Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát Anh Hùng Diệt Thần Linh

Tiểu thuyết gốc · 2219 chữ

Quả đúng như dự đoán của Hoàng Bách. Ngao Hồng này tuy có chút thủ đoạn, thế nhưng bởi vì thần tượng quá mức tinh thần của thạch hầu kia, mà thành ra tính cách lúc nào cũng hướng về một chữ Nghĩa. Nên chỉ cần hắn nói ra điểm khó xử của mình, cùng với lôi cả chuyện đánh đuổi mấy chủng tộc khác vào, khiến cho Ngao Hồng không cách nào từ chối được.

Ngao Hồng nắm lấy tay hắn, siết chặt nói:

- Sư thúc đừng nói như thế. Dù sao Ngao Hồng bây giờ cũng là Siêu Phàm Thoát Cảnh, nếu sư phụ không mang ta về thì ta cũng có thể tự về Tu Tiên Giới được. Nên sư thúc không cần phải lo!

Vừa nói dứt câu từ bên trên đầu hai người truyền xuống một giọng nói khàn đặc đến rợn cả người:

- Hoàng đế Rouge! Cuối cùng ta cũng tìm được ngươi rồi! Nộp mạng đi!

Dứt lời, từ trên cao bỗng nhiên phóng xuống một bóng đen kèm theo một hình sắc lạnh lướt tới chỗ Hoàng Bách.

Hoàng Bách rất nhanh đã ngưng tụ ma lực của mình lại thành vô số lôi cầu bay xung quanh mình, ngăn cảng được một dao này của bóng đen kia.

Bóng đen bị Hoàng Bách chấn ngược lại, hai tay hai chân chống xuống mặt đất, kéo một đường dài hệt như một con thú.

Sát thủ kia từ từ đứng dậy để lộ ra một thân hình gầy gò, hóc hác, với làn dan xanh tím hệt như người bị bệnh. Trên tay hắn đeo một cặp còng tay có gắn một lưỡi dao cong dài hướng về phía khuỷu tay, hệt như một cái lưỡi hái ngược.

Hoàng Bách nhìn tên nghiện đó, cười khinh một cái nói:

- Là ngươi sao Zaka? Lần này trốn được ra rồi à?

Zaka gầm lên đầy phẫn uất:

- Hoàng đế Rouge trả mạng lại cho nàng ấy đi!

- Chẹp, một Anh Hùng lại khi đi đánh Ma Vương mà lại đi bắt nạt một người nhỏ yếu như ta là sao.

Nguyên lai tên Zaka này là Anh Hùng Bóng Tối, nắm giữ Thần Lực của Thần Bóng Tối Astromedues. Có khả năng di chuyển tuyệt đối, nhanh hơn bất kỳ cái gì tồn tại trên đời, không những thế còn có thể sử dụng bóng tối tạo nên vô số ma pháp thần kỳ chuyển bại thành thắng nữa. Có thể xếp hắn ta vào hàng ngũ thượng phẩm trong các Anh Hùng do giáo hội tạo ra.

Mặc dù có khả năng di chuyển thần tốc như thế, nhưng Hoàng Bách vẫn có thể bắt kịp được với tốc độ của hắn. Điều đó nói lên thực lực của Hoàng Bách không hề tầm thường một chút nào cả.

Nhưng Anh Hùng lại một điểm mà Hoàng Bách rất kiên dè.

Zaka trùng người xuống, hai tay giang rộng hướng về phía trước, tạo thành một tư thế hệt như một con bọ ngựa sắp vồ lấy mồi.

Xoẹt một tiếng, hắn lướt qua người Hoàng Bách, tiếp theo đó chính là vô số ảnh đao chém lên người của Hoàng Bách hắn. Nhưng Hoàng Bách đã đọc vị được chiêu này của tên kia nên đã dùng một trường lôi điện bao xung quanh mình, ngăn chặn đươc một chiêu đó, đồng thời dẫn lôi điện vào người của tên kia, giật cho hắn một cái.

Thế nhưng Zaka dính phải một chiêu của Ma Pháp Sư kiêm Dũng Sĩ cấp bậc Truyền Kỳ Mười Sao vẫn nhẹ nhàng như bưng. Dường như chả có chuyện gì xảy đến.

Đây chính là điều mà Hoàng Bách kiên kỵ nhất. Kể cả khi hắn đã có đầy đủ lực lượng để san bằng toàn bộ thế lực của thánh giáo, thì hắn cũng không dám động thủ bởi vì đám Anh Hùng này sỡ Thần Lực, đầu tiên là không thể làm tiêu hao được Ma Lực của bọn chúng, thứ hai là Ma Lực căn bản không thể đả thương được Thần Lực.

Nói cách khác, Anh Hùng chính sự tồn tại vô địch khi đối đầu với những chủng tộc khác ngoại trừ Ma Thú với lại Ma Tộc mà thôi.

Zaka khinh thường nói:

- Cái gì mà Dũng Sĩ mạnh nhất của nhân loại. Hóa ra cũng chỉ là một cái danh xưng lừa người mà thôi. Thực lực cũng chỉ đến thế! Thế mà cũng dám giết nàng ta.

