Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đàm Luận Cùng Đại Trưởng Lão

Tiểu thuyết gốc · 2567 chữ

Tô Thiên đại trưởng lão vốn hy vọng vài câu uy hiếp sẽ giải quyết được sự tình bởi lão biết hai đấu tông đánh lên sẽ có ảnh hưởng thế nào . Nhưng nếu đối phương đã có ý định ra tay thì lão cũng sẽ không trốn tránh , lão có lý do để không thể không đánh .

Đúng lúc không khí hai bên ngưng kết đến cực điểm , hai bóng người bỗng chốc xuất hiện ngăn giữa đại trưởng lão cùng với Zetsu

“ Tobi” Zetsu thấy hai người đến cũng không bất ngờ hắn bây giờ chỉ tò mò không biết Obito hai người định giải quyết chuyện này như thế nào

“Tobi?” Nghe được danh tự quen thuộc đại trưởng lão sững sờ một chút

“ Zetsu , để chuyện này bọn ta giải quyết” Obito không quay đầu lại nói với Zetsu

Nhìn Tô Thiên đại trưởng lão trước mặt Obito hòa hoãn nói ra

“ Đại trưởng lão , quân tử động khẩu bất động thủ”

Tô Thiên đại trưởng lão nhìn hai tên đấu hoàng này rồi lại nghĩ đến danh tự mà Zetsu vừa nói lão không khỏi cảm thấy mình nghĩ nhiều . Hai thằng nhóc kia mới rời khỏi học viện được bao lâu cơ chứ , cho dù thiên tài đi nữa cũng không thể nào đột phá đấu hoàng nhanh như vậy .

Xua tan suy nghĩ trong đầu Tô Thiên đại trưởng lão lại nghe được một tên trong hai tên vừa xuất hiện lời nói làm lão không khỏi cười lạnh

“ Hừ , từ khi nào sát thủ cũng xưng quân tử”

Obito nghe xong không khỏi cứng người , hắn chỉ có thể cười khổ đối với Tô Thiên đại trưởng lão nói

“ Tô Thiên đại trưởng lão , chuyện này chúng ta có thể nói chuyện để giải quyết . Ở ngoài này không tiện , mời ngài vào trong chúng ta nói chuyện”

Obito hạ xuống trước cửa tửu lâu , giơ tay làm mời động tác .

Đợi lâu vẫn không đợi được đại trưởng lão xuống hắn đành khiêu khích một chút

“ Sao vậy , đại trưởng lão , ẩn lâu cũng đâu định làm gì ngài , chúng ta chỉ định nói chuyện thôi không phải sao”

“ Hừ , không cần khiêu khích , ta đi cùng các ngươi , muốn ra tay với ta sợ rằng các ngươi không có lá gan đó “

Già Nam học viên Hắc Bạch nhị lão cũng không nói chơi , nếu hắn không trở về , Ẩn Lâu kết quả có thể nghĩ . Cửu tinh đấu tông đỉnh phong toàn bộ Hắc Giáp Vực không người có thể chống đỡ

Ba người lấy Obito dẫn đầu bước vào một căn phòng , đóng cửa cẩn thận Obito mới bỏ ra áo choàng nhìn Tô Thiên đại trưởng lão vui vẻ nói

“ Đại trưởng lão , đã không lâu gặp ngài , ngài vẫn khỏe chứ”

Deidara gặp Obito cởi bỏ áo choàng cũng thuận thế mà cởi ra

Trông thấy hai gương mặt quen thuộc Tô Thiên đại trưởng lão ngẩn người phút chốc

Lúc nãy nghe tên kia gọi Tobi lão cũng đã nghĩ đến nhưng ngay sau đó cũng phủ nhận luôn suy nghĩ đó , nhưng không ngờ lão vậy mà nghĩ đúng . Hai thằng nhóc này vậy mà trong thời gian ngắn đột phá đấu hoàng ,

Bất ngờ gặp gỡ khiến lão tạm thời quên đi mục đích nhưng không mất bao nhiêu thời gian lão nhớ tại sao mình đến đây

