Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão Tử Muốn Hủy Hôn!

Tiểu thuyết gốc · 1857 chữ

Lần thứ ba trăm xuyên không, Bạch Du Ngư đã sớm chán đến chết rồi. Cái gì mà làm xong nhiệm vụ sẽ được ban thưởng chứ?

Cái này hố cha hệ thống rõ ràng là muốn chơi hắn chết!

Đã thế hắn sẽ không làm đá mài đao cho nam chính, hắn phải tìm mọi cách để toàn bộ hậu cung của nam chính không tiếp xúc với hắn!

Bạch Du Ngư nhận ra mình đang tham gia một cái bữa tiệc lớn, xung quanh đều là các thế gia giàu có cùng nhau uống rượu

Hắn không quá thích rượu, vừa ngửi mùi hắn liền muốn nôn ra toàn bộ trong dạ dày

Bạch Du Ngư nhìn thấy cái kia nữ nhân mặc trên người một bộ áo dạ hội màu đen lộng lẫy, mái tóc xõa dài xuống eo thướt tha đi tới

Bạch Du Ngư là cái hoa hoa công tử, thích nhất là mỹ nữ nhưng hắn cũng không ngốc mà không nhận ra cái kia nữ nhân là trong hậu cung nam chính vợ cả - Đường Ngữ Sảnh

Bạch Du Ngư có cái định hôn với nàng, nhưng hắn không muốn chuốc họa vào thân a!

Bạch Du Ngư năm năm là liếm cẩu của Đường Ngữ Sảnh ai ai cũng biết, chỉ là nhờ vào thế gia lực lượng của hắn mới không có người soi mói mà thôi, ít nhất là ngoài sáng

Đường Ngữ Sảnh vừa chạm mắt Bạch Du Ngư liền tỏ ra chán ghét và khuôn mặt đôi lông mày nhăn lại, cái này nữ thần chỉ cần cử động nhỏ cũng là cho mấy cái kia nam tử muốn tiến lên xoa dịu

Bạch Du Ngư lại không, hắn cảm thấy đao đang kề cổ rồi a!

[Cái này nữ chủ quả là không thích liếm cẩu, Bạch Du Ngư ngươi a, cái này nữ nhân không đối tốt với ngươi, ngươi hà tất theo đuổi nàng]

[Thật ngu ngốc. Ta bây giờ chỉ cảm thấy buồn cười chết]

Nghe được bên tai thanh âm, Đường Ngữ Sảnh lập tức nhận ra đó là giọng của liếm cẩu họ Bạch, nàng trừng mắt nhìn hắn nhưng rõ ràng là hắn chưa từng mở miệng nói chuyện a

Đây là có chuyện gì?

Đường Ngữ Sảnh không quản nhiều như thế, nàng đứng tại chỗ nói "Bạch Du Ngư, ta không muốn liên hôn, ngươi bỏ cuộc đi!"

Đúng như hắn mong đợi, cái này nữ chủ quả nhiên là đi theo kịch bản quá tốt! Bạch Du Ngư làm khuôn mặt đau lòng nhìn nàng, nếu Đường Ngữ Sảnh không nghe thấy tiếng bên tai thì chắc chắn tin hắn đang cố níu kéo cái này hôn ước

[Tuyệt vời, quả nhiên là vậy!]

[Cảm ơn trời phật, rốt cuộc lão tử cũng có thể hai tay mười ba em gái chơi rồi!]

[Mau, mau bảo ta đi hủy hôn ước mau!]

Cái này âm thanh rốt cuộc là thứ quái quỷ gì, rõ ràng Bạch Du Ngư bên kia không có nói chuyện thì vì sao nàng lại nghe được cái này tiếng hắn chứ?

Không lẽ là nói bụng? Không lý nào a, nếu là nói bụng thì làm sao giống tự kỷ nói chuyện một mình chứ?

Nếu như nàng đoán đại mà trúng thì đây chính là tiếng lòng của hắn

Nhưng nàng làm sao làm được a?