Hoàng Bách cười khinh nói:

- Chó Thần Giáo vẫn là chó Thần Giáo mà thôi. Bị Thần Giáo lừa như thế mà ngươi vẫn tin.

- Ngươi dám xúc phạm đến ngài ấy ư? Rouge! Ngươi chê rằng bản thân mình sống quá lâu chăng?

Zaka nói xong liền xoay người một cái, hóa thành hàng chục cái bóng đen với đôi mắt ngọc xanh lam sáng rực, nom vô cùng nguy hiểm.

Cùng lúc những cánh bóng đen như gió mà xông tới, chém liên tiếp vô số ảnh đao về phía Hoàng Bách. Mỗi ảnh đao đều mang theo sức mạnh lớn đến mức tạo ra một cơn cuồng phong trong cái nơi chật hẹp này.

Hoàng Bách trước thế cường công chỉ có thể đem thần khí của mình ra mà chắn trước, chống đỡ mà thôi.

Nhưng đao quá mạnh, lại quá nhanh. Hoàng Bách hoàn toàn không thể nào bám trụ lâu được. Cuối cùng Zaka đã bức Hoàng Bách đến bước đường phải lấy ra con át chủ bài của mình.

Hoàng Bách một tay cầm Thần Khí, một tay vẽ một vòng pháp thuật màu tím. Vòng phép hoàn thành, hắn rút từ trong đó ra một thanh kiếm Châu Âu đen tuyền với phần lưỡi kiếm màu đỏ rực, phát sáng trong đêm.

Thanh kiếm như có ý thức. Nó khi được Hoàng Bách rút ra thì liền bám lấy cánh tay của hắn, không ngừng cắn nuốt máu thịt khiến cho Hoàng Bách hắn la lên từng tràng đầy đau đớn.

- Aghhhhh!

Hoàng Bách gần lên một tiếng, chém xuống một kiếm đánh tan đi hết bóng của tên Zaka kia, bức hắn lùi lại một lần nữa.

Zaka kinh ngạc nhìn Hoàng Bách lấy ra từ trong túi áo mình một cái lọ nhỏ đựng một dung dịch màu đỏ sẫm hệt như máu tươi được chưng cất làm đồ uống vậy.

Hoàng Bách há miệng thật to, rồi trút hết toàn bộ dung dịch kia vào trong miệng. Một cỗ sức mạnh cực kỳ lớn chảy vào trong người Hoàng Bách, khiến người hắn như bị ai đó đấm ra từ bên trong, mà giật lên liên hồi. Hoàng Bách hắn cũng thực vô cùng thê thảm, thất khiếu trào ra huyết dịch, chảy xuống thành một vũng lớn.

Nhưng khi xung kích đã tan lại hoàn toàn, thi hai mắt của hắn bỗng nhiên sáng lên một ánh đỏ rực bên trong bóng tối. Cả người mọc ra vô số vẩy đá, bao bọc lấy thân thể, tạo thành một bộ chiến giáp vô cùng hung tợn. Không những thế trên người hắn còn mọc ra vô số con mắt đầy sát khí trải dài hết toàn bộ người.

Trong hắn lúc này không còn giống với con người nữa, mà giống với một tên Ma Tộc thì đúng hơn.

Và đây cũng là một trong những lý do chính mà hắn không muốn thực tâm đánh chiếm lãnh địa Ma Tộc.

Bởi vì chỉ có Ma Tộc, Thần Linh bị bệnh mới có thể chống lại Thần Giáo mà thôi. Hoàng Bách không thể nào theo một trong hai phe đó được, bởi vì chọn phe nào thì cơ nghiệp của hắn đều dẫn đến một kết cục hủy diệt mà thôi.

Hắn không muốn thế. Hoàng Bách hắn thân là hoàng đế, ngoại trừ bản thân mình ra thì hắn còn phải gồng gánh cả một quốc gia. Hắn không thể nào để đời sao mình phải chịu cảnh tượng đó được.

Hoàng Bách khó khăn nói:

- Thú thật với ngươi. Ta rất nhiều lúc hoài nghi rằng bản thân có nên ưu tiên mình lên trước hay không. Nhưng khi ta nhìn lại những khuôn mặt tức giận, bị oan, sầu não, vui sướng, hạnh phúc bên cạnh ta, thì ta kỳ thực không thể nào chịu nổi được. Ta không trách bản thân rằng tại sao mình lại là một tên hoàng đế, mà ta chỉ trách là bản thân mình sao không thể làm tốt hơn được cơ chứ thôi. Ta so với các ngươi rất rất yếu, ta hiểu chứ. Nhưng ta là vua một nước, ta là một tên ngốc cầm lên mà không bỏ xuống được.

Zaka nói:

- Người sắp chết mà sao lại nói nhiều như thế!

Tức thì, một tiếng xoẹt ngọt liệm vang lên, chỉ thấy Zaka hắn sử dụng tốc độ tuyệt đối mình lướt qua, trên đao của hắn còn dính một vệt máu thật dài.

