Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộc Lộ

Phiên bản Dịch · 2515 chữ

“Con nói cái gì?” Đường Thu Diệp không quá chắc chắn mà hỏi lại một lần.

Giờ khắc này, bà, Thẩm Chương Niên còn có Thẩm Đường Cửu đều ở trong phòng sách của Thẩm Chương Niên.

Ăn xong cơm, bọn họ hàn huyên một hồi, Thẩm Duệ mang theo Đàm Minh Triết đi rửa mặt. Thẩm Đường Cửu thì lại gọi bà và Thẩm Chương Niên đến thư phòng, trước tiên để hai người bọn họ ngồi xuống, hắn lại đi pha một bình trà, sau đó rót cho hai ông bà mỗi người một cốc, cung kính mà đưa tới trong tay.

Lúc đó Đường Thu Diệp liền cảm thấy có chút không đúng, chờ nghe con trai rốt cuộc muốn nói với bọn họ cái gì.

—— Thẩm Đường Cửu thằng nhóc này từ nhỏ đặc biệt có chủ ý, tính tự lập đặc biệt mạnh, cơ bản không cần bà và chồng bận tâm, duy nhất bận tâm chính là chuyện hôn nhân đại sự của nó, mà này cũng còn tốt, dù sao con trai ưu tú lại có nhiều điều kiện tốt như vậy, nếu thật tâm mà tìm, nhất định có thể tìm được người vừa ý.

—— Đường Thu Diệp lúc đó nghĩ tới, mỗi lần con trai bày ra thái độ bình tĩnh này, nhất định là có chuyện gì muốn đó tuyên bố. Từ nhỏ đến lớn đều là như thế.

Lúc trước hắn còn ở năm thứ hai đại học, cách tốt nghiệp còn rất xa, khi đó cha Thẩm vì bảo vệ một nhân vật trọng yếu nào đó bị thương, sau khi trở lại dưỡng một tháng mới tốt. Thẩm Đường Cửu khi đó cũng giống như thế này, cung kính gọi hai người bọn họ tới, tuyên bố hắn sẽ tiếp nhận đoàn đội dưới tay cha hắn, để cho cha hắn từ từ an dưỡng, thương lành cũng không cho nhận thêm nhiệm vụ. Ban đầu hai ông bà đương nhiên không yên lòng, nhưng Thẩm Đường Cửu nói một không hai, cắn răng kiên trì, phát triển công ty của cha hắn,chính hắn cũng kiên trì huấn luyện, mười năm trôi qua, hiện tại hắn sắp lui về phía sau, tập đoàn Thẩm gia vẫn không ngừng phát triển, giống như một tượng đài lớn, đứng sừng sững mà không ngã.

Đường Thu Diệp suy nghĩ, nếu như Thẩm Đường Cửu nói với bà, 'Thẩm Duệ không phải là con của hắn, không là cháu trai ruột bọn họ', Đường Thu Diệp cũng có thể tiếp thu.

Nhưng Thẩm Đường Cửu không nói cái này, ánh mắt hắn chân thành lại mang một điểm thấp thỏm nhìn bọn họ, bình tĩnh không lay động mà nói: “Cha, mẹ, nhiều năm qua sở dĩ con không tìm đối tượng, kỳ thực nguyên nhân chủ yếu nhất là.. Con không thích phụ nữ. Con thích đàn ông.”

Những lời này không khác nào sấm dậy đất bằng, nổ tung một cái khiến Đường Thu Diệp nhất thời không phản ứng lại, theo bản năng hỏi lại một lần, “Con nói cái gì?!”

Thẩm Đường Cửu đưa tay cầm ở trên mu bàn tay của Đường Thu Diệp, tựa hồ là đang động viên bà, thế nhưng lời nói vẫn không thay đổi: “Mẹ, khiến mẹ bận lòng, con thực sự xin lỗi. Nếu con có thể tiếp thu phụ nữ, đã sớm để mẹ ôm cháu, hà tất phải đi nước ngoài, lưu lại tinh trùng trong ngân hàng.”

