Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 27

Phiên bản Dịch · 3007 chữ

Chương 27 — Giành boss cũng có thể lên diễn đàn

Sự kiện bài viết diễn đàn lần trước cũng đủ tạo ra danh tiếng cho cô, mặc dù người đàn ông nào đó hành động nhanh chóng, vẫn có rất nhiều người chơi đã xem bài viết, nhưng mà khi mọi người thấy đại thần quan tâm che chở cho lão bà của mình như vậy, mỗi khi ở trên tuyến đều như hình với bóng với cô, mọi người đều bị phong độ rất đàn ông của anh làm cho cảm động, vì vậy không ai đề cập tới đề tài kia ở trước mặt cô.

Nhưng lần này không giống lần trước, lần này là đoạt boss của người khác, hơn nữa còn có âm mưu từ trước.

Ở trong trò chơi, cướp người yêu là rất bình thường, dù sao cũng là chuyện riêng của người ta, chỉ có thể xem thành đề tài bàn tán sau những lúc ăn no rãnh rỗi. Nhưng mà giành boss thì không giống như vậy, chuyện này dính dáng tới lợi ích của mọi người trong cùng đội ngũ, nói lớn hơn, còn có thể đem tới bang chiến PK, còn có thể ảnh hưởng đến không khí trong trò chơi. Đánh quái và thăng cấp là mục tiêu cuối cùng khi chơi trò chơi, ngươi giành boss đoạt trang bị, đó là chuyện không nên làm. Bình thường những người chơi rãnh rỗi không có chuyện gì làm có thể nhân cơ hội tiến tới nói chuyện với nhau, to gan thảo luận, thậm chí lên án người giành boss, là tiểu nhân cỡ nào.

Thật bất hạnh, Tiểu Hoa Tiểu bá vương chính là người bị lên án lần này, ỷ vào mình có lão công là đại thần, đầu tiên là ái mộ hư vinh đoạt người yêu của người khác, tiếp theo đó lại giành boss của “vợ cả”, hơn nữa còn giành trôi chảy trót lọt.

Thật là quá đáng!

Những người này lại lấy thủ đoạn như cũ vu oan hãm hại cô, buồn cười nhất chính là nói cô giành boss của vợ cả người đàn ông nào đó. Người đàn ông nào đó còn chưa cưới lão bà nào ngoài cô!

Vẫn như lần trước, lần này người ẩn danh gửi bài viết lên diễn đàn khu vực, đem quá trình cái ngày cô tranh giành boss miêu tả vô cùng cặn kẽ, hơn nữa còn có hình ảnh và chữ viết đính kèm, X hoa Tiểu bá vương cố ý đứng gần bản đồ có boss, cho đến khi boss sắp chết, đột nhiên lao ra đâm một kiếm vào boss, sau đó lại nói với những người chơi khác là mình vô tình đi ngang qua. X hoa Tiểu bá vương có động tác thiếu lễ phép, ngôn ngữ thô tục, đối xử với nữ người chơi Mộng Mộng X càng thêm phách lối, không thừa nhận mình giành boss không nói, còn bày ra bộ dáng quyến rũ lão công Mộng Mộng X là Cắn tâm XX, tình huống như thế, càng lộ rõ Mộng Mộng X đáng thương và yếu đuối cỡ nào, X hoa Tiểu bá vương ích kỷ xảo trá ra sao.

Tiểu Hoãn vỗ bàn, “Ba!”, tạp chí trên bàn bị chấn động rơi xuống đất.

Chưa từng thấy qua sự thật bị vặn vẹo đến như vậy, khi nào thì lời nói của cô phách lối, về phần quyến rũ thì càng không thể nào! Cái tên Cắn tâm XX gì gì đó, ngay cả một đầu ngón tay cũng không bằng người đàn ông nào đó của cô, cô có chết cũng không chuyển “tình cảm” sang bên hắn!

Tiêu Bạch liên tục tư tán gẫu cho cô: “Tiểu Hoãn Tiểu Hoãn.”

