Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ hoàng sàn catwalk (23)

Phiên bản Dịch · 2568 chữ

Chương 352: Nữ hoàng sàn catwalk (23)

Baird trang điểm xong liền ngồi trong phòng an tĩnh chờ đợi. Không ngừng có siêu mẫu mặc nội y sexy tới gõ cửa phòng hắn, mời hắn ra phía sau chụp ảnh lưu niệm, đều bị hắn từ chối. Hắn mặc một bộ âu phục màu đen, áo sơ mi trắng như tuyết không cài kĩ, lộ ra một mảng ngực lớn, mái tóc vuốt gel xốc xếch, tỏ ra hết sức cuồng dã.

Hắn nhắm mắt ngồi trên ghế dựa, biểu tình vô cùng bình tĩnh, phòng cách vách là phòng trang điểm của các người mẫu, ở đó toàn những gương mặt xinh đẹp và thân hình gợi cảm nhất thế giới, là thiên đường của đàn ông.

Nghe tiếng cười duyên không ngừng truyền tới từ cách vách, trợ lý ngứa ngáy khó nhịn, hận không thể lay boss tỉnh, để hắn nhanh sang cách vách chụp ảnh với các siêu mẫu, nhân tiện cho mình hưởng nhãn phúc một phen. Nếu bỏ lỡ lần này, anh có thể vĩnh viễn không có cơ hội như thế nữa.

Trợ lý trong lòng rục rịch, trên mặt vẫn vô cùng trầm ổn. Lúc anh thật sự thấy tuyệt vọng vì sự lãnh đạm của boss thì bỗng nghe hắn trầm giọng nói: "Cậu đi sang phòng bên xem cô Lâm có tới không."

Lâm Đạm là 'cục cưng' của Auston, cho nên cô nhận được sự đối đãi đặc biệt nhất. Auston trước giờ không để cô dùng chung phòng thay đồ cùng người khác, càng không để các nhà thiết kế khác đụng phải bất kỳ bộ quần áo hay trang sức nào trên người cô. Y bá đạo ngăn cách tất cả mọi người cùng cô tiếp xúc, chỉ có phòng trang điểm là nơi duy nhất cô chung đụng với người mẫu khác.

Baird vốn tưởng rằng lúc diễn tập mình có thể ngày ngày gặp mặt Lâm Đạm, nhưng Auston lại lợi dụng chức quyền của mình để tách thời gian tập của mình và tất cả người mẫu ra. Mỗi khi nhớ tới việc này, hắn đều cau mày thật sâu.

Trợ lý cơ hồ từ dưới đất nhảy lên, dùng bước chân nhìn như trầm ổn thực ra dồn dập đi sang cách vách, một lát sau vội vã quay về, hưng phấn nói: "Cô Lâm đã tới, đang trang điểm."

Baird lập tức đứng lên, vừa ra đến cửa lại quay lại nhìn gương sửa sang kiểu tóc.

Hắn đến chọc cho các cô gái tập thể thét chói tai, sau đó rối rít xúm lại xin chụp ảnh cùng hắn. Người mẫu chưa trang điểm xong liên tục thúc giục thợ trang điểm động tác nhanh lên một chút, sợ mình chậm một bước sẽ mất cơ hội ngàn năm có một này. Không nghi ngờ chút nào, Baird là người lý tưởng để chọn làm chồng trong suy nghĩ của tất cả cô gái.

Lâm Đạm mở mắt ra, quan sát Baird từ trong gương. Hôm nay hắn ăn mặc có chút phóng túng, bị rất nhiều cô gái vây vào giữa, giống như công tử Bạc Liêu phóng đãng không kiềm chế được. Nhưng chỉ bề ngoài giống vậy mà thôi, trên thực tế, mặc dù hắn đồng ý yêu cầu chụp ảnh chung của các cô, hai tay vẫn lễ phép để hờ trên không trung, không chạm vào bất kỳ mảng da thịt nào của các cô cả, bề ngoài anh tuấn cuồng dã thế nào thì cũng không che giấu được cái thân sĩ dịu dàng từ trong xương hắn.

Nghĩ vậy, Lâm Đạm cong cong mi mắt, khẽ mỉm cười với hắn.

