Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

8.1

Phiên bản Dịch · 2738 chữ

“Chị Doãn.” Bỗng nhiên nghe thấy phía sau truyền đến tiếng kêu to, Doãn Thắng Nam quay đầu nhìn phía phát ra tiếng, chỉ thấy Tiểu Đào đứng ở chỗ rẽ thông với lối thoát hiểm, chỉ lộ ra một cái đầu, giống như kẻ trộm đang ẩn nấp. “Chị Doãn, đến đây.” Cô nhẹ giọng kêu lên.

Doãn ThắngNamnhìn trái phải xung quanh một chút, không thấy bốn phía còn có những người khác, kia cô làm chi thật cẩn thận như vậy dường như rất giống trộm? Mang theo nghi hoặc, cô xoay người đi hướng Tiểu Đào.

Đến gần chỗ rẽ đột nhiên bị cô kéo vào trong chỗ rẽ, cô mới biết được thì ra tránh ở chỗ rẽ người không chỉ có một mình Tiểu Đào, còn có Tần Lan, trợ lý Trần tổ hải ngoại Điềm Tĩnh, tổ kỳ hạn giao hàng cho Châu Âu trợ lý Lâm Phân Nghi, cùng – cô trừng mắt nhìn, xác định chính mình không nhìn lầm, người thứ năm dĩ nhiên là Trần thư ký?! “Đã xảy ra chuyện gì?” Cô ngăn chặn không được thốt ra hỏi, có điểm lo lắng. “Chuyện thực nghiêm trọng.” Tiểu Đào nghiêm trang nói.

Doãn Thắng Nam quay đầu nhìn về phía bốn người khác, cảm thấy có điểm không thích hợp, nếu đúng như Tiểu Đào nói đã xảy ra chuyện nghiêm trọng, như thế nào bốn người trước mắt chân chính quan hệ đến công ty nghiệp vụ lại cái gì cũng chưa nói, chỉ là liên tiếp nhìn cô, một bộ muốn nhìn thấu trong lòng cô. “Trần thư ký?” Cô đem tầm mắt định để ý đến ngày ngày làm việc thường xuyên nhất cũng là người có vẻ thân với cô nhất. “Chị Doãn, em được mọi người phái ra làm người phát biểu, chị nhìn em là được rồi, nhìn em nhìn em.” Tiểu Đào liều mình vừa bắt tay vừa kêu lên, chỉ kém một chút không nhảy đến trước mặt cô công khai biểu thị chủ quyền.

Doãn ThắngNamtầm mắt trước tiên quét một vòng quanh trên mặt bốn người kia xong, mới chuyển tới trên mặt cô. “Chị Doãn, chị không phải đang cùng tổng giám đốc hẹn hò chứ?” Vừa mở miệng là một vần đề hù chết người không đền mạng, Doãn ThắngNambị dọa đến thiếu chút nữa không nhảy dựng lên, hai má hơi hơi đỏ. “Cô…… Mọi người……” Cô đột nhiên hít sâu một hơi, nhìn năm khuôn mặt trước mắt có điểm chờ mong, hy vọng, giãy dụa, úc ức cùng thương tâm, nhíu mày trả lời Tiểu Đào vấn đề. “Không có.” “Không có?” Năm người cùng kêu to lên, bất quá ngữ khí có bất đồng. “Tổng giám đốc gần nhất tâm tình đặc biệt tốt, không quan hệ với cô?” Trần thư ký hoài nghi đặt câu hỏi.

Nói thực ra, có liên quan. Doãn ThắngNamkhinh nhấp môi dưới cánh hoa, nhưng không có trả lời. “Tổng giám đốc gần nhất cũng không có tin tức bát quái, cho dù có, nữ nhân vật chính cũng nhất định tên là Doãn Thắng Nam, người kia không phải cô sao?”Tần Lan nói.

Đúng, là cô. Doãn ThắngNamthiếu chút nữa than ra tiếng. Hại cô gần nhất không hiểu vì sao trở thành đối tượng để một đống phụ nữ trừng mắt. Ai! “Nhưng Chị Doãn, trên tạp chí đều có hình ảnh hai người hôn môi, chị thật sự không cùng tổng tài hẹn hò sao? Kia vì sao lại hôn môi?” Tiểu Đào nghi hoặc mở miệng.

