Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1041 chữ

Thấy Lý Phàm cũng đi theo, Cố Họa Y lập tức nghiêng đầu, lạnh lùng nói: “Anh ở lại đây chăm sóc Xuyến Xuyến đi, em qua đó một mình là được rồi.

Lý Phàm thoáng run rẩy, nhưng khi nhìn vào ánh mắt sáng ngời của Cố Họa Y, anh lập tức hiểu rõ vấn đề.

Cô muốn chống đỡ một mình.

Cô vẫn rất quan tâm đến anh.

“Em là vợ anh, sao anh có thể để em đi vào nơi nguy hiểm một mình được cơ chứ?” Lý Phàm nói.

“Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu. Nếu thật sự xảy ra chuyện, anh sẽ gánh vác”

“Anh..” Cố Họa Y còn muốn nói gì đó, nhưng Lý Phàm đã đi thẳng ra ngoài.

Cô hung hăng giậm mạnh chân, trừng mắt nhìn bóng lưng Lý Phàm, trong lòng nghĩ, chủ nghĩa đàn ông của anh thật sự rất lớn.

Quả đúng là như vậy, nhưng cũng không nên ra ngoài khoe khoang sức mạnh nhiều quá làm gì cả.

“Anh đợi em đã” Cố Họa Y hét lên, rồi lập tức đuổi theo anh.

Trở lại phía của ông cụ Cố, lúc này ông ta đã ngồi trong xe của Cố Tuấn Hào, chiếc xe đang trên đường đến công ty.

Công ty thuốc Vân Sinh lúc này giống như đang phải đối mặt với kẻ địch vô cùng hung hãn. Tất cả quản lý cấp cao của công ty đều tập trung trong phòng hội nghị, nói chuyện không ngừng.

“Ông nhìn đi, lần này, Cố Họa Y đúng là đã gây ra họa lớn rồi!”

“Đúng vậy đó, lại còn đi cùng cái tên rác rưởi Lý Phàm, thì có thể học được thứ gì tốt đẹp cơ chứ?”

“Đừng nghĩ nữa, đến lúc đó, cứ giao thẳng Cố Họa Y và Lý Phàm ra là được. Chuyện này không liên quan gì đến Công ty thuốc Vân Sinh của chúng ta cả”

Tất cả mọi người, tôi một câu anh một câu, trên cơ bản là đều đẩy mọi trách nhiệm lên người Cố Họa Y và Lý Phàm.

Lúc này, hai người họ đã trở thành kẻ thù chung số một của Công ty thuốc Vân Sinh, ai ai cũng trách cứ, la mắng.

Tiền Hiểu Văn không thể xem tiếp được nữa, cô ta tức giận đứng dậy, thét lên: “Các người không thể làm như vậy được, chuyện này rõ ràng là do Vương Mộng Dao làm sai. Là cô ta ra tay với Phó Tổng Giám đốc của chúng ta trước, vì sao bây giờ các người lại trở mặt, phê bình Phó Tổng Giám đốc cơ chứ?”

Một mình cô ta đứng trong góc gào lớn, nhưng lộ rõ vẻ bất lực.

Không ít người xung quanh đồn ánh mắt về phía cô ta, chỉ trỏ: “Người này là ai thế? Lúc này mà lại dám nói như vậy?”

“Ha ha, cô ta là trợ lý của Cố Họa Y, bây giờ đang nói đỡ cho Cố Họa Y”

Đối mặt với sự thờ ơ, coi thường của mọi người, lúc này Tiền Hiểu Văn vô cùng sốt ruột, giống hệt như đang ngồi trên đống lửa.

Tiền Hiểu Văn vẫn muốn nói thêm gì đó, nhưng lại bị vài người bạn bên cạnh kéo lại, tỏ ý bảo cô ta đừng nói nữa.

Tiền Hiểu Văn tức giận, cắn chặt răng, rồi lén lút lấy điện thoại vừa mua ra, gửi tin nhắn cho Cố Họa Y: Chị Họa Y, chị tuyệt đối đừng đến công ty! Tuyệt đối đừng đến nha chị!

Đúng lúc này, ông cụ Cố và Cố Tuấn Hào đã đi vào phòng hội nghị.

Tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, cơn bão trong lòng ông cụ Cố lúc này, hay nói rằng, bây giờ ông ta đang vô cùng tức giận! Bước đi cũng nhanh hơn nhiều lần so với bình thường.

Nhưng Cố Tuấn Hào lại như cái đuôi lẽo đẽo theo sau, anh ta hét lên một tiếng: “Tất cả im lặng”

Trong nháy mắt, cả phòng hội nghị đều trở nên im lặng.

Cố Tuấn Hào vừa liếc mắt đã nhìn ngay thấy Tiền Hiểu Văn đang ngồi trong góc nghịch điện thoại, anh ta tức giận, đi lên phía trước, quát lớn: “Làm gì thế? Lại còn chơi điện thoại, cô cho rằng nơi này là buổi tiệc trà ư?”

Cố Tuấn Hào thô bạo cướp lấy điện thoại trong tay Tiền Hiểu Văn, vừa liếc nhìn, anh ta bèn nhìn thấy một tin nhắn đang soạn.

“Được đói! Cô lại dám gửi tin nhắn mật báo tình hình cho Cố Họa Y hả?!”

Cố Tuấn Hào tức giận, giơ tay lên, đánh thật mạnh lên mặt Tiền Hiểu Văn.

Tiền Hiểu Văn oan ức, ôm chặt mặt, nước mắt rơi lã chã, nhìn Cố Tuấn Hào.

Cố Tuấn Hào lập tức chỉ ra cửa, phãn nộ nói: “Cô bị đuổi, bây giờ mau cút ra khỏi đây!”

Nói xong, anh ta không để ý đến Tiền Hiểu Văn nữa mà đi đến bên cạnh ông cụ Cố.

Ông cụ Cố dường như cũng không quan tâm đến động tĩnh phía bên đó, mà chỉ lạnh lùng, nói: “Hôm nay, tôi triệu tập mọi người đến đây là để thương lượng làm như thế nào xử lý chuyện nhà họ Vương. Thứ nhất, hủy bỏ chức vụ Phó Tổng Giám đốc của Cố Họa Y, thứ hai, giao Cố Họa Y và Lý Phàm cho nhà họ Vương. Mọi người bỏ phiếu biểu quyết đi”

Trong nháy mắt, mọi người ở trong phòng họp cũng bắt đầu mồm năm miệng mười nói, ý tứ của mọi người cũng rất rõ ràng, đó là đồng ý với ý của ông cụ Cố.

Cố Tuấn Hào thấy cảnh này, trong lòng vui vẻ, tình hình chung đã được xác định!

Cùng lúc đó, ở bên ngoài cửa công ty thuốc Vân Sinh, Cố Họa Y và Lý Phàm đã chạy đến.

Cố Họa Y muốn vội vàng chạy đến, mà Lý Phàm lại rớt lại phía sau, chậm rãi đi đến, không chút hoảng hốt nào.

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.