Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Anh ta không dám hận Lưu Tân Dân, chỉ có thể trút giận lên người Lý Phàm.

Nhưng Lý Phàm chỉ nói một câu: “Cố Tuấn Hào, anh cãi nhau với tôi cũng vô dụng, đây là ý của Viện trưởng, có bản lĩnh thì anh đi tìm Viện trưởng đi.”

“Cậu!” Cố Tuấn Hào tức giận.

Ông cụ Cố lạnh lùng quát một tiếng, nói: “Đủ rồi!”

Sau đó, đôi mắt già nua của ông ta nhìn chăm chăm vào Lý Phàm với vẻ rất bất mãn, nói: “Nếu đã là ý của Viện trưởng Lưu thì tôi đương nhiên không ngăn cản, nhưng, cậu đừng nghĩ làm như vậy thì tôi sẽ cho Xuyến Xuyến nhận cậu!”

Nói xong, ông cụ Cố đưa người rời khỏi phòng bệnh.

Đợi người đi khỏi, Lý Phàm nhìn đứa con gái rụt tè ở trên giường bệnh, cười cười, đi qua đó, ôn nhu mà xoa xoa đầu của bé, nói: “Ba nhất định sẽ chữa khỏi cho con.”

Xuyến Xuyến rất ngoan, nãy giờ không hề làm ồn.

Lúc này, bé trực tiếp lao vào lòng của Lý Phàm, khóc oa oa, mềm mại mà gọi: “Ba ơi, ba ơi....”

Lý Phàm nghe thấy tiếng gọi ba này, trái tim như mềm nhũn, khóe mắt đỏ bừng.

Không lâu sau, Lý Phàm nhận được một tin nhắn, rời khỏi phòng bệnh.

Những máy móc y tế và thuốc lúc nãy đã cho người thu dọn rồi.

Mấy vị nhân viên y tế chuyên gia đó cũng được Lưu Tân Dân sắp xếp trong bệnh viện.

Lý Phàm đi ra khỏi bệnh viện, trên một con đường ở gần đó, nhìn thấy Tiền Phúc đã chờ đợi từ lâu, và cả chiếc xe Rolls-Royce rít gió kia.

Anh vừa định ngồi vào xe thì một thanh âm vừa quen thuộc vừa kinh ngạc truyền tới từ bên cạnh: “Lý Phàm? Sao anh lại ở đây?”

Lý Phàm theo bản năng nhìn qua, thì nhìn thấy Cố Họa Y với vẻ mặt nghi hoặc, đang nhìn chăm chăm vào mình và cả Tiền Phúc và chiếc Rolls-Royce ở bên cạnh với ánh mắt kỳ lạ.

Ở bên cạnh cô, còn có hai khuê mật của cô, cũng mang vẻ mặt chấn kinh.

Đáy lòng Lý Phàm chợt kinh hoảng, toi rồi, mình sắp bị Cố Họa Y biết thân phận rồi!

Lý Phàm có chút sưng xỉa, nhìn ánh mắt kỳ quái của Cố Họa Y đang lưu luyến trên người mình.

“Sao anh vẫn còn ở đây? Người này là ai?” Sắc mặt của Cố Họa Y có chút khó coi.

Cô không thể nói chuyện hẳn hoi với Lý Phàm, dù sao 4 năm qua, cô cũng vì anh mà chịu đựng sự khinh bỉ và chế nhạo của người khác, cô sớm đã chết tâm với Lý Phàm rồi.

Nhưng bây giờ, Lý Phàm lại đứng cạnh chiếc xe Rolls-Royce.

Cái này….

Lý Phàm lúng túng gãi đầu, nhìn Tiền Phúc đứng ở bên cạnh.

Tiền Phúc lập tức cười nói: “Tiểu huynh đệ, may mà được cậu chỉ đường, tôi đi trước đây, sau này có chuyện gì có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào.”

Nói xong, Tiền Phúc lập tức lên xe.

Chiếc xe Rolls-Royce từ từ rời khỏi đây.

Lý Phàm cũng cười khì khì giải thích: “Người đàn ông kia không biết đường, tôi chỉ đường cho ông ấy.”

Nghe thấy lời giải thích nào, Cố Họa Y cũng không nghi ngờ.

Có tưởng tượng cũng không thể nào, lẽ nào chồng của mình lại là phú nhị đại ẩn giấu thân phận.

Đúng lúc này, một giọng nói sắc bén, không hiền lành truyền đến: “Họa Y, đây chính là người chồng vô dụng của cô sao?”

Người nói câu này là một người phụ nữ xinh đẹp, thời thượng, tóc được làm xoăn ngọn lớn, đôi môi đỏ rực, đeo kính râm rộng, ăn mặc cũng rất thời trang, một chiếc áo hai dây màu đen và một chiếc quần đùi siêu ngắn, đôi chân ngọc thẳng và rất thon thả, dưới ánh sáng mặt trời hiện lên một màu trắng mượt mà.

Sắc mặt của Cố Họa Y có chút thay đổi, nặn ra một nụ cười, vén tóc xõa bên tau, giới thiệu: “Ừ, anh ấy tên là Lý Phàm, là....”

Từ chồng này dường như rất khó nói.

Người phụ nữ kia khoanh tay trước ngực, tôn lên thứ nặng trịch phía trước rất đầy đặn, khịt mũi nói: “Họa Y, cô cũng quá tùy tiện rồi, vậy mà lại gả cho một người đàn ông vô dụng như vậy, lẽ nào, đàn ông tốt trong nước đều chết hết rồi sao?”

