Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộng cảnh trận của A Khương

Tiểu thuyết gốc · 3795 chữ

Dương Thiên Hạo nhìn sang Hắc Nguyệt Nương nói

-Vậy Hắc Giáo Chủ đã nhìn rõ dung mạo của tên Ngạo Thế kia à?

Hắc Nguyệt Nương lắc đầu nói

-Không nhìn thấy,cả hai vị Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện đều có hành tung bí ẩn,dù ở Cung Điện cũng ít ra khỏi tư phòng nên ta không biết dung mạo thật của họ,nhưng trong Tây Quỷ Thành vẫn lưu truyền tranh vẽ bọn họ lúc bọn họ còn là những thiếu niên,nghe đồn rằng cả hai đều rất tuấn mỹ và ma lực cường hãn,cai quản hành cung rất nghiêm.

Lý Tự Nhiên nhăn mặt nói

-Trăm năm qua rồi ắt hẳn bọn họ cũng đã mang diện mạo trưởng thành, muốn biết rõ chắc phải đến Lan Nguyệt Điện mà hỏi.

Dương Thiên Hạo nói

-Ma Vực không phải là nơi Tu Nhân có thể đi lại tùy tiện,ngươi im lặng đừng nói nhảm nữa.

-Ơ,đệ tử chỉ nói những gì mình nghĩ thôi mà...

Dương Thiên Hạo quay sang nói với Hắc Nguyệt Nương

-Hắc Giáo Chủ đang bị trọng thương vẫn còn chưa khôi phục lại linh lực nếu theo chúng ta đến Vô Ưu Tự thật là quá nguy hiểm.

Lý Tự Nhiên nhanh miệng nói

-Sư Tôn ở đồi cỏ Ngũ Sắc dưới chân Hắc Phong Sơn có Ngọc Linh Chi mà,chúng ta đi hái về cho Hắc Giáo Chủ dùng bồi bổ khí tức và dưỡng linh lực,có thể sau vài ngày là Giáo Chủ sẽ hồi phục như cũ.

-Ngươi quên lần trước vì hái Ngọc Linh Chi cho Cố Chánh Phương,chúng ta đã vô tình làm bọn chúng ẩn hết vào đất hay sao?

Hắc Nguyệt Nương mỉm cười nói

-Đã quên mất,trong túi vật phẩm của ta vừa hay còn lại một cây Ngọc Linh Chi dành để phòng thân...nhưng...hai người các ngươi đã làm tất cả Ngọc Linh Chi ở đồi cỏ Ngũ Sắc ẩn hết vào đất ư?

Dương Thiên Hạo thi lễ nói

-Ta xin lỗi Hắc Giáo Chủ,vì bất cẩn cho nên Ta đã làm Ngọc Linh Chi ẩn hết vào đất rồi.

Hắc Nguyệt Nương ngẫm nghĩ một lúc rồi nói

-Không sao,qua chuyện ở Vô Ưu Tự ,Ta làm phiền Dương Trưởng Lão lại đến Hắc Phong Sơn độ linh lực giúp Ngọc Linh Chi đâm chồi nảy lộc.

Lý Tự Nhiên gãi gãi đầu nhìn Dương Thiên Hạo áy náy

-Hả?Sư Tôn người thật nhiều việc để làm quá rồi...

-"Sư Nương là đang cố tạo ra tình tiết truyện để tiếp cận Sư Tôn của ta đấy à?Đến Vô Ưu Tự có giữ được mạng hay không còn chưa dám nghĩ,đã nghĩ đến tư tình nam nữ,tại hạ bội phục."

Dương Thiên Hạo liếc xéo Hắn một cái rồi nói

-Chuyện nên làm ...ta hứa với Hắc Giáo Chủ sẽ đến độ linh lực cho đồi cỏ Ngũ Sắc.

Hắc Nguyệt Nương nói

-Vậy ngày mai chúng ta xuống núi...Dương Trưởng Lão cũng nên về nghỉ ngơi một chút.

-Ta không làm phiền Hắc Giáo Chủ nữa,cáo từ...