Hắn cơ hồ lập tức chú ý tới nụ cười này, lễ phép từ chối mấy người đang vây lại đây, sải bước đi tới cạnh Lâm Đạm.

"Chúng ta chụp chung một tấm, thế nào?" Hắn khẩn trương đến nỗi yết hầu đều đang rung động.

"Được." Lâm Đạm vui vẻ đồng ý, nhưng bởi thợ trang điểm còn đang làm việc, không thể đứng lên.

Baird cúi người xuống, khuôn mặt xít lại gần gò má cô, giơ di động lên chụp một bức không tính là quá thân mật. Cánh tay hắn khoác lên lưng dựa sau ghế cô, giống như ôm cả người cô vào trong lòng, chỉ một chi tiết nhỏ này tiết lộ dã tâm của hắn. Hắn nhìn chằm chằm bức ảnh một hồi, trong mắt thấm ra một tia thỏa mãn.

Đúng lúc này, Auston cùng mấy nhà thiết kế nổi tiếng đi tới, trầm giọng nói: "Thời gian còn không nhiều lắm, ai chưa trang điểm xong mau chóng trang điểm, ai trang điểm xong rồi ra sau cánh gà xếp hàng. Lâm Đạm, đây là phối sức của em, tôi giúp em đeo lên." Nhìn thấy Baird, ánh mắt y tối sầm trong chớp mắt, giọng nói cũng lạnh băng hơn nhiều: "Ngài Adams, đây là nơi người mẫu trang điểm, không phải chỗ săn gái của ngài."

"Không phải, tôi không có!" Baird khẩn trương nhìn về phía Lâm Đạm, phát hiện cô đã cởi áo choàng ngủ màu hồng, lộ ra bộ nội y gợi cảm, bất thình lình không thốt ra được câu nào. Hắn biết Auston là quỷ tài thiết kế, nhưng không biết y có thể thiết kế nội y hấp dẫn, cuồng dã, vô cùng cám dỗ như thế. Mặc nó vào, Lâm Đạm khí chất lạnh lùng bỗng nhiên biến thành yêu vật, có thể nháy mắt đào đi trái tim của bất kỳ người đàn ông nào.

Baird nhanh chóng đỏ bừng gò má, ý thức được đợi tiếp nữa mình rất có thể rơi vào quẫn cảnh khó nói, vội vàng mang trợ lý chào tạm biệt rồi rời đi.

Auston ánh mắt tối tăm nhìn bóng lưng hoảng hốt của hắn, chóp mũi phát ra tiếng giễu cợt.

"Ngài Dodge, trang điểm thế này ngài hài lòng không?" Thợ trang điểm quét đi chỗ phấn thừa trên mặt Lâm Đạm.

"Rất tốt." Auston chỉ đôi cánh đen để trên xe đẩy nói: "Lâm, nó nặng khoảng 20 kg, cõng nó, em có thể đi ổn không?"

Lâm Đạm nói một cách chắc chắn: "Có thể."

"Được, chúng tôi sẽ giúp em đeo lên." Auston và mấy nhà thiết kế nổi tiếng hợp lực nâng đôi cánh lên.

Nhìn Lâm Đạm đeo đôi cánh thiên sứ sa đọa, các người mẫu khác không khỏi lộ biểu tình ghen tị. Có đôi cánh này, bất kể Lâm Đạm đi catwalk tệ hại thế nào, cô cũng sẽ thành tiêu điểm mọi ánh nhìn. Danh tiếng và địa vị của cô kém hơn các siêu mẫu khác, vì vậy Auston liền nghĩ hết cách tạo thế cho cô. Quần áo của cô là tốt nhất, trang sức là cao quý nhất, ngay cả phối sức biểu diễn cũng bắt mắt nhất! Trình độ thiên vị của Auston với cô đã đến mức cực kỳ trắng trợn!

Đồ phối sức nặng như thế, chỉ mong cô ta lúc đi catwalk ngã một cái, không bò dậy nổi. Không ít người nguyền rủa Lâm Đạm trong lòng, ngay cả Auston cũng lo âu như vậy.

Y đi quanh cô mấy vòng, nghiêm túc giúp cô chỉnh dây an toàn, sau đó truy hỏi: "Có thấy dây an toàn thít chặt quá không? Có đau không? Có nặng không? Đi có ổn không? Nếu đi không vững tôi bỏ đôi cánh này đi cho em."