“Tớ ở đây.” Cô hít sâu bình tĩnh trả lời, “Sao vậy?”

Tiêu Bạch gửi tới vài gương mặt tươi cười: “Hôm nay là thứ bảy, đi ra ngoài dạo phố với anh em không? Bây giờ anh em thật muốn đi dạo phố, cậu nhanh xuống tuyến đi, tớ chạy đến đón cậu!”

Nếu như cô nhớ không lầm, lần trước khi bài viết được đăng lên diễn đàn, cậu ta cũng đột nhiên động kinh lên kêu cô đăng xuất đi hát K.

Bất thình lình trong lòng cô xuất hiện cảm giác dễ chịu, coi như là bị người ta nói xấu, cô còn có cái người heo Tiểu Bạch ngu ngốc này ở bên cạnh mình.

“Heo Tiểu Bạch, tớ đã xem bài viết.”

A?! Tiêu Bạch thầm kêu không ổn, nhưng vẫn làm bộ không biết rõ tình hình hỏi cô: “Gì gì? Tiểu Hoãn cậu nói gì vậy?”

“Tớ nói, tớ đã nhìn thấy bài viết nói tớ ích kỷ gian xảo cướp boss của người khác.”

“. . . . . .” Lúc này, heo Tiểu Bạch không có biện pháp làm bộ nữa, vẻ mặt cậu như đưa đám, “A a, cậu thấy rồi sao, Tiểu Hoãn à, đừng đau lòng, có ca ca ôm cậu vào trong lồng ngực ấm áp của mình, tớ sẽ bảo vệ thân thể nhỏ bé của cậu!!”

= =||| ba vạch đen nhanh chóng chạy xuống cái trán nhỏ nhắn của cô, rốt cuộc là heo Tiểu Bạch tới an ủi cô hay là tới diễn kịch.

“Ai, Tiểu Hoãn à, rốt cuộc tại sao những người đó lại nói cậu giành boss?”

Tiểu Hoãn im lặng liếc mắt, còn không phải vì cậu nói sai sao, làm cho người ta hiểu lầm. Nhưng mà cô cũng nghĩ đến một chuyện, nếu như heo Tiểu Bạch không nói, sau này người chơi Mộng Mộng Tuyết cũng sẽ tìm cơ hội đến điều tra cô. Nhưng nếu như cậu ta không nói, có lẽ chuyện sẽ không nghiêm trọng như thế này. Nhưng mà nếu như chuyện đã biến thành như thế này, đổ tất cả lỗi lầm cho heo Tiểu Bạch cũng không đúng.

Tiêu Bạch vẫn còn đang cố gắng gặng hỏi Tiểu Hoãn, Tiểu Hoãn không thể làm gì khác hơn là hời hợt nói đây chỉ là hiểu lầm, nhưng đối phương không nghe cô giải thích.

Một lát sau, Tiêu Bạch mới yếu ớt gửi tới một câu: “Tớ thật sự xin lỗi thành thành.”

Cô chớp chớp mắt, tại sao lại xuất hiện người đàn ông nào đó ở đây?

“Trước khi thành thành đi công tác đã nhắn lại với tớ.”

Hả? Người đàn ông nào đó nhắn lại cho Tiêu Bạch sao? Nhắn lại cái gì?

Tiêu Bạch vô cùng thâm tình chậm rãi đánh ra: “Thành thành nói: Ta đi công tác một thời gian, ngươi nhớ chăm sóc Nho nhỏ nhiều một chút.”

Trái tim Tiểu Hoãn nhảy lên, chỉ thấy đột nhiên Tiêu Bạch đánh một đống 55555, buồn bả nói: “Tiểu Hoãn à, là lỗi của tớ, tớ đã đồng ý với thành thành, lại không chăm sóc cho cậu thật tốt.”

Đột nhiên mười đầu ngón tay nhỏ nhắn đang đặt trên bàn phím dừng lại, anh, nói những lời này với heo Tiểu Bạch sao?