Đường Ngữ Sảnh liếc xéo hắn, cảm thấy hắn quả nhiên không tốt như trong dự đoán mà đi lên tầng. Đoán rằng nàng dẫn mình đi giải trừ hôn ước, Bạch Du Ngư nhảy cẫng lên đi theo phía sau

Đường Ngữ Sảnh không ngờ Bạch Du Ngư nhìn như thế lại là cái nói nhiều cùng hoa hoa công tử, quả nhiên vẫn là không thể tin tưởng được nam nhân

[Ta có thể hủy hôn ước đầu tiên trong đám phản phái! Thật tuyệt a!]

[Ta không muốn làm đá mài đao cho Long Nghiệp kia, ta muốn làm cao phú soái, vừa soái vừa giàu vừa có thân hình cơ bụng 6 múi cùng đại kê kia thu hút tất cả mỹ nữ thế gian!]

[Ô ô ô, chừng nào mới tới a! Lão tử thật là gấp chịu không nổi rồi!]

[Lão tử cần thiết hủy hôn!!!]

Cái này liếm cẩu cư nhiên chán ghét nàng như thế còn rất mong chờ hủy hôn cái loại kia, Đường Ngữ Sảnh không biết tại sao trong lòng lại cảm thấy khó chịu

Cái gì đó Long Nghiệp không phải là cái hộ vệ nhỏ mình vừa thuê đến cạnh mấy tháng sao? Bạch Du Ngư hình như biết hắn có cái gì đó

Trong phòng, Bạch gia Bạch phụ cùng Đường gia Đường phụ đang nói chuyện vui vẻ thì thấy hai đứa con của mình đi vào trong

Bạch phụ cười lớn vỗ đùi "Du Ngư nha, ngươi có phải tới hay không nói muốn hôn ước?"

Đường phụ cũng cười hạnh phúc vì mình có một con rể vừa đẹp trai sắp bằng ông lại giỏi giang như Bạch Du Ngư "Ngữ Sảnh của ta vẫn là nữ tử nên ngượng ngùng không chịu thể hiện cảm xúc, Du Ngư không cần để tâm đến a"

"Thúc thúc, ta kỳ thật... ta không muốn liên hôn... Dù ta thật lòng thích Đường tiểu thư nhưng nếu dùng cái này hôn ước ép buộc nàng đến với ta, ta không thể chịu được. Tình cảm là xuất phát từ song phương, không nên để một cái tờ giấy ràng buộc chặt chẽ như thế"

"Ta muốn hủy hôn, nếu như Đường tiểu thư thích ta, ta tất nhiên rất vui. Nhưng đó là nàng tự nguyện, ta không muốn ép buộc nàng"

Bạch Du Ngư nói thật là làm cho hai cái lão nhân vừa thương vừa đau, ngươi xem, cái này Bạch tiểu tử thật sự quá hiểu chuyện không nghĩ ép buộc Đường tiểu cô nương này, chủ động hủy hôn để nàng không bị trói buộc

Đường phụ chấm chấm lau nước mắt không tồn tại trên mặt, đứng dậy đi tới đối diện Bạch Du Ngư vỗ vai "ngươi yên tâm, ta hiểu rõ cái này nữ nhi, nàng thật sự thích ngươi. Du Ngư ngươi không cần như vậy tiếc nuối thương tâm"

Bên này chỉ nghe không nói Đường Ngữ Sảnh thật sự là cảm động, nàng không nghĩ rằng một kẻ liếm cẩu lại có thể buông tha nàng ngay giờ phút này

Nhưng đó là khi nàng không thể nghe tiếng lòng của Bạch Du Ngư, bây giờ hắn nghĩ cái gì nàng đều có thể biết đương nhiên là chuyện này là hắn mong muốn nhất thực hiện

[Đường thúc, ngươi mau chấp nhận đi!]

[Cha, ngươi mau nói giúp, con trai ngài muốn ra ngoài đánh 180 hiệp với các em gái nóng bỏng thân hình chữ S mê người]

[Cái Đường Ngữ Sảnh này tại sao không nói giúp a? Nàng không phải muốn hủy hôn để ở bên Long Nghiệp sao?]

[Ta đoán nàng sợ ta trả thù Long Nghiệp, ngươi yên tâm, ngươi thích hắn liền đi cùng hắn đi, lão tử không ngại phụ trợ phía sau đâu!]

