Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi muốn ăn dưa hấu

Phiên bản Dịch · 1491 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Buổi tối, Triệu Ngọc ăn cơm xong, ngồi một mình trên ghế ngoài ban công, vừa uống bia, vừa suy nghĩ tâm tình của mình.

Ánh trăng rất sáng.

Xuyên qua khe hở của lan can, hắn không cần đứng lên cũng nhìn thấy được sạp hoa quả Đại Phong Ca. Lúc này, trước tiệm hoa quả đèn đuốc sáng trưng, Khương Hiểu Tình đang chơi cờ tướng với một lão già đeo kính , hai người vừa chơi cờ vừa kể lể chuyện nhà.

Xa xa ngoài phố, đột nhiên truyền đến vài tiếng chó sủa. Nếu như cẩn thận lắng nghe, còn có thể nghe được tiếng của quảng trường âm nhạc từ phía trước tòa nhà bách hóa truyền đến.

Triệu Ngọc ngửa cổ uống một ngụm bia, cảm thấy nhàn nhã thích thú.

Từ sau khi biến thành nhân viên điều tra của tổ trọng án, Triệu Ngọc gần như không ngày nào rảnh rỗi, ngoài vụ án chặt tay, hắn còn phải đối mặt với những cuộc kỳ ngộ mà hệ thống sắp xếp.

Hắn vẫn chưa thích ứng nổi một cuộc sống căng thẳng bận rộn xoay vòng như một chiếc đèn kéo quân, bôn ba mệt mỏi. Khó khăn lắm mới có lúc nhàn rỗi, khoảnh khắc này thực sự hiếm có.

Lười biếng nằm xuống ghế, Triệu Ngọc vẫn đang suy nghĩ về Hệ thống Kỳ ngộ.

Theo như bút ký trong quyển nhật ký, hắn lại có thêm nhận thức về Hệ thống Kỳ ngộ này.

Hắn phát hiện 10000 tệ Thiệu Gia Dĩnh đưa cho hắn ngày ấy được hệ thống mở ra là “Đổi quẻ Chấn” mà hôm nay khi lĩnh tiền, hệ thống mở ra lại là "Tốn đổi quẻ", hai chữ trong quẻ đều là chữ “Đổi” này

Hắn nhớ mang máng, lúc trước ngày mà hắn phát hiện Khương Hiểu Tình trộm số giao dịch, lại còn ăn trộm 5000 tệ, trong quẻ mà hệ thống mở ra hình như cũng là chữ “Đổi” này.

Bởi vậy, Triệu Ngọc mơ hồ cảm thấy, chữ “Đổi” này có thể có liên quan đến tiền.

Vì thế, hắn thử lên mạng tra xem trong học thuyết bát quái “Đổi” nghĩa là gì, mà cái này trong một vài quyển sách phong thuỷ quả thực có ý nghĩa là tài vận

Lẽ nào, chỉ cần hệ thống xuất hiện quẻ có chữ “Đổi” là mình lại phát tài? Nếu thật như thế thì có phải tương lai hắn có thể trở thành đại gia một cách cực kỳ dễ dàng không nhỉ?

Có điều nếu như không xử lý tốt, liệu có khả năng phá sản không nhỉ?

Có thể là đã quen với vụ án chặt tay nên Triệu Ngọc ghi lại tất cả những suy nghĩ cân nhắc của mình vào một quyển vở.

Hắn cảm thấy nếu hắn chăm phân tích như lúc phá án thì không bao lâu nữa hắn có thể sẽ hiểu hết mấy quẻ bói đó thôi!

“Hắc... Lão Khương, anh được đấy!” Lúc này, ông già chơi cờ dưới lầu bỗng cao giọng: “Tôi gọi cậu là lão Khương, cậu liền ăn quân xe của tôi sao? Cậu không thể nghĩ cách khác được à?

“Cái gì cơ, ông Hầu! Ha ha ha...” Khương Đại Phong cười to: “Bây giờ ông còn nhiều hơn tôi 2 quân đấy! Tôi không ăn xe của ông thì nhất định sẽ thua!”

“Nhóc con này! Ài, phải nghĩ tích cực một chút.” Ông Hầu sị mặt xuống, lắc đầu một cái nói: “Nghe vợ tôi nói, cậu trúng thưởng ở bệnh viện sao?”

“Ha! May mắn, may mắn thôi! Ha ha ha...” Khương Đại Phong nghiêm túc suy nghĩ nước cờ tiếp theo, thuận miệng nói: "Có thể là ông trời nhìn tôi quá khó khăn nên cho chút may mắn!”

“Tôi già như vậy rồi, từ trước đến nay chưa từng nghe nói bệnh viện cũng có bốc thăm trúng thưởng?” Ông Hầu nói với vẻ nghiêm túc: “Đại Phong à, vẫn nên cẩn thận một chút, đừng để bị lừa! Nghe tôi nói, cậu đã trúng thưởng ở bệnh viện ba lần rồi, có chuyện trùng hợp như thế sao?”

Hai người nói đúng đến chuyện này khiếnTriệu Ngọc hứng thú, lập tức dừng suy nghĩ lại mà chú ý theo dõi.

