Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nami

1520 chữ

Đang thơ thẩn hưởng thụ, một cô bé nhỏ nhắn với mái tóc màu cam, khuôn mặt dễ thương chạy vào. Vừa khóc vừa nói:

- Cô Bellemere ơi! Nojiko bị đám con trai bắt nạt! Cô cứu Nojiko với!

Từ trong bếp chạy ra một người phụ nữ tầm khoảng 40 nhưng chưa mang theo nếp nhăn tuổi tác nào, mái tóc Mohawk hồng nhạt, hai bên cắt cua ở giữa đầu một vệt dài ra sau buộc lại, mái lởm chởm dài trước mặt. Nàng mặc một chiếc áo sơ mi caro, quần jeans, cùng chiếc tạp dề màu vàng.

Nàng là Bellemere, mẹ nuôi của Nami và Nojiko. Satan nhìn cảnh này mà hơi giật mình. Nami bây giờ chỉ khoảng 6 tuổi, nếu hắn không nhầm thì đây là thời gian Bellemere chết. Arlong không còn như trong truyện nhưng chưa chắc cốt truyện sẽ thay đổi.

Satan đứng dậy đi theo, vẫy tay ý bảo Kotori cứ ở đây. Không cần đi theo.

Satan đi cách 2 người 1 đoạn, sử dụng Sharingan để quan sát mọi chuyện. Hắn không muốn ảnh hưởng cốt truyện quá nhiều.

Bellemere đang ôm Nami, lùi lại mấy bước. Trước mặt nàng bây giờ là một đám hải tặc đang giữ Nojiko và một kẻ đáng lẽ không thể xuất hiện ở đây. Một thiên long nhân đầu đội 1 quả cầu tròn, thân mặc trang phục làm bằng lụa cao cấp bóng loáng, khuôn mặt mang vẻ đắc ý.

Bellemere hô lên:

- Các ngươi muốn gì? Thả cô bé ra! Nó không có tội gì ở đây hết!

Tên Thiên Long nhân khinh khỉnh nhìn Bellemere, hắn túm lấy tóc của Nojiko nhấc lên:

- Ngươi nói con nhóc này? Nó dám va vào ta, một thiên long nhân cao quý!

Hắn nhìn ngó vào mặt Nojiko nhìn, nhấc quả cầu kính ra rồi liếm tai cô bé, cười dâm đãng:

- Khà khà! Có vẻ là ngon đấy! Nó sẽ phải làm nô lệ của ta để trả giá cho việc nó làm! Đây là niềm vinh dự của nó!

Hắn lại nhìn về phía Nami cùng Bellemere, đôi mắt dâm đãng nhìn chằm chằm vào Nami, liếm môi:

- Chẹp chẹp! Hai đứa kia! Dám chất vấn, xúc phạm một người cao quý như ta! Đám vô dụng kia! Xông lên bắt nó cho ta!

Tên thiên long nhân chỉ tay về phía Bellemere, cả đám hải tặc xông lên tấn công Bellemere.

Bellemere cố gắng chống cự, nàng dùng Shigan chọc thằng vào ngực một tên hải tặc. Ngực hắn lõm hẳn xuống, bật ngược ra sau. Nàng thở hồng hộc sau một đòn đó, nàng về hưu sớm cũng là vì chấn thương xương ngón tay sau trận chiến với hải tặc.

Đám hải tặc còn lại cười lớn, bọn chúng biết Bellemere không có khả năng tấn công chúng nữa. Cả đám xông lên cùng lúc, Bellemere cắn răng chịu đòn để che cho Nami. Dù gì nàng cũng là một nữ hải quân dũng mãnh.

Chỉ một giây lơ là, một tên hải tặc đã tóm lấy Nami. Hắn dí thanh đao vào cổ Nami, hét lớn:

- Con mẹ kia! Nhìn đây! Đừng có động đậy! Nó sẽ chết rất nhanh đấy! Ha ha ha

Đám còn lại biết thời cơ đến rồi. Bellemere không dám phản đòn, nàng sợ tên kia sẽ làm tổn thương Nami.

Nàng bị cả đám hải tặc chà đạp, mặt mũi sưng bầm tím tái. Cả người không chỗ nào lành lặn, hai tên xách nách nàng lên. Tên thiên long nhân tiến đến, nhấc cằm nàng lên: - Khà khà! Con khốn, mày làm bọn tao thiệt hại nhiều quá đó! Cho tao một lý do để tha thứ cho mày đi!

Bellemere nhổ vào mặt tên thiên long nhân cười gằn:

- Hừ! Từ khi nào thiên long nhân lại bắt tay với hải tặc vậy! Tha thứ? Với tên khốn loli khống như ngươi thì ta nhổ vào!

Một chất dịch trộn giữa nước bọt và máu chảy trên quả cầu kính. Hắn đạp mạnh vào bụng Bellemere, vừa lấy khăn lau đi vừa chửi lớn:

- Con m* nó chứ! Con đim này, giỏi lắm! Chúng mày đâu! Hip chết nó tại đây luôn cho tao! Khà khà! Làm trước mặt bọn nhỏ luôn, cho chúng biết sau này phải làm như thế nào!