Trên đường về lại tư phòng Lý Tự Nhiên nói

-Sư Tôn tình tiết truyện đã bị thay đổi,Xuyên Giáp Thú ở động Vô Nhai bị đưa đến Hắc Phong Đỉnh còn hiện ra ngay trước mặt của ta luôn,Ta nghĩ tên hacker này đang rút ngắn thời gian thúc đẩy các nhân vật phát triển.

Dương Thiên Hạo nhăn ấn đường nói

-Ta có đọc qua tình tiết ngươi tiêu diệt Xuyên Giáp Thú và luyện ra Thần Võ Xuyên Kiếm,nhưng là lúc ngươi vừa tròn mười lăm tuổi cùng các sư đệ muội xuống núi nhận ủy thác rèn luyện linh lực.Không ngờ tình tiết này lại sớm hơn hai năm,có gì bất ổn rồi?

-Hệ thống truyện của ta nói là do lỗi trục trặc nên Xuyên Giáp Thú bị đưa đến đây,nhưng ta cảm thấy không phải như vậy...ta nghi ngờ tên hacker viết lại tình tiết truyện đã cố tình đưa Xuyên Giáp Thú đến cho ta.

-Dù sao ngươi cũng đã thu phục được nó xem như tình tiết truyện cũng không bị vượt qua nguyên tác...vậy ngươi đã luyện thành Xuyên Kiếm chưa?

-Sư Tôn ta không có linh lực cường hãn như Sư Tôn vừa thu phục Thần Long thì độ linh luyện kiếm ngay.Ta chưa thể luyện Thần Võ bằng linh lực hiện tại,nếu cố chấp toi luyện sẽ hủy Quái Cốt của Xuyên Giáp Thú.

Dương Thiên Hạo ngẫm một lúc nói

-Tình tiết truyện cứ như đang rút ngắn thời gian...phải chăng bên ngoài thế giới thực đã có gì đó biến động?

Lý Tự Nhiên vẻ mặt lo lắng nói

-Rất có khả năng này,chỉ có khi thời gian bị hạn chế cho nên tên hacker mới rút ngắn tình tiết truyện...có lẽ nào đã có người tìm được chúng ta rồi?

Dương Thiên Hạo cười khẩy một cái nói

-Nếu bọn họ tìm thấy chúng ta thì chúng ta đã trở về thế giới thực rồi,có còn phải ở lại đây chiến đấu với tên Ngạo Thế kia không?Ta nghĩ bên phía điều tra đã tìm thấy manh mối gì đó nên tên hacker mới lo sợ...hừ...thôi đừng nghĩ nữa...chúng ta nên hoàn thành tốt nhân vật của chúng ta đi...dù ở thế giới nào cũng phải làm đúng chức trách của mình...

-Ừm...

Về đến tư phòng Dương Thiên Hạo cởi bỏ áo ngoài và nằm lên giường,Y nằm sát vào vách chừa một khoảng trống cho Lý Tự Nhiên.Hắn nhìn thấy y phục của Dương Thiên Hạo bị vấy bẩn lốm đốm những vết máu trong lòng có chút suy nghĩ

-"Khi xưa Y cao cao tại thượng,ở Trường Bạch Tiên ít xuống núi,chẳng mấy khi mà rời Sư Môn đi thu phục Yêu Tà,không nói là nhàn hạ nhưng cũng là cuộc sống an bình.

Bây giờ bởi sự xuất hiện của ta mà cuộc sống đã bị đảo lộn,y phục bị vấy bẩn rồi,ngày tháng tiếp theo chỉ toàn tranh đấu mà thôi..."

Tiếng của Dương Thiên Hạo cất lên làm tan đi dòng suy nghĩ của Lý Tự Nhiên

-Chỉ còn lại hai canh giờ là trời sáng ,ngươi nên cố gắng chợp mắt để lấy lại sức mà xuống núi.

Lý Tự Nhiên cởi bỏ đôi giày, vội nằm lên giường,nhẹ nhàng hết mức có thể.

-Sư Tôn cũng nghỉ ngơi chút đi...

-Ừm...

