Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1176 chữ

Cố Họa Y rất cẩn thận, vừa rồi trong phòng họp không nói thẳng ra, bây giờ kéo Lý Phàm ra ngoài rồi mới hỏi.

Lý Phàm nhìn khuôn mặt xinh đẹp và đôi mắt to của Cố Họa Y, cười nói: “Em nghĩ nhiều rồi, có lẽ Vương Trường Hạ vì em nên mới cúi đầu xin lỗi anh, về phần Vương Hàn Siêu, chắc cũng là hiểu lầm thôi. Em cũng không suy nghĩ một chút, anh là hạng người gì, sao có thể khiến Vương Trường Hạ nhận lỗi với mình chứ”

Khóe mắt Cố Họa Y hơi nheo lại, trong lòng tràn đầy nghỉ hoặc, định hỏi thêm gì đó, điện thoại di động lại vang lên.

Cô vội nhận điện thoại, đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng của Kim Thiện Na, hỏi: “Họa Y, cậu ở đâu vậy, không phải nói tối nay đến phòng âm nhạc Vienna sao, tớ đang ở nhà cậu đấy: Lúc này Cố Họa Y mới nhớ ra, vội vàng nói: “Tớ về ngay đây”

Cúp điện thoại, cô liếc nhìn Lý Phàm, thở dài một hơi nói: “Được rồi, đưa em về nhà đi”

Lý Phàm cười hi hi, lái xe điện chở Cố Họa Y về nhà.

Vừa vào nhà đã thấy Kim Thiện Na ăn mặc vô cùng thời trang, dáng người quyến rũ tựa ma quỷ, mái tóc uốn sóng màu hạt dẻ, đôi chân thon dài mặc một chiếc váy siêu ngắn màu vàng nhạt, bên trên thì mặc một chiếc áo bó hở vai, lộ rõ dáng người hoàn mỹ tuyệt đẹp.

Khí chất và bề ngoài của người phụ nữ này đều rất tuyệt vời, đi đến đâu cũng đều là yêu tinh!

“Họa Y”

Nhìn thấy Cố Họa Y trở về, Kim Thiện Na nhào đến, thân mật ôm Cố Họa Y.

Nhưng, khi cô ta nhìn thấy Lý Phàm ở sau lưng, sắc mặt lập tức sầm lại, thầm nói: “Sao anh cũng về rồi”

Lý Phàm mỉm cười, tự giác đi vào trong phòng bếp.

Cố Họa Y cũng không để ý đến Lý Phàm, đi vào phòng khách cùng Kim Thiện Na, ngồi trên ghế sofa.

“Họa Y, cho tớ xem thiệp mời nào” Kim Thiện Na giục.

Cố Họa Y lấy thiệp mời màu vàng trong túi ra đưa cho Kim Thiện Na, cười nói: “Hay là một mình cậu đi đi, hôm nay tớ không đi được rồi”

Nghe xong lời này, Kim Thiện Na cuống lên, hỏi: “Vì sao? Đây chính là cơ hội ngàn năm có một đấy, không phải cậu vẫn luôn yêu thích ngài .Joe Hisaishi sao, trước kia cậu từng nói muốn trở thành học trò của ông ấy đấy”

Cố Họa Y cười nói: “Đây là Từ Thiên Hải tặng, cậu cũng biết anh ta có ý gì với tớ, nếu tớ đi, vậy không phân rõ được rồi”

“Từ Thiên Hải tặng?” Trong mắt Kim Thiện Na tràn đầy nghỉ ngờ, nói: “Không thể nào, tớ đã từng hỏi thăm về loại thiệp mời màu vàng này, toàn bộ Hán Thành chỉ có mười tấm, cậu cho rằng ai cũng có thể lấy được sao? Sao tên Từ Thiên Hải kia có thể lấy được loại thiệp mời này chứ”

“Toàn bộ Hán Thành chỉ có mười tấm?” Cố Họa Y ngỡ ngàng, rõ ràng đã bị lời nói của Kim Thiện Na dọa.

