Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vân Linh phường thị

Tiểu thuyết gốc · 1806 chữ

Tất cả sinh linh sống ở chư thiên giới, không một ai tránh thoát được vận mệnh an bài, cho dù là cường giả mạnh nhất trong giới tu luyện giả đều không thoát được vận mệnh. Mỗi sinh linh, số phận vốn đã an bài từ trước rồi; kiếp này bạn làm gì, cuộc sống như thế nào, vợ con, .....đều được an bài từ trước, chỉ là tất cả sinh linh không biết mà thôi.

Trong hạo kiếp xảy ra ở thôn Nguyên Linh, có ba trăm hai mươi tư sinh linh phải chịu kiếp lại này, đó chính là ba trăm hai mươi tư người của thôn Nguyên Linh qua đời chỉ trong vòng một ngày, duy nhất hắn thoát nạn. Hạo kiếp này đã được an bài từ trước rồi, không có thực lực không được coi trọng sự tôn trọng của kẻ khác đặc biệt là sự tôn trọng của cường giả thế giới này, bởi Vân Linh thế giới là một thế giới thực lực vi tôn cá lớn nuốt cá bé.

Trương Tiêu Huy vừa đi ở trên đường cái của thôn Nguyên Linh, vừa suy nghĩ.

Không lâu sau Trương Tiêu Huy tới được căn nhà hắn từng sinh sống trước khi hắn trở thành một vị tu chân giả. Nhìn căn nhà cũ kỹ, có phần xuống dốc này Trương Tiêu Huy thở dài một hơi sau đó rời khỏi thôn Nguyên Linh, đi về phương xa.

.............

Xuân Yên quốc Vân Linh núi non tung hoành hơn nghìn dặm ở Hà Dương châu, trong núi nhiều nguy hiểm. Hà Dương châu là một trong những châu trong Xuân Yên quốc, nơi có lãnh địa của môn phái Vân Nguyên Tông. Vân Linh núi non nhiều ngọn linh sơn cao trên hai nghìn mét, linh khí hội tụ rất nhiều vì vậy Vân Linh núi non là nơi sinh trưởng của nhiều loài linh dược quý, thiên địa linh bảo,... cho nên Vân Linh núi non có nhiều tu sĩ đi vào thám hiểm.

Có một cái phường thị ở bên trong Vân Linh núi non, phường thị này quanh năm bị sương mù bao phủ, phàm nhân rất khó nhìn thấy phường thị bằng mắt thường vì phường thị được bao phủ bởi một cái trận pháp gọi là “Mê Ảo trận”. Phường thị có tên là Vân Linh phường thị, tọa lạc ở trong một sơn cốc được tám đến chín ngọn núi cao trên một nghìn năm trăm mét. Vân Linh phường thị là mục đích đầu tiên lần này xuống núi của Trương Tiêu Huy-hiện giờ hắn đang ở bên ngoài nơi nhập khẩu của sơn cốc có Vân Linh phường thị.

Trương Tiêu Huy mất một tuần thời gian mới đi tới được Vân Linh phường thị, sau khi hắn rời khỏi thôn Nguyên Linh. Trước khi rời khỏi thôn Nguyên Linh hắn đã dịch dung, sau khi dịch dung xong thì hắn mới đi đến Vân Linh phường thị. Hắn nhanh chóng đi vào sơn cốc, đến khoảng nửa khắc sau hắn rốt cuộc xuất hiện ở bên trong Vân Linh phường thị.

“Linh Khí Đan, Ngọc Thanh cảnh tu sĩ trung kỳ chuyên dùng đan dược. Một viên Linh Khí Đan bán năm viên hạ phẩm linh thạch.”

“Bán Thần Hành Phù, một cái thần hành phù có giá mười viên hạ phẩm linh thạch.”

“Hỏa Cầu Phù, Ngộ Linh Phù, Linh Kiếm Phù, mời các vị đến mua giá cả hợp lý.”