Kim Thiện Na, cô chủ nhà họ Kim ở Hán Thành, đi du học, bốn năm trước ra nước ngoài du học, vừa mới về nước được mấy ngày.

Vốn dĩ muốn gặp người chồng vô dụng trong lời đồn đại của Cố Họa Y, không ngờ hôm nay lại gặp anh.

Vừa nhìn là biết một tên nghèo hèn.

Cố Họa Y không giải thích, đôi mắt mang theo sự oán hận nhìn Lý Phàm khuôn mặt vẫn rất bình tĩnh.

Tại sao anh lại không cảm thấy xấu hổ như vậy chứ?

Nếu không phải vì anh, cô cũng không phải mất mặt trước bạn thân như vậy.

Lý Phàm cười nói: “Họa Y, anh về đi làm trước đây, vấn đề điều trị của Xuyến Xuyến đã được giải quyết, dùng tủy của anh.”

“Giải quyết rồi?” Cố Họa Y có chút ngạc nhiên, nói: “Ông nội sao có thể dùng tủy của anh chứ?”

Lý Phàm giải thích: “Viện trưởng của bệnh viện nói, làm theo quy định.”

Nói xong, anh liếc nhìn Kim Thiện Na đầy ẩn ý, sau đó rời đi.

Sau khi Lý Phàm rời đi, Cố Họa Y vẫn có chút mất tập trung, cô vội vàng dẫn theo hai người bạn thân đi vào trong bệnh viện, sau khi xác nhận chuyện này, mới thở phào nhẹ nhõm.

“Họa Y, không phải tớ nói này, cậu mau chóng lý hôn với cái đồ vô dụng Lý Phàm kia đi, tớ giới thiệu cho cậu vài người đàn ông tốt, đều là các công tử có tiền có thể ở Hán Thành, thực sự không được, tớ còn có mấy người bạn ngoại quốc, vừa đẹp trai vừa có tiền, kỹ thuật lại tốt.”

Trong phòng bênh, Kim Thiện Na đứng một bên, nhìn Cố Họa Y cẩn thận chăm sóc Xuyến Xuyến.

Một cô gái khác đứng ở bên cạnh, Tôn Khiết cũng phụ họa theo: “Đúng vậy Họa Y, đã 4 năm rồi, tớ cũng cảm thấy không đáng cho cậu, cũng đến lúc giải quyết dứt khoát rồi.”

Cố Họa Y sững sờ, nhìn Xuyến Xuyến nằm trên giường bệnh đã ngủ say, nhẹ nhàng chạm vào vầng trán mịn màng của cô bé, đôi mắt ươn ướt nói: “Tớ sẽ không ly hôn với anh ta, bọn tớ đã kết hôn được 4 năm rồi, không có tình cảm là giả. Hơn nữa, anh ta mãi mãi là ba của Xuyến Xuyến, trừ khi anh ta không cần bọn tớ nữa.”

Vừa nghe thấy câu này, Kim Thiện Na tức giận đến mức giậm chân, nói: “Họa Y, sao cậu lại ngốc như vậy! Cái đồ vô dụng kia có cái gì tốt chứ?”

Cố Họa Y quay người lại, nhìn Kiều Thiện Na đang mất bình tĩnh, nói: “Được rồi, Na Na, tớ biết cậu là vì muốn tốt cho tớ, nhưng đây là chuyện của tớ.”

Kiều Thiện Na mở miệng muốn nói gì đó, nhưng lại kiềm chế lại nói: “Tùy cậu, nhưng tớ sẽ cố gắng hết sức chia rẽ các cậu! Cậu là bạn thân nhất của tớ, tớ sẽ không để cậu lún sâu vào vũng bùn!”

Cố Họa Y không nói gì, cô hiểu ý tốt của Kim Thiện Na, là thật sự muốn tốt cho mình.

Nhưng, có một số chuyện, đặc biệt là tình cảm với Lý Phàm, trong lòng Cố Họa Y cũng rất loạn.

Buổi tối, Lý Phàm xách một túi táo về nhà, vẫn chưa vào đến cửa đã nghe thấy tiếng ồn ào trong phòng.

“Họa Y, chuyện này con nhất định phải nghe lời mẹ, ngày mai con đi ly hôn với cái đồ vô dụng kia đi! Nhà họ Cố chúng ta không thể chứa chấp nó!”

Là giọng nói của mẹ vợ Vương Cẩn Mai, nghe có vẻ rất tức giận.

“Con xem xem, hôm nay ở bệnh viện, thằng nhóc kia làm con mất mặt, suýt nữa còn phát sóng ra cả Hán Thành. Mọi người cũng nhìn thấy rồi, hôm nay Lý Phàm có thái độ như thế nào với lão gia, đây không phải là đẩy cả nhà chúng ta vào cái hố phiền phức sao! Mấy ngày nữa, chính là hội nghị tổng kết nửa năm của nhà họ Cố, phải chọn ra phó tổng giám đốc mới, trong lúc quan trọng này, Lý Phàm lại xấc láo với lão gia, Họa Y nhà chúng ta vẫn còn có cơ hội được chọn sao? Nhất định phải ly hôn!”

Vương Cẩn Mai gần như muốn nổ tung, từ sau khi Cố Họa Y đóng chặt cửa lại quay người đi về phòng, liền nổi giận với chồng của mình Cố Thiệu Huy đang ngồi trên sofa đọc báo.

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.