“Nhưng nếu không phải Từ Thiên Hải tặng, vậy sẽ là ai?” Cố Họa Y hỏi ngược lại.

Kim Thiện Na cũng nhíu mày hỏi: “Có phải còn có người nào thâm mến theo đuổi cậu không? Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ phân tích giúp cậu”

Cố Họa Y liếc mắt lườm cô ta, gắt giọng: “Cậu nói bậy gì đấy”

Nói xong, cô còn liếc nhìn Lý Phàm đang bận rộn trong phòng bếp, ngay sau đó, chợt nghĩ đến điều gì, nhỏ giọng nói: “Lần trước Lý Phàm từng hỏi có phải tớ yêu thích .Joe Hisaishi..”

Kim Thiện Na giật mình, cầm thiệp mời màu vàng trong tay, cũng nghi ngờ nhìn về phía phòng bếp cùng Cố Họa Y, nhỏ giọng hỏi: “Không phải cậu định nói với tớ là tấm thiệp mời này là do Lý Phàm lấy được đấy chứ?”

Cố Họa Y im lặng, cô cũng không biết vì sao mình lại đột nhiên có suy nghĩ này.

Dựa theo ý của Kim Thiện Na, toàn bộ Hán Thành chỉ có mười tấm thiệp mời màu vàng này!

Từ Thiên Hải không đủ tư cách lấy được, vậy Lý Phàm dựa vào cái gì mà lấy được?

Kim Thiện Na mỉm cười, ánh mắt lạnh lùng nhìn bóng lưng bận rộn của Lý Phàm trong phòng bếp, trong lòng rất ghét bỏ, nói: “Được rôi, Họa Y, tớ biết cậu vẫn luôn hi vọng Lý Phàm có tiền đồ, nhưng cậu cũng nên thực tế một chút, anh ta chính là đồ ăn bám, cậu ôm ảo tưởng lớn như vậy vê anh ta làm gì chứ? Mặc dù lần trước quả thật anh ta đã xử lý rất tốt chuyện ở Caesars Palace, nhưng cũng chỉ là hưởng chút ánh sáng của người ta mà thôi “

Đúng lúc này, Lý Phàm bưng đĩa trái cây đã gọt đi ra, trên mặt tràn đầy ý cười: “Vừa gọt, còn tươi mới.

Kim Thiện Na liếc nhìn Lý Phàm, câm thiệp mời trong tay, cười hỏi: “Lý Phàm, tôi hỏi anh, thiệp mời này là anh lấy được sao?”

Lý Phàm cười mấy tiếng, không trả lời mà nhìn vê phía Cố Họa Y nói: “Đi đi, hiểm khi có một cơ hội, không cân phải lo lắng cho anh”

Cố Họa Y khẽ run, đôi mày lá liễu hơi nhíu lại, nhìn Lý Phàm hỏi: “Anh bảo em đi?”

Nói xong, trong lòng cô lại hơi tức giận.

Lý Phàm ngốc thật hay là đang giả ngốc đây.

Chẳng lẽ anh không biết rất có thể tấm thiệp mời này là do Từ Thiên Hải tặng à, thế mà anh còn bảo mình đi?

Kim Thiện Na cũng mỉm cười, Lý Phàm này đúng là không phải quả trứng mềm bình thường thôi đâu.

Nếu tấm thiệp mời này thật sự là Từ Thiên Hải lấy được, vậy cách làm bây giờ của anh chẳng khác nào dâng vợ mình vào trong ngực người khác!

Cố Họa Y đứng dậy, tức giận trừng mắt nhìn Lý Phàm, sau đó cầm túi nói với Kim Thiện Na: “Na Na, chúng ta đi, nếu người ta đã muốn tớ đi, vậy sao tớ lại không đi chứ!”

Nói xong, Cố Họa Y nghiêng đầu, quay người xỏ chân vào giày cao gót rời đi.

Kim Thiện Na cười hì hì câm thiệp mời, trước khi đi, không quên khẽ vỗ lồng ngực Lý Phàm, dựng thẳng ngón tay cái khen ngợi: “Lý Phàm, anh được lắm, đẩy vợ mình ra bên ngoài.

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.