Oanh! Ngọn lửa lập tức thiêu đốt mặt cô, Doãn ThắngNammặt nháy mắt hồng dọa người. “Ha! Chị Doãn, bị nắm được đuôi, còn nói không có, nếu không đúng sự thật, chị hiện tại mặt sẽ không đỏ như vậy.” Tiểu Đào lập tức hưng phấn kêu lên, “Còn có, tạp chí đưa ra hình ảnh hai người hôn môi là giả, em bịa ra! Thực xin lỗi, nhưng tổng giám đốc thật sự hôn chị đúng hay không? Hai người thật sự đang hẹn hò đúng hay không? Ha ha, em đã biết.” “Doãn trợ lý, cô thật sự rất khách khí, thế nhưng còn muốn gạt chúng ta.” Trần thư ký mỉm cười trách cứ. “Không…… tôi không phải……” “Hy vọng có thể sớm một ngày uống rượu mừng của cô và tổng giám đốc.” Tần Lan tự đáy lòng chúc phúc. “Chờ một chút, tôi……” “Chúc mừng.” Trần Điềm Tĩnh cô đơn nói, “Tôi về văn phòng trước.” “Chúc mừng cô.” Lâm Phân Nghi miễn cưỡng nói, sau đó theo sát rời đi.

Trong nháy mắt năm người rời đi hai người, cả đầu hỗn loạn cảm xúc Doãn ThắngNamcăn bản là không kịp ngăn cản. “Mọi người…… Tôi……” Cô nhìn ba người còn lại, mặt đỏ tai hồng không biết nên bắt đầu giải thích từ đâu, “Tôi căn bản là không có đáp ứng cùng với Viên Khải hẹn hò, chính là –” “Chính là cần suy nghĩ đúng hay không?” Tiểu Đào cười thay cô tiếp lời.

Doãn ThắngNamsửng sốt, nhất thời trừng mắt nhìn khuôn mặt trước mắt ý cười dạt dào, nói không ra lời. “Tổng giám đốc nói với bọn chị.” Trần thư ký hảo tâm thay cô giải thích nghi hoặc. “Thời điểm đó thiếu chút nữa hoa chân múa tay vì vui sướng, có thể thấy được tổng giám đốc lúc này là thật rơi vào bể tình.” Tần Lan Cười bổ sung, trong giọng nói có rõ ràng chế nhạo. “Nói thật chị Doãn, chị vì sao không lập tức đáp ứng? Thế nhưng còn nói suy nghĩ, nếu đổi thành là em nha, đã sớm kêu to em nguyện ý.” Tiểu Đào cười hề hề nhìn chằm chằm cô nói. “Đây là nguyên nhân vì sao tổng giám đốc yêu Doãn trợ lý, mà không phải yêu em.” Trần thư ký khóe miệng khẽ nhếch trêu ghẹo. “Được rồi, em biết em chính là không đủ rụt rè, không có nửa điểm thẹn thùng của con gái, nhưng tính trời như thế sao có thể trách em?” “Không ai trách em, chính là lo lắng không gả được em mà thôi.” Tần Lan cùng Trần thư ký nhất đáp nhất xướng. “Hừ, lập gia đình có cái gì tốt? Trên đời này không có đàn ông em thấy còn tốt hơn, trừ phi có thể làm cho em gặp được tổng giám đốc thứ hai, nếu không em tình nguyện cả đời không lấy chồng!” Tiểu Đào nâng cằm lên biểu thị công khai. “Muốn đụng tới tổng giám đốc thứ hai còn không đơn giản, tầng dưới của chúng ta” công ty Đạt Thành “Bên trong không phải có tổng giám đốc sao?” Trần thư ký lập tức nói. “Người kia mập mạp! Trần thư ký, chị làm sao có thể lấy thần tượng của em so với tên mập mạp kia?” Tiểu Đào thét chói tai, thay thần tượng của mình tổn thương cùng bất công. (Sabj: e cũng thấy bất công, Viên ca vs tên mập, 1 trời 1 vực đi) Tần Lan nhịn không được cười khẽ ra tiếng, mà Doãn ThắngNamđứng một bên rốt cục vừa mới kinh ngạc cũng tỉnh lại. “Mọi người…… Mọi người rốt cuộc là……” Cô nên hỏi như thế nào? Viên Khải làm sao có thể nói lung tung với xung quanh về chuyện bọn họ, nhất là đây là việc tư, hắn không giống người như thế. Nhưng nếu không phải hắn nói, ba người trước mắt này lại có thể nào đem sự thật nói không sai chút nào? Ngay cả lúc trước cô nhất thời quật khởi, lo lắng đều biết.

Lo lắng, là nha, khi lần trước Viên Khải hỏi cô muốn hay không cùng hắn hẹn hò, làm bạn gái của hắn, cô thật sự trả lời là muốn suy nghĩ, nhưng là từ nay về sau thái độ hắn đối với cô căn bản vẫn giống như khi cô trả lời không được, vẫn những hành động thân mật khiến người ta giận sôi lên.