Nghĩ lý do mình đến đây lão không khỏi sầm mặt lại đập bàn giọng nói tràn đầy tức giận

“ Phản , thật sự là phản , người khác tốt nghiệp học viện xong coi như không giúp học viện được gì thì cũng thôi đằng này các ngươi không nhưng không giúp ngược lại còn lập ra tổ chức sát thủ quay lại ám sát học viên , các ngươi đây là không hài lòng với học viện ở chỗ nào ”

Obito hai người tưởng có cuộc gặp mặt cảm động lại không ngờ bị Tô Thiên đại trưởng lão mắng té tác á khẩu không nói được gì

Dù sao thì Tô Thiên đại trưởng lão nói đúng , đi ra từ học viện bọn hắn lại cho người ám sát học viên , cả về tình cả về lý đều có chút không nói nổi .

Đuối lý Obito cũng chỉ có thể yếu ớt nói

“ Đại trưởng lão , chuyện này … Ẩn Lâu là tổ chức sát thủ ngài biết đấy , cho nên”

“ Cho nên , các ngươi không ngần ngại ám sát học viên . Các ngươi phải nhớ kỹ cho dù các ngươi đã rời khỏi học viện thì những học viên đó vẫn là sư muội , sư đệ , sư huynh , sư tỷ của các ngươi , các ngươi làm thế mà xem được sao”

Tô Thiên đại trưởng lão gầm lên

Obito hai người trầm mặc không nói

Chỉ có thể đợi đại trưởng lão bình tĩnh lại Obito mới tiến lên nói

“ Đại trưởng lão , thật sự xin lỗi nhưng mà điều kiện của ngài vãn bối không thể đáp ứng”

“Cái gì” Tô Thiên đại trưởng lão trầm giọng nói , nắm tay không khỏi nắm lại , nếu trước mắt không phải là hai tên học viên mà hắn tự hào nhất thì hắn đã nhịn không được đi lên cho mấy cái tát .

“ Đại trưởng lão , ngài bình tĩnh , điều kiện của ngài vãn bối không thể đáp ứng nhưng vãn bối có giải pháp này , không biết ngài nghĩ thế nào”

“ Lấy Già Nam học viên làm trung tâm tỏa ra xung quay 6km là vùng an toàn , nói cách dễ hiểu thì chỉ cần vào trong 6km đó thì mọi hoạt động ám sát sẽ dừng lại , ngài thấy sao”

Obito nói xong cũng im lặng đợi đại trưởng lão trả lời

“ Vậy là các ngươi vẫn định ám sát” Tô Thiên đại trưởng lão mặc dù đã bình tĩnh lại không còn giận dữ như trước nhưng từ giọng nói vẫn nghe ra lửa giận

Obito bất đắc dĩ nói tiếp thuyết phục đại trưởng lão

“ Đại trưởng lão , ngài thử nghĩ xem ám sát cũng không hẳn là xấu , nguy cơ luôn đi kèm với kỳ ngộ ngài biết mà , Nếu mà học viên phải đối mặt với nguy cơ bị ám sát thì họ sẽ cố gắng tập luyện mạnh hơn để không bị ám sát thậm chí người giỏi còn có thể phản sát lại kẻ ám sát

Nghĩ theo cách này thì ám sát giống như là động lực giúp học viên tu luyện không phải sao”

Obito nói một tràng , lúc nói còn liếc nhìn đại trưởng lão , thấy đại trưởng lão lông mày giãn ra , lửa giận trong mắt cũng tiêu tan không ít , hắn quyết định rèn sắt còn nóng tiếp tục nói

“ Hơn nữa đại trưởng lão ngài cũng biết học viện đâu thể bảo vệ học viên mãi được”

“ Không cần bảo vệ mãi nhưng chỉ cần còn học tại học viện thì học viện sẽ bảo vệ” Tô Thiên đại trưởng lão cắt ngang lời Obito

Obito thấy đại trưởng lão lên tiếng cũng mỉm cười đáp lại

“ Đúng là vậy , nhưng vào học tại học viện tất cả cũng là thiên tài , bọn họ sẽ cam chịu ở trong học viện không ra ngoài vì sợ ám sát sao . Thiên tài chân chính chính là không những không sợ hãi đối mặt với ám sát mà còn phải phản sát cả kẻ ám sát đó mới là thiên tài .