Đường Thu Diệp trong đầu trống rỗng, sửng sốt một hồi lâu mới đưa lực chú ý kéo trở về, theo bản năng mà quay đầu nhìn Thẩm Chương Niên, biểu tình Thẩm Chương Niên lại hết sức bình tĩnh, không hổ là đàn ông trải qua đại sự.Thấy bạn già nhìn ông, ánh mắt Thẩm Chương Niên lộ ra mấy phần ôn nhu, ông ung dung thong thả đem nước trà tiến vào trong miệng, phân biệt rõ một chút mùi vị, mới mở miệng: “Cho nên?”

Cho nên cái gì?

Đường Thu Diệp cảm giác bà thật giống như bị đứa con nhà mình ném một quả bom nặng cân, vào lúc này vô cùng mờ mịt.

Thẩm Đường Cửu thầm nghĩ quả nhiên cha đã biết rồi. Hắn hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Cho nên... Sau khi quen biết Đàm Minh Triết, con đã yêu cậu ấy. Con vốn là muốn qua một thời gian ngắn sẽ cùng nói cho cha mẹ chuyện này, hi vọng cha mẹ có thể đứng ở góc độ của con thay con suy xét.”

Đường Thu Diệp nghe hắn nói xong, tế bào não đột nhiên sống dậy, đem tất cả mọi chuyện liên kết thành một chuỗi.

Không trách đứa con nhà mình đối với Đàm Minh Triết tốt như vậy, tuy rằng Đàm Minh Triết là vì con trai bị thương nằm viện, nhưng con trai chăm sóc cậu ta có chút quá phận. Nhưng nếu như là người yêu...

Bà tựa hồ nhớ lại năm đó thời điểm Thẩm Chương Niên bị thương, một mình bà cực nhọc ngày đêm, không thể yên ổn nghỉ ngơi chỉ có thể ở bên cạnh chăm sóc mỗi ngày.

Đặt mình vào hoàn cảnh người khác nghĩ, là có thể hiểu được.

Chỉ có điều... Việc này... Luôn cảm giác quá đột nhiên.

Mấy năm qua con trai không hề dẫn một cô gái nào về ra mắt, vào lúc này nói yêu thích đàn ông, ngược lại là cũng không khó lý giải.

Bỗng nhiên có một loại cảm giác tỉnh ngộ.

Thì ra là như vậy.

Nguyên lai nó yêu thích đàn ông, cho nên mấy năm trước không quen bạn gái, không nói chuyện tình yêu, tự mình tiếp nhận sự nghiệp của cha, ngao du bốn biển tiếp nhận nhiệm vụ.

Như vậy Tiểu Duệ... Rốt cuộc có phải là cháu trai ruột của bọn họ hay không?

Tại sao bà luôn cảm giác thằng bé có phần giống Đàm Minh Triết?

Nghi vấn của Đường Thu Diệp rất nhanh được giải đáp.

“Tiểu Duệ là do A Triết sinh ra. Tình trạng thân thể của A Triết tương đối đặc thù, việc này cũng giải thích tại sao cậu ấy chọn con làm người ủy nhiệm. Cậu ấy là từ bên trong một tổ chức trốn ra được, người ở đó tương đối biến thái, điên cuồng nghiên cứu nghiên cứu khoa học, nỗ lực thành lập một đế quốc hắc ám... ban đầu A Triết ở trong tổ chức chính là bị những người xấu kia nghiên cứu cấu tạo thân thể, bởi vì cậu ấy có thể sinh đứa nhỏ...” Thẩm Đường Cửu đã sớm đem những câu nói này ở trong đầu sắp xếp đã lâu, trước khi không nói cho cha mẹ, đã từng diễn luyện nhiều lần, vào lúc này nói không hề vấp váp, cũng không nói lắp, vô cùng lưu loát giống như đọc thuộc lòng, nhưng lại rất có tình cảm, “Con biết chuyện này nghe qua khó bề tin tưởng, căn bản không có khả năng lập tức tiếp thu, ban đầu con cũng phải bỏ ra thời gian thật dài mới tin tưởng cậu ấy.”

