Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1170 chữ

Triệu Quốc Phủ nằm phía trên núi, có thể nói giống núi nhưng lại lớn hơn núi gấp mấy lần, giống một mặt phẳng khác cao hơn bên dưới, đằng trước là Triệu Quốc Phủ, đằng sau là Niên Quốc Phủ.

Hai phủ này là tấm khiên của Hoàng Triều, vốn dĩ xa xưa Hoàng Triều đều xây ở chính diện, đối mặt với dân, nhưng cách đây mấy ngàn năm đã thay đổi kiến trúc, hai đầu xung quanh Hoàng Triều khổng lồ là Triệu Gia và Niên Gia tộc, thuộc hai thần phái lớn nhất trong cường quốc Lý Khai. Sở dĩ có hai phủ này là vì một thế lực khác xuất hiện trên đất của đại địa.

Đó là tiên phái.

Tiên phái là tụ hợp nơi những kẻ chí tâm tu đạo khí gia, hiền lực mạnh hơn những kẻ bình thường, có được hơi khí và sức mạnh vượt trội hơn người thường, dùng thuật ngự khác lạ kì ảo, cứ như là tiên trên trời nhưng vì cùng lúc xuất hiện quá nhiều người có hiền lực muốn góp công cho đại địa mà thành lập nên Tiên phái du diệt nghịch đạo.

Giáo phái này rất mạnh nhưng cũng không phải đối thủ với Hoàng Triều vì số lượng ít ỏi, từ lâu cả hai bên đã không có ý định xâm hại đến nhau vì lí tưởng hai bên nhắm đến không chung một con đường, lại nói họ biết bản thân không thể lo cho bá tánh sống hạnh phúc nếu lấy khí lực làm trọng, đành đặt bút kí hiệp ước nghị hoà mấy ngàn đời.

Đến nay vẫn yên lặng tựa như không, an tĩnh tu luyện, làm chuyện diệt ác cứu người không tham gia tranh giành trong chốn phường hoa nhung gấm.

Đang nói tới việc Hoàng Triều được bao bọc bởi hai quốc phủ rộng lớn, đường ra vào có bốn cổng nối ra khỏi hai phủ, đường hướng bắc là nơi tiếp đón quan khách, sứ giả, tây là nơi hoàng đế và mấy người có chức vụ cao trong hoàng triều xuất cung du hành, nam là cửa cho phép những kẻ có giấy thông được vào, đông là nơi đưa tiễn.

Nói Hoàng Triều ở chính giữa đông tây nam bắc hai phủ chắn lối là vì thế lực mới vừa kể trên không phải kẻ nào cũng vào Tiên phái, cũng có những kẻ có năng lực nhưng lại dùng cho việc xấu, kẻ âm mưu phản nghịch muốn cướp ngai vị không phải ít, hoàng đế vừa phải trông lo việc nước còn phòng hờ những kẻ có năng lực hơn người này lại thêm một tầng khổ sở.

Hai phủ này bọc lấy Hoàng Triều vừa có trách nhiệm bảo vệ, vừa phải đào tạo những đứa trẻ ưu tú nối nghiệp tổ tiên, không làm bề trên thất vọng. Cho nên nói cả hai phủ gánh nặng rất lớn, tài vặn cũng rất nhiều từ đó mà thành khổ sướng đi đôi.

Nhờ vậy dân chúng được an yên ấm no, cũng ít hôm mới có vài chuyện lớn, nhỏ nhà nhà người người thường ra bên ngoài xem chuyện ầm ĩ, chỉ là cũng không có gì đáng kể. Chuyện đáng kể chỉ là những kẻ rãnh rỗi, muốn mua vui đều đến những nhà hát kịch, khu kể chuyện nghe chuyện phiếm về Hoàng Triều, chuyện trong thiên hạ đều biết đều biết.

Ở đây có một nhà tan hoang mạt nghiệp, lão già độ tuổi không quá lớn cũng không quá thiếu niên ngồi trên chiếc ghế nâu sờn mục gỗ, đầu tóc rối bời tâm trạng khó nói.

Chuyện của lão ta cũng được xem là một chuyện lớn. Cách đây không lâu hắn kinh doanh một tẩu lầu hoa nguyệt, nữ tử phục vụ nam tử, là nơi lén lút bí mật của rất nhiều công tử. Chỉ là mới vài ngày gần đây đều đã tan nát hết, vỡ lỡ sạt nghiệp, lão đem hết nữ tử trong lầu bán ra ngoài, ai mua được thì bán không bán được thì đem cho hết, chứ cũng không giữ lại một người nào, không có tiền nuôi cơm họ.

Bị đối thủ chơi xấu một vố, bây giờ người thân gia đình đều không có, trắng tay cả hai bàn, lại chợt nhớ ra cách đây mấy tuần có tiểu công tử Triệu Quốc phủ đến chơi, hình như thiên hạ gọi cậu là tam thiếu gia, cậu ta đặt một phòng riêng gọi những tám em gái xinh xắn vào hầu hạ rót trà.

Chỉ mới có tý tuổi đầu mà đã biết ghẹo con gái nhà người ta, những vị cô nương đó có khi còn ngang tuổi với mấy tỷ tỷ nhà cậu, đúng là loại cặn bã. Sau khi cậu ta ra về thì có để lại rất nhiều tiền và vàng ngọc châu báu, điều này dường như là bị mấy vị mỹ nữ kia lừa rồi mang đi tặng.

Bây giờ nhớ tới... Lại nghe nói tam thiếu gia đó bị bệnh nặng khùng khùng điên điên, hắn có trả tiền ngày hôm đó cũng không có ai làm chứng, nên cứ thử một phen gửi thiệp uy hiếp, buộc nhà họ Triệu đưa tiền.

Lũ con gái hầu hạ kia thì cũng là bọn lừa lộc tiền hắn, cũng không còn tâm hơi đâu mà vạch trần lão.

Nói Danh phủ lớn lại nói Hoà phủ lớn hơn, mà lại còn có Gianh phủ lớn hơn nhiều, Ninh phủ còn lớn hơn Gianh quốc phủ gấp mấy lần... Mà nhà họ Triệu này còn khủng khố vạn lần so với những gia phả kể trên, chỉ là một vấn đề cáo trạng nhỏ, họ dĩ nhiên không thèm chấp nhất, khẳng định là sẽ bồi thường không ít cho lão nô đây.

Cuộc sống sau này nói chừng có thể dựng lại đuợc thanh lâu uy tín.

Lão gia bại gia này nghĩ trong đầu những lời nghờ nghệch cũng có phần đúng, chỉ là hắn không ngờ nhà họ Triệu có một người nữ tử tên là Hồng Loan, nhị phu nhân của nhị thiếu gia, Triệu Hà Giản.

Triệu Hà Giản này hắn tính tình nhát gan, tuy nói là thông minh lại còn đỗ đạt trạng, nhưng mà lại có tính nết không giống ai vì khi còn nhỏ bị một nữ nhân thân là nha hoàn có tính tình hung dữ đè đánh mà ám ảnh đến tận bây giờ. Nhìn thấy nhị phu nhân có một chút hống hách cũng không dám khuyên giải, ngược lại còn ủng hộ nàng.

Mà nhị phu nhân này là một trong ba vị quản lý kê khai danh sách ở các phủ của Triệu gia, vụ việc lần này cũng lão già thanh lâu cô ta dường như đã có sắp xếp từ đầu.

Bạn đang đọc Nữ Nhân Xuyên Thành Tam Thiếu Gia sáng tác bởi Chanhpp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chanhpp
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.