Âm thanh náo nhiệt mời chào tu sĩ mua đồ vang vọng ở hai bên đường cái của Vân Linh phường thị. Trương Tiêu Huy đi ở trên đường cái của Vân Linh phường thị, nhìn hai bên cửa hàng các đồ vật bày bán ra, trong lòng hắn suy nghĩ về con đường tu chân gian nan của các vị tán tu. Đại đa số tán tu đều là tu sĩ không gia nhập vào thế lực nào cả, con đường tu luyện nhiều khó nhọc, tài nguyên tu luyện hạn hẹp, có nhiều vị tán tu đi theo con đường giết người đoạt bảo; phần lớn các công pháp mà tán tu tu luyện hiện giờ đều là các công pháp ở trong các động phủ vô danh mà họ nhặt được khi xâm nhập vào bên trong động phủ.

Bản thân hắn cũng xuất thân từ tán tu, công pháp tu luyện chủ đạo của hắn hiện giờ là hắn bắt được ở trong một cái động phủ vô danh, chính công pháp này đã giúp hắn trở thành một người tu chân. Hắn một tán tu may mắn vì hắn nhặt được một cái pháp bảo không gian, hiện giờ pháp bảo không gian này là của hắn, bên trong có không ít linh dược thuộc các loài khác nhau sinh trưởng ở trong đây, là thứ giúp hắn kiếm linh thạch. Nếu hắn không có pháp bảo không gian này, thì con đường tu chân của hắn gian nan hơn thậm chí hắn đến tận năm tám tuổi mới bước chân vào con đường tu chân mà không phải tu chân từ năm hắn mới sáu tuổi.

Trương Tiêu Huy đi vào quầy hàng bán Linh Kiếm Phù và Ngộ Linh Phù, người bán là một vị nữ tử mặc đạo bào màu hồng cao khoảng một mét bẩy tám, khoảng hai chục tuổi. Trương Tiêu Huy nhìn chủ quầy hàng này một lúc, phát hiện người này có thực lực là Ngọc Thanh cảnh thất trọng, cao hơn hắn một tiểu cảnh giới. Hắn sau đó cất tiếng hỏi vị nữ tử hồng y tán tu người bán hàng này: “Đạo hữu, quầy hàng của đạo hữu có thật là bán hai loại đạo phù là Linh Kiếm Phù và Ngộ Linh Phù không? Nếu có thì đạo hữu bán cho tại hạ hai loại phù bảo đó.”

“Linh Kiếm Phù” là một loại phù bảo cấp bốn, nguyên liệu để luyện chế loại phù bảo này chính là năm trăm năm linh dược kiếm linh thảo, phải biết rằng ở Vân Linh thế giới thì kiếm linh thảo là một loại linh dược quý sinh trưởng ở nơi tràn ngập kiếm khí, chỉ có ở bên trong các thượng cổ bí cảnh của kiếm đạo môn phái, ngoài ra không có xuất hiện ở bên ngoài tự nhiên; bên trong “Linh Kiếm Phù” phong ấn một thanh bảo kiếm có uy lực mạnh, có thể giết được tu sĩ Nguyên Phủ kỳ trở lên. Tương truyền rằng người sáng tạo ra loại phù bảo này gọi là Kiếm Linh Tử-tông chủ của Kiếm Linh Môn, một vị cường giả từng nổi danh ở Vân Linh thế giới vào hơn chục vạn năm trước, tiếc là Kiếm Linh Tử đã vẫn lạc vào chục vạn năm trước rồi, ngay cả phương pháp tạo ra Linh Kiếm Phù cũng bị thất lạc.

Còn “Ngộ Linh Phù” so với “Linh Kiếm Phù” còn hiếm hơn, bởi “Ngộ Linh Phù” là phù bảo có công dụng nâng cao cảm ngộ thiên địa pháp tắc, ngoài ra nó còn tăng trưởng ngộ tĩnh của người sử dụng, đồng thời tăng trưởng pháp lực và đẩy lùi tâm ma; đây là một loại phù bảo có công năng đặc biệt, được nhiều cường giả săn đón liền ngay cả tiên nhân đều săn lùng phù bảo này. Nguyên liệu để chế phù sư tạo ra “Ngộ Linh Phù” là thân cây của thiên địa linh căn Ngộ Linh Thụ sống ba chục vạn năm.