Đường Ngữ Sảnh liếc hắn, nàng cũng đón nhận cái vỗ vai từ Đường phụ nhưng cái vỗ vai này còn đặt lại và dùng sức siết lại "Ngữ Sảnh, ngươi mau nói ý nghĩ của mình đi"

Đường Ngữ Sảnh nhìn hắn, Bạch Du Ngư đem đôi mắt thống khổ nhìn nàng, nếu như trong lòng hắn không như thế thì nàng thật sự sẽ tin

[ngươi mau cho lão tử hủy hôn! Ngươi có biết đọc tâm thuật không chứ? Mau lên hủy hôn để lão tử đi chơi!]

Đường Ngữ Sảnh không vui nheo mày, mình vì hủy hôn với hắn đã phải chịu đựng đau đớn cùng nôn khan, bây giờ hắn liền muốn vứt thì vứt sao?

Nếu đã vậy nàng càng muốn làm tới, dù sao lần sau hủy hôn vẫn là nên thực hiện

"Cha, ta không nghĩ hủy hôn. Dù sao đây cũng là hôn sự giữa ta và Du Ngư, ta không có không hài lòng" Đường Ngữ Sảnh vừa kết thúc câu đã nhận thấy hai cái lão gia hỏa mừng rỡ nhìn nhau, nhưng nàng lại chú ý đến Bạch Du Ngư đang thống khổ bỗng nhiên trợn mắt trong lòng ngàn chữ chửi bậy

[Tha mụ nó! Nữ nhân kia ngươi nói cái gì?]

[Cái này có phải bệnh tâm thần quên uống thuốc dịch dung làm Đường Ngữ Sảnh không?]

[Lão tử muốn lột mặt nạ! Lão tử nhịn không nổi nữa!]

Nhìn thấy Bạch Du Ngư trong lòng thổ tào, Đường Ngữ Sảnh nheo mày, dù gì nàng cũng là cái thiên kim giàu có tiểu thư, trước giờ làm sao nghe nhiều như vậy tiếng mắng

"Du Ngư ca ca, ngươi có phải hay không ở trong phòng a?" một giọng nói đáng yêu, mang theo chút nghịch ngợm bên ngoài vang vào cùng tiếng gõ cửa nhẹ nhẹ. Bạch Du Ngư tức sáng hai mắt làm cho Đường Ngữ Sảnh nghi ngờ rốt cuộc là mình hay nữ nhân bên ngoài mới là của hắn nữ thần?

Bạch Du Ngư lập tức mở cửa, sau đó vui vẻ cười "Tiểu bảo bối, ngươi tới thăm ca ca nha"

Vương Úc Đào cầm theo một hộp thuốc cùng một dĩa bánh đứng trước mặt Bạch Du Ngư, hắn liền chờ không đợi đem nàng mặt xoa nắn một hồi cảm thán

[Thật mềm a, quả nhiên Úc Đào gọi tiểu bảo bối không có sai!]

Bỗng nhiên được thanh âm của Bạch Du Ngư bên tai nhưng không thấy hắn nói chuyện, Vương Úc Đào hơi trợn mắt

Đây là cái gì? Nàng nghe được cái kia thanh âm là của Du Ngư ca ca a! Nhưng hắn không có nói chuyện đây!

[Úc Đào thật là đáng yêu, nếu như trước kia ta chọn giữa nàng cùng cái này Đường Ngữ Sảnh, ta liền phải chọn Úc Đào tiểu bảo bối!]

[Xúc cảm thật hảo~]

Lần nữa thanh âm vang lên bên tai khiến Vương Úc Đào khẳng định rằng Bạch Du Ngư vừa rồi không có mở miệng

Không lẽ đây là truyền âm? Không đúng, nếu là truyền âm làm sao giống như đang tự nghĩ a

Vương Úc Đào hiểu ra trợn mắt, cư nhiên nàng nghe được tiếng lòng của Du Ngư ca ca

Điều này không biết vì sao lại khiến nàng vui vẻ, Vương Úc Đào đem dĩa bánh hướng Bạch Du Ngư tặng cho "Ta thấy Du Ngư ca ca từ đầu đến giờ chưa ăn nên đem bánh ga tô cho ngươi a"

Bạch Du Ngư nhận dĩa bánh ga tô hạnh phúc không thể kiềm được cười một cái, nếu hắn trực tiếp hóa thân ở đây thì nhất định cái đuôi sẽ quất qua quất lại như đại cẩu cẩu

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.