Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1601 chữ

Cô Họa Y tức phát điên, trực tiếp đứng dậy, rời khỏi nhà tổ nhà họ Cố.

Cố Tuấn Hào còn thêm mắm dặm muối nói theo ở đằng sau: “Cố Họa Y, thật ra ông nội trước đây rất thích cô, đáng tiếc nha, ai kêu cô gả cho tên phế vật như Lý Phàm đó chứ, nếu không ông nội cũng sẽ không thất vọng về cô.”

Cố Họa Y siết chặt nắm đấm, đầu cũng không ngoảnh lại mà rời đi.

Lý Phàm vội đứng dậy đuổi theo ra ngoài, đáng tiếc đã không nhìn thấy bóng dáng của cô.

Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai tự nhiên cũng không ngồi tiếp được nữa, chân trước chân sau theo Cố Họa Y rời khỏi nhà tổ nhà họ Cố.

Bọn họ vừa đi, cả ngôi nhà nổ ra tiếng cười ầm ĩ, mọi lời nói khó nghe về Lý Phàm và Cố Họa Y đều có.

Về đến nhà, đứng ở cửa, Lý Phàm vừa chuẩn bị bước vào thì nghe thấy trong phòng vang lên tiếng cãi nhau của mẹ vợ Vương Cẩn Mai.

“Đáng ghét! Thật sự quá đáng ghét! Ông cụ làm như thế, thật sự không có xem nhà chúng ta là người mà đối đãi, đây là hợp đồng mà Họa Y lấy được, ông cụ dựa vào đâu mà nhường cho tên Cố Tuấn Hào không có học vấn đó!”

Vương Cẩn Mai tức giận mà giẫm chân, mở ngoác miệng mà mắng to: “Không được không được, tôi phải đi tìm ông cụ lý luận.”

Nhìn Vương Cẩn Mai muốn ra khỏi cửa, Cố Thiệu Huy vội kéo lại, nói: “Bà đừng đi làm loạn thêm nữa, chuyện này ông cụ nếu đã quyết định rồi thì không thay đổi được đâu.”

“Vậy chúng ta cứ để thôi như thế sao? Cố Thiệu Huy, tôi theo ông lâu như thế, ông có khi nào dám đấu tranh? Giống y như tên phế vật Lý Phàm!” Vương Cẩn Mai quát tháo ầm ĩ.

“Hai người nói xem, chúng ta sao lại dính phải tên vô dụng như thế?! Hôm nay, nhà chúng ta coi như mất hết mặt mũi rồi, hai người nhìn đi, cái đuôi của tên Cố Tuấn Hào đó sắp vểnh lên trời rồi! Tôi mặc kệ, tên Lý Phàm này, Họa Y con bắt buộc phải cùng nó ly hôn!”

Vương Cẩn Mai ở trong phòng sách quát tháo, cả người tràn ngập lửa giận, hận không thể bóp chết Lý Phàm.

Cố Thiệu Huy cũng rất bất lực, dính phải một thằng con rể như này, thật là tạo nghiệp mà.

Cố Họa Y ngồi ở trên sô pha, một lời cũng không nói, chỉ khóc.

“Khóc cái gì mà khóc, con và nó mau chóng ly hôn đi! Thứ rác rưởi không được tích sự như này, mắt không thấy tâm không phiền! Nó không đi, nhà chúng ta không có ngày được sống tốt!”

Vương Cẩn Mai tức đến hỏng rồi, đập phá không ít đồ vật.

Cố Họa Y lúc này cũng ngẩng đầu, khóc lóc nói: “Mẹ, mẹ được rồi đấy, con sẽ không ly hôn với Lý Phàm, con đã gả cho anh ta 4 năm rồi, mẹ cứ bắt con ly hôn với anh ta như thế, kiếp này con sao ngẩng đầu làm người được?”

Cố Họa Y không muốn ly hôn, cô cũng từng yêu Lý Phàm phong độ ngời ngời đó.

Nhưng, ký ức ngày xưa đã qua không thể quay trở lại.

“Không ly hôn? Không ly hôn con còn muốn sống với nó? Tên phế vật đó có điểm gì tốt chứ? Con không nhìn thấy dáng vẻ hống hách kiêu ngạo của Cố Bội Sam hôm nay à, nó sắp bay lên cành cao làm phượng hoàng rồi, con thì sao? Sau này con sống như nào?”

Vương Cẩn Mai trách cứ, mặt mày tức tối.

Đều tại tên phế vật Lý Phàm này!

Cố Họa Y đau khổ khóc lóc, quát: “Mẹ đừng nói nữa, con cũng không muốn, nhưng… nhưng con đã yêu anh ta rồi, cho dù cả đời này anh ta không làm nên công trạng gì, con cũng nhận rồi!”

Vấn đề này, Cố Họa Y đã từng luôn tránh né.

Nhưng hôm nay, bị Vương Cẩn Mai gợi ra, cô không thể không đối mặt, không thể không đưa ra lựa chọn.

Trước đây chỉ là không muốn thừa nhận, bây giờ, Cố Họa Y nhận rồi.

Lý Phàm đứng ở cửa đã hút hết một điếu thuốc, lúc này đứng dậy, đẩy cửa lớn, đi vào phòng khách, từng bước từng bước đi về phía Cố Họa Y đang khóc như hoa lê đái vũ ở trên sô pha.

