Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

1.1

Phiên bản Dịch · 1863 chữ

Nhìn thấy người đẩy cửa vào, Viên Khải khẽ nhướn mày. Sau động tác mời ngồi, hắn nhìn nữ nhân trước mặt mặc đồ công sở, chỉ có thể dùng hai từ “Gọn gàng” để hình dung. Chậm rãi mở miệng. “Ta nhớ Mễ Mễ gọi điện nói cho ta người muốn đến tên Lữ Tư Anh.” Mà nàng là Doãn Thắng Nam. Thời Mễ Mễ còn một người bạn khác có biệt danh là “nữ nam nhân”. Nếu hắn không nhầm đây chính là nàng.

Doãn Thắng Nam mỉm cười, trên mặt tràn ngập tự tin. “Mễ Mễ là nhất thời nói sai tên.” Nàng đáp. “Phải không?” Viên Khải có chút đăm chiêu nhìn nàng, tổng cảm thấy bên ngoài vẻ tự tin của nàng vẫn ẩn chứa điều gì đó, làm cho người ta cảm thấy không rõ ràng, mà hắn cũng không thích cảm giác này “Ta nghĩ giờ chắc Mễ Mễ cũng đã rời giường, để ta gọi lại xác nhận một chút.” Hắn nói và đưa tay muốn lấy điện thoại. “Chờ một chút.” Doãn Thắng Nam đột nhiên ngăn cản, khuôn mặt tự tin xuất hiện một khe hở, lộ ra vẻ khẩn trương cùng chật vật giấu bên trong sự tự tin “Được, Mễ Mễ không có nói sai, vốn là Lữ Tư Anh đi phỏng vấn, nhưng sau đó nàng lại đổi ý cho nên mới biến thành ta đến đây.” Nàng giải thích, sau đó khẩn trương nhìn hắn, đợi hắn phản ứng.

Ân, hiện tại tốt hơn nhiều, hắn luôn luôn không thích người mà hắn không thể nhìn thấu.(hana: xuất hiện soái ca biến thái, mức độ biến thái…chưa biết..ha ha ha) Viên Khải mỉm cười đứng lên đi đến gần nàng, Doãn Thắng Nam cũng khẩn trương lập tức đứng lên, mắt vẫn không rời hắn, hắn đến trước mặt nàng, vươn tay. “Xin chào, ta là Viên Khải. Chúng ta lần trước ở pub gặp mặt qua một lần.” Hắn mỉm cười nói. “Xin chào, ta là Doãn Thắng Nam.” Nàng nín thở cùng hắn nắm tay, không xác định trong lòng hắn cuối cùng đang nghĩ gì, như thế nào hắn lại bày ra khí thế bức người đến thế? “Mời ngồi.” Hắn chỉ vào sô pha nói.

Nàng cẩn thận ngồi xuống, sau đó nhìn hắn ngồi xuống ở ghế đối diện nàng, tự tin thoải mái nhìn nàng. “Ngươi đến là muốn thay thế Lữ Tư Anh nhận công việc trợ lý, hay muốn thay nàng đến từ chối công việc này?” Hắn chậm rãi mở miệng hỏi. “Ta là đến để hưởng ứng lệnh triệu tập công tác.” Nàng không kiêu ngạo không xu nịnh, ứng đối thỏa đáng trả lời. Không cần dựa vào quan hệ của Mễ Mễ, nàng tự tin với năng lực của mình có thể hoàn thành tốt công việc, chỉ cần hắn đồng ý cho nàng cơ hội này. Mà nàng chắc chắn có thể học được kinh nghiệm thương trường, học được cách kiếm thật nhiều tiền. “Ta từng nghe Mễ Mễ nói qua về ngươi.” Hắn dừng một chút rồi bổ sung “Ta đã nghe đến năng lực công tác của ngươi, một khi đã tốt như thế hẳn phải có nhiều cơ hội mới đúng, sao lại muốn đến công ty ta làm trợ lý?” “Bởi vì ngươi.” Doãn Thắng Nam nhìn hắn, thẳng thắn đáp.

Viên Khải vi lặng đi một chút, sau đó lộ ra một nụ cười vô cùng tốt. “Ý ngươi là ngươi thích ta?” Hắn ngả ngớn nhìn chằm chằm nàng hỏi, đáy lòng có một chút cảm xúc thất vọng lưu chuyển.

