Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Ba Tà Chiến

Tiểu thuyết gốc · 2246 chữ

Trong khi hai bên đang quyết tử chiến thì Trần Lập ở trong phòng cùng với Tiểu Liên Hoa mà dùng một chút bánh.

Hắn tiện tay lệnh cho nàng truyền tin trận chiến này ra cho toàn bộ các tà phái.

Chuyện này hoàn toàn nằm trong toàn bộ tính toán của Trần Lập. Đám người của Thất trưởng lão dưới đẳng cấp của hắn thì trận chiến này chính là định sẵn mười phần thất bại, mà Trần Lập lại muốn lợi dụng một trận này, khiến cho các tà phái thấy thánh giáo đang lâm cùng nguy khốn từ đó sinh ra dị tâm đến cướp vào lúc nhà cháy, rồi dùng một chiêu trấn nhiếp, khiến toàn bộ các tà phái phải khiếp sợ hắn thần phục hắn. Tiện thể dùng năng lực của bản thân vả vào mặt bọn chúng nữa.

Ha ha, đúng là một đại kế hoạch hoàng mỹ mà! Trần Lập tự hào nghĩ về đại kế của mình.

...

Tin tức dưới sự hành động của đoàn người tinh nhuệ dưới trướng của Tiểu Liên Hoa tức thì đã lan truyền đến toàn bộ những tà phái lớn nhớ, kể cả những tán tà tu không thế lực. Ai nấy đều nhận được tin tức có một trận huyết chiến giữa nội bộ thánh giáo, không những thế bên phe ma đầu thánh nữ lại còn đang thất thế nữa.

Nghe xong tin tức này vô số những kẻ thức thời đã nhận lấy thời cơ trời ban xuống mà hướng về phía thánh giáo đi tới.

Trong tâm trí của bọn chúng đều chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó là cướp đồ. Thánh giáo truyền thừa hơn ngàn vạn năm, vốn là thế lực vững chắc nhất hạ giới bất chấp sự lên xuống của triều đại, thánh giáo một mực vẫn hùng mạnh như ngày nào, thế nên công pháp cùng với pháp bảo của thánh giáo đều năng dở mức tuyệt hảo không thể cưỡng lại được.

...

Ở bên phía chiến tuyến Nhị trưởng lão quả nhiên thần thông cường đại, dựa vào một cây phàm thương mà đánh ngang cơ với hai vị trưởng lão hơn tuổi mình, không những thế trong một vị kia còn có một tên tinh thông sát quyền Bát trưởng lão vang danh thiên hạ, thế mà vẫn không hạ được hắn.

Tuy vậy không hạ được không phải là không đả thương được. Chỉ hơn một trăm chiêu chiến đấu dai dẳng hơn một ngày trời, trên thân thể cường tráng rắn chắc kia của Nhị trưởng lão đã chi chít vết thương, không chí mạng thì cũng là trọng thương.

Nhị trưởng lão cùng với hai người Cửu trưởng lão Bát Trưởng lão đánh một ngày một đêm xong thì tức cười nói:

- Ha ha, ngay cả khi liên thủ thì hai người các ngươi vẫn không đánh bại được ta nhở.

Cửu trưởng lão cùng với Bát trưởng lão cũng không muốn dây dưa thêm nữa, nếu đã không chiến bại được tên này thì dùng hạ chiêu.

Bát trưởng lão lấy ra Ngân Giác Tư Mang Tiêm của mình, nguyên lai là một kiện pháp khí linh phẩm bát tầng chỉ kém nửa bước so với bảo bối thượng phẩm chân chính mà thôi, cây kiếm này được chế nên trong Tư Mang Sơn, là một trong những ngọn núi chứa kịch độc chi địa, nó không những mỏng tới mức không nhìn thấy được, mà còn ẩn chứa trong mình một loại tử độc, chỉ cần bị món này găm vào trong người mà thôi cũng khiến cho thức hải bị nhiễm độc biến người bị dính chiêu trở thành kẻ ngốc.

Cầm lấy Ngân Giác Tư Mang, Bát trưởng lão âm thầm phóng nó một cái. Nhị trưởng lão nghe thấy âm thanh cực kỳ nhỏ tức thì giơ thương đưa lên đánh chặn, thế nhưng cây kim này chính là trong thiên hạ vô địch trong khoảng xuyên thấu, nên dễ dàng xuyên qua đầu thương của hắn. Ngay khi kim sắp cắm lên người Nhị trưởng lão thì bất ngờ có một đoạn vô hình khí đánh văng cây kim kia đi, chấn nó gãy thành làm đôi.

Bất ngờ một tên lính từ trong đoàn người của Thất trưởng lão chạy lại báo tin:

- Báo! Cửu trưởng lão có người cầu kiến!