"Không quá nặng, tôi vẫn vững." Lâm Đạm bình tĩnh lắc đầu. 20 kg với cô mà nói thật sự không coi vào đâu.

Auston thấy cô quả nhiên đi rất dễ dàng, lúc này mới yên tâm, dắt tay cô từng bước từng bước ra tới lối lên sân khấu, đẩy cô lên vị trí đầu tiên, dịu dàng nói: "Cố gắng lên, thân ái, chỉ mong sân khẫu của tôi sẽ là nơi em cất cánh bay lượn."

Những lời này chẳng biết tại sao xúc động nội tâm Lâm Đạm, làm cô nở nụ cười thích ý. Tự do bay lượn là cảm giác như thế nào, cô cũng rất muốn biết.

Auston bị nụ cười sáng lạn của cô đóng đinh tại chỗ, khi phục hồi tinh thần lại bên ngoài đã vang lên tiếng nhạc nền, người xem nhiệt liệt vỗ tay, đang mong đợi lời mở đầu của y. Y ôm chặt Lâm Đạm, sau đó đi ra ngoài, ung dung không vội vã nói mấy câu mở đầu chương trình rồi giao sân khấu cho Baird, đối phương đã đứng ở cuối sàn catwalk, bắt đầu biểu diễn trong tiếng vỗ tay rền vang.

"Bài hát này có tên 《 Suddenly 》," Hắn dùng chất giọng vô cùng từ tính nói: "Bất thình lình tôi nhìn thấy em, mặc dù chỉ là một đoạn video, lại khiến tôi đắm chìm khó quên. Tôi nghĩ hết cách để biết em, đến gần em, vốn nghĩ rằng đây chẳng qua là ảo tưởng của tôi, chung quy sẽ tan biến trước thực tế, nhưng phát hiện ra căn bản không phải vậy. Ảo tưởng thường tốt đẹp hơn thực tế, song em còn hơn cả ảo tưởng của tôi. Trong đêm dài lăn lộn khó ngủ vì nhớ nhung, tôi viết nên bài hát này, hi vọng em sẽ thích."

Nói tới đây hắn bật cười trầm thấp, khuôn mặt vốn lạnh lùng giờ phút này ấm áp như nắng xuân.

Dưới sân khấu có người thét chói tai, người xem trực tiếp trên internet bị dọa sợ liên tục hít sâu, thật sự không dám tin Baird đang tỏ tình ngay trước mặt công chúng. Đây là tỏ tình đúng không? Nhớ một người nhớ đến mức ngủ không yên giấc, thế chẳng lẽ còn chưa phải yêu?

Các người mẫu đang chờ ra ngoài trố mắt nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Lâm Đạm đang đứng thẳng. 'Em' trong lời Baird là ai thật sự quá rõ ràng. Cô gái xuất hiện trên instagram của hắn chỉ có một, đó là Lâm Đạm, mà lần đi catwalk đầu tiên bộc lộ tài năng của cô, nhạc nền chính là bài 《 Fire me 》 của Baird. Nếu sớm biết như vậy có thể hấp dẫn ánh mắt của Baird, các cô đã tham gia buổi trình diễn đó rồi!

Lâm Đạm biết tất cả người mẫu đều đang nhìn mình, nhưng thế thì sao? Cô sẽ không cảm giác như có gai đâm sau lưng, càng không thấy bất an, cô chỉ muốn hoàn thành tốt buổi trình diễn này, còn Baird, chờ làm việc xong nói chuyện với hắn cũng không muộn.

Baird nói xong liền nhắm mắt lại bắt đầu ngân, nhạc dạo của bài hát này vô cùng thư thái, giống như lời thì thầm mềm mại của tình nhân lúc đêm khuya vắng lặng, nhưng càng về sau âm điệu càng cao, tiết tấu từ từ trở nên dồn dập.

Baird đột nhiên mở mắt ra, nghiêng người sang, nhìn về phía lối lên sân khấu chậm rãi kéo rèm, giọng đột nhiên trở nên sục sôi: "Bất thình lình, tựa như sấm sét đánh xuyên mặt biển; bất thình lình, tựa như kỳ tích buông xuống thánh đàn; bất thình lình, tựa như sáng tạo và hủy diệt, mộng tưởng và hiện thực, tất cả xáo trộn với nhau thành vực sâu thăm thẳm..."