Vị nữ tử mặc hồng y đạo bào khuôn mặt xinh xắn nghe xong câu hỏi của Trương Tiêu Huy, liền vận dụng “tra xét thuật” tiến hành tra xét tu vi của Trương Tiêu Huy và rất nhanh biết được tu vi của Trương Tiêu Huy, sau đó đối với Trương Tiêu Huy nói: “Tại hạ làm gì có hai loại đạo phù Linh Kiếm Phù và Ngộ Linh Phù. Mà nếu có tại hạ không muốn bán, tại hạ không ngu mà đem bán hai loại đạo phù này. Đạo hữu nên nhớ Kiếm Linh Phù và Ngộ Linh Phù là hai loại đạo phù tồn tại từ thượng cổ của Vân Linh thế giới, thời đại này một loại đạo phù không có chứ đừng nói hai loại.”

“Ra vậy. Thế đạo hữu bán bao nhiêu hạ phẩm linh thạch một cái Hỏa Cầu Phù.” Trương Tiêu Linh nghe xong vị nữ tử hồng y tu sĩ nói, liền cất tiếng.

“Một cái Hỏa Cầu Phù tại hạ bán sáu viên hạ phẩm linh thạch.” Vị nữ tử hồng y tu sĩ nói cho Trương Tiêu Huy giá cả của “Hỏa Cầu Phù”.

“Vậy đạo hữu để cho tại hạ năm cái Hỏa Cầu Phù và ba cái Thần Hành Phù. Không biết một cái Thần Hành Phù ở quầy hàng của đạo hữu có giá bao nhiêu vậy?” Trương Tiêu Huy nói.

“Một cái Thần Hành Phù bán năm viên hạ phẩm linh thạch. Ba cái Thần Hành Phù có giá mười lăm viên hạ phẩm linh thạch, năm cái Hỏa Cầu Phù có giá ba mươi cái hạ phẩm linh thạch, tổng cộng hết bốn mươi lăm viên hạ phẩm linh thạch.” Vị nữ tử hồng y tu sĩ nở nụ cười nói với Trương Tiêu Huy, sau khi vị nữ tử tu sĩ này nghe được các loại đạo phù mà Trương Tiêu Huy mua tại quầy hàng của nàng.

Trương Tiêu Huy nghe xong liền từ túi trữ vật lấy ra bốn mươi lăm viên hạ phẩm linh thạch, sau đó đưa cho vị nữ tử hồng y tu sĩ này. Vị nữ tử hồng y tu sĩ kiểm tra linh thạch một hồi, sau đó gật đầu một cái rồi đưa cho Trương Tiêu Huy năm cái Hỏa Cầu Phù và ba cái Thần Hành Phù. Trương Tiêu Huy nhận lấy tám cái bùa chú từ tay của vị nữ tử hồng y tu sĩ, liền bỏ vào trong túi trữ vật của hắn sau đó hắn nói chuyện với vị nữ tử hồng y tu sĩ này.

......

“Vương Thu Hồng đạo hữu! Hữu duyên sẽ còn gặp lại, tại hạ cáo từ.” Trương Tiêu Huy nói lời từ biệt với Vương Thu Hồng, rồi hắn tiếp tục thám hiểm Vân Linh phường thị mặc dù đây không phải lần đầu hắn tới Vân Linh phường thị. Vân Linh phường thị chính là phường thị đầu tiên hắn đặt chân tới sau khi hắn trở thành một vị tu sĩ, lần hắn đi tới Vân Linh phường thị chính là vào năm hắn lên tám tuổi cũng là năm thôn Nguyên Linh gặp họa lớn.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Chân Ký sáng tác bởi Azphongvan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Azphongvan123
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.