“A Triết có thể là rất cô đơn, cho nên mới trộm tinh trùng của con tạo ra Tiểu Duệ. Vô luận hành vi này của cậu ấy là đúng hay sai, nói chung cậu ấy cũng nuôi Tiểu Duệ sáu năm, thêm vào mười tháng hoài thai, tốt xấu cũng bỏ ra bảy năm.” Thẩm Đường Cửu mắt lộ ra đau lòng, “Thời điểm con cùng cậu ấy mới quen cảm thấy cậu ấy không phải người đáng tin cậy, nói chuyện rất vô tư, nhưng sau đó từ từ phát hiện, đây là cách cậu ấy sinh tồn. Có lẽ như vậy cậu ấy mới có thể từ những người chung quanh tìm được một chút ấm áp.””Nói tóm lại, con không phải muốn khoe ân ái. Con chỉ muốn nói cho cha mẹ, con là người đồng tính. Cha, mẹ, khả năng nhất thời không tiếp thu được, cũng không sao con có thể nhận bất kỳ trừng phạt và lời oán hận của hai người. Bất quá đối với A Triết,con vẫn hi vọng hai người có thể tiếp thu cậu ấy. Tiểu Duệ gọi ba ba sáu năm, cậu ấy cũng rất thương Tiểu Duệ. Lần trước cũng bởi vì cứu con mà bị thương, cho nên tình cảm của cậu ấy đối với con, cha mẹ hoàn toàn có thể yên tâm. Ngoại trừ hai người, cậu ấy là người yêu con nhất.”

Thẩm Đường Cửu nói xong, liền cúi đầu xuống, không tiếp tục quan sát cha mẹ rốt cuộc nghĩ như thế nào, hắn đang chờ đợi bọn họ lên tiếng.

Phòng sách lập tức yên tĩnh lại, chỉ nghe được tiếng kim giây của đồng hồ treo tường, thanh âm này lúc thường không nghe thấy được, vào giờ khắc này, lại nghe thấy rõ mồn một, giống như tiếng tim đập nhanh chóng.

Thẩm Đường Cửu cũng không phải không sốt sắng, hắn cảm giác lòng bàn tay ra mồ hôi, phía sau lưng cũng thấm mồ hôi.

Mặc dù không phải lần đầu tiên cùng cha mẹ nói rõ quyết định mình làm ra, nhưng đây là lần thứ nhất hắn làm quyết định lớn như vậy, hơn nữa còn liên quan đến tương lai của hắn.

Cha mẹ lớn tuổi, đối việc này có thái độ gì, Thẩm Đường Cửu không đoán được

Hắn tin tưởng cha mẹ sẽ không phải người không biết lý lẽ, gây khó dễ cho hắn.

Cha... Thẩm Đường Cửu hơi hơi nhấc lên mí mắt nhìn Thẩm Chương Niên một cái.

Thẩm Chương Niên vào giờ phút này cũng rất kinh ngạc, cùng thời điểm Thẩm Đường Cửu mới bắt đầu bộc lộ trấn định không gợn sóng biểu tình không giống nhau.

Làm sao cha cũng kinh ngạc đây?

Thẩm Đường Cửu không hiểu, ông không phải đã sớm nhìn thấu quan hệ mình và A Triết sao?

Kỳ thực Thẩm Chương Niên không có kinh ngạc con trai bộc lộ chuyện này, ông giật mình là một chuyện khác —— cái người trẻ tuổi con trai coi trọng kia, kỳ thực cũng không phải là cậu của Duệ Duệ, mà là ba ba ruột!

—— là người trẻ tuổi kia sinh Tiểu Duệ!

Thẩm Chương Niên ngày đó tại bệnh viện nhìn thấy Thẩm Đường Cửu cùng Đàm Minh Triết hỗ động, hỗ tương lẫn nhau đối diện ánh mắt, rất nhanh liền nhìn ra kẽ hở.

Đương nhiên ông cũng nhìn thấu Duệ Duệ cùng Đàm Minh Triết giống nhau, nhưng ông cũng tiếp nhận lời giải thích ban đầu của Thẩm Đường Cửu —— Đàm Minh Triết là cậu của Duệ Duệ. Chị hoặc em gái Đàm Minh Triết mới phải là người trộm tinh trùng của Thẩm Đường Cửu mang thai sinh con.

Vậy mà lúc này giờ khắc này, con trai nói cho ông chân tướng nhưng là —— Đàm Minh Triết mới phải là “mẹ” Duệ Duệ.

Cái này xác thực quá làm người kinh ngạc.

