Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây là One Piece

Tiểu thuyết gốc · 1020 chữ

Gió nhè nhẹ lay động cành lá, xung quanh là tiếng vui đùa ầm ĩ của lũ trẻ.

Một đứa bé nhìn có vẻ bẩn thỉu ngồi dưới tàng cây lặng lẽ theo dõi lũ trẻ chơi đùa cùng nhau.

Ánh nắng xen qua tán lá, gió thổi thảm cỏ, thời gian tựa như ngừng trôi.

Một giây sao, khung cảnh bình yên bị phá vỡ chẳng còn gì cả.

"Cút đi, tên xui xẻo, chính ngươi đã hại cha mẹ ngươi chết yểu đó. Tránh xa bọn ta ra nếu không thì đừng trách ta ra tay nặng với ngươi." Tên nhóc có vẻ dữ dằn ném hòn đá vào người đứa bé.

Sau lưng là một đám nhóc theo đuôi.

"Đúng đó, tên xui xẻo!"

"Cút xa chúng ta ra!"

Đứa bé vẫn ngồi im không kháng cự hay nói gì, cơ thể gầy như que củi ôm đâu gối ngồi dưới đất, đối với chung quanh mọi thứ đều thờ ơ.

Một ông lão từ đâu xuất hiện cúi đầu nhìn hòn đá lăn đến bên chân, cúi người nhặt nhặt hòn đá, đi đến gần đứa bé tội nghiệp.

Mấy đứa nhóc vội vàng túm lại gần nhau, nhìn lão, trong mắt mang theo một tia cảnh giác và sợ hãi.

Đi đến gần đứa bé, ông lão ngồi xổm người xuống, xoa đầu đứa bé, "Có đau không? Sao không đánh trả chứ!"

Tiếp theo đó, ông lão bước đến gần tên nhóc cầm đầu sau đó đánh thật mạnh vào đầu nó, "Cha mẹ ngươi không dạy ngươi sao, lại đám đi ăn hiếp người khác. Hả?"

Tên nhóc khóc lớn rồi ôm đầu chạy, mấy đứa nhóc khác thấy vậy cũng sợ hãi rồi hớt hải chạy theo.

Đứa bé có lẽ bị hành động của ông hù dọa, cũng không thể thích ứng được thái độ của ông, ngơ ngác nhìn ông bước chân xa dần.

"Đợi đã, ông già!" Đứa bé vội nói, "Cảm ơn ông, ông già! Ta tên Eli, Clark Eli, ông tên gì?"

Ông lão dừng bước, quay đầu nhìn đứa bé.

Sáu bảy tuổi, đầu tóc rối bời, quần áo rách rưới, cơ thể toàn xương, thế nhưng đôi mắt đen lấy lại rất sạch sẽ mong đợi nhìn lão.

Ông lão nhìn đứa bé cười mỉm nói, "Ta sống nay chết mai, cần thiết gì phải biết tên ta chứ!"

Bóng lưng ông lão xa dần, xa dần dưới ánh mắt dõi theo của đứa bé.

Thì ra ông lão đã từng là một thợ săn tiền thưởng, thế nhưng trong một lần chiến đấu với tên cướp đã khiến ông bị thương nặng nên ông phải lui về ở ẩn. Đã một thời gian ông chuyển tới đây thế nhưng rất ít ra ngoài nên nhiều người nghe danh ông nhưng chưa từng thấy mặt.

Đêm hôm ấy, trời nổi bão, mưa ầm ĩ, sấm chớp không ngừng, gió mạnh thổi không ngừng va chạm vào cánh cửa tạo nên âm thanh ầm ầm nghe rất đáng sợ. Ông lão nằm trên chiếc giường gỗ vẫn đang say ngủ.

Ầm ầm, tiếng sấm vang trời, một tia sét đánh vào nhà, ánh sáng ngang trời, ông lão mất đi ý thức mà không biết trời trăng mấy đất.

Mở mắt ra lần nữa, ông lão phát hiện mình đang ở một không gian vô định, xung quanh trắng xóa không có gì cả. Chưa kịp suy nghĩ gì cả, một âm thanh cất lên sau lưng ông lão, "Ông già!"

Ông ngay lập tức quay đầu lại liền thấy bóng dáng của đứa bé lúc sáng.

"Ông già, ông chết rồi!" Đứa bé nhìn chằm chằm ông lão nói.

"Vậy sao!" Ông lão cười mỉm đáp.

Đứa bé nghe vậy nói tiếp, "Ông không thấy tiếc sao! Không muốn sống lại một lần nữa à!"

Nghe vậy, ông lão thở dài nói tiếp, "Sống tiếp sao, đời này ta sống đã hơn 70 năm, đã trải qua biết bao chuyện. Bảo ta sống tiếp sao, thôi đi, ta sống đủ mệt rồi a!."

Vừa ngắt lời, bỗng nhiên lại xuất hiện một vệt sáng, một thân ảnh mờ dần dần xuất hiện rõ nét.

"Ái chà, chuyện gì vậy nha, sao lại tập trung ở đây nhiều vậy." Một chàng trai trẻ tuổi ăn mặc lòe loẹt, trang điểm đậm như con gái xuất hiện.

"Ngươi là kẻ sẽ tiếp nhận thân thể ta sao, tởm lợm." Đứa bé gương mặt kinh tởm nhìn rồi nói.

"Ta nghĩ lại rồi, ông già, ta sẽ cho ông thân thể của ta, để một kẻ kinh tởm như hắn tiếp nhận thân thể của ta thì ta sẽ kinh tởm chết mất thôi!"

"Ngươi dám. Hừ, mơ mộng hảo huyền, ngươi có cơ hội sao." Ngay lập tức hắn bổ nhào vào thân thể đứa bé rồi hòa vào làm một.

Gương mặt đứa bé bắt đầu vặn vẹo trông thật đau đớn, lúc hiện gương mặt đứa bé, lúc hiện gương mặt của chàng trai. Một lúc sau, thân thể có gương mặt đứa bé có vẻ thắng cuộc chiến liền nhào vào người ông lão.

Không gian bắt đầu vặn vẹo rồi chớp sáng và biến mất.

Nắng sớm len qua khung cửa sổ chiếu vào chiếc giường nhỏ, tiếng chim hót líu lo. Khung cảnh thật yên bình và đẹp đẽ.

Đứa bé trên giường mở mắt ra, giương tay che ánh nắng.

"Đây là... tay ai!" Đứa bé nhăn mặt bắt đầu ngó nghiêng nhìn xung quanh.

Khung cảnh xa lạ khiến đứa bé giật mình, cậu bắt đầu đi quanh nhà và kiểm tra mọi thứ xung quang. Nhìn vào thùng nước cậu phát hiện gương mặt của đứa bé và rồi...

Đầu cậu bắt đầu nhức nhói và choáng váng, thật nhiều hình ảnh liên tục xuất hiện và nhồi nhét vào cơ thể cậu.

Ầm, cơ thể cậu gục xuống mặt đất rồi bất tỉnh.

"Đây là One Piece, sao!"

Một suy nghĩ lóe lên trong đầu cậu.

Còn tiếp...

Bạn đang đọc One Piece Có Đại Sĩ sáng tác bởi AnnaBeo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnnaBeo
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.