- Cái gì? Tin tức nhanh như thế mà đã truyền ra rồi ư? Các ngươi mau hình thành trận địa chống trả, nhất quyết không được bỏ chạy, bỏ chạy các ngươi sẽ rơi vào thế hạ phong đấy.

- Nhưng Cửu trưởng lão... Đám người kia không đến để tấn công chúng ta.

- Vậy bọn chúng đến để làm gì?

- Bọn hắn nói đến giúp sức Cửu trưởng lão tiêu diệt thánh giáo! Thông qua quan sát của tiểu nhân hắn còn khẳng định thánh giáo còn đang rơi vào thế hạ phong nên muốn giúp Cửu trưởng lão lần này thay đổi thiên địa, dù sao thánh giáo cũng đã đứng trên đỉnh chư vị tà phái quá lâu rồi!

Cửu trưởng lão nghe thế thì cười lớn nói:

- không ngờ thiên địa lại muốn diệt thánh giáo đến như thế. Được rồi, ngươi truyền lệnh xuống dưới là ta cảm tạ các vị bằng hữu cùng với ta tiêu diệt thánh giáo lần này.

Tên hạ nhân kia nhận lệnh không dám chậm tr, tứ thì truyền âm xuống toàn bộ các tà giáo tham gia lần này.

Chỉ trong vòng vỏn vẹn chỉ có một ngày một đêm giao chiến trăm hiệp mà hơn ngàn tà phái cùng nhau kéo người mình đến để mà hôi của, số lượng tà phái tập hợp lần này vô cùng lớn, chưa từng có tiền lệ hơn ngàn vạn người tập hợp lại. Tà khí hòa cùng với sát khí tỏa ra khiến cho toàn bộ hơn trăm dặm không có con vật nào có thể hô hấp nổi.

Đại quân trăm vạn người kéo đến chưa đến một canh giờ thì đã bao vây toàn bộ dãy núi mà thánh giáo định cư. Nhìn thấy cảnh người như nước biển này khiến cho Nhị trưởng lão vốn đồ qua hơn một chục cái thành cũng phải cảm thấy kinh hãi đến tột độ.

Từ khi cha sinh mẹ đẻ hắn tới giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy nhiều người muốn đánh giết như thế! Kể cả dù có phân ra tam quốc chiến thì người dành một đại trận cũng không nhiều như thế này! Không những thế mỗi tên đều là cấp bậc Đại Ngộ cảnh trở lên. Nhiêu đây người thôi muốn tiêu diệt cả một đại triều cũng không phải là không có khả năng.

Nhị trưởng lão cố giữ vẻ bề ngoài lạnh lùng, không biểu đạt cảm xúc nhưng phái bên sâu trong nội tâm của hắn tha thiết cầu tính hiệu viện trợ từ phía bên trong của thánh giáo. Như thế này chỉ cần vừa khai chiến thôi thì hắn muốn chạy cũng không được.

Cửu trưởng lão thấy như thế thì lấy làm kiêu ngạo nói:

- Nhị trưởng lão giờ ngươi thấy như thế nào. Bằng là ngươi có thiên phú la diễm trận, càng đánh giết hăng máu thì càng mạnh đi chăng nữa thì chỉ cần dưới sự điều động của ta, những bằng hữu này chỉ cần một lần là cũng có thể giết được ngươi.

Nhị trưởng lão cười lớn nói:

- Ha ha ha, chỉ bằng vào một đám côn trùng này? Ta là Nhị trưởng! Là tà tu cấp bậc Đại Cửu cảnh đại viêm mãn! Đám sâu kiến này dù có nhiều đi chăng nữa thì cũng không đủ cho ta nhét kẽ răng đâu. Ngươi niên nhớ Cửu trưởng lão, trong người ta có rất nhiều đan dược chữa thương, dù ngươi có nhiều ngươi đi chăng nữa mà không ai có không hạ được ta, ta sẽ trở thành bất bại!

Càng nói càng hàm hồ, nhưng Nhị trưởng lão căn bản không hề quan tâm, thứ hắn quan tâm nhất chính là thánh nữ! Trời ơi thánh nữ ơi là thánh nữ, ngài mau gọi ta về một cái. Ta ở đây thêm một khắc nữa, sát khí cùng với sát tâm của đám ma tu này cũng đủ giết ta mất!

Quả nhiên Tiểu Liên Hoa không phụ lòng kỳ vọng của hắn, một mật thư truyền âm truyền đến tai hắn hỏi:

- Tình hình bây giờ như thế nào rồi?

Hắn khẩn truyền lại:

- Hơn ngàn vạn người! Thật là hơn ngàn vạn người tập hợp.

- Được rồi, ngươi quay về đi.

- Vâng! Đa tạ thánh nữ.

Nhận được tin mình có thể quay về Nhị trưởng lão không dám chậm trễ mà niệm pháp quyết Thủy Huyết Độn biến bản thân mình thành một khối máu vọt chạy đi mất.

