Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Đường Dẫn Tới Sự Hồi Sinh (2)

1698 chữ

Yosaku đặt cái bát lên trên bàn, nhẹ nhàng đặt cái hạt bí ẩn hắn mới lâu ra đó vào sâu bên trong cái bát bầy nhầy đó. Hắn lấy từ trong túi quần chiếc lọ nhỏ bên trong có dung dịch màu vàng sáng chói: - Đây là hạt giống hồi sinh! Một hạt giống hoa sử dụng DNA như một dạng thức ăn và nó lưu trữ lại trong thời kỳ phát triển! Và từ bông hoa đó có thể thu được tiền thân của cánh tay ngươi!

Satan khuôn mặt chán nản thở dài:

- Vậy nên ông mới hành hạ vết thương của tôi chỉ để làm thức ăn cho cây hoa này!

Yosaku cười lớn, hắn vừa đổ lọ thuốc vào cái bát vừa nói:

- Nếu không có đủ thức ăn và chất dinh dưỡng hoa sẽ không nở đâu! Cầu nguyện đi nhóc!

Cái bát sau khi được đổ dung dịch phát sáng màu vàng đó đã tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Cứ vậy đến 5 phút thì nó bắt đầu tối dần, cứ tiếp tục giảm đi về phía chính giữa bát là cái hạt giống đó.

Cho đến 20 phút sau khi cái bát không còn chút ánh sáng nào. Một chồi non với 2 chiếc lá mọc lên từ hạt giống, phá đất mà ra.

Satan hô lên đầy kinh ngạc và sung sướng:

- Wow! Nó nảy mầm rồi kìa!

Yosaku thì lại bình tĩnh cười khẩy, tay xoa xoa vào nhau. Hắn rít thuốc nhưng chỉ dám nhả khói đi chỗ khác:

- Để xem nó có nở hóa luôn không? Nếu có thì ngươi rất may mắn đấy!

Và chỉ 5 phút sau, mầm cây như tích tụ để phát triển vậy. Nó rung lên một chút rồi liên tục mọc thêm cao hơn, cứ dài ra một đoạn nó lại mọc thêm 3 cái lá. Nó dài thêm 5 lần như vậy thì một chiếc nụ hoa xuất hiện. Nụ hoa có màu vàng cùng những vết sọc theo thân màu đen. - Đây là giây phút căng thẳng, Yosaku và Satan đều nín thở chờ đợi. Chỉ một chút nữa thôi nó sẽ thành công.

Phực

Bông hoa nở rộ ra đầy rực rỡ, cánh hoa dài như hoa ly vậy. Thật sự đẹp vô cùng, hơn hết ở giữa bông hoa có một viên nhụy trông như giọt nước vậy. Nó trong suốt và có màu như da của Satan vậy.

Yosaku hừ lạnh, tiến về phía câu hoa:

- Đừng vội mừng! Đây chỉ là bước đầu thôi! Nhìn cho kỹ, cái hạt ở giữa bông hoa đó! Toàn bộ thông tin về cơ thể ngươi sẽ được lưu trữ lại ở đấy! Thông tin về cánh tay khỏe mạnh cũng ở trong này! Nếu phản ứng tốt với tế bào của ngươi thì nó sẽ sản sinh ra cánh tay cũ của ngươi một cách hoàn mỹ!

Yosaku nhín thở, ngón cái và ngón trỏ của hắn run run tiến về phía cái hạt ở giữa bông hoa:

- Bây giờ! Chúng ta phải trồng cái hạt bé xíu này ở miệng vết thương! Nó dễ vỡ như bong bóng xà phòng vậy nên phải cẩn thận!

Yosaku chạm nhẹ vào hạt ở giữa bông hoa, hắn không dám nắm mạnh, cái hạt sẽ vỡ ngay nếu hắn dám làm vậy. Dứt thật nhanh nó ra khỏi bông hoa, tay hắn vẫn hơi run vì cầm một thứ nhẹ đến mức không có cảm giác như vậy. - Hạt giống sinh mệnh rất hiếm! Chúng ta không có nhiều, nên biết rằng, nếu nó vỡ thì tất cả đổ bể hết!

Satan mặt nghiêm túc gật đầu. Yosaku cũng gật đầu, tiến về phía hắn. Chỉ còn cách một bước nữa là đến chỗ của Satan thì…

- Hát xì!

Yosaku chỉ hát hơi một cái thôi. Nhưng tay đang cầm hạt giống mỏng manh đó đã bị hắn bóp vỡ. Yosaku và Satan mặt đều đơ lại. Một lúc sau Yosaku với khuôn mặt buồn rầu mới mở miệng trước: - Xin lỗi! Lỡ tay!

Satan hét lên với khuôn mặt tức giận chỉ muốn lao ra giết chết Yosaku thôi:

- Ông làm cái beep gì thế hả?

Yosaku lập tức đổi mặt ngơ ngác vô tội, nói:

- Có sao đâu! Thất bại là mẹ thành công mà!

Satan tức phát điên lên, hắn nếu không còn đang đau gần chết thì chắc cũng lao ra ngoài mà cố đấm đá vài cái. Satan hừ lạnh nói:

- Đừng có viện cớ lấp liếm đi! Vừa rồi là một lỗi ngu khó tả! Giờ lo mà làm lại đi cha!

Tiếp sau đó lại một thời gian dài chuẩn bị, cây cũ bị nhổ đi. Yosaku thả hạt giống mới vào, lại đổ thêm thuốc nước màu vàng chói lóa đó. Nhưng lần này đợi đến cả tiếng không thấy nó mọc mầm. Satan gào lên trước: - Làm sao nữa vậy? Đợi lâu như vậy mà nó không mọc nổi mầm lên là sao?