Mặc dù nói xã hội bây giờ phát đạt, hồi trước trên tin tức còn nói có người biến dị xuất hiện, mà thế giới kia đến cùng xa chút, tin hay không cùng chính mình cũng không có quan hệ gì.

Mà bây giờ đang ở bên cạnh mình, đang ở trước mắt, có một người thần kỳ như thế. Chính mình còn cùng người đó đồng thời ăn cơm!

“Cha mẹ, hai người có thể từ từ suy nghĩ, chậm rãi tiếp thu. Con chỉ có thể nói tiếng xin lỗi. Mà con yêu cậu ấy. Cũng thương hai người. Nếu để cho hai người để bụng khổ sở, ta xin lỗi.” Hắn thật sâu cúi mình vái chào, “Xin lỗi.”

Sau đó suy nghĩ một chút, cảm thấy được quỳ xuống khả năng dễ dàng biểu đạt hơn chính mình quyết tâm cùng áy náy, Thẩm Đường Cửu đầu gối uốn cong liền muốn quỳ xuống.

Đường Thu Diệp trước hết phản ứng lại, bà đứng dậy tiến lên kéo lại cánh tay Thẩm Đường Cửu: “Con làm cái gì vậy!”

Đàn ông dưới gối có hoàng kim.

Tuy nói lạy trời quỳ xuống đất lạy cha mẹ, nhưng bọn họ không phải loại gia trưởng cứng nhắc kia, ăn tết đi chúc tết đều không để con trai bọn họ quỳ qua, bây giờ làm sao cam lòng?

Lại nói chuyện này... Việc này... Cũng không có thể nói con trai sai.

Hắn trời sinh yêu thích đàn ông, kia cũng không có cách nào.

Không, kỳ thực không phải 'trời' sinh, con trai là 'chính mình' sinh, nếu thật muốn phạt, thì cũng phải phạt trên người mình.

Đường Thu Diệp hồ loạn tưởng, đem Thẩm Đường Cửu kéo lên, Thẩm Đường Cửu đương nhiên sẽ không miễn cưỡng muốn quỳ xuống, miễn cho cánh tay của mẹ hắn bị đau, sức mạnh của chính mình hắn có bao nhiêu rõ ràng. Cho nên hắn liền thuận thế đứng vững vàng, dùng sức ôm Đường Thu Diệp một cái: “Mẹ...”

Một tiếng mẹ này gọi ra, càng cho hắn gọi ra mấy phần oan ức.

Đường Thu Diệp bị hắn ôm, tâm lý một chút yên ổn, bà đưa tay vỗ lưng Thẩm Đường Cửu, ngẫm lại con trai vì chuyện này nín đến mấy năm cũng không dám nói với bọn họ, tâm lý hẳn là cũng rất khổ.

Bà không nhịn được cảm thấy đau lòng.

Bây giờ thật vất vả gặp được người mình thích, cũng có dũng khí nói với bọn họ, xem ra nhất định là rất thích. Bà cùng lão Thẩm... Đương nhiên sẽ không ngăn.

Đúng rồi, không biết thái độ của lão Thẩm thé nào? Cái người bảo thủ kia nếu là dám dùng thân phận áp con trai...

Đường Thu Diệp buông ra Thẩm Đường Cửu, quay đầu đến xem Thẩm Chương Niên.

Thẩm Chương Niên vào lúc này cũng từ trong chuyện vừa nãy 'Duệ Duệ là Đàm Minh Triết sinh' khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, biểu tình hờ hững.

Nhìn thấy bạn già ngầm có ý ánh mắt cảnh cáo, Thẩm Chương Niên hiếm thấy lộ cái nụ cười cho bà.

Đường Thu Diệp trong nháy mắt an tâm.

Thẩm Đường Cửu cũng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, xem ra ba mẹ cửa này, là qua.

Hết chương 69.

Edit có lời muốn nói: Được cha mẹ đồng ý là có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.

Nhưng mà đặt ở ngoài đời, có lẽ vẫn còn nhiều gia trưởng bảo thủ, khó chấp nhận con mình là người đồng tính, đến cuối cùng lại dẫn đến bạo nhiêu bị kịch.

Bạn đang đọc Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha của Thần Điện Tế Ti
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.