Trời gần sáng thì Lý Tự Nhiên hai mắt động đậy,môi Hắn mấp máy,cổ họng rên ư ử,mồ hôi trên trán túa ra như tắm.

-Không...đừng đến gần...các người tránh ra...đừng đụng vào tôi...giết hết các người ...aaa...

...Trong giấc mơ của Lý Tự Nhiên...

Hắn mặc bộ đồ của bệnh nhân đang cố gắng chạy thoát một nhóm y tá ,bác sĩ,chân Hắn mệt rã rời,đầu óc quay cuồng mơ hồ,nhưng Hắn vẫn cố chạy ,xung quanh chỉ là những lối hành lang vắng ngắt trong một toà nhà rộng lớn.

-Đây là đâu?đầu mình đau quá...

Những tiếng bước chân dồn dập vỗ trên nền gạch, những tiếng truy hô hò hét nhau đuổi bắt,tất cả tạo ra một mớ âm thanh hỗn độn như xoáy vào tâm trí của Lý Tự Nhiên.

-Bắt lấy anh ta... không để cho anh ta chạy khỏi đây...tiêm thuốc cho anh ta mau...

-Các người là ai buông tôi ra,thả ra...

Trong khi giẫy giụa vùn vẫy cố gắng thoát khỏi những bàn tay của đám người kia đang kéo giữ mình,Lý Tự Nhiên mơ hồ trông thấy một người thanh niên đứng từ xa nhìn Hắn cười

-Ngươi đúng là ngu ngốc,đã trùng sinh mấy lần cũng để thua Hắn...đấu không lại thì biến đi để ông đây ra chiến đấu...

-Anh là ai,là ai hả?ở đây là đâu?

-Hừ...sắp chết đến nơi rồi mà cứ giành ra mặt ...Đôi mắt của Cuồng Long Hắc Đế có thể mở Thời Không Môn đi lại giữa Đa Giới,ngươi biết Hắn cũng biết...

-Yaaa...thả ta ra...

Dương Thiên Hạo trở mình nhìn thấy Lý Tự Nhiên vẻ mặt thống khổ,Y vội ngồi dậy lay tỉnh Hắn

-Hả?Hắn nằm thấy ác mộng sao?Lý Tự Nhiên,Lý Tự Nhiên...

Lý Tự Nhiên vẫn run rẩy,thở dốc

-Á...ư...đừng...đừng...

Dương Thiên Hạo vội vỗ nhẹ bàn tay lên ngực Hắn ,dùng tay áo lau mồ hôi cho Hắn,nhẹ nhàng trấn an

-Đừng sợ,đừng sợ ...có ta ở đây rồi...đừng sợ...ta sẽ bảo vệ ngươi...

Lý Tự Nhiên không run rẩy nữa ,Hắn thở đều đều lại,mặt bớt đi nỗi đau khổ,Dương Thiên Hạo nghiêng mình , cứ tư thế nằm vỗ vỗ tay vào ngực của Lý Tự Nhiên,như vậy cho đến sáng .

...Trong Thành Hắc Phong...

-Uỳnh!

Tiếng nổ vang trời trên Đỉnh Hắc Phong đã làm cho người dân ở thị phố giật mình tỉnh giấc,bọn họ chạy ra ngoài hoảng hốt nhìn lên trời.

-Gì thế chuyện gì thế,trời sập sao hả?

-Không phải là Hắc Nguyệt Giáo có chuyện xảy ra rồi,các đại phái tấn công ư?

-Hừm làm gì có,Đỉnh Hắc Phong dễ tấn công thế sao?nếu có chiến tranh thì bọn họ phải tấn công từ Cổng Thành chứ?

-Ngươi xem đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo từ các phân đường đã chạy về Giáo Đàn rồi kìa!

-Thôi đừng bàn tán nữa vào trong nhà chuẩn bị hành trang đi,nếu nghe phát tín hiệu là di tản ngay.

-Ừ ừ...

Trong ngôi nhà hoang đám người của Cố Chánh Phương cũng nhận ra điều bất thường trên Đỉnh Hắc Phong.A Minh nói

-Đại sư huynh dường như tiếng nổ phát ra từ Hắc Phong Đỉnh...Sư Tôn liệu có xảy ra chuyện gì không?

