Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mục tiêu East Blue

Tiểu thuyết gốc · 1949 chữ

Calm Belt, dọc theo bờ biển đảo Amazon Lily

'Moria. Teach. Jinbei. 3 ghế trống. Bây giờ chỉ còn 2.' Và kẻ được lựa chọn quả thực bất ngờ. Anh không biết Chính Phủ Thế Giới đang chơi trò gì. Những kế hoạch điên điên rồ nào ẩn đằng sau đang diễn ra. Nhìn vào những bức ảnh, họ tên được thay đổi, thì người bình thường sẽ ko nhận ra được sự tương đồng.

Nhưng Law ko phải là kẻ ngu ngốc. Đó là cựu đặc vụ Cipher Pol kẻ đã hành quyết Eustass Kid ngay trước mặt anh. Anh chắc chắn về điều đó. Đọc lại tờ báo, anh chăm chú xem xét lại bức ảnh về con tàu của Scratchmen Apoo đã bị hủy hoại và nhấm chìm dưới biển bởi đại bác của hải quân. Những kẻ còn sống sót thì bị còng lại còn thuyền trưởng của chúng được che phủ bởi tầm mền màu trắng.

Tờ báo không nhắc tới, nhưng Law đã thấy qua nhiều xác chết để biết Apoo gần như bị chẻ làm đôi.

' Rắc rối to. Nếu những siêu tân tinh là mục tiểu của 'Jack Sparrow', thì thời gian có thể ko còn nhiều. Anh cần phải nhanh chóng triển khai kế hoạch nếu muốn giành lấy 1 trong 2 chiếc ghế trống còn lại. Và quan trọng hơn là những đặc quyền miễn trừ đi kèm.

" Có tin tức gì thú vị ko?"

Ông lão có giọng nói thân thiên và nụ cười trên môi hỏi, nhưng Law ko thể nào thoải mái quanh người này. Cảm giác như đang cố gắng ngủ mà có con rồng nằm kè kè bên cạnh. . Thật sự, Law muốn tập hợp thuyền viên của anh và rời đi ngay khi ' Vua bóng tối' xuất hiện. Mũ Rơm ko còn nguy hiểm tới tính mạng nữa và anh cũng đã đưa kế hoạch tập hồi phục cho những người trông nom cậu ta.

Tại thời điểm này, lý do duy nhất mà anh chưa rời đi là bởi vì bệnh nhân thứ 2, bệnh nhân ngoài dự kiến vẫn còn bất tỉnh ở bên trong Polar Tang. Một người mà anh vô tình cứu được trong thời gian ngoi lên mặt nước ngắn ngủi tại Calm Belt để lấy không khí. Tình trạng của người này ko khác gì Mũ Rơm. Không, còn tồi tệ hơn, theo lý thuyết, người này đáng ra đã chết.

Xem ra, người cá đúng là khỏe hơn người bình thường nhiều lần.

"uuughh…" âm thanh rên rỉ thấp thu hút sự chú ý của anh khi cánh cửa chính của tàu ngầm mở chậm chạp. ' Vừa nghĩ tới thì ông ta đã tỉnh lại.' Một người cá mập mạp trong bộ quần áo tả tơi trên boong tàu, cơ thể của người này được băng bó kín mít, ông ta lấy tay ôm đầu. " Đây là đâu..." Ông ta nheo mắt trước ánh nắng mặt trời, chả để tâm tới những người đang nhìn.

"Yo," Law cười nhẹ nhỏm khi thấy bệnh nhân của anh tỉnh lại. " Cuối cùng ông cũng đã tỉnh. Xin lỗi vì ko thể cứu được cái chân của ông một cách hoàn toàn, còn có một bệnh nhân khác cần tôi chữa trị."

Người cá da xanh nhìn vào mặt bác sĩ, định nói gì đó thì ông ta liền nhận ra bóng người quen thuộc ở phía sau.

"Rayleigh.."

