Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1436 chữ

Nhưng cô thật tâm chúc phúc Cố Họa Y, mặc dù nghe Lý Phàm giải thích rằng nơi này anh chỉ thuê một giờ đồng hồ, nhưng vậy cũng là đủ rồi.

Một cảnh tượng khiến cho cả thành phố hâm mộ, cuối cùng cũng đến hồi kết, kết thúc bằng một bầu trời đầy pháo hoa.

Lý Phàm đưa Cố Họa Y và Xuyến Xuyến đi xuống lầu, kết quả, một cảnh tượng rất không may vẫn ập tới.

“Nha, đây không phải Lý Phàm và Cố Họa Y sao?”

Lúc này Cố Tuấn Hào đột nhiên đi đến từ bên cạnh, sau lưng còn có một đám tiểu bối nhà họ Cố.

Đương nhiên, Cố Bội Sam cũng ở trong đó, giờ phút này cô ta vẫn mang vẻ mặt phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Cố Họa Y.

Không phải lễ phục dạ hội màu đen!

Đây là vì Cố Họa Y muốn tránh khỏi sự nghi ngờ nên đã thay một bộ quần áo khác.

“Cố Tuấn Hào, anh muốn làm gì?” Lý Phàm kéo Cố Họa Y ra phía sau mình, cũng giao Xuyến Xuyến cho cô.

Hai tay Cố Tuấn Hào đút trong túi quần, dáng vẻ khinh thị nhìn Lý Phàm, giễu cợt nói: “Được nha Lý Phàm, anh lại dám lén mang theo Xuyến Xuyến đến Caesars Palace? Chẳng lẽ anh không biết tối nay ở đây có chuyện gì sao?”

“Liên quan gì đến anh?” Lý Phàm nhíu mày.

Cố Tuấn Hào tiếp tục giễu cợt nói: “Thế nào, tức giận à? Vừa rồi, dưới sự chú ý của cả thành phố, hoa hồng pha lê trắng ở tầng cao nhất của Caesars Palace đã nở rộ, vị phú hào thần bí kia vì con gái của mình đã tổ chức một bữa tiệc sinh nhật đủ để cả thành phố kinh ngạc. Hơn nữa, vợ của đối phương cũng là tiêu điểm chủ ý của tất cả mọi người. Còn anh thì sao, Lý Phàm? Anh đang mang đến cho con gái của mình thứ gì, không phải chạy đến đây để ăn chực chứ, ha ha ha…”

Trong lúc nhất thời, đám tiểu bối nhà họ Cố nhao nhao cười lớn nói:

“Thật chết cười! Cũng là sinh nhật tối nay, con gái của người ta là tiểu công chúa cao cao tại thượng, còn có người thì lại là đồ vô dụng trốn sau một góc đến để ăn chực!”

“Cố Họa Y, nếu tôi là cô thì đã sớm đuổi Lý Phàm đi rồi!”

“Này, Cố Xuyến Xuyến, cháu biết không, ba của cháu là một tên vô dụng từ đầu đến cuối! Hay là cháu gọi ta một tiếng ba, ta đi mua cho cháu một cái bánh sinh nhật!”

Ha ha ha!

Trong lúc nhất thời, tiếng cười vang lên liên tiếp.

Cố Xuyến Xuyến nước mắt lưng tròng, giọng nói miệng còn hơi sữa, hét lên: “Các người là người xấu! Ba tôi không phải người vô dụng, vừa rồi ba, mẹ và tôi, ở ngay trong hoa hồng trắng kia…”

Xuyến Xuyến có chút tức giận, bọn họ không thể nói ba như vậy, vừa rồi rõ ràng là ba đã tổ chức sinh nhật cho mình trong bông hoa hồng trắng đó.

Nhìn đôi mắt to lanh lợi ngập nước của cô gái nhỏ khiến cho người ta thương yêu.

Nhưng lúc này Cố Tuấn Hào lại bật cười, châm chọc nói: “Vật nhỏ, cháu nói hươu nói vượn cái gì vậy? Ba của cháu đưa cháu đến bên trong bông hoa hồng pha lê trắng kia? Cháu có biết cháu đang nói gì không?”

Nói xong, sắc mặt Cố Tuấn Hào cũng dần trầm xuống, giọng điệu cũng dần trở nên nghiêm khắc: “Ba của cháu chỉ là một tên vô dụng, mang theo một kẻ đê tiện như mẹ cháu, lại còn có một tiểu dã chủng như cháu thế này mà cũng dám xuất hiện ở đây? Là chuẩn bị để cho tất cả mọi người ở Hán Thành đều biết các người là một gia đình sao? Là muốn để nhà họ Cố của tôi mất mặt trước tất cả mọi người trong thành phố sao?”

Xuyến Xuyến mới ba tuổi, làm sao có thể chịu được những lời chất vấn như vậy của Cố Tuấn Hào, lúc này liền bật khóc.