Lúc này Lâm Ngạn Hữu cũng đã tỉnh ,Hắn lo lắng nói

-Lý sư đệ từng mạo phạm Hắc Giáo Chủ,có khi nào bà ta truy vấn chuyện cũ,đánh nhau với Sư Tôn không?

Cố Chánh Phương bình tĩnh suy xét nói

-Hắc Giáo Chủ tuy là người của Tà Đạo nhưng cũng là người ân oán phân minh,lần này Sư Tôn dẫn theo Ngũ sư đệ lên Hắc Phong Đỉnh là để tạ lỗi với Hắc Nguyệt Nương, không có lý do gì mà bọn họ phải đánh nhau...để ta đến đó một chuyến thăm dò xem đã xảy ra chuyện gì.

Nhậm Nhã lên tiếng ngăn cản

-Khoan đã Đại Sư huynh,huynh vừa mới chữa lành nội thương, dù linh lực đã khôi phục bảy ,tám phần nhưng không thể vượt qua màn sương độc quanh Hắc Phong Sơn,huống hồ Sư Tôn đã ra lệnh cho chúng ta ở đây chờ đợi Người,nếu Đại Sư huynh manh động làm trái lệnh của Người,e rằng huynh sẽ bị trách phạt.

A Khương cũng lên tiếng góp lời

-Phải đó Đại Sư huynh,Sư Tôn rất tài giỏi,lần trước cũng đã đánh cho Hắc Nguyệt Nương bỏ chạy rồi còn gì,huynh không nên cãi lệnh Sư Tôn,biết đâu chúng ta lên đó lại gây cản trở cho Người.

-"Hừ đừng làm hỏng kế hoạch của Chủ Nhân ta... Các ngươi muốn tìm đường chết thì cũng sẽ sớm được chết thôi."

Lâm Ngạn Hữu nói

-Lý sư đệ rất giảo hoạt,mồm mép cũng lanh lợi chắc sẽ không chọc giận Hắc Giáo Chủ đâu...tiếng nổ kia không nhất thiết là bọn họ đánh nhau...hay chúng ta cứ chờ đến trời sáng ,nếu có động tịnh gì thì cùng nhau lên núi.

A Minh nói

-Hay để ta đến chân núi mật phục nghe ngóng,có tin tức gì ta sẽ gửi về cho các ngươi.

Cố Chánh Phương thở dài nói

-Vậy đệ đi đi,nhớ cẩn thận.

-Ừm.

Trời sáng Hắc Nguyệt Nương giao nhiệm vụ cai quản Giáo Đàn cho một vị Hộ Pháp ở trong thị phố trở về

-Thời gian ta không ở Giáo Đàn,Mục Thanh ngươi sẽ thay quyền cai quản Bổn Giáo,phân đường dưới núi giao lại cho thuộc hạ quản thúc đi,có chuyện gì thì truyền tin cho ta.

-Tuân lệnh Giáo Chủ.

Hắc Nguyệt Nương chỉ dẫn theo Nguyệt Y Thần cùng đi với Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên xuống núi.Trên đường Hắn nhăn mặt nhíu mày

-Đi đánh nhau cũng nên dẫn theo vài đại cao thủ chứ,cớ sao lại đưa theo Ả vô tích sự kia đi nhỉ?

Dương Thiên Hạo nói

-Ngươi có thành kiến gì với Nguyệt Y Thần à? Không phải ngươi nói Lâm Ngạn Hữu và cô ấy có mối lương duyên hay sao, không cho bọn họ gặp nhau làm sao thúc đẩy tình tiết truyện này hả?Tác Giả mà vô tâm với nhân vật mình vẽ ra thế ư?

-Sư Tôn tình tiết truyện đã bị phá nát rồi,Lâm Ngạn Hữu gặp cô ta như gặp phải ôn thần ấy,tránh còn không kịp nữa làm sao yêu cho nổi,còn Cố Chánh Phương thì khác nha,huynh ấy có tình ý với Nguyệt Y Thần rồi.

-Hừ...ngươi thì hiểu cái gì chứ...chỉ mới có mười ba tuổi...