"Sunbell.."

~~~~~~~~~~~~~~~~~

" Hiểu rồi," Rayleigh mỉm cười, rót rượu sake vào ly nhỏ trong tay Sunbell. " Vậy mấy người đã được sống lại những ngày xưa một lần cuối cùng nhỉ?" Ông nhìn về phía biển, , qua nơi chiếc tàu của anh chàng bác sĩ trẻ tuổi vừa biến mất . "Tôi rất vui. Nếu như tất cả chúng ta đều có thể ra đi theo cách riêng của mỗi người."

Người cá đưa chiếc ly nhỏ lên môi, một cảnh hài hước khi xem xét đến việc cánh tay ông ta quá to. "Giá mà tôi tới sớm hơn" ông ta thờ dài với sự nuối tiếc. " Ai biết điều gì sẽ xảy ra? Có thể cứu được con trai của Roger khỏi tàu trước khi Borsalino xuất hiện."

Rayleigh không nói gì, chỉ đơn giản là im lặng đổ thêm rượu vào ly của Sunbell. " Thế thằng nhóc kia là ai?" Ông cuối cùng hỏi. " Tại sao nó lại tham gia cùng?"

" Chịu," Sunbell nhấm nháp ly rượu. "Braxton biết thằng nhóc đó. Momora không nói nhiều nó khi gọi cho tôi. Dường như là một đứa trẻ tốt. Giúp đỡ đám già nua như chúng ta." Sunbell một hơi làm hết ly rượu. " Nhưng có điều hơi kì quặc."

" Kì quặc như nào?"

Vẻ mặt của Sunbell chìm vào trong suy nghĩ. " "À, có lẽ nên coi điều này như là một thông tin ko nên quá chắc chắn. Lúc đó, tôi thực sự mơ màng. Nhưng tôi chắc chắn đã thấy thằng nhóc sử dụng năng lực của trái ác quỷ vào thời khắc cuối cùng. Thằng nhóc lấy ra một loạt thứ đồ từ trong không trung. Nó gợi cho tôi nhớ tới năng lực của thằng béo Blamenco"

Rayleigh ậm ừ. " Trước đây chúng ta từng thấy nhiều năng lực tương tự như vậy. Không có gì mới mẻ hết."

“Không, Rayleigh, ông tập trung vào nhầm chỗ rồi." Sunbell cười nhẹ. " Tôi đã nói với ông rằng tôi là người kéo thằng nhóc lên khỏi mặt nước. Thằng nhóc này nó ko chìm xuống biển như những kẻ ăn trái ác quỷ khác, nó nổi."

Lần đầu tiên trong cuộc trò chuyện, một nét cau mày nhỏ xuất hiện trên mặt Rayleigh. Mắt ông hướng xuống dưới khi hai ngón tay đưa lên cằm trầm tư. ""Có cách bỏ qua lời nguyền...?"

" Có thể hoặc năng lực của thằng nhóc... ko đến từ trái ác quỷ." Sunbell thả lỏng người dựa lưng lên ghế trước khi nhìn thoáng qua tờ báo được gấp gọn gàng ở dưới mặt đất. " "Oi! Oi oi! Rayleigh! Đó là thằng nhóc!"

"Hửm?" 'Vua bóng tối' nhìn sang.

"Đó chính là thằng nhóc!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tân Thế Giới.

"Zehahahaha! Jack Sparrow!" Marshall D. Teach cười lớn trước những đồng đội của hắn. " Đây là tên của ngươi. Ta chắc chắn sẽ nhớ kĩ!"

" Thuyền trưởng." Laffitte ngã mũ. " Hãy ra lệnh cho tôi và tôi sẽ vui vẻ đem hắn tới cho ngài. Augur và tôi có thể tóm hắn trong vòng 2 tuần."

“Zehaha, đừng vội vàng, Lafitte." Kẻ sắp trở thành Tứ Hoàng cười lớn hơn. " Chuyện đó để sau. Hiện tại chúng ta còn rất nhiều việc phải làm! Việc thiếu đi Vasco và Doc Q không làm ảnh hưởng tới kế hoạch của ta. Ta cần phải giữ lời hứa mà ta đã hứa với thế giới! Bước tiếp theo hướng tới thời đại của ta!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Quay trở lại với Jack

Má nó, Dial lỗi vãi hàng

Ờ thì, ít nhất là Dial dùng để bay. Hãy để tôi giải thích. Tôi đang thực hiện một số thử nghiệm cơ bản về cách sạc của mấy thứ này. Impact Dial, bạn đã biết rồi. Đưa lực vào, lấy lực ra. Đơn giản, tất cả Dial đều là vật chứa.

