Hàm, đây là một người lớn có thân hình ngự tỷ, cao nhất trong mỹ nữ hắn quen. Diệu Hàm cao gần 1m79, điểm nhất của nàng mà gò bông to bự không phù hợp với thân hình quá cao của mình

Khụ khụ, không nên nhắc đến chuyện này ở đây

Bạch Du Ngư chở Vương Úc Đào đến Diệu gia, người mở cửa là ca ca của Diệu Hàm Diệu Ca, tại sao lại đặt tên hắn như thế?

Bởi vì Diệu gia trọng nữ khinh nam, bọn họ mong mỏi Diệu Hàm ra đời vô cùng nhưng không ngờ Diệu Ca lại ra trước, bị ghét bỏ nam hài bị đặt cái tên dễ nhớ rồi quăng xó đó

Bạch Du Ngư cười chào hỏi "Diệu ca! Ngươi đứng đây làm gì thế?"

"Phụ mẫu kêu đón ngươi vào trong, đi thôi" Diệu Ca lớn tuổi hơn Bạch Du Ngư nhưng vì cái tên Diệu Ca mà ai nấy xưng hô với hắn đều giống như hắn là ca ca của người khác. Bạch Du Ngư từng ngoan ngoãn gọi hắn là Diệu Ca ca ca, đến tận ba chữ Ca thật là làm rối loạn đầu người nên Diệu Ca luôn được gọi bằng tên

Bạch Du Ngư đỡ Vương Úc Đào đi xuống, cả hai song song đi vào trong Diệu gia nhà lớn. Diệu phụ thấy là Vương tiểu Úc Đào liền hớn hở chào đón, mà Diệu mẫu vừa thấy hắn liền há hốc

Lần cuối nàng cùng lão công nhìn thấy Bạch Du Ngư vẫn là khi hắn lùn đến chân thôi, không ngờ bây giờ trổ mã vừa đẹp vừa cao như thế. Diệu Hàm đi từ trên lầu xuống, nhìn thấy Bạch Du Ngư kinh ngạc đến đứng yên tại chỗ

Cái này tiểu thanh mai trúc mã thật sự quá hợp với khẩu vị của nàng a!

[Diệu Hàm làm gì đứng đó không xuống nha?]

[Có phải bị nhan sắc của ta làm cho chao đảo rồi không? Hắc hắc!]

Diệu Hàm đang sốc với nhan sắc của hắn nghe được mấy câu này liền đỡ trán, cái này tính khí vẫn luôn giống lúc nhỏ. Diệu Hàm tiến tới nhéo mặt hắn "Ngươi nha, cao như thế làm sao ta có thể bắt nạt ngươi như lúc nhỏ?"

"Bây giờ ngươi cũng có thể bắt nạt ta nha" Bạch Du Ngư cười ngọt ngào, hắn lần đầu nhìn thấy Diệu Hàm cao đến gần bằng vai hắn, quả là nữ nhân chân dài tuyệt nhất

[Lão tử sẽ bắt nạt ngươi nhiều hơn để thỏa cơn giận mấy trăm năm tích tụ!]

"Hảo, ngươi chờ đó" Diệu Hàm nghe tiếng lòng của hắn chỉ có thể cười gian xảo, ai bảo ta có thể đọc được tiếng lòng của ngươi từ lúc nhỏ, bây giờ ngươi chỉ có thể bị ta bắt nạt mà thôi

Diệu Hàm lúc nhỏ trong một lần bị tai nạn tình cờ nghe được tiếng lòng của Bạch Du Ngư, lúc này Bạch Du Ngư vẫn chưa thức tỉnh trở thành cái sở hữu hệ thống nên hắn vẫn còn ngây thơ trong sáng

Mỗi ngày đều bị Diệu Hàm bắt nạt đến khóc chạy về nhà, Bạch Du Ngư vừa giận vừa vui, không dám làm phật lòng nàng cũng như không muốn nghỉ chơi với nàng nên đành kiềm chế cắn răng chịu đựng mỗi trò đùa nghịch dai dăng dẳng của nàng

Hôm nay may cho hắn là không phải ngày mà nàng sẽ ra tay nên hắn được một bữa ăn an lành, Bạch Du Ngư ngồi ở bên trái chính giữa bàn, hai bên lần lượt là Diệu Hàm và Vương Úc Đào, trừ bỏ hai vị này thì đầu bàn là Diệu phụ, đối diện Diệu Hàm là Diệu mẫu, bên cạnh là Diệu Ca và hai cái bệnh nhân

