Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bỏ Chạy (1)

Tiểu thuyết gốc · 1069 chữ

Lý Vân Thiên đọc khẩu quyết, linh lực toàn thân chấn động dần dần tích tụ chuẩn bị xuất chiêu.

Sau khi tiểu đội 1 tiến vào thì tiểu đội 2 cũng tiến theo, Ngô Bá Khanh là đội trưởng tiểu đội 2, lúc này hắn sững sờ nhìn cảnh tượng xung quanh.

Một đống xác chết, hầu như toàn bộ đều bị cắt làm đôi, máu và ruột gan nội tạng đều lòi ra ướt đẫm mặt đất, vài tên cảnh sát tốt số hơn thì có một lỗ nhỏ trên đầu.

Cảnh tượng khắp nơi làm Ngô Bá Khanh muốn nôn ọe, dù sao hắn mới 32 tuổi, chưa hề trải qua chiến tranh hay giết nhau kiểu máu me như vậy nên nhất thời không chịu được, đột nhiên một màng quỷ dị phía sau chiếc xe quân dụng kia hiện ra.

Chỉ thấy trong không khí kết tụ thành từng thanh phi kiếm, những thanh phi kiếm này sau khi thành hình thì lao đến, từng tên binh sĩ bị phi kiếm đâm xuyên qua đều chết tại chỗ, phần là vì phi kiếm đâm xuyên hẳn cơ thể, phần là nó chỉ lựa chọn những cơ quan yếu hại trong cơ thể con người như tim, gan.

Tràng cảnh tàn sát nghiêng hẳn về một bên, dù binh sĩ đã cố nổ súng nhưng vô ích, đạn bình thường làm sao đâm xuyên qua được linh lực?.

2 phút sau, cả tiểu đội 1 và tiểu đội 2 đều chết sạch, không chừa một ai, lúc này thì Lý Vân Thiên cũng đang thở dốc, sát chiêu vừa rồi tốn sạch linh lực còn sót lại của hắn làm hắn thoát lực, cả người uể oải chỉ muốn nghỉ ngơi.

Lý Vân Thiên cố áp chế mệt mỏi, xách Thống Đốc lên rồi thi triển bộ pháp nhảy lên các tòa nhà khác.

Ngô Bá Khá ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mặt, 50 binh sĩ đều chết ngay lập tức, không hề phản kháng nổi dù chỉ là một chút, thực lực của tên tù nhân kia quá lớn, lớn đến độ Ngô Bá Khá hoài nghi thằng kia có phải là người không, rất nhanh hắn đã nghĩ đến một việc, người kia là Cổ Võ Giả, chỉ có Cổ Võ Giả mới có những chiêu thức mạnh mẽ như thế mà thôi.

Võ Giả trước mặt Cổ Võ Giả chỉ là rác rưởi, tùy tiện một tên Cổ Võ Giả cũng có thể giết hơn 10 tên Võ Giả, chênh lệch không phải là sức mạnh mà là ở cấp bậc.

Võ Giả không vận dụng được chân khí, chỉ mạnh hơn người thường một chút, mà Cổ Võ Giả dùng được chân khí thì mạnh hơn gấp trăm lần người thường, nhất là những chiêu thức bắt buộc phải có chân khí mới có thể sử dụng, chính vì điều này đã làm Hiệp Hội Cổ Võ Giả là Hiệp Hội tôn quý nhất và nổi tiếng nhất thế giới.

15 phút sau, Lý Vân Thiên thở hổn hển dừng lại tại một tòa nhà bỏ hoang, xách tên Thống Đốc vứt lên sàn nhà, hắn ngồi xuống nhanh chóng suy nghĩ.

Việc đầu tiên là cần phải thay bộ đồ tù nhân này đi, phải chuẩn bị đầy đủ thì mới có thể rời khỏi đây an toàn.

2 tiếng sau, Lý Vân Thiên hoàn toàn khôi phục linh lực, định bước ra thì nhớ đến còn tên Thống Đốc, hung quang trong ánh mắt chợt lóe, chỉ ngón tay lên, một lỗ máu hiện trên đầu Thống Đốc, máu chảy ra ngoài, mắt trắng bệch, mạch ngừng đập, chết đến không thể chết hơn.

Lý Vân Thiên ra ngoài, chỗ hắn đang đứng là một vùng ngoại ô hoang vu, xe buýt hay taxi qua đây rất ít, hắn thở dài, nhà tù không được đặt trong khu đô thị hay thành phố mà phải ở những nơi hoang vắng.

Chờ 2 tiếng, cuối cùng cũng có một chiếc taxi đi qua, Lý Vân Thiên lên xe, bảo bác tài đi tới thành phố Liễu Châu.

Nhờ số tiền lấy được trong người tên Thống Đốc mà Lý Vân Thiên mua được vài bộ quần áo, dự tính tiếp theo của hắn là trở về Việt Nam đón gia đình hắn sang đây luôn.

Lý Vân Thiên nhìn về phương xa, hắn tự hỏi không biết gia đình hắn ra sao rồi.

Lúc này thì ba của Lý Vân Thiên là Lý Vân Tiến cũng đang mệt mỏi vì bị cảnh sát tạm giam, đã một tuần rồi mà họ vẫn cứ giam ông ở đây, bắt ông phải khai báo tất cả về con trai ông, ông cũng không che dấu mà khai hết, thế nhưng cảnh sát vẫn cứ bắt giam ông.

Về phần vợ ông thì cũng bị tạm giam, sự việc giết hại Tông Sư và giết 31 cảnh sát đã làm rung động giới truyền thông, bắt buộc chính quyền phải họp báo công khai và tạm giam hai người.

Lý Vân Ly cũng chẳng khá hơn, nghe tin em mình bị giam giữ ở nhà tù Côn Luân làm cô khó chịu, buồn bã một thời gian dài, cả gia đình cô đều bị giam giữ nhất thời mọi người trong công ty đều xa lánh cô, kể cả Trần Thành Tiến là bạn thân của cô vậy mà cũng bị tạm giam vì bị nghi ngờ có dính líu tới Lý Vân Thiên.

Căn nhà của cô trống rỗng, không còn tiếng nói cười ấm áp, không còn những trò hề của em trai, cũng không còn ai, Lý Vân Ly ngồi trên sô pha nhìn qua cửa sổ.

Đột nhiên, một chiếc xe máy đến trước cửa nhà cô, người từ chiếc xe bước ra gõ cửa, Lý Vân Ly tinh thần suy sụp cũng cố gắng ra mở cửa.

Người gõ cửa là Lục Vô Song, lúc này cô vẫn mặc tùy ý như trước, chiếc áo thun trắng, quần jean xanh đen, hai má lúm đồng tiền, đôi giày trắng, lông mi cong vút, đôi mắt long lanh, thân hình nhỏ bé chỉ có 1m62, điều thay đổi là khí chất của cô cũng chững chạc hơn, thần sắc cô hơi mệt mỏi nhìn qua Lý Vân Ly.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.