-Sư Tôn ta đã hai mươi lăm tuổi...tuy bây giờ là thân thể thiếu niên nhưng cũng biết gì là yêu rồi nhé!

Dương Thiên Hạo hỏi một câu,trong âm sắc có chút nghi ngờ lẫn ưu tư khó tả

-Ngươi đã có người yêu rồi sao?ở thế giới thực hay ở đây?là Nhậm Nhã à?

Lý Tự Nhiên bổng dưng nhớ lại dáng vẻ Tổng Tài Sát Thủ của Dương Thiên Hạo chợt giật mình chớp chớp mắt nhìn Y

-Không, không, không có... không phải... không thể nào...

-Ngươi sao thế,sao lại lúng túng như vậy,còn đỏ cả mặt rồi...

Nguyệt Y Thần quay lại quát lớn

-Sư đồ các ngươi có uống thuốc giải độc không đây?gọi hoài sao không trả lời hả?

Hắc Nguyệt Nương mỉm cười nói

-Dương Trưởng Lão chúng ta phải đi qua kết giới sương mù mới có thể ngự kiếm rời khỏi Hắc Phong Sơn,hai Sư đồ nên tạm gác lại chuyện riêng ,đến thị phố rồi từ từ bàn tiếp.

Dương Thiên Hạo nói

-Đã thất lễ xin lượng thứ...

Dương Thiên Hạo đi lên nhận thuốc giải từ tay của Nguyệt Y Thần,Lý Tự Nhiên lén nhìn bóng lưng của Y,mặt vẫn còn nóng bừng suy nghĩ

-Không phải thứ tình cảm này đâu,Lý Tự Nhiên mày đừng có ý đồ xấu xa,điên khùng như vậy...

-Hù!

-Á má ơi!

-Ha ha ha...tiểu tử thúi ngươi đang ngủ mơ à...

-Cái,cái ả điên này...

Dương Thiên Hạo đưa thuốc giải vào tay Hắn nói

-Đừng đùa nữa đi thôi.

Khi cả nhóm xuống đến chân núi thì trời cũng buông nắng chiều,A Minh ngồi quan sát đường lên núi thì nhận ra Dương Thiên Hạo vội chạy đến thi lễ.

-Sư Tôn, Sư Tôn...

-A Minh!

-Đệ tử tham kiến Sư Tôn.

-Tại sao ngươi ở đây,Ta đã ra lệnh cho các ngươi ở yên trong nhà hoang chờ đợi rồi kia mà.

-Đêm qua nghe tiếng nổ vang trời trên Đỉnh Hắc Phong làm cho dân chúng hoảng loạn,chúng đệ tử cũng lo lắng cho sự an nguy của Sư Tôn nhưng lại không dám cãi lệnh của Người,Đại Sư huynh đành cử đệ tử một mình đến đây thám thính,nếu trời sáng mà có động tỉnh gì thì sẽ cùng nhau lên núi .

-Cố Chánh Phương cũng biết suy nghĩ...

Hắc Nguyệt Nương nói

-Núi Hắc Phong của ta không dễ đến gần,cũng may cho các ngươi không manh động,nếu không lại phiền Sư Tôn của các ngươi thu dọn tàn cuộc.

A Minh lúc này mới thi lễ

-Hắc Giáo Chủ!

-Hừ...

Dương Thiên Hạo nói

-Hắc Giáo Chủ và Nguyệt cô nương sẽ đi cùng chúng ta ,đi thôi...

-Dạ...

Về đến thị phố thành Hắc Phong,Nguyệt Y Thần đã truyền tin cho đệ tử Hắc Nguyệt Giáo chuẩn bị cỗ xe ngựa lớn cùng mấy con ngựa tốt,chờ đợi ở cửa Thành.Dương Thiên Hạo và Hắc Nguyệt Nương ngồi ở tửu lâu chờ đám người của Cố Chánh Phương đến để cùng nhau lên đường.

Cố Chánh Phương vừa đến đã nhìn thấy Nguyệt Y Thần đứng bên ngoài tửu lâu,Y vội vàng đi đến ,vẻ mặt vô cùng vui mừng

-Nguyệt cô nương,chúng ta lại gặp nhau rồi.