Diệu gia nổi tiếng là gia tộc có y đức tốt bụng thích chữa trị cho mọi người, vì sức khỏe của Diệu gia lão tử không tốt nên bữa ăn này hắn không thể xuống được. Diệu Hàm bỏ qua tính nghịch ngợm thì nàng cũng là một thần y tốt bụng cùng giỏi giang

Bạch Du Ngư vừa gắp con tôm vào chén thì Diệu Hàm đã giơ chén ra, hắn thở dài gắp thêm một con nữa, lột vỏ cả hai rồi phân cho hai mỹ nữ bên cạnh. Diệu Hàm cười híp cả mắt, nhìn cảnh này Diệu gia mọi người cũng quen mắt

Diệu Hàm là thích Bạch Du Ngư, ai trong nhà này cũng biết cả. Nàng không bởi vì cái hôn sự mà khóc sướt mướt, lại vô cùng kiên trì kéo Bạch Du Ngư đi khắp nơi giải sầu khi Đường Ngữ Sảnh không để ý tới hắn

Diệu Hàm nhìn hắn cười "hắn thật sự không có thích Đường Ngữ Sảnh", nàng sát lại gần Bạch Du Ngư, sờ sờ cái đầu hắn

Đây là chỗ sừng mọc ra sao? Nhìn không có chỗ nào nhô lên đâu nha? Bỗng nhiên ở gần đỉnh đầu trán nàng sờ được một vài thứ cộm lên, Diệu Hàm nhếch miệng cười thầm nhủ "đây là sừng đi? Hảo nhỏ"

Bạch Du Ngư không biết vì sao cái nữ nhân này là xoa xoa đầu hắn, nhưng hắn không chán ghét nên hạ người xuống một chút. Bí mật bị lộ mà hắn còn ngu ngơ không biết ăn cơm đến nheo cả mắt

Vương Úc Đào ăn no lười biếng dựa vào hắn, Bạch Du Ngư làm cái ca ca tốt đưa tay xoa bụng nàng tiêu thực, nhìn thấy cảnh này Diệu Hàm cũng xông tới tranh quyền đoạt vị, bị giành chỗ Vương Úc Đào ủy khuất nhìn hắn

Bạch Du Ngư đem nàng ngồi vào lòng, kéo dài chân để Diệu Hàm nằm lên đùi rồi hai tay hai bụng xoa xoa, Bạch Du Ngư là cái hoa hoa công tử nhưng hắn còn xử nam, đụng chạm vẫn là đỏ mặt ngại ngùng không kiềm được

Nhìn thấy cảnh này Diệu phụ cùng Diệu mẫu nhìn nhau cho cái thâm ý cười "Du Ngư vẫn là cái xử nam nga, chỉ đụng cái bụng liền đỏ mặt"

"bà nhìn đi, con gái chúng ta thật cao tay. Nhất định có thể đoạt lại chàng rể tốt này"

Diệu Ca đứng nhìn hai người cũng thâm ý "không thể nào, ta nhìn cảnh này chỉ có một suy đoán: Bạch lão đệ nhất định hậu cung ba ngàn giai lệ"

Diệu phụ sắc lạnh nhìn hắn, cho hắn ăn đấm gục ngã phía sau rồi ăn cẩu lương tiếp tục

Bạch Du Ngư đang suy nghĩ bao giờ có thể đi biển một mình thì bị tiếng điện thoại cắt ngang suy nghĩ, Diệu Hàm dùng ngón chân kẹp điện thoại đưa lên tay rồi cắn nhẹ điện thoại giữ ở miệng thâm ý nhìn hắn "mau lên nha~"

"Ngươi làm cái gì a!" Hắn nhìn thấy cảnh này chỉ có thể thét lên một câu, mặt hắn càng ngày càng đỏ đến nỗi chỉ có thể đem Vương Úc Đào làm lá chắn

Vương Úc Đào che miệng cười lấy đi điện thoại lau sạch đưa cho hắn "Du Ngư ca ca"

"Cảm ơn Úc Đào" Bạch Du Ngư ngượng ngùng cầm điện thoại mở lên, thì ra tin nhắn của Bạch phụ mẫu "Cha mẹ đi du lịch một khoảng thời gian, cho con khoảng thời gian riêng tư đấy, muốn chơi gì liền chơi đi"

"A? Đi liền không dẫn mình đi?" Bạch Du Ngư ngơ ngác, hắn là con của hai vị kia nha, tại sao lại như thế chứ?

