Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG 3

Phiên bản Dịch · 2233 chữ

Ngay trong buổi tối hôm đó, sau khi Lục Phi nghe ông nội nói, cả người cũng mất đi tỉnh táo.

“Ông nội.” Lục Phi mang vẻ mặt nóng nảy trước nay chưa từng có, không kềm chế được mà gầm nhẹ với ông nội: “Tại sao ông có thể làm như vậy chứ, đây không phải là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao?”

“Đem đứa cháu ông yêu thương nhất gả cho con trai nhà ông ta, là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn?” Chân mày ông nội Lục nhíu chặt, vẻ mặt không vui. “Còn dâng một món tiền lớn bổ sung vào lỗ hỏng nhà họ Ôn, cái này gọi là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn? Nếu lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà tốt như vậy, ông nội của cháu cũng muốn.”

“Ông nội.....” Lục Phi hiếm khi lộ ra dáng vẻ cô gái nhỏ, gắt giọng: “Cháu chỉ muốn giúp nhà họ Ôn vượt qua cửa ải khó khăn, không muốn nhân vật quan trọng nhà người ta lấy cháu.”

“Tiểu Phi, số tiền giúp đỡ nhà họ Ôn hiện tại không thể xem là một con số nhỏ, cuối cùng ông không thể vô duyên vô cớ giúp đỡ nhà họ Ôn thế.” Ông nội Lục giống như là đoán chắc cháu gái mình sẽ phản đối, quyết tâm phải làm như vậy: “Muốn ông bỏ ra số tiền kia, chỉ có thể làm thành của hồi môn của cháu, nếu không thì không bàn nữa.”

“Ông nội, ông....” Lục Phi biết ông nội không nói giỡn, là nghiêm túc.

“Tiểu Phi, ông nội biết cháu thích thằng nhóc nhà họ Ôn, cho nên mới phải ra tay giúp nhà họ Ôn, nếu không sống chết nhà họ Ôn không liên quan tới ông.” Ông nội Lục tỏ thái độ công khai: “Cháu muốn gả cho Ôn Thiếu Nhiên, hay muốn ông mặc kệ sống chết nhà họ Ôn, chính cháu tự mình quyết đi.”

“Ông biết rõ cháu không thể nhìn nhà họ Ôn như thế.” Lục Phi không có lựa chọn nào khác, khẽ thở dài: “Cháu đồng ý là được.”

“Tiểu Phi, còn nhớ ông nội đã dạy cháu như thế nào không?” Khóe mắt ông nội Lục nhíu lại, nghiêm túc nhìn về phía cô: “Thân là một người làm ăn, quan trọng nhất chính là đem về lợi nhuận cao nhất, vô luận cháu bỏ ra bao nhiêu, quan trọng là kết quả cuối cùng được như mình mong muốn, như vậy cuộc mua bán này chính là lời, hôn nhân cũng giống vậy, Tiểu Phi, cháu là một đứa trẻ thông minh, biết nên làm thế nào, ông nội cũng chỉ có thể giúp cháu những thứ này, còn dư lại tự cháu phải làm.”

“Ông nội.....” Lục Phi không kìm nổi chút nghẹn ngào, hốc mắt hơi đỏ hồng, nhìn mái tóc điểm vài sợi bạc trắng của ông nội, trong lòng chua xót một trận: “Cháu hiểu rõ về sau nên làm như thế nào, bất kể là có như ý muốn của cháu không, cháu sẽ không hối hận về tất cả những gì đã làm hôm nay.”

“Cháu đã nói như vậy, ông nội cũng không thể nói cái gì nữa.” Ông nội Lục không khỏi cảm thán trong lòng: “Mấy ngày nữa ông nội sắp xếp cho các cháu gặp nhau.”

“Cháu biết rồi.”

“Được rồi, ông mệt rồi, cháu đi ra ngoài đi.” Ông nội Lục nói xong rồi khoát khoát tay với cô, ý bảo cô rời đi.

Lục Phi gật đầu với ông, xoay người đi ra khỏi phòng của ông nội.

Lục Phi trở về phòng, còn không dám tin tưởng mình thật sự sẽ gả cho Ôn Thiếu Nhiên, ngã xuống giường cô khó nén được kích động trong lòng, không kìm lòng được mà lăn qua lộn lại ở trên giường, cuộn mình vào trong chăn mềm, khóe môi không che giấu được nụ cười.

Trời ạ, đây là thật sao? Thật không phải là đang nằm mơ sao?

Cô ngây ngốc đưa tay nhéo gò má mình, cảm giác đau đớn này để cho cô tỉnh táo hơn nhiều, thật không phải là đang nằm mơ.