Nguyệt Y Thần nét mặt vẫn kiêu ngạo như thường ngày nói

-Gặp thì gặp thôi có gì đáng để cho ngươi vui đến như vậy chứ?bọn người của Trường Bạch Tiên các ngươi đúng là phiền phức.

Tiếng của Lý Tự Nhiên cất lên sau cột nhà gần đó

-Sư huynh của ta tính tình ôn hòa,gặp ai cũng chào hỏi giữ lễ, không như cái thứ nhà cô vô duyên,hách dịch, không biết chào hỏi đã đành còn nói những lời khó nghe.

Nguyệt Y Thần liền mắng lại không giữ lễ

-Há cái tên ăn mày nhà ngươi,dám lén nghe người khác nói chuyện,mà còn lên giọng điệu dạy đạo lý với ta ư,ta thả Tiểu Cửu ra cắn lưỡi của ngươi bây giờ.

-Hừ,thả ra đi,thả ra ,xem ta có dùng tam muội chân hoả nướng chết nó không.

-Ngươi dám...

Cố Chánh Phương nhìn sang thấy Lý Tự Nhiên đang đứng khoanh tay dựa vào cột nhà thì tâm tình của Y chợt bực bội khó tả

-Lý sư đệ,sao ngươi ở đây?

Nhậm Nhã cũng đi đến

-Ngũ sư đệ,Sư Tôn đâu rồi?

Lâm Ngạn Hữu nói

-Lý sư đệ đừng cãi nhau nữa,Sư Tôn ở đâu vậy?

Lý Tự Nhiên nói

-Các sư huynh đệ đều ở đây cả rồi,mọi người đều bình an Ta rất vui,Sư Tôn ở trong tửu lâu đang uống trà cùng Hắc Giáo Chủ chờ mọi người.

Cố Chánh Phương bước vội vào trong,mọi người còn lại cũng đi theo,Nhậm Nhã nhìn thấy Nguyệt Y Thần trong lòng dâng lên niềm bất an

-"Lại là ả ta,tại sao Cố sư huynh để ý ả như vậy?"

Tiểu Liên cũng không thích Nguyệt Y Thần,cô nàng nói với Nhậm Nhã

-Sư tỷ,ả Thánh Nữ này dường như đã mê hoặc Đại sư huynh rồi,khiến cho huynh ấy không vội vào gặp Sư Tôn mà nán lại để trò chuyện với ả.

-Đừng nói bậy!vào vấn an Sư Tôn mau.

-Ơ...tự nhiên lại nổi giận là sao?

Nguyệt Y Thần cũng đi vào không quên liếc mắt nhìn xéo Lý Tự Nhiên

-Hứ!

-Hứ cái gì hả?ta cũng biết liếc xéo đấy,è!

A Khương đi sau cùng quan sát mọi hành động của Lý Tự Nhiên

-"Hắn và Dương Thiên Hạo vẫn chưa chết,còn giải vây cho Hắc Phong Đỉnh,nhiệm vụ của ta lại thất bại rồi,Nguyệt Y Tiên đã bị giết chết,Chủ Nhân có tha mạng cho ta không?"

Để rút ngắn thời gian trở về Trường Bạch Tiên,nên những nữ nhân trong đoàn người sẽ ngồi xe kiệu,còn nam nhân cùng cưỡi ngựa phi nước đại.Dương Thiên Hạo cùng Lý Tự Nhiên cưỡi chung một con tuấn mã,trên đường đi Lý Tự Nhiên nói

-Tên A Khương kia ngồi ở vị trí đánh xe ngựa, không biết có giở trò gì không?

-Hắn có thể làm được gì,Hắc Giáo Chủ rất cẩn trọng lại là người có linh lực cao siêu,A Khương không ngu ngốc đến mức ám hại bà ta đâu.

-Chúng ta giữ Hắn bên cạnh thật nguy hiểm,tên tay sai này đã bị Ngạo Thế khống chế thay đổi mọi hành động nhân vật ,không theo nguyên tác nữa,từ đồng minh của ta chuyển sang ám hại ta rồi.

