Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đáng Sợ

1154 chữ

Garp muốn thử sức bền cùng thể lực của Satan. Hai người chạy bộ về làng, Garp mang Satan về căn nhà hắn tự mình làm nhiều năm trước ở bên cạnh cổng vào thành phố Sun.

Ngôi trường Satan ở nằm ở một ngôi làng cách thành phố Sun khoảng 10 km. Mọi sinh hoạt vận dụng của ngôi làng đều lấy từ thành phố này.

Từ hôm gặp Garp đến giờ, hắn ăn không biết bao cú đấm tình thương rồi. Dù cơ thể hắn rất bá đạo nhưng hắn vẫn thấy đau điếng. Không hiểu hai anh em kia sống thế nào với kiểu đấm này.

Chạy không đến 1 tiếng, tim không đập nhanh, không đổ một giọt mồ hôi nào, cảm giác nhẹ tựa lông hồng này làm Satan thấy thỏa mãn. Không chỉ Satan, Garp nhìn hắn gật đầu hài lòng.

Hai người bước vào cửa trước ánh mắt tò mò của lũ trẻ và sự ngỡ ngàng của các cô giáo ở trường. Một tên nhóc bỏ trốn đi bây giờ trở lại cùng với vị trung tướng danh tiếng không phải chuyện bình thường, chắc chắn có vấn đề ở đây. Trong lòng mấy bà cô tò mò đoán già đoán non.

Nơi mà hai người hướng đến là phòng của cô hiệu trưởng Eru. Nhìn cánh cửa phòng hắn đến không biết bao nhiêu lần, vừa thấy thân quen mà vừa có chút lo lắng, không biết nói gì với cô Eru.

Garp đấm vào tay hắn, cười khà khà:

- Nhãi con! Là đàn ông thì đừng có đứng đực ra đấy! Dám làm dám chịu, ta chỉ có thể đỡ vài lời thôi! Nếu nói ta sợ ai nhất thì chỉ có bà già Tsuru và bà cô Eru này thôi! Cố gắng sống sót nhé! Bwa ha ha Mặt Satan nghệt ra. "Cô Eru đáng sợ được so với bà Tsuru ư?? Không tệ đến vậy chứ. Thôi thì sống chết có số, sai sửa chửa đẻ!” Tự thầm với lòng mình như vậy. Hắn đẩy cửa bước vào phòng.

Đập vào mắt hắn là cô Eru. Khoanh tay dưới bộ ngực đồ sộ kia, làm bộ ngực cỡ F đó được nâng lên trong thích mắt vô cùng. Loại bỏ ngay những suy nghĩ này, Satan lắc đầu quầy quậy.

Giờ là lúc lo giữ mạng, không phải lúc thưởng thức danh lam thắng cảnh. Cúi đầu tỏ ra đáng thương, hai ngón trỏ chọc chọc vào nhau.

- Thưa cô Eru! Con đã về ạ!

Eru với cặp mắt như bốc lửa nhìn về phía hắn, Satan như cảm nhận được sức nóng ấy. Mồ hôi vã ra như tắm. Hắn thà đi đánh nhau với đám thú kia còn hơn phải chịu ánh mắt đáng sợ của Eru.

Garp như biết trước chuyện sẽ xảy ra, hắn cười trừ:

- Bwa ha ha! Ta hoàn thành nhiệm vụ rồi nhá! Hắn không sứt mẻ gì đâu, ngươi cũng nhẹ nhàng với hắn thôi nhé! Ta lui ra trước cho hai người tâm sự!

Garp vọt lẹ, lúc Eru đang giận thì tránh xa là trên hết. Satan cười như mếu, “Garp!! Ông là sư phụ tôi đấy! Bỏ mặc mà chạy giữ thân là sao?” Gào thầm trong lòng, chưa kịp mở miệng nói Eru đã nói trước với nụ cười tươi như ánh nắng ban mai. Nhưng trong hoàn cảnh này, nó đáng sợ hơn khảo tội ở địa ngục: - Garp sama! Ngài đi đâu vội thế. Tôi định hỏi ngài chút chuyện thôi mà! Cái đứa trẻ quấn đầy băng trắng ngài mang về nhà 6 tháng trước là ai vậy?