Cửu trưởng lão giơ cờ lên hô to:

- Phá trận!

Lúc trước chỉ có hơn ngàn người là phá đi đại trận này cùng với tam trưởng lão, như bây giờ dưới sự trợ lực của một đám tà tu ô hợp thì con số này đã tăng lên thành chục vạn người. Chục vạn cái đầu đều là tinh hoa của các tà phái ở bên dưới, mặc dù đại trận này được bày bố cao cường đến như thế nào, trường tồn với thời gian trăm vạn năm như thế nào, chỉ dưới chưa đầy một canh giờ đã tức thì bị phá hủy.

Trận pháp bị phá Tam trưởng lão xông xáo dẫn nguyên cả đoàn người phá trận của mình một đường tiến lên. Nhưng bất chợt đoán một cái, từ trong hắc động của thánh giáo bắn ra một khối khí đen, đem theo đó là cả đám người của Tam trưởng lão chấn ra ngoài.

Quần áo của Tam trưởng lão thì nát bấy, thân thể không tổn hại gì nhưng mắt hắn ở to trắng dã, miệng há rộng sùi bọt mép. Cả chục vạn người theo hắn đều như vậy, đều bị một chiêu biến thành thành một cái xác không hồn.

Thất trưởng lão thấy thế thì ấn quyết niệm pháp Thiên Nhãn Thần Quân, nhìn rõ bên trong kia rốt cuộc là ai bày trò. Mắt thần mở ra có thể soi trăm vạn dặm, nhìn thấy tất thảy chiêu số của kẻ địch giờ đây giống như biến trở thành một người mù, chỉ nhìn thấy một màu đen khịt bên trong hắc động.

Người có thể ngăn nhãn quang của hắn phóng tới chỉ có thể là một người! Tứ trưởng lão.

Tiểu Liên Hoa tự mình xông trận, nàng mặc một chiến giáp đen tuyền dành cho nữ, cưỡi lên một con hắc mã ra nghệ chiến. Phía sau nàng là toàn bộ lực lượng của thánh giáo, hơn trăm vạn đầu người Tiểu Ngộ cảnh, ngàn người Tiểu Cửu cảnh, bốn đầu Đại Cửu cảnh. Lực lượng hùng mạnh như thế, nhưng đối với ngàn vạn người ngoài kia chả khác gì muối bỏ biển cả, dù cho Tiểu Liên Hoa đã đặt một nền móng vững chắc ở cảnh giới Thượng Khương Cảnh của thiên giới đi chăng nữa nhưng từng này người là quá nhiều để cho nàng có thể chống đỡ.

Thấy đám người kia bước ra Thất trưởng lão vẻn vẹn chỉ nở ra một nụ cười rồi đứng ra nói:

- Thánh nữ? À không phải là tiểu ma đầu Liên Hoa chứ? Ngươi ở trên cái ghế cao kia hơn trăm vạn năm có nghĩ tới ngày mình chèn ép tứ phương sẽ dẫn đến kết cục này không? Ngươi có bao giờ cảm thấy cảm thương cho vô số người của Phong gia ta bị tàn sát hay không? Ngươi không ngờ chứ gì ha ha ha, ta chính là hậu nhân của Phong gia! Lần này ta đến đây chính là để đòi lại công đạo cho tổ tiên ta!

Thất trưởng lão ban đầu là người của Phong gia, Tiểu Liên Hoa đã biết từ lâu, nhưng căn bản là nàng không quan tâm cái tên dư nghiệt Phong gia này cho đến khi hắn tập hợp đủ hậu loạn phục vụ cho tên chủ thượng kia mà thôi.

Nhưng có một điều mà nàng không biết đó chính là từ xa xưa Phong gia chính là chư hầu của cái tên chủ thượng kia. Toàn bộ Phong gia được lập nên đều là do tổ tiên của tên chủ thượng kia đã bày ra một kế hoạch dài dằng đăng hồng giựt dậy một triều đã tàn. Bước ban đầu chính là thống trị toàn bộ các thế lực ẩn sau chánh giáo chính là các tà phái để dễ bề xoay chuyển, nhưng không ngờ đánh động quá lớn nên đã bị Tiểu Liên Hoa tiêu diệt toàn bộ hai đại chư thần của đế triều chủ thượng kia tổn hại một cách nghiêm trọng.

Nàng hừ lạnh một tiếng nhiều lời:

- Đúng là chưa thấy trời xanh đã tưởng mình lớn, Thất trưởng lão à, từ lâu ta đã biết nhà ngươi là người của Phong gia rồi, ta chỉ mến một chút tài mọn của nhà ngươi mà giữ lại cái mạng chó cho ngươi mà thôi.

Bạn đang đọc Nương Tử Phản Diện sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.