Có bao nhiêu thân mật đâu? Dắt tay, hôn trộm đã là còn nhỏ, khi hắn cứ có cơ hội liền không quên giở trò đối với cô, cô còn miễn cưỡng có thể sử dụng lý trí cùng hắn đối kháng, nhưng sự cưỡng bức dần dần khiến cô quen thuộc, vậy là quá mức, cố tình cô lại vẫn làm cho hắn thực hiện được hai lần.

Được, không quan hệ, hắn lần tới nhà cô ngủ, ngủ dưới sàn nhà nhà cô, hắn có đau đến thắt lưng xương sống cũng không phải chuyện của cô, dù sao cô hiểu rõ hết thảy trước kia, cô tuyệt đối sẽ không chủ động yêu hắn trên giường, hắn muốn tìm khổ nhục kế nào thì kệ hắn đi, cô không để ý tới hắn.

Nhưng cho dù là như vậy, điều làm cô phát điên là, hắn đối với cô một câu vợ yêu hai câu vợ yêu kêu loạn, làm cho cô thật sự là vừa tức giận vừa buồn cười, sợ hắn gọi quen miệng, ngày nào đó sẽ ở công ty trước mặt đồng sự thốt ra gọi cô như vậy, đến lúc đó kêu cô như thế nào cho phải? Bất quá xem tình huống hiện tại, là cô bị chơi. “Chúng em giúp chị bài trừ tình địch.” Một người mở miệng, ba người đang tranh cãi lập tức quay đầu nhìn về phía cô ta, Tiểu Đào hướng cô nhếch miệng cười nói. “Tình địch?” Doãn ThắngNam chỉ ngây ngốc nhìn cô ta. “Trần Điềm Tĩnh cùng Lâm Phân Nghi nha, chẳng lẽ chị không biết các nàng cũng thích tổng giám đốc sao?” Cô chỉ ngây ngốc lắc đầu. “Ai, một chút nguy cơ ý thức đều không có, em hiện tại rốt cục biết tổng giám đốc vì sao lại mở miệng mời chúng em hỗ trợ.” Tiểu Đào khụ thanh thở dài nói. “Anh ấy mời mọi người giúp đỡ?” Doãn ThắngNam càng choáng váng. “Đúng, tổng giám đốc mời chúng em giúp đỡ.” Tiểu Đào nâng cằm lên, vẻ mặt đắc ý nói. Tổng giám đốc thỉnh cô hỗ trợ nha, ha ha…… “Mọi người chậm rãi tán gẫu, tôi về cương vị công tác trước.” Trần thư ký vỗ vỗ bả vai Doãn ThắngNam, đi trước rời đi. Không có biện pháp, ai kêu cô theo một thủ trưởng cuồng công tác đâu? Hại cô công tác nhiều đến không thời gian nghỉ ngơi, chỉ có thể sớm trở lại cương vị công tác làm việc, thật sự là đáng thương.

Trần thư ký sau khi rời đi một lúc lâu, Doãn ThắngNamrốt cục có biện pháp mở miệng. “Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Cô hỏi hai người còn lại. “Chị Doãn, tổng giám đốc thật sự thực yêu chị nha.” Tiểu Đào đáp lại nghi vấn của cô.

Mặt đỏ lên, Doãn ThắngNammiễn cưỡng làm cho chính mình lại mở miệng. “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Tần Lan, cô cũng không thể nói cho tôi biết được sao?” Cô chuyển qua hỏi một người khác có thể trả lời vấn đề của cô. “Tôi chỉ có thể nói tổng giám đốc thật sự thực thích cô, thực yêu cô.” “Làm ơn.” Doãn ThắngNam rốt cục nhịn không được rên rỉ ra tiếng, bọn họ có nhất thiết phải nói giống nhau thế sao? Cô xấu hổ đến nỗi muốn có cái hang để chui vào. “Chị Doãn, không cần phải cầu xin.” Tiểu Đào kêu lên, “Kỳ thật chuyện này nói trắng ra chính là tổng giám đốc yêu chị, lại lo lắng chị nghe theo tin tức hắn đi qua đường viền hoa mà hiểu lầm hắn là hoa hoa công tử, căn bản không nghĩ để ý đến hắn, cho nên lần trước hắn mới có thể muốn chúng em đến thay hắn biện bạch, mà lần này……” “Lần trước?” Doãn ThắngNam nhịn không được đánh gãy cô hỏi. “Chính là lần ở toilet đó thôi, có nhớ hay không chúng ta khi đó bắt đầu quen nhau?” Tiểu Đào mỉm cười giải thích. (Sabj: Viên ca gian thế, hớ hớ, nhưng mà e thích) “Lần đó mọi người là cố ý?” Doãn ThắngNam rốt cục hậu tri hậu giác kêu lên. “Đúng.” Tiểu Đào cười đến đắc ý, Tần Lan đứng một bên chỉ tiếp tục đạm cười không nói.

