Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khẩu cung không giống nhau

Phiên bản Dịch · 1666 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Triệu Ngọc đã uống không ít rượu, dần dần cảm thấy hơi choáng váng.

Nhưng mà, đã qua nửa đêm, hắn vẫn châm một điếu thuốc, rút một quẻ mới.

Sau khi hút vài hơi, hệ thống nhắc nhở Triệu Ngọc, hôm nay hắn rút được một que “Khảm Chấn”, quẻ văn nói: Khảm thủy Chấn lôi, sấm rền trong nước, không phân bạn ta, thanh hình (1) không rõ, quạ đen chưa lừa.”

(1)Thanh hình: ý chỉ tiếng nói và hình dáng.

Quẻ văn vẫn khó hiểu như cũ. Nhưng mà quẻ “Khảm Chấn đã từng xuất hiện, Triệu Ngọc còn nhớ rất rõ, lần gần nhất là trong đợt huấn luyện đã xuất hiện “kinh lôi trong nước”. Còn lúc này, lại xuất hiện “sấm rền trong nước”, giữa hai loại “sấm” này, có gì khác nhau?

Cho tới bây giờ, Triệu Ngọc còn chưa biết rốt cục “Chấn” đại diện cho cái gì? Hôm nay có cơ hội phải nghiên cứu một chút mới được.

Về quẻ “Khảm”, hắn đã biết là đại diện cho phụ nữ. Không biết, hôm nay hắn sẽ gặp được người phụ nữ nào? Là Diêu Giai mình luôn mong nhớ hay là Miêu Anh – người vừa hóa thù thành bạn, hay là lại gặp được người phụ nữ nào khác?

Haizz!

Triệu Ngọc thở dài một tiếng, cả ngày hôm nay cũng thật mệt mỏi, vẫn là ngủ một giấc đã, khôi phục lại tinh thần rồi nói tiếp!

Ai ngờ, hắn vừa mới nằm xuống, di động lại vang lên. Mở điện thoại ra nhìn, thấy một tin nhắn trên màn hình, điều khiến cho hắn cảm thấy bất ngờ là, tin nhắn này, lại do Miêu Anh gửi tới!

Hả?

Đã muộn thế này, sao Miêu Nhân Phụng lại gửi tin nhắn cho mình nhỉ?

Cảm thấy tò mò, Triệu Ngọc mở ra xem, thấy tin nhắn Miêu Anh gửi cho Triệu Ngọc rất dài, trên đó viết: “Cảnh sát Triệu, trải qua bước đầu thẩm vấn, Lẫm Mỹ Phượng đã khai hết toàn bộ những việc làm phạm tội của chịchị ta. Nhưng mà, không biết vì sao, lời khai của Lâm Mỹ Phượng lại có những chỗ không giống như biên bản lúc đầu chúng ta đã ghi.

“Tôi cảm thấy, trong vụ án này, khả năng có ẩn tình gì khác, nếu ngày mai có thời gian, hi vọng anh có thể đến chỗ của chúng tôi một chuyến!”

Cái gì?

Lời khai và biên bản lại không giống nhau?

Ý gì đây chứ?

Triệu Ngọc cảm thấy có chút đau đầu, liền hỏi một câu: “Không giống chỗ nào?”

Sau hơn mười giây, Miêu Anh gửi tới một tin nhắn thoại, giọng nói của Miêu Anh phát ra: “Lâm Mỹ Phượng nói, chị ta dùng dao găm dâm chết Giản Văn Lị, nhưng trên báo cáo khám nghiệm tử thi, Giản Văn Lị lại chết vì… tắc thở!”

Hả?

Sao có thể như vậy?

Triệu Ngọc bất ngờ sửng sốt một phen, cũng tỉnh rượu vài phần.

Miêu Anh lại gửi một đoạn tin nhắn thoại khác tới nói: “Lâm Mỹ Phượng đã nhận tội, chị ta không có lý do gì để khai bừa cả, cho nên tôi cảm thấy về vụ án của Giản Văn Lị, khả năng còn có điều bí ẩn nào đấy nên tôi nói với anh xem sao!”

