Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tưởng Ca Thèm Thân Hình Ngươi

Tiểu thuyết gốc · 1596 chữ

Long Nghiệp cầm một dung dịch chữa trị từ trong túi của mình ra, đây cũng là nằm trong mục đích của hắn

Để xoát độ hảo cảm của mỹ nữ rồi làm chủ gia tộc, hắn đã bày mưu tính kế lên người miếng ngọc này từ đầu

Chỉ cần hắn có thể khôi phục được nó, Tống gia cùng Nhan gia sẽ cảm thấy hắn là một người vừa đẹp vừa cực hảo

Nếu như! Nếu như không có sự xuất hiện của Bạch Du Ngư!

Bởi vì Bạch Du Ngư vừa lộ diện thì toàn bộ ánh mắt trong cửa tiệm đều nhìn hắn mà không nhìn Long Nghiệp

Long Nghiệp tức giận đến đỏ mặt nhưng thân là người có âm mưu ấp ủ lâu, kiên nhẫn của hắn cũng rất tốt vẫn có thể kiềm lại được

Hà lão nhìn Long Nghiệp thủ pháp chỉ có thể nói hậu sinh khả úy, thủ pháp cao hơn ông chứ không kém. Ánh mắt Hà lão mang theo chút thưởng thức, Long Nghiệp nhếch môi, quả nhiên!

Hà lão dành mười phút để khôi phục thì Long Nghiệp chỉ cần năm phút

Hắn cầm lên miếng ngọc lắc cho mọi người xem, tưởng rằng có thể làm khuôn mặt kiêu ngạo nhưng Long Nghiệp tính sai rồi

Miếng ngọc lại tách ra thành bốn mảnh rơi xuống đất, lại một bàn tay nhanh chóng đón lấy

Bạch Du Ngư nhìn sơ qua miếng ngọc thở dài

[Nếu như ngươi không chơi bẩn thì lão tử cũng không giở trò vào dung dịch của ngươi]

[Miếng ngọc này vẫn có thể sửa được]

Bạch Du Ngư nhìn Long Nghiệp đang khó hiểu cùng hoang mang nhìn miếng ngọc trên tay mình và dung dịch chữa trị

Không thể nào, lọ dung dịch này hắn đã kiểm tra qua rồi! Không thể nào có sai sót được!

Thấy Long Nghiệp không những không sửa được mà còn làm hư nặng hơn, các khách nhân trước ngưỡng mộ bây giờ lại quay ngoắt 180 độ, chỉ chỉ trỏ trỏ hắn

"Đã bị hư còn bị hắn làm nặng thêm nữa!"

"Thì ra hắn chỉ có thể nói miệng, Đường gia hèn gì đuổi hắn đi"

"Đường gia quả nhiên nhận thấy tên này không đáng tin nên mới đuổi hắn đi"

Long Nghiệp hoảng loạn kiểm tra lọ dung dịch nhưng không phát hiện có điểm nào bất thường

[Đương nhiên là không có gì bất thường rồi, đồ lão tử hạ vào trong làm sao để cho ngươi biết được]

Tống Ngự Đồng tiến lại bên cạnh Bạch Du Ngư, thoạt nhìn như lo lắng cho miếng ngọc trên tay hắn, nhưng một ngón tay nhỏ nhỏ cứ từ từ nhích xuống bờ mông của hắn

Bạch Du Ngư biết được ngượng đến đỏ mặt

[Cái nữ nhân này làm cái gì a!!]

[Tay ngươi! Tay ngươi sờ loạn mông của ta!]

[Dù ngươi là đại mỹ nữ cũng không được!]

Nhìn thấy Bạch Du Ngư ngượng đến khuôn mặt đều chuyển thành màu đỏ, Nhan Thanh nghe tiếng lòng của hắn chỉ có thể nhịn cười

Đây là cái sinh vật gì? Đáng yêu quá!

Tống Ngự Đồng chạm nhẹ bờ mông của Bạch Du Ngư liền rời đi, nàng vẫn còn muốn va chạm một chút. Nó hảo sờ a!

Long Nghiệp tức giận nhìn hắn, nếu như không phải Bạch Du Ngư tới thì hắn đã có thể kề bên mỹ nhân rồi

"Nếu đã không sửa được vậy ta không ở lại nữa. Tạm biệt" Long Nghiệp nói xong liền rời đi nhưng vẫn mang chút tư vị cao nhân thế ngoại

Hắn tin chắc lần sau liền có thể đốn gục được trái tim mỹ nữ

Mà bên này Bạch Du Ngư cũng đặt miếng ngọc lên hộp rồi dùng dung dịch chữa trị gia tăng tốc độ chữa trị miếng ngọc

Do không có thủ đoạn hắc ám nên miếng ngọc hoàn mỹ sửa chữa trở lại. Bạch Du Ngư quay lưng định rời đi trong khi mọi người còn bàn luận với nhau

Tống Ngự Đồng nhìn thấy miếng ngọc đã sửa lại, bàn tay nhanh như thoắt nắm lấy thắt lưng da của Bạch Du Ngư giữ lại

"Cảm ơn Bạch thiếu đã giúp chúng tôi khôi phục vật gia truyền này. Không biết ngài có thời gian để tôi nói lời cảm ơn không?"

Ánh mắt chờ mong của Tống Ngự Đồng đánh thẳng vào trái tim của toàn bộ đàn ông ở đây. Trong đó đương nhiên bao gồm hoa hoa công tử Bạch Du Ngư

[Cái gì chứ? Mời ta đi ăn? Có chuyện tốt như thế?]

[Cái tên Long Nghiệp kia mà biết sẽ hành hạ ta chết mất. Lão tử có nên đi không?]