Nhớ tới hoàn cảnh người đàn ông nào đó dẫn cô đến thành Hoa Vân tản bộ, anh đã nói: “Anh không biết phải chăm sóc người khác như thế nào, sau này nếu em có ý kiến gì, nói thẳng ra là được.”

Khi đó cô đang đắm chìm trong sự khiếp sợ về đám cưới nhanh chóng của mình, cũng không cảm thấy những lời này làm người ta cảm động như thế nào, chỉ nghĩ đây là lời nói khách sáo của anh. Nhưng mà vào giờ phút này, lòng của cô không nhịn được trở nên mềm mại. Cảm giác này không có khi anh bắt thần thú nguyên thần vì cô, không có khi anh gọi cho trung tâm chăm sóc khách nàng xoá bài viết trên diễn đàn, cũng không có trong lần đầu tiên giao hẹn của bọn họ; vào giờ phút bày, cô bị anh làm cho cảm động. Giờ phút này, cô chỉ cảm thấy cảm giác không nói nên lời, ngày càng lớn lên đè nặng trong lòng cô, thậm chí tiếng tim đập cũng thật sinh động mạnh mẽ.

“Anh ấy. . . . . nói như vậy sao?” Tiểu Hoãn gần như là run run đánh ra những lời này, thấp thỏm bất an gửi đi.

Không biết tại sao, bây giờ cô thật khẩn trương, thậm chí còn khẩn trương hơn khi đối mặt với người đàn ông nào đó.

Tiêu Bạch cười ha ha trả lời: “Đúng vậy, đó là nguyên văn anh ấy nói, tớ không đổi một chữ nào hết!” Lúc ấy anh ấy thật sự nhắn lại như vậy, cậu cũng không thể tin được, nhưng trong nháy mắt liền rơi nước mắt đầy mặt, hoàn toàn quỳ gối trước ống quần của thành thành. Bởi vì cậu chơi trò chơi nhiều năm, đương nhiên biết nhắn lại như vậy sau khi đăng xuất có ý nghĩ như thế nào, chăm sóc lão bà mình trong trò chơi là tốt rồi, mình không có ở trên tuyến còn chuẩn bị như vậy, chỉ có thể chứng minh anh có tình ý với Tiểu Hoãn. Nếu nói cô nam quả nữ ở chung một chỗ, xứng thành đôi, cũng không phải không có khả năng chơi đùa trong trò chơi mà biến thành sự thật! Vừa nghĩ tới đại thần thật sự hứng thú với Tiểu Hoãn, cậu liền nhịn không được kích động đầy mình!!

Nghe Tiêu Bạch nói như vậy, Tiểu Hoãn cảm thấy lòng mình thở phào nhẹ nhõm, khoé miệng mím chặc cũng không tự chủ được nâng lên.

Đột nhiên nhìn thấy hệ thống thông báo Hứa Tiên login, ngay sau đó liền nhận được tin nhấn của cậu ta.

Hứa Tiên: “Tiểu Hoa cô nương, có ở đây không? Mới vừa rồi tiểu sinh đi hái thuốc, cứu giá chậm trễ! Ta lập tức gọi cho trung tâm chăm sóc khách hàng kêu bọn họ xoá bài viết!”

Ngay cả Hứa Tiên cũng nhìn thấy bài viết. . . . . .

Tiểu Hoa Tiểu bá vương: “>0Hứa Tiên lại lầm tưởng là Tiểu Hoãn bị đả kích quá nặng, bận rộn an ủi thêm mấy câu: “Yên tâm yên tâm, tiểu sinh sẽ giải quyết thích đáng, chuyện của chị dâu chính là chuyện của ta.”

Ách. . . . . . Hứa Tiên thật là nhiệt tình, ngược lại cô lại cảm thấy hơi ngượng ngùng, dù sao đối tượng người ta muốn công kích là cô, cậu ta hoàn toàn không cần thiết tham gia vào trong chuyện này.

Vì vậy cô xin lỗi nói: “Cám ơn Hứa công tử, nhưng mà ta tự mình giải quyết là được rồi.”

