Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Như Phim Mỹ

1589 chữ

Satan phủi tay ung dung đi vào quán nước. Robin chứng kiến trận đấu từ đầu đến cuối dù chỉ ngồi trong nhà. Nàng vẫn đang bàng hoàng về khả năng của Satan. Ánh mắt của Robin nhìn Satan bây giờ không khác gì người nhìn thấy quái vật cả.

Satan hiểu ánh mắt đấy, hắn muốn phát khóc luôn. Bao công tán con gái nhà người ta giờ lại bị nhìn như quái vật thì hỏi có tốn công tốn sức không cơ chứ.

Satan chỉ ngồi xuống gọi thêm đồ ăn và cốc sinh tố. Việc đánh nhau này làm hắn tốn năng lượng vô cùng. Robin phải đến khi Satan ăn gần xong mới hoàn hồn. Nàng không suy nghĩ gì lập tức hỏi ngay: - Ngươi thực ra là ai vậy? Bọn họ đều là sát thủ với sức mạnh tương đương với một trung úy hải quân! Chưa kể việc chỉ hất tung chúng lên như vậy làm sao có thể làm chúng gục nhanh thế được?

Satan đang ăn thì phải dừng lại, lau miệng sạch sẽ rồi ung dung ngửa người ra ghế rồi nói:

- Ta là Satan vậy thôi! Trung úy hải quân so với ta thì quá bèo đi! Còn cái chiêu thức ta vừa dùng kia thì chưa hoàn thiện đâu! Nhưng đủ dùng! Nó gây ra rung chấn độ lớn bên trong cơ thể, rung chấn mạnh như vậy đủ để làm chấn động thần kinh! Mà rối loạn thần kinh thì gây ra tương đối nhiều di chứng đó!

Robin ngồi xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Satan ngặm nhấp từng chút câu nói của Satan. Nhìn đôi mắt nghiền ngẫm của Robin mà Satan thở dài, tiếp tục công cuộc nạp năng lượng.

Robin thở dài, nàng không biết nói gì hơn với tên biến thái này. Rút từ trong túi ra một tờ giấy, tờ giấy này tưởng chừng không có gì đặc biệt nhưng khi sờ vào Satan biết dù có xé hay ngâm nước hay đốt cũng không mảy may làm tờ giấy này suy chuyển.

Cầm tờ giấy lên đọc một lượt, ánh mắt Satan sắc lại nhìn về phía Robin dù mồm hắn đang ngậm một con tôm trông rất lỗ bịch.

Robin hiểu ánh mắt này của Satan có ý gì. Nàng liền nói:

- Đây là chứng nhận do chính tay ta viết để trao cho ngươi quyền hoạt động ở cao tầng của tổ chức! Với cái này ngươi có thể lấy thông tin về bất cứ thứ gì cũng tương đương với việc...Ta sẽ bị cả tổ chức săn lùng!

Satan ánh mắt sắc lạnh, hắn đẩy tờ giấy lại cho Robin. Hai tay chống cằm nhìn thẳng vào Robin làm nàng thấy lạnh cả sống lưng. Satan giơ lên từng ngón tay nói: - Thứ nhất! Đừng khinh thường ta như vậy! Ta không bao giờ để người phụ nữ của ta trong vòng nguy hiểm! Thứ hai! Đừng bao giờ ra điều kiện với ta! Chỉ có ta được phép ra điều kiện! Thứ ba! Ta làm việc này được cái gì mà ngươi dám đưa nó ra trước mặt ta?

Robin cắn môi cúi đầu, đúng vậy, nàng không có gì để làm điều kiện cho hắn cả. Đây là kẻ không cần tiền lẫn quyền, nàng giờ chỉ có hai thứ đấy biết làm sao được. Trong khi nàng đang đau đầu suy nghĩ xem nên lấy gì để có thể nhờ Satan, nàng không tin có việc gì người khác sẽ giúp mình không công, cái gì cũng có cái giá của nó.

Chợt Robin ngước lên nhìn Satan thì thấy rùng mình vì ánh mắt dâm tà của Satan đã tập trung vào mình từ bao giờ. Rù có chút rùng mình nhưng nàng hiểu ý của Satan.

Robin bất giác hai tay ôm ngực, khuôn mặt có chút mây hồng đang yêu. Dù nàng biết không sớm thì muộn nàng sẽ phải giao hân mình cho một kẻ nào đó thôi, vậy thà trao nó cho người mình tin tưởng còn hơn.

Ánh mắt Robin giờ đã thêm kiên định, nàng chấp nhận cái giá này. Vì mục tiêu và lý tưởng tìm lại toàn bộ “lịch sử đã mất”, nàng chấp nhận trả giá đắt đến thế nào. Nàng dù nói vậy nhưng thâm tâm vẫn có chút giãy giụa rồi vụt tắt, thêm một chút cam lòng của người con gái khi lên xe hoa.

Nàng nhìn thẳng vào mắt Satan, dõng dạc nói:

- Ta chấp nhận cái giá đấy! Chỉ cần ngươi đưa ta đến “lịch sử đã mất”! Khi đưa ta đến đó xong tùy ngươi quyết định!