Nhưng hắn là một người chiều chuộng mỹ nữ, đương nhiên là đồng ý rồi

"Tống tiểu thư khách sáo, tôi chỉ là tiếc thương cho báu vật bị hư hại mà thôi. Nếu tiểu thư có lòng đương nhiên tôi sẽ dành thời gian cho cô rồi"

Bạch Du Ngư đồng ý, Nhan Thanh cũng vui vẻ tiến tới "cảm ơn Bạch thiếu đã ra tay tương trợ, ta cùng Nhan gia cảm tạ ngài rất nhiều"

"Không cần long trọng như vậy" Bạch Du Ngư xua tay, hắn làm là vì báu vật, mỹ nữ thôi

[Ca chỉ là thèm ăn nên mới nhận lời thôi]

[Đừng tưởng ca thèm thân hình ngươi, hừ hừ]

Giọng điệu ngạo kiều bên tai hoàn toàn trái ngược với khuôn mặt điềm tĩnh ôn hòa trước mặt, Tống Ngự Đồng mím môi nhịn cười

Bạch Du Ngư đáng yêu quá!

Bạch Du Ngư bỗng bị mỹ nữ đan khuỷu tay vào nhau rồi kéo lên xe. Hắn thật sự kinh ngạc vô cùng, đôi mắt màu xám hơi rung lên

"Bạch thiếu thích ăn cái gì?" Tống Ngự Đồng ngồi cạnh Bạch Du Ngư đem tay sờ soạng hắn khiến cho hắn trợn mắt

"Tống tiểu thư thích ăn cái gì có thể giới thiệu với tôi, tôi rất dễ ăn" Bạch Du Ngư âm thầm dùng tay chặn lại bàn tay phá phách của Tống Ngự Đồng

[Cái quỷ gì đây! Nữ chủ làm sao lại sờ soạng ta a!]

[Lão tử vẫn là xử nam đấy! Ngươi đừng hòng làm loạn tâm cảnh của ta!]

Nhìn bộ dạng hoảng loạn cùng giọng nói bên tai, Tống Ngự Đồng cười tươi tiến sát Bạch Du Ngư "Vậy ta dẫn ngươi tới Hoàng Minh khách sạn ăn cơm. Bạch thiếu có thể gọi ta là Ngự Đồng"

"Ngự Đồng tiểu thư... Ngự Đồng" Bạch Du Ngư theo lễ gọi thêm tiểu thư nhưng nhìn Tống Ngự Đồng phồng má liền mềm lòng gọi tên nàng

[ y da, ca không thích nhìn mỹ nữ buồn bã đâu nha]

[Mỹ nữ cần phải vui vẻ, ta là quân tử cần chiều chuộng mỹ nữ a~]

Nhan Thanh ngồi lái xe phồng má không hài lòng, tại sao nàng lại phải lái xe chứ?

Hoàng Minh khách sạn khá gần với tiệm nên không quá mất thời gian chạy tới

Hoàng Minh quản lý vừa thấy hai cái mỹ nữ liền chạy tới chào hỏi "Nhan tiểu thư, Tống tiểu thư, thật quý hóa quá khi hai vị tới khách sạn chúng tôi"

Ngay khi Bạch Du Ngư đi ra thì quản lý càng sáng mắt hơn "Bạch thiếu, không ngờ ngài đích thân xuống nơi này. Xin lỗi vì tôi không biết ngài xuống đây nên đón tiếp không chu đáo"

"Không cần đâu, hôm nay tôi cùng hai vị tiểu thư tới để thưởng thức món ăn mà thôi" Bạch Du Ngư xua tay, hắn không nghĩ nơi này còn là nhà hắn mở ra

Quản lý giơ tay tiếp đón đưa ba người lên phòng

Khi đi ngang qua phòng 203 thì một thân ảnh đi ra cùng một nam nhân. Mà nam nhân này là vừa nãy bỏ chạy Long Nghiệp, vừa lúc nhìn thấy Bạch Du Ngư hay tay hai mỹ nữ liền nổi gân xanh

Cái này họ Bạch cư nhiên đoạt lấy nữ nhân của hắn!

Nhìn thấy nam nhân này nhìn chằm chằm vào bên kia, nàng cũng tò mò nhìn sang. Con ngươi nàng chấn động, đây là tiểu Du Ngư của nàng phải không?

Nhìn thấy nữ nhân là người quen, Bạch Du Ngư cười tươi tiến tới “Hữu Tuyết tỷ tỷ, tỷ cũng ở đây nha?”

“Du Ngư cũng tới đây ăn sao?” Vương Hữu Tuyết ân cần hỏi. Đừng nghe xưng hô giữa hai người mà nghĩ Vương Hữu Tuyết lớn tuổi hơn Bạch Du Ngư, thật ra nàng nhỏ hơn hắn 2 tuổi, Vương Úc Đào nhỏ hơn hắn 4 tuổi. Nàng thân là tỷ tỷ nên chiều cao cũng không giống muội muội chỉ có 1m53, dù đứng bên cạnh hắn có giày cao gót nàng cũng có thể đứng bên cạnh xấp xỉ bằng vai hắn

“Tỷ tỷ tổ chức tiệc, ngươi cùng vào với tỷ tỷ được không?” Vương Hữu Tuyết ôm tay hắn cọ vào gò núi đầy đặn của mình, khuôn mặt hắn đỏ lên như quả cà chua “hai tiểu thư đây có thể không?”

Tống Ngự Đồng cùng Nhan Thanh nhìn nhau gật đầu “Không vấn đề gì, cảm ơn Vương tiểu thư”

“Không có gì” Vương Hữu Tuyết cười nhẹ kéo hắn vào trong

[Đừng làm loạn tâm cảnh của ta!!]

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.