Ừm…

Triệu Ngọc cau mày, miệng không ngừng chửi con bà nó, hắn đang suy nghĩ, tại sai khẩu cung của Lâm Mỹ phượng lại xuất hiện sai lệch? Nghĩ một lúc, một suy nghĩ trong xẹt qua trong đầu hắn, khiến cho Triệu Ngọc phải bật dậy.

A…

Không thể nào?

Chẳng lẽ…

Giản Văn Lị không phải do Lâm Mỹ Phượng giết chết?

Hung thủ… là một người hoàn toàn khác!?

Đệt mợ…

Nếu Lâm Mỹ Phượng vô tội…

Giờ phút này, cơn say rượu đã đã bay đi vài phần, hắn vội vàng gửi một tin nhắn cho Miêu Anh, hỏi cô đang ở đâu? Miêu Anh trả lời cô vẫn đang ở phân cục Nhữ Dương tiến hành thẩm vấn Lâm Mỹ Phượng.

Triệu Ngọc không chịu được cảm giác sốt ruột, nói chờ hắn một chút, hắn sẽ nhanh chóng đi tới

Miêu Anh cũng hi vọng hắn có thể tới hỗ trợ, cho nên không hề từ chối, chỉ dặn hắn đi đường cẩn thận.

Triệu Ngọc nhanh chóng rời khỏi giường mặc quần áo, chuẩn bị xuất phát. Bởi vì lấy xe ở cục cảnh sát rất phiền toái, cho nên hắn gọi một chiếc xe taxi, đi thẳng tới cục cảnh sát Nhữ Dương.

Nửa đêm ít xe, hắn chỉ cần 20 phút liền đã tới được cục cảnh sát. Nhưng bởi vì xe chạy quá nhanh, Triệu Ngọc cảm thấy trong dạ dày của mình có chút khó chịu, muốn nôn ra.

Lúc này đã là hai rưỡi đêm, Miêu Anh vẫn đang dốc toàn lực để thẩm vấn Lâm Mỹ Phượng, không muốn buông tha một chi tiết nào cả.

Nghe nói Triệu Ngọc tới, cô mới ra khỏi phòng thẩm vấn để đón người, đồng thời đem một phần lời khai cho Triệu Ngọc xem.

Thực ra, về vụ án của Giản Văn Lị, Miêu Anh căn bản không muốn để Triệu Ngọc tham dự vào. Nhưng mà thông qua biểu hiện lúc ban ngày, cô phát hiện mưu mô của tên Triệu Ngọc này đặc biệt nhiều, có lối suy luận tương đối độc đáo, hiện tại gặp phải vấn đề khó, chẳng bằng nghe ý kiến cửa hắn một chút.

Dù sao vụ án của Giản Văn Lị do phân cục của bọn họ phụ trách, cô cũng không lo lắng Triệu Ngọc sẽ cướp công gì cả, thêm người đưa ra suy nghĩ, làm sao lại không vui cho được đây?

Triệu Ngọc nghiêm túc xem lời khai, Miêu Anh lại đưa một biên bản vụ án khác của năm đó cho Triệu Ngọc. Những điểm quan trọng của hai tập tài liệu, đều được Miêu Anh dùng bút tô hồng.

“Đây.” Miêu Anh duỗi tay chỉ cho Triệu Ngọc xem: “Người chết tử vong vì ngạt thở, mà Lâm Mỹ Phượng lại nói là dùng dao giết người! Trên báo cáo của người kiểm tra cái xác, trên người nạn nhân đích xác là có vết thương do dao đâm, nhưng bởi vì cách một cái chăn, dao không đâm trúng chỗ trí mạng, cơ bản đều là vết thương ngoài da, không thể làm mất mạng được!