Còn những học viên thật sự sợ hãi không dám ra ngoài thì vãn bối xin nói thẳng những người đó cho dù có tốt nghiệp đi nữa cũng không làm nên việc gì lớn

Chỉ là ám sát đơn giản còn không dám đối mặt thì cũng không cần chờ mong loại người đó có thể trở thành cường giả .

Đại trưởng lão , ngài xem bọn vãn bối đi , từ khi ra ngoài học viện , bọn vãn bối lập lên Ám Ảnh Ẩn Lâu , ám sát đấu hoàng , hạ sát đấu tông , hoàn toàn chiếm lĩnh một toà thành biến nó thành địa bàn của mình , xưng bá Hắc Giáp Vực , những việc này khó khăn như thế nào ngài cũng biết đấy , nhưng bọn vãn bối vẫn làm được so sánh với nó việc học viên bị người theo dõi ám sát không phải chỉ là việc nhỏ sao .

Con đường của cường giả chính là con đường máu , nếu ngay cả ám sát còn khiến cho những học viên đó sợ hãi thì ngài cũng có thể bỏ qua bọn họ . Bởi vì những người đó tuyệt không thể trở thành cường giả”

Obito lời lẽ hùng hồn , ngay cả Tô Thiên đại trưởng lão cũng bị hắn nói cho rung động .

Deidara ngồi một bên nghe cũng không ngờ Tobi mồm mép dẻo như thế

Chuyện này vốn là bọn hắn sai kết quả vào miệng Obito lại biến thành chính nghĩa hành động giúp cho học viên mạnh hơn , giúp cho học viên trở thành cường giả

Tô Thiên đại trưởng lão dùng tay xoa lông mày , nhàn nhạt nói

“ Ý ngươi là hành động ám sát của ngươi chính là giúp cho học viện sàng lọc thiên tài sàng lọc cường giả”

“ Đúng là như vậy đại trưởng lão”

Tô Thiên đại trưởng lão nhìn Obito một lúc mới hừ lạnh một tiếng

“ Hừ , không ngờ ngươi ngoài thiên phú tu luyện thì thiên phú nói chuyện cũng là thiên tài , ta vậy mà suýt bị ngươi tẩy não”

“ Haha , ngài nói quá sao có thể có chuyện đó”

Obito gãi đầu cười gượng nói

“ Thôi được rồi , ngươi nói nhiều như thế ta cũng nói thẳng ám sát học viên là một phần nhưng phần khác là danh tiếng của học viện ngươi biết chứ”

Đại trưởng lão trầm giọng nói

“ Tất nhiên vãn bối biết , nhưng học viện là nơi dạy học không phải nơi trông trẻ , nếu như học viên bị ám sát thành công thì chỉ có thể nói bọn họ yếu làm sao có thể trách học viện được”

“ Haiz , lý do ngươi đưa ra hợp lý nhưng không thuyết phục , nhưng do nó cũng có lý nên ta đề xuất thế này

Người ám sát phải cùng đẳng cấp với học viên bị ám sát .

Nói thẳng ra là học viên đại đấu sư thì người ám sát cũng là đại đấu sư , còn nữa các ngươi không được ám sát đạo sư . Thằng nhóc ngươi đồng ý không”

Obito nghe đại trưởng lão nói không khỏi vui vẻ , hắn biết đại trưởng lão sẽ không ngăn cản hắn ám sát nữa .