“Hắc! Xem ông nói kìa!” Khương Đại Phong vỗ vỗ ngực: “Đại Phong tôi tốt xấu gì cũng buôn bán nhiều năm như vậy, chuyện lừa gạt hay không tôi còn không phân biệt được hay sao? Đó là bệnh viện lớn mà! Hơn nữa, hơn nữa tôi thực sự đã lĩnh tiền về rồi! Hai lần 10000 tệ, một lần 5000 tệ ngay sau đó đều dùng tiền làm viện phí để đưa vợ tôi đi viện, đây còn có thể là giả sao? Nếu như có vấn đề, bác sĩ sớm đã không chữa cho vợ tôi nữa rồi!”

“Cũng đúng! Cũng đúng!” Ông Hầu nghĩ một hồi, sau đó vẫn than thở: “Có điều, vẫn nên cẩn thận một chút! Thời đại này, thực sự có rất nhiều kẻ xấu!”

“Ăn! Ha ha ha...” Khương Đại Phong vỗ tay như trẻ con nói: “Ông thua rồi, thua rồi! Hôm nay tôi coi như đã báo được thù rồi, ha ha ha...”

Hai lần 10000 tệ, một lần 5000 tệ?

Triệu Ngọc suy nghĩ một hồi, rốt cục hoàn toàn hiểu ra. Loạn mất nửa ngày, hắn lại bị Khương Hiểu Tình lừa rồi! Vốn dĩ hắn nghĩ Khương Hiểu Tình lừa gạt Khương Đại Phong, đơn giản lừa ông ta ra khỏi cửa tiệm mà thôi. Hoá ra con nhóc đã dung một thủ đoạn nào đó, lấy lý do là bốc thăm trúng thưởng tại bệnh viện để đưa tiền cho cha.

Con nhóc này quả thức quá ranh mãnh.

Có điều... hai lần 10000 tệ, một lần 5000 tệ thì có thể nói rõ là lần cuối cùng con bé thiếu mất 5000 tệ là vì bị mình lấy mất dùng để nộp tiền phòng.

Chà chà...

Nghĩ tới đây, Triệu Ngọc có chút khó chịu, tuy là cách thức kiếm tiền của Khương Hiểu Tình chẳng tốt đẹp gì nhưng dù sao cũng là vì tính mạng của mẹ.

Mà mình thì lại đi lấy tiền của một đứa bé, đúng là làm trái đạo nghĩa giang hồ! Số tiền này bất luận thế nào mình cũng phải trả lại

Nhưng mà thân phận bây giờ của Triệu Ngọc là điều tra viên, nếu như đứng trên góc độ nghề nghiệp mà xem xét thì hành vi của Khương Hiểu Tình là phạm pháp! Quả thực, đối với một đứa trẻ ưu tú như cô bé đó mà nói đây cũng là một loại khó khăn. Một khi có vấn đề xảy ra, vận mệnh của cô bé sẽ giống như Lý Đan, lầm đường lạc lối.

Có điều, qua một buổi trưa suy nghĩ kỹ, sau nhiều lần cân nhắc, Triệu Ngọc quyết định bây giờ ít nói chuyện với cô bé này một chút.

Đúng lúc Triệu Ngọc nghĩ tới đây, dưới lầu vang lên thanh âm của Khương Hiểu Tình.

“Ba, con xong bài rồi! Con ra ngoài hóng gió một lát đây!”

“Đi đi, đi đi!” Khương Đại Phong trước giờ luôn yêu thương đứa con gái vừa ngoan ngoãn lại hiểu chuyện này hết mực, trước nay luôn thuận theo ý cô: “Đi cẩn thận chút, mấy dì đang nhảy ở trước quảng trường bách hóa đấy!”

“Vâng!”

Khương Hiểu Tình lười biếng trả lời một câu, đang muốn đi thì Triệu Ngọc ở trên lầu hét xuống: “Này, nha đầu, mang cho chú một miếng dưa lên đây!Một miếng dưa đỏ ngon!

Triệu Ngọc gọi như thế, hai người đang chơi cờ ở dưới và Khương Hiểu Tình đều nhìn lên, Triệu Ngọc lại nháy mắt ý nói Khương Hiểu Tình ra ngoài.

“Này, cảnh sát thối!” Khương Đại Phong cực kỳ căm ghét ngẩng đầu lên: “Cậu là đại gia à? Lại còn phải bổ dưa mang lên cho cậu nữa? Hiểu Tình, đi chơi đi, kệ cậu ta!”

“Con bà nó!” Triệu Ngọc mắng: "Tên béo đáng chết, có phải là ăn quỵt tiền của ông đâu? Ông mà không bổ, tôi xuống dưới phá nát sạp hàng của ông đấy!”

“Hả? Đập nát à? Tôi không tin đâu” Khương Đại Phong đứng phắt dậy nói.

“Thôi! Ba, ba, ba...” Hiểu Tình nhìn thấy Triệu Ngọc có việc muốn tìm mình, vội vàng làm yên lòng Khương Đại Phong nói: “Chỉ là quả dưa thôi mà đúng không? Không đáng đâu, hai người chơi cờ tiếp đi, ông Hầu, chơi tiếp đi nhé!? Cháu đi, cháu đi...”

Nói xong cô bé vội vàng ôm quả dưa lên lầu, chạy thẳng đến chỗ triệu Ngọc.

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.