Còn Hoàng Bách chỉ đứng đực ra đó, tay vẫn siết chặt không buông thanh ma kiếm kia của mình ra. Cả thân thể như một lát bánh mì, từ từ tách nhau ra làm đôi.

Zaka chế nhạo:

- Thiển cận...

Nhưng vừa nói dứt câu Zaka đã liền la lên một tiếng đầy đau đớn:

- Ahhhh! Tay ta! Tay ta rơi rồi! Không thể nào, không thể nào, không thể nào! Ma Lực làm sau có thể đả thương được người sỡ hữu Thần Lực được cơ chứ!

Hoàng Bách chỉ mỉa mai đáp:

- Nhưng ta là Ma Tộc mà!

Bùm một tiếng lớn, một quả pháo hoa nổ tung tóe, bắn máu tươi cùng những mảng thịt mềm bay khắp căn phòng.

Ngao Hồng nhẹ nhàng thu gậy mình lại, nói:

- Thứ lỗi cho đệ tử đã thử thách sư thúc. Ra tay hơi muộn rồi.

Thân thể không đầu của Zaka như con rối đứt dây mà ngã xuống đất, một người Anh Hùng mạnh mẽ như thế mà chỉ kết thúc đơn giản như vậy.

Hoàng Bách nôn ra một bãi máu lớn, nói:

- Đừng nói nữa... Lại đỡ ta này...

- Được được, sư thúc. Người có sao hay không?

- Còn không sao hay sao? Đỡ ta ngồi xuống.

Ngao Hồng đỡ Hoàng Bách ngồi xuống. Hắn xếp bằng lại, vận lực bắt đầu đẩy dung dịch kia ra bên ngoài. Nhưng việc hắn bị Zaka tấn công, dẫn đến sát ý dâng cao, tạo cơ hội cho Nộ Ma Dịch này ngấm sâu vào trong thân thể, nhất thời không thể biến lại bình thường.

Thấy sư thúc mình đau đớn nhăn mặt đầy khó khăn như thế. Ngao Hồng đập nhẹ Như Ý Kim Cô Bổng mình xuống dưới đất một cái, tạo ra một cơn sóng màu vàng nhẹ mang theo một cỗ khí vàng ấm truyền vào bên trong người hắn.

Cỗ khí vàng ấm kia đi vào trong người Hoàng Bách, đã thanh tẩy hoàn toàn ma khí tồn tại trong người hắn, khiến cho ngoại hình của hắn trở lại bình thường.

Hoàng Bách bất ngờ nói:

- Như thế mà khỏi rồi?!

Ngao Hồng cười đáp:

- Ha ha, chuyện thường đấy mà sư thúc. Ngao Hồng khi nãy chỉ thắc mắc thực lực của sư thúc một chút mà thôi. Hy vọng sư thúc không trách tội.

Nghe thế Hoàng bách nhìn nàng bằng không một khuôn mặt không biết nói gì. Nhưng việc này cũng không phải lỗi sai hoàn toàn của nàng. Vả lại tên Zaka có thể thoát được phong ấn cũng đều là chuyện tốt mà Hoàng Bách thiết kế ra.

Hắn dự định dùng Zaka này để cho Ngao Hồng lập công với mình. Rồi dùng việc đó như cái cớ để thu thập nàng vào dưới trướng của mình. Hoàng Bách cũng không nghĩ đến việc nàng ta lại ra tay muộn đến như vậy, báo hại hắn một vố đau điến.

Tưởng chừng lúc này mọi chuyện đã êm xuôi, nhưng từ cái xác của tên Zaka kia vang lên một giọng nói trầm vô cùng uy nghiêm:

- Rốt cuộc ai đã giết Anh Hùng của ta?

Nghe tiếng này, mặt mày của Hoàng Bách đổ đầy mồ hôi lạnh. Lúc trước Anh Hùng chết đi đều là chết trên chiến trường với nguồn nhiễm bệnh của đám Thần Linh, Ma Tộc, nhưng lần này Zaka lại chết trên tay của Ngao Hồng, hoàn toàn không phải nguồn lây nhiễm, nên đám Thần Linh này về lý lẽ sẽ ra mặt trừng trị kẻ đã giết người của mình.

Một cột sáng vàng phóng lên, chiếu rực cả căn phòng, để lộ ra một khuôn mặt bằng đá không một chút biểu cảm nhưng lại toát ra một vẻ uy nghiêm, thoát thực đến lạ thường.

Astromedues hỏi:

- Ta hỏi lại lần nữa! Là ai giết Anh Hùng Zaka của ta.

Ngao Hồng xỉa răng bằng tay của mình xong, liền búng về phía Astromedues, nắm chặt Gậy Như Ý mà nói lớn:

- Là lão nương Tề Thiên Đại Thánh giết đấy! Ngươi dám ý kiến gì với lão nương à?

Bạn đang đọc Nương Tử Bình Tĩnh! Đừng Nhốt Ta! sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.