Doãn ThắngNamkhiếp sợ nói không nên lời, cô cho tới bây giờ cũng chưa nghĩ tới Viên Khải có tình cảm thật sự với cô, hơn nữa đúng là sớm bắt đầu từ trước kia. Đương nhiên, cô không cần hoài nghi bọn họ vì Viên Khải mà bày đặt chuyện, bởi vì cô chính mắt thấy chuyện xấu của Tần Lan, chính là người đàn ông này…… Người đàn ông này…… Ai, hắn đầu cơ kiếm tiền muốn tâm cơ là đủ rồi, nếu ngay cả luyến ái cũng không quên mưu kế để đùa giỡn, thật sự là bại cho hắn. “Mà lần này, tổng giám đốc làm ơn chúng em đến làm thuyết khách, hy vọng có thể giúp hắn khuyên chị nhanh chút gật đầu đáp ứng cùng hắn kết giao, bởi vì hắn muốn khẩn cấp có thể với chị danh chính ngôn thuận.” Tiểu Đào tiếp tục lời chưa nói xong lúc trước. “Về phần Trần Điềm Tĩnh cùng Lâm Phân Nghi còn lại là thuận tiện, bởi vì nếu từ chính miệng tổng giám đốc nói, bọn họ lại cho rằng đó là lấy cớ, nếu xem tạp chí, bọn họ cũng luôn coi tổng giám đốc là tình yêu duy nhất, tự nhiên sẽ không tin tưởng, cho nên chúng em đành phải tìm chị ra chứng minh cho bọn họ xem.” “Tôi nghĩ lần này bọn họ sẽ bỏ cuộc.” Tần Lan mở miệng nói. “Bọn họ vốn nên sớm bỏ cuôc, giống chúng ta như vậy thật tốt, còn làm cho tổng giám đốc mở miệng mời chúng ta giúp đỡ a.” Tiểu Đào đắc ý nói. “Đừng quên việc của em căn bản là chưa có bắt đầu giúp.” Tần Lan nhắc nhở Tiển Đào đắc ý vênh váo nói. “A, đúng!” Như người trong mộng chợt bừng tỉnh, Tiểu Đào đột nhiên nhảy dựng lên chuyển hướng Doãn Thắng Nam. “Chị Doãn” Thanh âm của cô nháy mắt tăng lên.“Chị rốt cuộc vì sao chậm chạp không đáp ứng cùng tổng giám đốc kết giao nha? Dù sao hai người hôn cũng đã hôn, cũng đã lên tạp chí, nghe tổng giám đốc nói hắn còn mang chị về nhà gặp qua mẹ hắn, con dâu tốt xấu gì đều gặp qua cha mẹ chồng, chị làm chi còn như vậy kiên trì nha?” “Tiểu Đào, em nói nhỏ một chút được không.” Tần Lan nhịn không được cười khẽ. “Ai, chỉ cần kết quả không quan tâm quá trình được không?” Tiểu Đào nhìn cô một cái, lập tức lại đem tầm mắt quay lại trên mặt Doãn Thắng Nam. “Chị Doãn, chị có nghe được lời nói của em sao?” “Tôi rất ngạc nhiên, anh ta cho cô gì mà khiến cho cô giúp hắn làm thuyết khách?” Doãn ThắngNam trầm mặc nhìn cô trong chốc lát, tò mò hỏi. “Đương nhiên là có, hơn nữa rất nhiều, bất quá lớn nhất chính là tổng giám đốc nói nếu sự thành sẽ thu em làm em gái nuôi, ha ha……” Cô đột nhiên phát ra tiếng cười trong suốt như chuông bạc. “Về sau em có thể nổi tiếng uống lạt, ha ha……” “Nhưng cô có biết, làm người bạn gái, sợ hãi nhất chính là bạn trai mình có em gái nuôi không, cho nên ai, tôi nguyên bản là muốn đáp ứng, nhưng hiện tại lại tiến thoái lưỡng nan, cô nói tôi nên làm cái gì bây giờ?” Doãn ThắngNam giả bộ buồn rầu, trong mắt lại lóe ý cười hỏi. “Sá?” Lúc này há hốc mồm đổi thành Tiểu Đào.

Nên làm cái gì bây giờ?

Cô chưa từng nghĩ tới vấn đề này nha, ai tới cứu cô?

Bạn đang đọc Nữ Nam Nhân – Doãn Thắng Nam của Kim Huyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.