“ Đương nhiên là được đại trưởng lão , không những thế vãn bối sẽ đưa cho ngài danh sách người giao nhiệm vụ ám sát tất nhiên chỉ bao gồm người trong học viện thôi , ngài thấy thế nào”

“ Ngươi không phải bảo không giao người giao nhiệm vụ ám sát sao”

“ Đại trưởng lão ngài có thể không biết nhưng phần lớn đơn ám sát học viên đều là từ những học viên khác , vãn bối chỉ giao cho ngài tư liệu của những học viên giao nhiệm vụ ám sát học viên khác thôi còn người thuộc thế lực khác vãn bối sẽ không giao”

Đối với tư liệu của học viên Obito thoải mái đưa cho đại trưởng lão , còn về đại trưởng lão định xử lý như nào thì không liên quan đến hắn

Đại trưởng lão nghe xong cũng hiểu ra , trong học viện nghiêm cấm giết chóc , chỉ có thể thách đấu nhưng đối với học viên có thù hận sâu đậm thì quyết đấu thôi là chưa đủ . như lẽ tự nhiên những học viên đó tìm đến Ẩn Lâu

Đại trưởng lão tay cầm tư liệu không khỏi thở dài một hơi , lão cũng không định làm gì những học viên này , đây là tư thù cá nhân chỉ cần không phải là ra tay giết người trong học viện thì lão sẽ không quản , ra khỏi học viện nếu các ngươi thích giết nhau thì cứ việc , thuê người giết cũng được hắn không quan tâm .

“ Ài , hai thằng nhóc các ngươi thật sự là làm ta rất bất ngờ đấy , tuổi trẻ tu vi đấu hoàng , còn diệt sát đấu tông , lập lên thế lực thì xưng bá Hắc Giáp Vực , ta có thể nói trong lịch sử học viện người giống các ngươi thật sự chưa từng có , ta thật sự tự hào về các ngươi ”

Giải quyết xong việc Ẩn Lâu , đại trưởng lão cảm thán một câu sau đứng lên định rời đi

“ Đại trưởng lão ngài không định ở đây hàn huyên với bọn vãn bối thêm chút nữa sao” Thấy đại trưởng lão rời đi Obito lên tiếng , hắn đã lâu không gặp đại trưởng lão thật tình muốn nói chuyện một chút

“ Thôi , ta mà ở đây thêm nữa ta sợ ta đổi ý”

Đại trưởng lão nói xong đi được mấy bước thì đột ngột dừng lại dường như nhớ ra cái gì quay đầu nhìn Obito nói

“ Đúng rồi , Tử Nghiên lúc nào cũng hỏi ngươi sao lâu không trở về mang đồ ăn cho con bé , thời gian gần đây còn đòi rời khỏi học viện đi tìm ngươi”

Obito nghe vậy giật mình nhớ ra hình như đúng là lúc rời khỏi học viện hắn có hứa là sẽ trở về mang nhiều đồ ăn cho Tử Nghiên

Obito từ nhẫn trữ vật lấy ra một túi đan dược đưa cho đại trưởng lão nói

“ Đại trưởng lão làm phiền ngài đưa cái này cho Tử Nghiên , hơn nữa nếu mà Tử Nghiên muốn ra ngoài chơi thì ngài có thể đưa Tử Nghiên đến Ám Ảnh Ẩn Lâu chơi , vãn bối bảo đảm trong Ám Ảnh Thành không ai động vào được một sợi tóc của Tử Nghiên”

Biết rõ đại trưởng lão cưng chiều Tử Nghiên , Obito đảm bảo nói , nếu không nói như thế đại trưởng lão chắc chắn sẽ không để Tử Nghiên ra ngoài chơi

“ Vậy còn ngoài Ám Ảnh Thành thì sao”

“ Cũng như vậy đại trưởng lão , không mất một cọng tóc”

“ Được rồi , nếu vậy ta sẽ suy nghĩ ” .

Đại trưởng lão mặc dù không trả lời luôn nhưng cũng không phản đối , chỉ để lại một câu nói rồi ung dung rời đi .

Bạn đang đọc Obito(Tobi) Ở Đấu Phá sáng tác bởi caigido6789
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi caigido6789
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.