Hắn vẫn nghĩ có thể trở thành bạn của Mễ Mễ nhất định phải có điểm đặc biệt, giống như Uông Bồng Khiết ngay thẳng, hay người vô tâm thích nói nhiều như Lữ Tư Anh, người có biệt hiệu “nữ nam nhân” Doãn Thắng Nam này hẳn cũng phải là người có chút gì đó không giống với những nữ nhân bây giờ mới đúng, ai ngờ… Ai, thật sự là thất vọng.

Doãn Thắng Nam sửng sốt một chút, không nghĩ tới hắn lại nghĩ như thế, có điều cách nói của hắn có chúy ám muội, tốt nhất vẫn nên sửa lại một chút. “Nói là thích không bằng nói là kính trọng. Kỳ thật ta với khả năng kinh doanh của ngươi muôn phần bội phục và ngưỡng mộ, cho nên sau khi biết ngươi quen Mễ Mễ ta liền âm thầm mong muốn được làm việc cùng ngươi, thật khéo biết được ngươi đang tuyển trợ lý, cho nên sau khi biết Tư Anh đổi ý ta liền mặt dày đến đây thay nàng phỏng vấn. Cũng hi vọng ngươi có thể đồng ý, để ta ở lại bên ngươi cùng làm việc.” Nàng thành khẩn nói.

Nụ cười trên mặt Viên Khải bất giác tắt ngấm, hắn kinh ngạc nhìn nàng. “Cho nên, ý của ngươi là, ngươi ngưỡng mộ khả năng kiếm tiền của ta mà không phải là bản thân ta?” Hắn mơ hồ hỏi.

Doãn Thắng Nam trừng mắt nhìn hắn, có chút không hiểu điền hắn muốn nói, nàng đúng là vô cùng ngưỡng mộ hắn nha, nàng vừa rồi nói không đủ rõ hay sao? Như thế nào… Chờ một chút! Nàng đột nhiên trợn hai mắt nhìn hắn, hắn không phải đã hiểu nhầm chứ, hắn nghĩ nàng nói nàng ngưỡng mộ hắn là chỉ mấy chuyện nam nữ ngưỡng mộ nhau tấm thường kia sao? “Ta muốn giải thích một chút.” Nàng nhanh chóng mở miệng nói “Ta thừa nhận ngươi chính là niềm mơ ước của ta, có điều tuyệt đối không phải mơ ước kiểu tình cảm nam nữ mà là đối với năng lực công tác và khả năng kiếm tiền của ngươi, ta hi vọng có thể theo bên người ngươi, học được chút ít kinh nghiệm, hi vọng ngươi không hiểu lầm ý của ta.” “Hiện tại ta đã biết.” Viên Khải nhìn nàng, cười.chế nhạo Hắn thật sự là thành trò cười không phải sao? Mà nàng, quả nhiên cùng Thời Mễ Mễ cùng một bọn, cùng những nũ nhân bây giờ đi hai đường khác nhau. “Ta là đã lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.” Hắn làm bộ mặt nghiêm túc, thành khẩn giải thích với nàng.

Doãn Thắng Nam sửng sốt, vội vàng lắc đầu.

Nàng không trách hắn hiểu sai ý, dù sao hắn thật là người có điều kiện, bởi vì bất kể hắn bề ngoài chính là “hạc trong bầy gà” cùng với năng lực công tác siêu việt, hắn chính là người khiến nữ nhân điên đảo.

Mấy chuyện nữ nhân lợi dụng công việc yêu đương lăng nhăng không phải hiểm, cũng khó trách hắn sẽ có lòng nghi ngờ. “Tuy rằng từng nghe Mễ Mễ nói qua năng lực của ngươi rất tốt, nhưng không biết rõ sở trường của ngươi thế nào, ngươi có thể tóm tắt một chút không?”Viên Khải mở miệng hỏi.