Diệu Hàm sáng mắt nhìn hắn "Nếu thúc thúc cùng a di rời đi, ngươi lại không có ai chăm thì qua nhà ta sống chung đi!"

"Du Ngư ca ca cũng có thể tới nhà ta ngủ!" Vương Úc Đào cũng sáng mắt, nàng muốn nhân cơ hội này tiếp cận Du Ngư ca ca

Bạch Du Ngư lắc đầu "Ta định đi biển một mình, không thể đến nhà ai ngủ. Khi ta về sẽ ở lại nhà, cũng không đi được"

Hai người bĩu môi không đồng tình nhưng dù sao cũng là khoảng thời gian riêng tư, đành vậy thôi

Vương Úc Đào hôn nhẹ lên má hắn "Du Ngư ca ca trở về sớm nha"

" n, ta sẽ mua quà cho Úc Đào"

"Còn có của ta" Diệu Hàm không chịu thua kéo tay hắn, một bộ giận dỗi nói

" n ân, ta cũng sẽ mua cho Diệu Hàm ngươi, đừng giận" Bạch Du Ngư đem má hai người nhéo nhéo đến thỏa mãn rồi kéo hai người ra sân chơi

Tối đến Bạch Du Ngư ở lại phụ giúp Diệu mẫu làm thức ăn, nhìn thủ pháp của Bạch Du Ngư, cả Diệu mẫu đầu bếp cũng ngỡ ngàng "Đây đúng là thủ pháp tuyệt diệu a!"

Bạch Du Ngư như đang múa một điệu nhảy đẹp mắt đem toàn bộ món ăn bày lên dĩa như nhà hàng đem lên cho mọi người thưởng thức. Vừa gắp một đũa thì mắt bọn họ đều sáng

Cảm giác nước sốt vừa chạm vào đầu lưỡi liền đem tới hương vị độc đáo cùng sự tươi mát khó tưởng, bọn họ ăn cực nhanh như sợ bị giành mất

Bạch Du Ngư thì nhanh tay đem hai cái chén đầy thức ăn để riêng cho Diệu Hàm cùng Vương Úc Đào, hai người vui vẻ cười không đi tranh nữa mà ăn chén riêng của mình

"Du Ngư nấu ăn cũng thật tốt! Ta nấu bao nhiêu năm cũng không sánh được với ngươi" Diệu mẫu càng ưng ý cái này chàng rể, vừa đẹp vừa tài giỏi lại còn nấu ăn, con gái bà quá hời rồi còn gì

Bạch Du Ngư cười "Dạ cảm ơn a di, con học nấu ăn để nuôi lão bà đấy. Được a di công nhận chắc chắn lão bà tương lai của con rất thích!"

[Lão bà tương lai là ai ta chưa biết, nhưng hiện tại dùng thủ tháp vỗ béo hai cái mỹ nữ này không tệ]

Vương Úc Đào nhìn cơ thể mình, sau đó ngây thơ nắm áo hắn hỏi "Du Ngư ca ca, ta có phải mập lên không?"

"Đâu có, Úc Đào ốm đến mức ta một tay cũng có thể ôm, cần mập lên một chút mới đẹp nga" Bạch Du Ngư làm bộ sờ soạng vòng eo của Vương Úc Đào, hắn tiếc thương cho mỹ nữ phải nhịn ăn như hai cái này, ăn uống no say không tốt sao, mập lên cũng có vấn đề đâu chứ

Cả nhà Diệu gia cùng hai người ăn uống no say, ngồi coi tivi trò chuyện rồi ngủ lại

Diệu gia phòng khách dù không dùng nhiều nhưng vẫn sạch sẽ gọn gàng, Bạch Du Ngư vào phòng tắm mở nước ngâm mình, đang thỏa mãn thở một hơi thì ngủ luôn ở bên trong. Đến khi hắn chợt tỉnh mới biến trở lại lên giường ngủ

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.