Đi tới với tiếng hát của hắn, phía sau tấm rèm trắng bỗng xuất hiện một cái bóng khổng lồ, người xem còn chưa kịp nhìn rõ, tấm rèm liền bùng cháy thành ngọn lửa, một người phụ nữ mặc nội y tơ tằm đen đi ra giữa làn khói dày và hoa lửa đầy trời, đôi cánh đen to lớn phía sau phe phẩy, như thiên sứ đọa xuống trần gian. Cô có khuôn mặt đẹp đến ác liệt, có ** gợi cảm nhất thế gian, cô chống vòng eo thon nhỏ không chút thịt thừa, từng bước đi tới cuối sàn catwalk.

Thân thể mảnh khảnh của cô chống đỡ đôi cánh khổng lồ, mỗi bước vẫn vô cùng tự nhiên phóng khoáng, mỗi lần giẫm xuống đều tựa như sẽ đạp gió bay lên giữa không trung. Cô giống lời ca của Baird vậy, là sự pha trộn hoàn hảo giữa sáng tạo và hủy diệt, giữa mộng tưởng và hiện thực, là vực sâu không thấy đáy.

Người xem đầu tiên ngẩn ngơ, sau đó mới bộc phát ra tiếng thán phục, thét chói tai cùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Đây không phải một buổi trình diễn thông thường, bất kỳ cử chỉ điên cuồng nào cũng không bị coi như thất lễ.

Baird gắt gao nhìn chằm chằm người phụ nữ đang sải bước về phía mình, lấy mic xuống khỏi giá đỡ, đi theo bên người cô. Tiếng hát của hắn trong nháy mắt cô xuất hiện càng lộ vẻ nhiệt thành sục sôi. Lúc riêng tư hắn kiềm chế bao nhiêu, trên sân khấu hắn cuồng dã bấy nhiêu. Hắn không ngừng hát bên tai cô, định thu hút sự chú ý của cô, nhưng cô từ đầu đến cuối nhìn thẳng về trước, chưa từng cho hắn chút nào đáp lại.

Hát tới phần sau, trong giọng của Baird thậm chí mang theo tiếng kêu gào tuyệt vọng: "Em là hủy diệt, là vực sâu, là vận mệnh tôi không thể trốn thoát..." Hắn hoàn toàn quên mình đang biểu diễn, đi theo Lâm Đạm nửa bước không rời, lại bị đôi cánh khổng lồ của cô quét phải, ngã về phía dưới sân khấu.

Người xem bị dọa đồng loạt thét chói tai, ngay cả nhân viên an ninh cũng hướng đến đó chạy như điên. Phải biết, sàn catwalk cao chừng ba mét, xui xẻo thì có thể ngã chết người.

Nhưng mà Lâm Đạm cả biểu tình đều không đổi, nháy mắt kéo lại tay hắn, kéo hắn vào ngực mình, gương mặt lãnh khốc như ác ma, hai tay thì bưng má hắn nhẹ nhàng vuốt ve, theo gáy của hắn nhẹ nhàng xoa, như đang an ủi hắn đừng kinh sợ, sau đó không hề quay đầu lại đi xa. Sự dịu dàng của cô giống như liều thuốc độc, khiến người ta mê muội, hãm sâu, hoàn toàn không có cách nào chạy thoát.

Baird đã sớm quên hát hò, chỉ có thể si ngốc nhìn bóng lưng cô, ước chừng qua mấy giây mới nhanh chóng bắt nhịp tiếp tục.

Khán giả dưới sân khấu lần nữa thét chói tai, lần này không phải bởi kinh sợ, mà là bởi rung động. So handsome, so cool! Cho dù mặc bộ nội y gợi cảm chí cực, người mẫu vừa rồi vẫn mang đến cho người ta cảm giác ưu việt, lạnh lùng, bất khả xâm phạm. Cô là ác ma trong vực sâu, có thể hút đi hồn phách bất kỳ người nào! Sự dịu dàng của cô không phải từ bi, mà là sự tước đoạt càng thêm tàn khốc, ai cũng không trốn được mị lực kinh người ấy.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 418

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.