Nhưng khi cô nghĩ đến phản ứng của Ôn Thiếu Nhiên thì khóe môi đang giơ lên lại rũ xuống, hôn nhân giống như mua bán, Ôn Thiếu Nhiên thật sự bằng lòng tiếp nhận sao? Vừa nghĩ tới đó, lòng của Lục Phi không khỏi cảm thấy hơi lo lắng, để cho cô đột nhiên cảm thấy có chút mê man đối với cuộc sống tương lai.

Mà đổi qua nhà họ Ôn, Ôn Thiếu Nhiên lạnh lùng nhìn ba mẹ trước mặt, trong lòng dâng lên vô hạn bi ai, nhếch khóe môi lên tạo là đường cong nhàn nhạt, giống như là châm chọc việc kết hôn buồn cười này, nhưng mà mặc kệ, dù giễu cợt thế nào cũng thế, cuộc kết hôn này là bắt buộc phải làm rồi, mà hôn nhân của anh nhất định đã thành một cuộc tiến hành giao dịch mua bán.

Vốn anh còn ôm một tia may mắn trong lòng, hiện tại sẽ không còn người nào muốn gả cho anh, thật không nghĩ đến, vào lúc này tự nhiên lại có người ngu ngốc lựa chọn gả cho anh, nguyện ý ôm cục diện rối rắm của Ôn thị vào người, anh còn có thể nói cái gì? Anh không thể nói, cũng không thể quyết định cái gì cả, bởi vì căn bản là anh không thể làm gì.

Mẹ Ôn nói: “Thiếu Nhiên, ngày mai gặp mặt Lục tiểu thư được không?”

Thật vất vả mới tìm được người sẵn lòng chìa tay giúp đỡ công ty Ôn thị, hơn nữa người giúp đỡ còn là nhà họ Lục lớn như vậy, mặc dù cảm thấy có lỗi với con trai, nhưng cơ hội tốt như thế, nói gì cũng không thể bỏ qua.

Nhìn như trưng cầu sự đồng ý của anh,nhưng trên thực tế là làm cho anh không cách nào cự tuyệt, Ôn Thiếu Nhiên sao lại không biết tình toán nhỏ trong lòng ba mẹ, một mặt trắng, một mặt đen, chính là để cho anh ngoan ngoãn tiếp nhận sắp xếp này.

“Mẹ, chắc hẳn hai người đã sắp xếp xong rồi, không phải sao?” Giọng nói của Ôn Thiếu Nhiên không mang theo nhiệt độ nói: “Đáp án của con rất quan trọng sao?”

“Con muốn nói cái gì!” Ba Ôn mất hứng gầm nhẹ: “Tóm lại là đã sắp xếp xong thời gian, sáng ngày mốt ở Câu Lạc Bộ Tùng Sơn, con nhất định phải gặp mặt tiểu thư nhà họ Lục, làm quen một chút.”

Ba Ôn trực tiếp hạ lệnh, mà chính thái độ này làm cho Ôn Thiếu Nhiên càng thêm chán ghét.

“Xem ra trực tiếp đưa tới cửa không được rồi, còn muốn cho khách hàng xem mặt một chút coi có vừa lòng hay không mới được, đúng không?” Ôn Thiếu Nhiên lạnh lùng tự giễu cợt. “Yên tâm, trong hôn lễ nhất định không thiếu chú rể.” Anh nói xong không để ý đến nét mặt không vui của ba mẹ, tự mình đứng dậy rời khỏi cái ngôi nhà to lớn làm cho người ta hít thở không thông.

Ôn Thiếu Nhiên liên tục tăng tốc độ xe, xe lao vút như con thoi trong bóng đêm, trong vài giây ngăn ngủi khoái cảm liều mạng như vậy để cho đầu óc anh được thông suốt, nhưng khi xe đột nhiên dừng lại ở ven đường, hai tay anh nắm chặt tay lái, trên mu bàn tay mơ hồ nổi gân xanh, cho thấy sự nhẫn nhịn của anh lớn đến đâu.

“Chết tiệt, chết tiệt!” Hai tay của anh bỗng dưng dùng sức đánh vô tay lái, hận thấu xương sự bất lực của mình, còn không có biện pháp thay đổi số mệnh này.

....

Ngày gặp mặt đến rất nhanh, Lục Phi đặc biệt căng thẳng, cô thức dậy sớm một chút, phá lệ ở trong phòng lựa chọn quần áo, hơn nữa còn dùng mất hơn một tiếng đồng để lựa chọn.

Đây chính là điều trước đến nay chưa từng có, phải biết đối với cô mà nói thời gian rất quý giá, một phút lập tức có thể ra quyết định nắm trong tay hơn trăm vạn, thậm chí là hạng mục hơn một ngàn vạn, thế mà cô lại đang ở đây lãng phí chừng hơn một tiếng đồng vì chuyện vặt vãnh như vậy, bây giờ nghĩ lại quả thật không giống cô.