Nụ cười tươi sáng mà hỏi câu hỏi muốn đâm kiếm vào tim họ giật từng cơn thì không vui tý nào. Satan đứng cạnh mà nuốt nước bọt liên tục. Garp mặt cứng đờ, hắn sợ 2 người phụ nữ này là vì dù hắn có giấu đến thế nào đi chăng nữa thì họ đều có thể moi ra sự thật.

Không còn đường cãi, hắn chỉ biết gãi đầu cười trừ. Eru cười nhẹ nhàng:

- Garp sama! Ngài qua phòng bên cạnh đợi tôi nhé! Tôi sẽ nói chuyện riêng với ngài sau! Xin thứ lỗi cho tôi!

Garp biết đây là bữa ăn cuối trước giờ hành hình của hắn. Mặt buồn rười rượi, lết thân hình đồ sộ sang phòng bên.

Đây là lần đầu tiên Satan nhìn thấy một nhân vật hùng dũng thét ra lửa mà cũng có lúc lực bất tòng tâm chịu trận vậy. Không biết rồi hắn sẽ ra sao đây.

Eru quay lại nhìn hắn bằng con mắt sắc lạnh. Hắn giật nảy mình, mồ hôi như tắm. Satan nhìn cô với ánh mắt con cún con cầu xin sự tha thứ.

Eru thở dài nhìn hắn, tên ngốc này, cô thương hắn lắm, coi hắn như con đẻ của cô vậy. Cô chưa sẵn sàng để cho hắn rời khỏi vòng tay cô.

Eru tiến lại gần Satan, Satan nhắm chặt mắt lại, hai tay nắm chặt. Bất chợt mặt Satan cảm nhận được hai khối mềm mại ép vào mặt hắn. Chậm rãi mở mắt, hắn bất ngờ vô cùng, cô Eru đang ôm hắn lấy hắn, tay xoa mái tóc mềm mại của Satan. - Tên ngốc này! Nếu con xảy ra chuyện cô biết sống làm sao đây. Nghe tin con bị thương mà lòng cô đau lắm con biết không? Nếu cô được rời khỏi nơi này thì cô đã đến bên con rồi!

Từng giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống, Satan biết mình sai rồi. Nhìn Eru khóc, Satan lòng nặng trĩu, tay chân như vô lực. Hắn làm người phụ nữ quan trọng trong đời mình khóc. Hắn thấy mình thật vô dụng. Satan thề với lòng mình, hắn thề dù có chết cũng không để Eru rơi giọt nước mắt nào nữa. - Con xin lỗi cô! Cám ơn cô đã nuôi nấng con, dù có chuyện gì cô cũng đều giúp con! Cô là người quan trọng nhất với con, vậy nên con đừng khóc nữa nhé! Con đau lòng lắm!

Eru nhìn đứa trẻ đáng yêu trong lòng mình. Cô mỉm cười, xoa đầu Satan.

- Rồi! Satan ngoan cô không khóc nữa! Thôi con mệt rồi, về phòng nghỉ ngơi đi nhé! Cô đi nói chuyện riêng với ngài Garp một chút!

Nghe cố Eru nói xong câu mà Satan lạnh cả sống lưng, sát khí, chắc chắn có sát khí ở đây. “Sư phụ Garp, ta thành thật xin lỗi. Vì ngài bỏ ta trước nên giờ ngài tự giải quyết nhé!” Mặc niệm trong lòng rồi Satan biến luôn về phòng. m thanh rên rỉ của Garp vang lên từ căn phòng làm hắn không dám ra khỏi chăn.

Bạn đang đọc Onepiece : Lucifer Hệ Thống của Roto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.