Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phụ Tử liền tâm (1)

Phiên bản Dịch · 897 chữ

Ngụy Diên Tử mỉm cười gật đầu:

"Ta có cảm ngộ một vài điều, bây giờ thì phải bế quan tu hành... Đây là lệnh bài chấp sự của ta, tạm thời giao lại Lục Vân quan cho ngươi, nhanh thì năm ba ngày, chậm thì năm ba tháng, bần đạo có thể xuất quan.”

"Ngươi chỉ cần coi chừng một chút những thiếu niên này, chớ để cho bọn họ gây phiền toái. Nơi này không nhận nhiều người như ngoại môn, trong ngày thường một năm đến cuối cũng bình thường quanh năm ở đây không có mấy đệ tử."

"Cái này?"

Lý Bình An hơi có chút do dự.

Ngược lại không phải chuyện gì khác, hắn chủ yếu lo lắng sẽ lãng phí thời gian mình tu hành.

Bây giờ hắn đều dành ra hai canh giờ để đọc sách mỗi ngày, hận không thể đem tất cả thời gian đều ngồi tĩnh tọa, để duy trì sự lưu thông của nguyên khí và toàn lực vận chuyển chu thiên trong cơ thể.

Thôi, đành nghĩ cách để cho cơ thể tự hấp thu nguyên khí.

"Dạ, đệ tử lĩnh mệnh, mong rằng chấp sự bế quan thuận lợi."

Lý Bình An hai tay nhận lấy lệnh bài, hành lễ rồi xoay người rời đi.

Ngụy Diên Tử hít một hơi, liếc nhìn bóng lưng Lý Bình An, sau đó nhanh chóng bố trí trận pháp bao phủ cả phòng, trong miệng lầm bầm "kiến thức và hành động là một" và "Vạn vật tất cả tự nhiên " kim quang lóe lên rồi nhanh chóng chìm vào cảnh giới tu luyện huyền diệu.

...

Hậu sơn Hoàn Vân Tông, trong rừng trúc ẩn náu một đại trận.

Lý Đại Chí mặc đạo bào xám trắng làm bằng vải bố, trước mặt là một nhân vật có tiếng trong giới Đạo.

Ngoài ra còn có một bức tượng thần nho nhỏ ở bên.

Khổng Minh đạo sĩ, sư phụ của Lý Đại Chí, đồng thời là một trong ba vị kim tiên của Hoàn Vân Tông, đang chậm rãi đi tới phía sau hắn.

Lão đạo sĩ cầm trong tay một cây thước ngọc, không ngừng điểm vào trán Lý Đại Chí, lẩm bẩm, từng đạo tiên quang tràn ngập ở trong khu rừng.

"Đại Chí, ngươi tu hành đã đã nhiều ngày, đã là bước vào Ngưng Quang cảnh, hôm nay vi sư vi giúp ngươi mở ra huyết mạch nhân tộc thượng cổ.”

"Nhân tộc chúng ta sinh ra từ thời thượng cổ, chúng ta được thừa hưởng ân trạch của Nữ Oa Thánh mẫu và sinh sôi nảy nở trong thiên địa. Chúng được hưởng thể chất tu Đạo bẩm sinh. Ngươi có đại khí vận, lại ngũ hành viên mãn, tư chất tuyệt đỉnh, vi sư liều mạng hao tổn trăm năm tu vi, vì ngươi khai quang linh cảm, ngưng tụ huyết mạch nhân tộc.

"Ngươi phải nhớ kỹ, đây là thần thông là do Nữ Oa Thánh mẫu bảo vệ loài người chúng ta, không có điểm mạnh hay điểm yếu cố định, nếu thần thông ngươi lấy được là vô dụng thì cũng không cần phải tiếc nuối.”

"Hãy tưởng tượng tượng ngọc của Đức Mẹ Nữ Oa, thiền định và tập trung!"

"Quan tưởng tượng ngọc Nữ Oa Thánh mẫu, tĩnh tâm, ngưng thần!"

Lý Đại Chí mãnh hít một hơi.

Khổng Minh đạo nhân hét lớn một tiếng: "Mời Thánh mẫu ban phúc!"

Thanh quang bao quanh cơ thể hắn ta tràn đầy, cây thước ngọc trong tay hắn ta đập liên hồi vào trán Lý Đại Chí.

Đông!

Hai mắt Lý Đại Chí hai mắt đột nhiên mở ra, Bắc Đẩu tinh tượng sau đầu hắn, xung quanh người tuân xông ra từng luồng khí.

Một cỗ linh khí tinh thuần trào ra hướng bốn phương tám hướng.

Khổng Minh đạo nhân thấy vậy mừng rỡ.

Tuy rằng hắn không biết thần thông của đệ tử mình ngộ ra là cái gì, nhưng trong trạng thái này, khả năng cao đó là một thần thông hữu dụng.

Nhưng sau đó, Khổng Minh đạo nhân hơi biến sắc.

Bắc Đẩu phía sau Lý Đại Chí khẽ xoay, trong đó xuất hiện hư ảnh một tinh tú lớn nhất, tinh tú này đế tinh được bảo vệ bởi Bắc Đẩu, nhưng đế tinh này mờ nhạt và không thuộc sở hữu của Lý Đại Chí.

Khoảng một thành pháp lực trong cơ thể Lý Đại Chí dâng lên hướng về phía Đế tinh và biến mất trong tích tắc.

Cái này?

Khổng Minh đạo nhân có chút không rõ, còn Lý Đại Trí thì cau mày suy nghĩ.

Trong Lục Vân quán ở núi Thiên Sơn, Lý Bình An đang ngồi tĩnh tọa liền mở mắt ra, nhìn kinh mạch cả người phồng lên có chút mờ mịt.

Chuyện này là như thế nào?

Nguyên khí và pháp lực đột nhiên chợt tăng nhiều như vậy?

Không đúng, pháp lực vẫn vô thức tràn vào, cuồn cuộn không ngừng tràn vào kinh mạch khắp cơ thể!

Lý Bình An đau hừ lên một tiếng, cả người gân xanh nổi lên, cảm thấy mình sắp chết, mỗi một bộ phận trong cơ thể, bao gồm cả trái tim, lúc này đều cảm thấy như muốn nổ tung!

... ...

Bạn đang đọc Ông Bố Thần Tiên (Dịch) của Ngôn quy chính quyển
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quy_da_hanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.