Cô nhìn thời gian còn nửa tiếng nữa mới đến thời gian hẹn, theo thời gian đến gần tâm tình càng thấp thỏm hơn, càng ngày càng trở nên lo lắng, kể từ sau lần gặp gỡ ấm áp bất ngờ khi còn bé, cô chưa từng gặp lại anh, mặc dù không biết là từ lúc nào cô đã len lén chú ý đến tin tức về anh, thế nhưng đều biết được thông qua thời sự, tạp chí, không chính thức giống hôm nay, gặp mặt gần gũi.

Nghĩ đến đây, nhịp tim Lục Phi lập tức đập nhanh, đáy lòng kích động gần như không nhịn được muốn biểu lộ lên trên mặt, cũng may trải qua nhiều năm tháng rèn luyện, cô khống chế tâm tình của mình khá tốt.

Thời gian trôi qua từng chút từng chút, đã đến thời gian hẹn gặp mặt, nhưng không thấy nhân vật nam chính xuất hiện, Lục Phi không kìm nổi chút gấp gáp, thỉnh thoảng đưa tay lên nhìn đồng hồ trên cổ tay, sau đó lại nhìn cửa phòng một chút, vẫn không có tiếng động mở ra.

Tâm tình vốn là căng thẳng kích động dần dần đổi thành nôn nóng, lo lắng, cuối cùng biến thành mất mát, thời gian gặp mặt trôi qua ba tiếng, cuối cùng điện thoại di động của cô cũng vang lên.

“Xin chào, tôi là Lục Phi”

“Lục tiểu thư, hôm nay tôi rất bận, cho nên muốn gặp mặt tôi thì không được rồi, dù sao tôi nhất định cũng sẽ xuất hiện trong hôn lễ.” Ôn Thiếu Nhiên vừa mới hoàn thành một ca phẩu thuật đi ra, lúc này mới nhớ hôm nay có cuộc gặp mặt, mặc dù nói không biết Lục tiểu thư kia có chờ anh hay không, nhưng anh vẫn gọi điện thoại nói một tiếng.

“Tôi không biết cô có mục đích gì khi đồng ý cuộc hôn nhân này, nhưng tôi tin tưởng trong lòng mọi người đều hiểu rất rõ ràng,bất quá chỉ là một cuộc giao dịch mua bán, cho nên trường hợp này đi hay không cũng thế thôi, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ nhìn thấy nhau trong hôn lễ, cứ như vậy đi.” Ôn Thiếu Nhiên nói xong, cũng không đợi Lục Phi có phản ứng gì lập tức cúp điện thoại, coi như vị đại tiểu thư này đi tố cáo, anh cũng không để ý.

Anh lắc lắc đầu, xoay người đi về phía phòng làm việc, ném những chuyện phiền lòng ra sau lưng, tạm thời không thèm nghĩ nữa.

Nhưng Lục Phi lại bị tổn thương rồi, tay nhỏ bé của cô nắm thật chặt chiếc điện thoại động, sững sờ ngồi tại chỗ, thở hổn hển một lúc lâu.

“Thì ra là anh không hề bằng lòng.” Qua một lúc lâu, Lục Phi cúi đầu nhìn điện thoại di động rồi tự lẩm bẩm, trong mắt toát ra một chút ưu thương, khóe môi kéo ra một nụ cười nhẹ có vẻ vô cùng chát đắng.

Trái tim Lục Phi vẫn tồn tại hy vọng, cho đến giờ phút này mới hiểu được, cuộc sống tương lai của bọn họ có một bắt đầu rất xấu, từ mấy lời nói của Ôn Thiếu Nhiên, cô có thể nghe ra trong lòng anh tức giận đến cỡ nào, nhưng mà tình trạng hiện tại của nhà họ Ôn bắt anh không thể không tiếp nhận sắp xếp như thế, đối với tự tôn của người đàn ông mà nói đây chắc là đả kích rất lớn.

Thế nhưng tất cả đã bắt đầu rồi, cô còn có thể dừng lại được sao?

Lục Phi biết mình tư lợi riêng, nhiều năm qua đứng xa nhìn đã đạt đến giới hạn, thật vất vả mới có thể đến gần anh, thậm chí có cơ hội sống cùng anh, cô thật sự không muốn bỏ lỡ chút nào.

Cho dù bọn họ bắt đầu rất tệ, nhưng cô muốn vì tình yêu của mình mà cố gắng một lần, thử một lần cũng tốt, nếu không cô sẽ phải hối hận.

Ông trời, người đã cho con một cơ hội đúng không?

Đáy lòng Lục Phi reo hò, hi vọng ông trời có thể nghe được âm thanh khát vọng trong lòng cô, để cho mơ ước của cô có thể thực hiện được, có thể đi vào cuộc sống của Ôn Thiếu Nhiên, đi vào trong giấc mộng ấm áp cô vẫn mơ.

Bạn đang đọc Ông Xã Chớ Làm Loạn của Lương Hải Yến
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.