“Cố Tuấn Hào, anh im miệng cho tôi! Một nhà ba người chúng tôi thế nào cũng không cần anh phải quan tâm!” Cố Họa Y đau lòng, ôm Xuyến Xuyến an ủi.

Cô nhóc nhào vào lòng Cố Họa Y khóc rất thương tâm, hét lên: “Xuyến Xuyến không nói nhảm, ô ô ô…”

Cố Họa Y đau lòng.

Mà Cố Bội Sam, người vẫn luôn mang vẻ mặt khó chịu, giờ phút này không vui nói: “Khóc cái gì mà khóc, ông cụ thích cháu, chúng ta cũng không thích! Mẹ cháu chính là kẻ đê tiện, cháu lớn lên cũng như vậy!”

“Ha ha, chị Bội Sam nói không sai, có mẹ ắt có con!”

“Muốn tôi nói, còn không phải kẻ vô dụng Lý Phàm sao, mất hết mặt mũi nhà họ Cố của chúng ta!”

“Lý Phàm, Cố Họa Y, các ngươi cũng thật lớn mật, vậy mà tới đây ăn chực, tôi cũng cảm thấy xấu hổ thay các người!”

Trong lúc nhất thời, mấy tiểu bối nhà họ Cố nhao nhao cười lên tiếng chỉ trích.

Sắc mặt Lý Phàm càng trầm xuống, ánh mắt lạnh lẽo đảo qua đám người, trầm giọng nói: “Đủ rồi! Xuyến Xuyến là con gái của tôi, Họa Y là vợ của tôi, tôi không cho phép các người sỉ nhục bọn họ như vậy! Nếu không, tôi sẽ không khách khí với các người!”

“Má ơi! Lý Phàm, anh đang nói cái gì vậy? Không khách khí với chúng tôi sao?” Cố Tuấn Hào cười, mặt mũi đầy vẻ trêu tức, anh ta dùng tay vỗ lên gương mặt Lý Phàm: “Anh thử không khách khí với tôi một chút xem!”

Cái chó gì đây, cũng dám nói ra những lời thế này?

Lý Phàm bị điên rồi sao?

Cố Tuấn Hào rất khó chịu, một đám tiểu bối nhà họ Cố phía sau anh ta cũng cười lạnh liên tục chuẩn bị xem náo nhiệt.

Lý Phàm nắm chặt nắm đấm, bên trong ánh mắt ẩn núp ý lạnh sắp phun trào.

Mà lúc này, bàn tay nhỏ của Cố Họa Y chợt bắt lấy cánh tay đang muốn nâng lên của Lý Phàm, lắc đầu nhìn anh, nói: “Lý Phàm, đừng gây chuyện.”

Lý Phàm quay đầu, trong mắt vẫn còn có chút tức giận, nhìn Cố Họa Y và Xuyến Xuyến trong lòng cô, lúc này cơn tức giận liền biến thành sự dịu dàng.

Anh buông năm đấm ra, lạnh lùng nhìn Cố Tuấn Hào, sau đó kéo Cố Họa Y chuẩn bị rời đi.

“Muốn đi? Ai cho các người đi!”

Cố Tuấn Hào thở gấp, vẻ mặt tức giận, Lý Phàm chết tiệt này, ánh mắt vừa rồi là gì?

Xem thường mình?

Chết tiệt!

Loại người vô dụng bùn nhão không dính được lên tường này, dựa vào cái gì mà có thể nhìn mình với ánh mắt miệt thị như vậy?

Lúc này Cố Tuấn Hào chặn được mấy người Lý Phàm, vẻ mặt lạnh lùng, hung ác nói: “Lý Phàm, chẳng lẽ cậu đã quên quy định mà ông nội đặt ra cho cậu rồi sao? Sinh nhật của Xuyến Xuyến, cậu không thể xuất hiện! Bây giờ cậu đang làm cái gì vậy?”

Một thứ phế vật không biết xấu hổ với nhà họ Cố, bị cấm tổ chức sinh nhật cho Xuyến Xuyến, lại dám coi thường quy định của ông nội, cậu ta muốn chết!

Cố Họa Y cuống lên, mặt lạnh quát: “Cố Tuấn Hào, rốt cuộc anh muốn làm gì? !”

Cố Tuấn Hào cười lạnh, lấy điện thoại di động ra, nói: “Đương nhiên là chụp ảnh các gia đình các người và đăng len mạng!”

Ba!

Đột nhiên, một bóng đen xinh đẹp bước nhanh tới, bàn tay lấy mất điện thoại di động trong tay Cố Tuấn Hào, trực tiếp quẳng xuống đất, màn hình vỡ nát.

“Cố Tuấn Hào, anh thật to gan!”

Một tiếng yêu kiều!

“Chết tiệt! Mẹ nhà nó, ai vậy!” Cố Tuấn Hào tức giận, ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng kia, lập tức cảm thấy hạ bộ xiết chặt!

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.