Satan mặt thể hiện rõ nụ cười dâm tà, hắn thỏa mãn với bước đầu chiến hữu cơ thể và một phần trái tim nàng. Tất cả mới chỉ là khởi đầu thôi. Nhưng trong lòng hắn lại có chút thở dài, hắn biết đây là Nico Robin của trước thời gia nhập băng đảng của Crocodile “cá sấu sa mạc”, nàng chưa bao giờ tin tưởng hay giao phó lưng mình cho ai cả. Hắn có chút thương xót nàng. Satan tựa lưng vào ghế ngửa mặt lên trời nói: - Được rồi! Giờ ta chưa đủ khả năng ăn thịt cô đâu! Nên giờ hay cứ giữ tờ giấy đó! Ta sẽ giúp cô tìm cái cụ đá đầy chữ loằng ngoằng đó!

Satan đứng lên khỏi ghế, hay quay lưng đi ra. Trước khi đi hắn quay đầu lại nói một câu:

- Đừng quá cố chấp! Hãy tìm những người bạn mà ngươi có thể tin tưởng! Không phải bây giờ nhưng sớm thôi! Cô sẽ tìm được những người đó! Hãy tin tưởng họ!

Satan lạnh lùng đi khỏi quán nước, chiêu này hắn học trong phim hành động nên diễn sâu vô cùng. Giờ hình tượng của hắn trong lòng Robin không khác gì những diễn viên chính của bộ phim hành động khi hắn sắp lao đầu vào chỗ chết vì mình. --

Ở một nơi xa xôi tận Red line, Thánh địa của Thiên Long nhân Mariejos, đây là nơi đang có mặt của một trong ngũ lão tinh. Một ngươi ngồi trên chiếc ngai làm bằng xương kim cương đen nguyên khối, hắn ở trong một căn phòng không ánh đèn, tất cả những gì người ta nhìn thấy đó là một bóng người to lớn, tay chống má, đôi mắt màu vàng đầy cao quý rực rỡ trong bóng tối mịt mờ.

Tên người hầu khúm lúm co mình quỳ trước cửa, hắn đang run sợ khi báo có sự việc cho một người cao quý mà mạng hắn không biết có ra khỏi đây được không. Tên người hầu lên tiếng: - Kính thưa ngài! Nhiệm vụ được ngài giao cho đám sát thủ đã thất bại! Một chết ba bị thương nặng! Theo tình báo là do một đội trưởng mới vào làm ra! Xin ngài xem xét!

Bóng người ngồi đó vẫn im lặng, âm thanh xung quanh như bị rút hết đi. Sự tĩnh lặng làm nơi đây thêm âm u mà rùng rợn, cảm giác của tên người hầu chỉ có sợ hãi. Hắn không biết còn phải chịu đựng bao lâu nữa, hắn liệu có chết hay không chỉ có yên lặng trả lời cho hắn. Đối diện với sự sợ hãi này, hắn cắm mặt xuống đất, cảm nhận từng giây trôi qua mà như hàng thế kỉ. Hắn cảm giác như linh hồn mình bị giam giữ trong bóng tối vĩnh hằng.

Một âm thanh già cỗi, trầm thấp đầy lạnh lẽo và u ám vang lên như âm thanh của diêm vương đòi mạng vậy:

- Một đám vô dụng! Giết toàn bộ! Nếu không phải kế hoạch đã sát nút thì con bé đó dám ngáng đường ta chỉ có chết! Hừ! Nó vẫn còn hữu dụng! Tạm thời cứ để yên đấy! Còn đâu chú ý nhất cử nhất động của tên đội trưởng mới đó! Hừ!

Tiếng hừ cuối đó của hắn vang lên kèm theo một sự bá đạo đè ép tất thảy chúng sinh. Tên người hầu cảm thấy như bị một con voi giẫm lên đè ép hắn xuống vậy. Cảm nhận áp lực đó đang soi xét từng chút một trong đầu hắn, đây là sự tra tấn về tinh thần bá đạo nhất mà hắn từng gặp. Tóc hắn bạc phếch đi chỉ trong 1 giây.

Chỉ một giây trôi qua mà với hắn như cả cuộc đời đã qua đi vậy. Rón rén bò ra khỏi phòng, đóng cửa lại hắn quỳ hẳn xuống đất hít từng ngụm lớn. Quá sợ hãi, đây là cảm giác đối diện với chủ nhân hiện giờ của vùng đất phía trước Red line. Chỉ một lần thôi và mãi mãi hắn không bao giờ muốn thử cảm giác này nữa.

Khi đó ở trong căn phòng, lão già đó ánh mắt sắc lại, đầu hắn suy nghĩ về một kế hoạch to lớn vô cùng. Chợt hắn đứng lên, nhìn về phía cửa sổ, nơi bị che lấp bởi những chiếc rèm tối màu để loại bỏ ánh nắng nơi thiên đường này. Hắn bước tới chiếc rèm, từ từ vén ra: - Đã đến lúc rồi! Vén tấm màn lên và bắt đầu cuộc chiến vĩ đại này thôi!

Bạn đang đọc Onepiece : Lucifer Hệ Thống của Roto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.