Cố Họa Y khóc đến đỏ cả hai mắt, thấy Lý Phàm đi về phía mình, rất bất lực quát: “Lý Phàm, xin lỗi, em rất mệt… em…”

Lý Phàm đứng ở trước mặt Cố Họa Y, lau nước mắt ở khóe mi cho cô, dịu dàng nói: “Hợp đồng là của em, mãi mãi sẽ là của em, không có ai có thể cướp đi.”

Mà sau đó, Lý Phàm xoay người, đầu cũng không ngoảnh lại mà rời khỏi.

Tòa cao ốc Hán Tân!

Toà cao tốc cao 300 mét này, ở Hán Thành là tòa nhà tập đoàn cao nhất.

Có thể bao trọn phong cảnh của cả Hán Thành, ngay cả sông Hán cũng có thể nhìn thấy.

Tập đoàn Hán Tân, chính là chủ nhân của tòa cao ốc này.

Toàn cao ốc này, bao gồm cả tập đoàn Hán Tân, đều là tập đoàn doanh nghiệp do người giàu nhất Sở Châu đầu tư xây dựng.

Ở Hán Thành, tập đoàn Hán Tân tuyệt đối là tập đoàn lớn doanh nghiệp lớn đứng đầu, cũng là doanh nghiệp trong top 500 doanh nghiệp lớn nhất toàn cầu, xếp trong top 100, có bối cảnh và thực lực tuyệt đối!

Cả Hán Thành, không có ai không tranh nhau sứt đầu mẻ trán để được vào tập đoàn này.

Lúc này, trong căn phòng cổ kính ở tầng cao nhất tập đoàn Hán Tân, cũng là phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Hán Tân, hoàn toàn chính là mẫu kiến trúc sông nước đào viên của Giang Nam.

Cây cầu nhỏ cùng dòng nước chảy, đình đài lầu các, giá trị tới 300 tỷ!

Lý Phàm chắp tay đằng sau, đứng ở trước cửa sổ sát đất, nhìn ra cảnh đêm và ánh đèn neon của nửa Hán Thành, trong tay lấy ra một đồng tiền màu vàng, mặt trên khắc kim long, còn cả dòng chữ chìm, trực tiếp ném ở trên bàn làm việc, nói với Tiền lão cung kính đứng đằng sau: “Dùng quyền của người thừa kế Long Môn, ở Hán Thành thành lập một công ty nghiên cứu y dược lớn nhất.”

Long tệ!

Đồng xu này vừa xuất hiện, thiên hạ đều tôn kính!

Long tệ này đại biểu cho Long Môn, người có đồng xu này, có thể kêu bất cứ ai trên thế giới, bất kỳ thế lực nào, giúp đỡ anh ta làm bất cứ chuyện gì!

Giống như thế, người có được đồng xu này, có thể khiến Long Môn giúp anh ta làm một chuyện.

Đây là một loại giấy thông hành, là một loại tượng trưng, cụ thể bao nhiêu chiếc, không ai biết được.

Tiền Phúc gật đầu, cầm lấy Long tệ này, cung kính đáp: “Chuyện tiểu thiếu chủ muốn làm, tự nhiên không có vấn đề gì, tôi lập tức đi sắp xếp.”

“Phải nhanh, tôi không muốn kéo dài.” Lý Phàm nhàn nhạt nói.

Tiền Phúc gật đầu: “Không có vấn đề gì, nhưng lão nô nhiều lời muốn hỏi một câu, tiểu thiếu chủ tại sao đột nhiên muốn thành lập công ty nghiên cứu y dược?”

“Nhà họ Cố kinh doanh y dược, thuốc nghiên cứu từ cơ sở nghiên cứu y dược, tôi sẽ giao cho nhà họ Cố bán, cho nên, phải nhanh chóng nghiên cứu sản xuất ra lô thuốc đầu tiên.”

Lý Phàm nhàn nhạt nói, trong mắt tỏa ra chút ánh sáng.

Tiền Phúc sững người, sắc mặt nghi ngờ hỏi: “Nhà họ Cố? Tiểu thiếu chủ, cậu ở nhà họ Cố chưa từng nhận được sự coi trọng, bị bọn họ ức hiếp 4 năm, tại sao muốn làm như thế?”

Nhà họ Cố, sớm muộn có một ngày sẽ hiểu sự ngu xuẩn của bọn họ!

Khóe miệng của Lý Phàm khẽ mỉm cười, nói: “Không phải là vì Cố Tử Sâm, tôi là vì Họa Y, cơ sở nghiên cứu y dược lần này, tự nhiên là giao cho Họa Y đến phụ trách hợp tác, người khác, không thể nhúng tay vào!”

Tiền Phúc nghe vậy, lông mày giãn ra, coi như đã hiểu dự định của tiểu thiếu chủ.

“Tiểu thiếu chủ, cậu là muốn để mợ chủ ở nhà họ Cố nổi danh, có được sự công nhận của ông cụ Cố, sau đó trở thành người được chọn làm gia chủ nhà họ Cố sao?” Tiền Phúc hỏi.

Lý Phàm gật đầu, nói: “Không sai, 4 năm rồi, Họa Y bởi vì tôi luôn bị ông cụ Cố cười khinh, trở thành sự sỉ nhục của nhà họ Cố và Hán Thành, Lý Phàm tôi không có bản lĩnh gì lớn, chỉ có thể vì cô ấy làm chút chuyện này.”

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.