“Tự mình giải quyết?” Hứa Tiên gửi tới vẻ mặt lắc đầu, “Không được, giang hồ hiểm ác, sao ta có thể để cho chị dâu một mình mạo hiểm! Huống chi ta đã đáp ứng trước mặt người khác.”

Hả? Tiểu Hoãn vô ý thức kề sát vào màn ảnh, chẳng lẽ người đàn ông nào đó nào đó cũng nhắn lại cho Hứa Tiên?

Quả nhiên, Hứa Tiên yên lặng một lát, rốt cuộc nói: “Trưởng tẩu là mẹ.”

Khoé mắt Tiểu Hoãn hung hăng co giật, hít sâu rồi mới cẩn thận hỏi: “Ngươi nói ai là mẹ?”

“Chị dâu, dĩ nhiên ngươi là mẹ, chẳng lẽ ta là mẹ sao?” Hứa Tiên có lòng nhắc nhở cô.

. . . . . . này này, người đàn ông nào đó nói cái này với cậu ta sao? Sao không giống những lời mà anh nói với heo Tiểu Bạch.

“Đây là anh ấy nói sao?”

“Không phải! Là ta nói!”

Đúng vậy, mặc kệ nhìn như thế nào, cũng không giống với phong cách nói chuyện của người đàn ông nào đó.

“Vậy mới vừa rồi ngươi nói đáp ứng anh ấy = =”

Lúc này Hứa Tiên mới chợt hiểu ra, thì ra Tiểu Hoa tẩu tử muốn biết thành thành đã nói cái gì với hắn.

“Anh ấy nói, sau này chỉ cần anh không có ở đây, ta sẽ gánh vác trách nhiệm im lặng bảo vệ ngươi, yên lặng làm trách nhiệm của người hầu.” Về phần tại sao muốn cậu yên lặng, Hứa Tiên nghĩ tới, có lẽ làm như vậy mới thoả mãn tình cảm ấm áp của anh, giống như Như Lai Phật Tổ nắm sự sống của Tề Thiên Đại Thánh trong lòng bàn tay vậy, cậu thật sự muốn khóc ~.

Đầu tiên là ngẩn ra, nhưng một lát sau, Tiểu Hoãn nhìn màn hình cười khúc khích.

Bao nhiêu lâu rồi, cô chưa từng cười như vậy khi được người khác quan tâm?

Ở trong thành thị coi trọng vật chất này, cô luôn cố gắng để bản thân mình trở thành một người đơn giản, không đem cuộc sống làm thành phức tạp, sống những ngày an nhàn trong tạp chí xã. Mặc dù tuổi của cô càng lúc càng lớn, bên người vẫn không có bờ vai có thể dựa vào, cũng không có ai vì cô phủ thêm áo khoác khi mùa đông rét lạnh, nhưng cô vẫn vui vẻ với vẻ ngoài ngu ngốc. Không phải là cô chưa từng gấp gáp, hơn nữa trải qua những ngày dành cho các đôi tình nhân, cô thà bản thân mình nhỏ tuổi hơn một chút hay là già đi một chút, cũng không cần người bên cạnh nhìn chăm chú vào mình bằng ánh mắt quan tâm. Trong lòng cô không thích đi xem mắt, nhưng không có cách nào không vâng lời mẹ đi gặp mặt một vài người đàn ông xa lạ, cô đã lấy biểu tình ứng phó đi gặp rất nhiều người.

Thật ra, cô cũng không muốn trong lúc hẹn hò gặp được người đàn ông đẹp trai nào đó, sau đó lấy tốc độ sấm đánh tiến hành hôn nhân.

Cô chỉ hi vọng một ngày nào đó mình đột nhiên gặp được một người đàn ông, quen biết với anh, hiểu nhau, trải qua những ngày bình yên trong cuộc sống, sau đó mới phát hiện thì ra mình đã yêu đối phương, sau đó nắm tay đi bên nhau suốt cả cuộc đời.