Yosaku nhìn về phía Satan ánh mắt đầy trêu ngươi và chắc chắn có một âm mưu trả thù trong ánh mắt này. Hắn nói:

- Cái này là do thiếu DNA rồi! Ngươi chịu đau chút!

Satan biết không ổn rồi. Nhưng hắn không thể làm khác, ném lao phải theo lao thôi. Một lần nữa, căn phòng vang lên âm thanh gào thét trong đau đớn của Satan. Lần này Yosaku cố tình móc sâu hơn chắc có lẽ là để trả thù đi.

Lần này chỉ cần cho thêm xương và thịt của Satan kết hợp với lọ thuốc vàng chói lóa kia. Mất thêm 15 phút bông hoa đã nở ra. Yosaku vứt điếu thuốc đi, tập trung cẩn thận từng li từng tý. Hắn không dám để xảy ra sơ sót lần nữa, nếu có thì Dambledore và Satan liều mạng với hắn lắm.

Cầm hạt giống nhẹ như trái bong bóng đó, Yosaku tiến lại phía Satan một cách từ từ nhẹ nhàng. Satan sợ một lần nữa Yosaku lại gây chuyện thì hắn chết chắc. Satan đưa cả phần vết thương vẫn đang hở ra khỏi khối cầu an toàn. Yosaku đặt cái hạt vào bên trong miệng vết thương.

Lập tức toàn bộ khối thịt liền khép lại, vết thương liền lại che cho hạt giống ở bên trong. Satan và Yosaku cùng thở phào, Yosaku vuốt mồ hôi nói:

- Phù! Giờ sẽ là phần quan trọng nhất! Ngươi sẽ ở trong khối cầu, ta sẽ truyền dinh dưỡng vào khối cầu cho ngươi hấp thu dần! Giờ là thời gian để hạt giống thích ứng và dung hợp với cơ thể ngươi! -----

Trong khi Satan và Yosaku đánh vật với bước đầu của con đường hồi sinh cánh tay Satan thì Kotori đang ở trong bếp, tự tay mình nấu một bàn dài đầy thức ăn nóng hổi cho Satan. Hầu hết đều là thịt của các loài thủy quái ngoài biển đem về, giá lên đến hàng triệu Beli.

Dambledore thì đang chế đủ loại thuốc và trên hết, hắn phải chịu sự bức cung bằng máy cưa cùng những lời gào thét của tên Grell. Grell luôn bám theo Dambledore để tìm Satan, hắn phá từng thứ một trên con đường bám theo lão già.

Dambledore phải liên tục dùng phép thuật thuấn di đi nơi khác để chế thuốc. Nhưng chỉ một lúc là Grell lại tìm thấy và tiếp tục gào mồm lên đòi Satan.

Cuộc trị bệnh này có vẻ sẽ rất lâu và đầy sự kỳ diệu trong thế giới One piece này.

Ở một góc của quán bar, một cô gái với đôi chân dài quyến rũ khuôn mặt đầy quyến rũ nhưng mang một tia ngây thơ của tuổi 17. Nàng nâng chiếc cốc, lắc qua lắc lại viên đá trên trong cốc rượu màu hổ phách, mắt nàng nhìn vào ly rượu nhưng hồn nàng cũng tâm trí đang đặt ở nơi xa xôi nào đó.

Một âm thanh lãnh khốc phát ra:

- Không uống thì đừng nghịch cốc rượu Rhum đó! Nó có giá còn hơn lương tháng của ta đó!

Một gã béo tròn, mái tóc điểm bạc, khoác trên người một chiếc áo Măng tô bằng da. Nhìn hắn phải đến 50-60 tuổi rồi. Hắn không nhanh không chậm ngồi xuống cạnh cô gái. Ung dung nói: - Cho ta một ly Rhum loại rẻ thôi!

Một cốc rượu được đưa đến trước mặt hắn, màu cốc rượu nhạt hơn hẳn cốc rượu mà cô gái kia đang nghịch. Hắn nốc một hơi cạn sạch, tay vuốt miệng nói:

- Cô vào đây không dưới 1 năm rồi! Liệu cô muốn gì ở nơi đây? Cô đang trốn tránh điều gì chăng?

Nàng ung dung ngồi nghịch, nụ cười nhạt nở trên môi làm nàng càng thêm mỹ lệ:

- Ta đang tìm kiếm một di sản bị thất lạc! Nhưng ít nhất ta biết ta đang trốn tránh khỏi ai và ở đâu ta an toàn! Ông thì sao?

Người đàn ông trầm ngâm, ánh mắt nhìn như không nhìn vào ly rượu đã hết chỉ còn lại viên đá đang tan theo thời gian. Hắn thở dài:

- Chỉ cần cô đảm bảo cho ta và gia đình rời khỏi đây bình yên sống nốt quãng đời còn lại! Ta sẽ cho cô thông tin!

Nàng quay sang nhìn người đàn ông, ánh mắt đen thâm thúy như muốn hút mọi biểu hiện trên mặt của hắn để biết xem đây là thật hay giả. Nàng chậm rãi nói:

- Ít nhất cho đến khi ta được gặp bọn hắn! Thì hiệu lực mới bắt đầu!

Người đàn ông đứng dậy, đi về phía cửa ra của quán bar. Trước khi đi hắn vẫn với lại nói một câu:

- Cô sẽ gặp bọn hắn sớm thôi! Vì cuộc chiến không còn đếm trên năm nữa mà nó đã bắt đầu đếm trên tháng rồi!

Bạn đang đọc Onepiece : Lucifer Hệ Thống của Roto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.