Bọn hải tặc nhìn nhau, cười lớn lòng cảm ơn tên thiên long nhân này cả ngàn lần. Bọn chúng chỉ là lũ man rợ, ngoài mấy cái tú lâu thì không phải đi đâu cũng đến lượt bọn chúng hưởng. “Lần này được sướng rồi!” tên nào cũng nghĩ vậy.

Như một đám sói đói. Chúng lao vào xé quần áo của Bellemere, nàng gào lên trong tủi nhục:

- Chúng mày cút hết ra! Cút ra! Tránh xa tao ra!

Dù là quân nhân, là một chiến sĩ thì Bellemere vẫn là một người con gái, nàng có phẩm hạnh của chính mình. Nàng tủi nhục, từng giọt nước mắt chảy xuống.

Khi đó Satan đang chạy đến, nhìn thấy cảnh này máu huyết của hắn như sôi lên. Hắn điên cuồng như một con thú phóng đến. Đầu chỉ có duy nhất suy nghĩ: “ Kệ con m* cái cốt truyện! Tao đến thì cái cốt truyện cũng nát bét rồi! Ta không phải thánh nhưng điều gì ta không muốn thì đừng mong nó tồn tại!”.

Đến đủ gần hắn lập tức sử dụng Soru biến ra phía đám hải tặc đang muốn ăn Bellemere kia. Tay hắn phồng to lên gấp đôi, một đấm thẳng vào mặt tên gần nhất.

Tên bị đấm cả khuôn mặt nát bét, chết không biết vì sao mình chết. Cả đám hải tặc đứng như trời trồng, chóng váng trước kẻ vừa xuất hiện này. Chưa kịp làm gì từng quyền đánh vào bọn chúng, mọi chuyện diễn ra quá nhanh, không một tên nào toàn thây, tất cả trừ tên giữ Nami và tên thiên long nhân còn sống thì còn lại chết sạch.

Satan cởi chiếc áo che cho thân thể không mảnh vải nguyên vẹn nào của Bellemere, dùng ngón tay nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên khuôn mặt co rúm lại vì sợ của nàng.

Lần đầu tiên hắn thấy thương xót cho số phận của một kẻ yếu như vậy. Satan được hệ thống trao cho sức mạnh. Hắn phải công nhận hắn phát triển quá nhanh, như cầm một khẩu AKM mà chỉ biết khua múa bắn lung tung vậy.

Satan thấy sức mạnh mà hắn có được không phải chỉ để hắn thỏa mãn bản thân mình. Hắn phải bảo vệ nhưng con người yếu đuối này, nhìn họ cười hắn thấy lòng thật nhẹ nhàng như trong quán ăn vậy. Nhưng nhìn họ khóc trong khổ sở, đau đớn, tủi nhục. Hắn thấy mình thật ích kỷ, thật chả khác gì đám khốn nạn Thiên Long nhân kia.

Bước Soru đến trước mặt tên giữ Nami, nhấc cổ hắn lên, đôi mắt vô hồn nhưng ai nhìn vào cùng cảm nhận được sát khí ngất trời đó. Tên hải tặc đau đớn buông Nami ra, cố gắng vùng vẫy tháo ra trong vô vọng.

Nami chạy về phía Bellemere, ôm nàng khóc lớn. Tiếng khóc của nàng làm Satan càng điên cuồng, hắn cầm vào vai tên hải tặc, giật mạnh. Đầu hắn cùng xương sống bị kéo lên, cả thân xác rụng xuống. Cảnh tượng huyết tinh đến ám ảnh như một bộ phim kinh dị vậy.

Chợt tên thiên long nhân ném Nojiko ra, nàng chạy về phía Bellemere. Nàng chợt nhận ra điều gì đấy, chạy đến ôm lấy Nojiko.

Nào ai biết được, tên điên thiên long nhân kia rút ra hai khẩu súng, một bắn về phía Satan, một bắn về phía Nojiko.

Viên đạn bắn về phía Satan là viên đạn làm bằng đá hải lâu. Satan cảm nhận được nhưng quá muộn để né. Satan đưa cả 2 tay ra đan chéo, viên đạn xuyên vào cánh tay hắn.

Satan gào lên trong đau đớn, dù rằng đã nâng cao tối đa năng lượng bảo vệ lớp da nhưng viên đạn hải lâu đầu nhọn quá cứng rắn lại bắn tầm gần, nó xuyên qua đến ngập vào cánh tay bên trong mới dừng lại.

Thõng hai tay xuống, máu chảy bê bết. Chọc tay vào vết thương, cắn răng chịu đứng hắn lôi viên đạn ra. Vứt viên đạn sang một bên, Satan nhìn về phía Bellemere.

Bellemere đang nằm sấp trên người Nojiko, nàng hứng chịu viên đạn để cố gắng cứu lấy đứa con của mình. Nojiko và Nami ôm lấy Bellemere, cả hai cô bé gào lên gọi mẹ, Bellemere cố gắng vuốt lên khuôn mặt của Nami, nói khó khăn: - Na...mi..khụ..Noji...ko...khụ, cố...sống..tố…

Không nói được hết lời, Bellemere trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay của hai đứa con của mình.

Bạn đang đọc Onepiece : Lucifer Hệ Thống của Roto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.