Là tình cờ, đi tới trong trò chơi, đột nhiên, người đàn ông nào đó lấy tư thế khác người xuất hiện trong “cuộc sống” của cô, mặc dù chỉ chiếm một phần vô cùng nhỏ bé, nhưng lại thường xuyên ở thời điểm cô nhàm chán, cho cô một loại ảo giác: thì ra là, cô cũng được bảo vệ. Thì ra là, cô cũng được quan tâm.

Anh nói với bọn họ, những lời nói đó không thể nói là quan tâm, nhưng lại làm cho cô cảm động.

Cho tới bây giờ, cô chưa từng nghĩ qua, mình sẽ bị một người làm cho cảm động, loại cảm giác đó rất kỳ diệu, chính là đột nhiên trong nháy mắt, bởi vì câu nói này của anh, đột nhiên cánh cửa nội tâm luôn khoá chặc, từ từ mở ra một đường thẳng.

Nhưng mà người đàn ông nào đó, ở trong lòng anh, em yếu đuối như vậy sao? Mặc dù anh muốn bạn tốt của anh vì cô ra mặt, làm tâm tư ái mộ hư vinh của phái nữ như cô hoàn toàn thoả mãn, nhưng mà lần này cô nên biểu hiện cho anh nhìn một chút.

Không phải chỉ có đàn ông mới có thể bảo vệ phụ nữ, có nhiều lúc, phụ nữ cũng nên học cách bảo vệ mình, mới có thể làm cho đàn ông càng yêu mình hơn.

Trong trò chơi cũng giống như vậy, trong thế giới hư ảo này, vẫn khúc xạ ra muôn màu muôn vẻ dạng người.

Ở trong đám người này, gặp được một người chăm sóc mình, bảo vệ mình, thì đó chính là sự may mắn của cô, nhưng cô lại muốn học cách tự mình đứng lên, lấy kiếm chém cây; hay có thể nói là rèn luyện để mình không còn yếu đuối.

“Hứa công tử, ngươi không cần gọi cho trung tâm chăm sóc khách hàng.”

Hứa Tiên không hiểu: “Vì sao?”

Bởi vì. . . . . bởi vì đây là chiến trường của cô, cô đương nhiên muốn tự mình giải quyết.

“Muốn cởi chuông cần tìm người buộc chuông, ta muốn tự mình giải quyết chuyện này.”

Hứa Tiên nghe xong, chần chờ một lát: “Không ổn đâu, ngươi là cô nương yếu đuối, làm sao đối kháng được những người thô tục trên giang hồ? Ngươi không sợ người khác khi dễ ngươi sao?”

“Không sợ.” Bởi vì cô có người đàn ông nào đó và bọn họ làm hậu thuẫn ình, bây giờ, cô cảm thấy cả người mình tràn đầy năng lượng.

Hứa Tiên nhức đầu: “Ai, chị dâu làm như vậy, chẳng phải là làm khó tiểu sinh sao, tiểu sinh đã đáp ứng giao phó của anh ấy, sao giờ?”

Tô Thành bay trên mặt nước, nhìn như tuỳ ý cũng không cho phép phản bác, nhàn nhạt nói câu: “Chiếu cố nàng thật tốt.” Ngay lập tức, mặt mày cậu phấn khởi nói: “Yên tâm, ta nhất định ngày ngày login chăm sóc Tiểu Hoa cô nương!” Kết quả , không nghĩ tới người đàn ông nào đó lại bổ sung thêm một câu: “Không cần, lúc cô ấy cần thì xuất hiện là được.” Chèn ép, rõ ràng là chèn ép. Cậu thật đau lòng, gió bấc thổi qua, bông tuyết bay bay trong gió.

Tiểu Hoãn cười cười: “Yên tâm đi, đây là quyết định của ta, anh ấy sẽ không trách ngươi.”

“Nhưng mà, ngươi tính giải quyết như thế nào?”

Tiểu Hoãn gửi tới gương mặt tươi cười: “Sơn nhân tự có diệu kế.”

Bạn đang đọc Ở Nơi Hoa Đào Nở Loạn của Tả Tiểu Hồ Ly
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.