“Còn nữa, vì để ngụy trang hiện trường thành cướp của giết người, sau khi Lâm Mỹ Phượng giết người, còn lấy sạch những đồ vật có giá trị trong phòng. Nhưng mà, căn cứ vào báo cáo hiện trường, căn phòng ngủ ở phía đông cũng bị cướp, nhưng Lâm Mỹ Phượng lại luôn nói chị ta không tới căn phòng ngủ phía đông!

“Lại nhìn chỗ này.” Miêu Anh tiếp tục giới thiệu nói: “Cảnh sát phụ trách điều tra năm đó, tìm thấy ở hiện trường một ít dấu chân, nhưng Lâm Mỹ Phượng lại nói, trước khi bà ra vào nhà đã chuẩn bị trước đồ bọc ngoài giày, căn bản là không thể lưu lại dấu chân. Đồng nghiệp khoa giám chứng của chúng tôi, đã so sánh rồi…”

A…

Thì ra là như vậy…

Đối mặt với khẩu cung không đồng nhất, Triệu Ngọc cau mày, roqi vào trầm tư. Nhưng mà bởi vì uống quá nhiều rượu, lúc này hắn cảm thấy hoa mắt chóng mặt, trong bụng khó chịu, không thể tập trung được tinh thần.

“Cảnh sát Triệu.” Miêu Anh lại không hề giữ lại chút nào, nói với Triệu Ngọc: “Tôi cảm thấy vụ án của của Giản Văn Lị có rất nhiều điểm nghi ngờ, chúng ta không thể chỉ kết án đơn giản cho xong! Nếu Lâm Mỹ Phượng nói không sai, thì hiện trường vụ án năm đó khả năng còn có…người thứ ba!”

“Đúng!”

Triệu Ngọc cũng nghĩ như vậy, nhưng say rượu quá nghiêm trọng, nói cũng không thể lưu loát được nữa rồi.

“Có khả năng…là người này giết chết Giản Văn Lị đầu tiên, sau đó Lâm Mỹ Phượng lại đâm bằng dao găm, cũng có khả năng…là người này và Lâm Mỹ Phượng cùng giết chết Giản Văn Lị, còn có khả năng… sau khi Lâm Mỹ Phượng đâm cho Giản Văn Lị mấy dao, cho rằng Giản Văn Lị đã chết, liền rời khỏi hiện trường! Nhưng mà Giản Văn Lị căn bản không hề chết, mà là bị kẻ thứ ba thần bí này…”

“Ừm…”

Ánh mắt Triệu Ngọc lờ đờ nhìn Miêu Anh, trong bụng càng cảm thấy khó chịu hơn nữa.

“Không đúng!” Nhưng mà Miêu Anh đã chìm đắm vào trong suy nghĩ của mình, cô nhanh chóng phủ định phỏng đoán vừa rồi nói: “Nếu Lâm Mỹ Phượng cố ý bảo vệ người thứ ba này, như vậy thì chị ta nên tự mình ôm hết mọi chuyện mới đúng, vậy sẽ không xuất hiện việc lời khai không trùng khớp! Nói cách khác… Lâm Mỹ Phượng và kẻ thần bí thứ ba này căn bản là không xuất hiện cùng lúc, tại hiện trường vụ án, rất có thể bọn họ không hề chạm mặt nhau… Cảnh sát Triệu, tôi muốn…”

Thời điểm Miêu Anh nói chuyện, Triệu Ngọc đã nghiêng người cố kìm nén cơn khó chịu trong bụng. Nghe Miêu Anh gọi tên của hắn, Triệu Ngọc liền xoay người qua, đối mặt với Miêu Anh.

Nhưng mà, không biết là ý trời đùa bỡn hay kiếp nạn của Triệu Ngọc cũng chưa qua, trong nháy mắt khi hắn xoay người, một cơn khó chịu trong bụng trào lên, rốt cục hắn chịu không nổi nữa, ọe một tiếng…phun về phía…Miêu Anh!!!

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.