Doãn Thắng Nam chậm rãi mở lớn hai mắt, ý của hắn là…… “Tuy rằng chỉ là chức trợ lý, nhưng bình thường ta đối với nhân viên có rất nhiều yêu cầu, mỗi người đều nên có sở trường của riêng mình, mặc dù gặp tình huống nào, lại không thể liên lạc cùng ta đều phải dựa vào phán đoán bản thân đưa ra quyết định có lợi nhất, cho dù có phạn sai lầm cũng phải có dũng khí nhận trách nhiệm.” Hắn nhìn thẳng vào nàng tiếp tục nói “Ta sẽ không vì ngươi la nữ nhân mà đối với ngươi kỳ thị hay nghi ngờ năng lực công tác của ngươi, nhưng cũng vì thế mà sẽ không có ưu đãi hay khoan dung nào, hơn nữa điều quan trọng nhất khi làm trợ lý của ta chính là tuyệt đối phục tùng và trung thành, ta chỉ có mấy điều kiện đấy thôi, ngươi chấp nhận được không?” Trên mặt hắn thoái mái nhưng vẫn nghiêm túc, Doãn Thắng Nam đột nhiên hiểu được công việc này đối với nàng sẽ có nhiều khiêu khích.

Nàng hít sâu một hơi. “Ta đồng ý.” Nàng nói.

Chờ một chút, câu trả lời này có chút ám muội, nàng lập tức bổ sung lần nữa. “Ta đồng ý chấp nhận điều kiện.” Nàng nói “Còn có, kỳ thật ta có mang theo lý lịch đến.” Nói xong, nàng lấy trong cặp ra một bản lý lịch đã được chuẩn bị cẩn thận đưa cho hắn “Đây là sơ yếu lý lịch của ta, mời xem qua.” Viên Khải nhìn nàng một cái, tiếp nhận nàng trong tay lý lịch biểu sau tức cúi đầu bắt đầu đọc.

Doãn Thắng Nam tuyệt đối tự tin đối với chính mình, cho nên cũng không khẩn trương, nàng quay đầu nghiên cứu văn phòng hắn, phát hiện hắn hình như rất thích võ sĩ đao Nhật Bản, bởi bốn phía trừ phía cửa thì ba phía còn lại treo đầy đủ các loại kiểu dáng võ sĩ đao, mặt khác, bên trong hắn còn một phòng nhỏ, có thể đoán đây là phòng nghỉ ngơi của hắn. “Ta vẫn nghĩ ngươi và Mễ Mễ giống nhau , đều là tốt nghiệp đại học.” Không nghĩ tới nàng đã học xong thạc sĩ. “Sau khi tốt nghiệp đại học ta đã dành chút thời gian vừa học vừa làm.” Nàng thu lại ánh mắt trả lời vấn đề của hắn. “Ngươi hình như đã rất cố gắng.” Hắn nói ra phát hiện của mình. “Đó là thực tế xã hội, nếu muốn trở nên nổi trội hơn nhất định phải cố gắng, nhất là nữ nhân thì càng cần cố gắng nhiều hơn.” Nàng bình tĩnh đối đáp, không có một tia oán trời trách đất. “Nhiệt tình với công việc của ngươi so với nhiều nam nhân có phần hơn nhiều.” Hắn thật muốn hỏi vì sao lại có cảm giác thân thiết với người mới quen như thế này, xong lại từ bỏ.

Doãn Thắng Nam hơi hơi cứng đờ, sau đó mỉm cười đơn giản nói:“Cho nên ta mới có biệt hiệu là nữ nam nhân.”.

Vì thế, Viên Khải biết đề tài này tốt nhất nên dừng ở đây, hắn hoàn hảo là một ông chủ tốt, tất nhiên đối với chuyện bát quái cũng không có hứng thú. (hana: bát quái có nghĩa là tám chuyện, buôn dưa lên ấy) “Ok, ngươi trúng tuyển.” Hắn buông sơ yếu lý lịch của nàng xuống, mỉm cười nhìn chằm chằm nàng đáp phúc.

Doãn Thắng Nam đầu tiên là mỉm cười, sau đó mới nở nụ cười thật tươi nhìn thẳng mắt hắn. “Cám ơn.” Nàng thật tình nói, sau đó còn thật sự hứa hẹn: “Ta tuyệt đối sẽ không làm ngươi thất vọng.” Viên Khải đáp lại nàng bằng một cái mỉm cười, sau đó đứng dậy một lần nữa đưa tay. “Hoan nghênh gia nhập Lập Bằng.”

Bạn đang đọc Nữ Nam Nhân – Doãn Thắng Nam của Kim Huyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.