Flame Dial trữ lửa, Light Dial trữ ánh sáng, đó đều là các khái niệm đơn giản. Dù cơ chế hoạt động của chúng không có lý thuyết nào mà tôi hiểu được. Nó là ma thuật. Dù sao. Hai cộng hai bằng cá và tất cả những thứ đó.

Vậy, có thể ai đó sẽ hỏi, làm sao mà Flame Dial có thể lưu trữ lửa bên trong? Liệu nó chỉ cần từ từ nạp lại từ nhiệt độ môi trường theo thời gian? Hay đó là một tình huống giống như máy hút ma thuật? Liệu có thể chỉ việc ném nó vào lửa và coi như đã xong?

Những thử nghiệm ban đầu cho biết ý tưởng số 1: Có. số2: Không. số3: Có thể.

" Này đồ ngu"

Không phải lúc này 'garasu, tao đang độc thoại. Tôi nói tới đâu rồi nhỉ? Ah đúng, những cái Dial không khí. Thật ngu ngốc. Những thứ này được nạp lại bằng cách không khí lưu thông qua chúng. Nếu chúng được giữ yên định trong một môi trường yên tĩnh, tốc độ sạc rất chậm. Bạn có thể dễ dàng làm chúng cạn sạch năng lượng trong thời gian ngắn. Còn nếu vào ngày gió mạnh... cần phải thử nghiệm thêm.

Đó không phải là vấn đề chính! Vấn đề là điều gì sẽ xảy ra khi đám Dial này không ở trong một môi trường tĩnh lặng, khi chúng được gắn vào một phương tiện bay, di chuyển trong không gian với tốc độ cao, liên tục tiếp xúc với dòng gió nhân tạo?

"Này đồ ngốc. Đồ ngốc. Đồ ngốc."

Câu trả lời? Năng lượng vô hạn. Tốc độ sạc trở nên lớn hơn tốc độ tiêu hao. Thế nên, nó làm tôi thực sự lo lắng. Kiểu như nếu tôi tìm thấy thêm nhiều Jet Dial nhằm tăng tốc độ bay hơn nữa, liệu tốc độ sạc có làm bên trong Dial trở nên quá tải và phát nổ? Từ kinh nghiệm của tôi với Impact Dial, tôi biết rằng những thứ này có giới hạn ở mức nào đó. Nếu bạn cố gắng nhồi nhét quá nhiều vào bên trong chúng, chúng sẽ phát nổ.

Tôi nghĩ lúc này - nhờ vào sự may mắn ngớ ngẩn tuyệt đối - có thể tôi đang ở trong vùng Goldilocks. Ở tốc độ cao nhất với tốc độ sạc chỉ lớn hơn một chút so với tốc độ xả, tôi có thể bay liên tục một cách hiệu quả mà không cần-

" Đừng hòng phớt lờ ta"

Một tiếng thở dài nặng nề thoát ra khỏi miệng tôi. " Sao?"

" Chúng ta đang đi đâu?"

Tôi cố hết sức để không trừng mắt nhìn thanh katana biết nói ở bên hông. " Tao đã giải thích rồi."

" Ờ, nhưng lúc đó ta bị mất tập trung. Bận kiểm tra xem người có bị thương tật ở não không. Có thể là vấn đề về nhiễm sắc thể. Đó là lý do tại sao ngươi lại để cho 1 con quạ đi ăn trái toucan."

Sự bực tức tích tụ trong cổ họng tôi. " Mẹ mày, mày vẫn cay cú về vụ đó? Tao bị cuốn vào thử nghiệm. Xin lỗi, vì đã nhầm lẫn thanh kiếm chết tiệt."

" Tên khốn, chỉ vì ngươi mà ta biến thành bộ dạng như thế này. Nhắc lại lẫn nữa, chúng ta đi đâu?"

Tôi hít một hơi thật sâu. " "Như tao đã nói. Kế hoạch là đi ngược Grand Line trở lại Reverse Mountain. Trên đường đi, chúng ta sẽ đánh chìm mọi con tàu có lá cờ hải tặc. Sau đó, tao sẽ có chuyến đi ngắn tới East Blue . Có một nhóm người mà tao muốn làm rõ mối quan hệ. Cuối cùng làm vài chuyện lặt vặt khác."

Chiếc mỏ màu cam mọc ra từ thanh kiếm dường như nhón mỏ và kêu. Chờ đã, làm sao mà-? Chim toucan ko thể-" Chà, nếu bạn hỏi tôi điều đó nghe có vẻ ngu ngốc.

Tôi càu nhàu dưới hơi thở của mình. Tôi thề tôi sẽ ném thứ chết tiệt này xuống biển!

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.