-Chúng ta còn phải dựa vào Hắn truy tìm Ngạo Thế,bây giờ không thể trừ khử Hắn...nếu sợ Hắn ám hại ngươi thì ngươi cứ ở cạnh bên Ta,Ta bảo vệ ngươi.

Bất chợt Lý Tự Nhiên muốn ngay lúc này vòng tay ôm chặt lấy Dương Thiên Hạo nhưng hai tay Hắn đang nắm giữ nếp vải thắt lưng áo của Y không dám buông lỏng,nửa muốn bỏ ra,nửa muốn níu giữ.

-"Y muốn bảo vệ ta sao?"

Gió rít qua tai, tóc của Dương Thiên Hạo phía trước bị thổi bạt ra sau,bay vờn qua đầu mũi của Lý Tự Nhiên,mùi hương trên tóc của Y khiến cho Hắn tâm tình yên tĩnh .

-"Thơm thật!"

Hai tay Hắn buông nhẹ ,khẽ chạm vào đuôi tóc kia,bất ngờ bị bàn tay của Dương Thiên Hạo nắm giữ cổ tay trái,đưa về vị trí trước bụng Y.

-Giữ chặt,ngã khỏi ngựa là gãy xương đó!

Cái nắm giữ đã làm cho Lý Tự Nhiên bị kéo lên áp sát vào lưng của Dương Thiên Hạo,lúc này thì mũi của Hắn đã chạm vào vai của Y.Tâm can của Hắn nóng bừng , vội giữ khoảng cách.

-"Tim ta sao thế này,đập mạnh quá rồi!"

Dương Thiên Hạo ngồi ở phía trước,cho ngựa phi nhanh,cảm nhận hai tay của Lý Tự Nhiên buông lỏng khỏi thắt lưng của mình thì vội buông một tay đang giữ dây cương,chụp lấy cổ tay của Hắn kéo lại.

-"Cổ tay của Hắn nhỏ thật,da cũng chai sần,khác hẳn khi ở thế giới thực,rõ ràng là một thanh niên trẻ đẹp ,yếu đuối mắt to,môi đỏ,da trắng mịn bây giờ đã biến thành nhóc con nhiễm phong trần,cả ngày chém chém giết giết , không một ngày bình yên,đến cả giấc ngủ cũng hoảng loạn,là Ta đã liên lụy ngươi đến thế giới hỗn tạp này,xin lỗi..."

Nghe tin nhóm người của Dương Thiên Hạo đang trở về Trường Bạch Tiên,các môn phái nhỏ và bọn Tán Tiên vô danh u mê thèm muốn phần thưởng của Ngạo Thế Ma Tôn,đã tập hợp liên thủ nhau vây đánh họ trên đường.

-Ta nghe nói Hắc Giáo Chủ của Hắc Phong Đỉnh cũng đi cùng,hai đại cao thủ này nằm trong những đại cao thủ của Trung Nguyên , không dễ đối phó đâu,ta e chúng ta khó mà làm hại được Dương Thiên Hạo hay giết chết Lý Tự Nhiên.

-Hừ,ngươi chưa đánh đã nhục chí ư?quên rằng Ngạo Thế Ma Tôn đã nâng cấp linh đan cho chúng ta rồi ư,kết hợp tu di của tất cả chúng ta lại cũng đã sánh ngang với Hắc Nguyệt Nương rồi,chưa hết theo tin tức ta nhận được,mấy ngày trước Hắc Nguyệt Giáo bị tấn công,Hắc Nguyệt Nương đã bị nội thương,xem ra linh lực đã giảm nửa phần rồi.

-Còn Dương Thiên Hạo thì sao? linh đan của Hắn vượt cấp Đại Hoàng Kim rồi đấy!đám người chúng ta có thể đánh bại Hắn sao?

-Ậy,còn đám đệ tử của Hắn mà,chúng ta khống chế bọn chúng trước để uy hiếp Dương Thiên Hạo, như vậy phần thắng sẽ cao hơn.

-Ta có kế này...dùng độc đi...

-Ừm...

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.