Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 106

Phiên bản Dịch · 1272 chữ

A0A Tôi và Tú Triết giờ đây đã thành bạn thân của nhau, tình bạn của anh ấy và Thuần Hy cũng vẫn như trước kia. vốn ngỡ sau chuyện ấy, quan hệ ba người sẽ rất căng thẳng, nhưng không ngờ sinh vật tế bào đơn, tư tưởng đơn giản như Tú Triết, không chỉ hồi phục về mặt cơ thể rất nhanh, mà tốc độ hồi phục thương tổn tâm lý cũng nhanh không kém.

Bây giờ anh vẫn thường xuyên gọi điện cho tôi, kể về một số chuyện lý thú, nói lad giúp tôi điều chỉnh lại cuộc sống nặng nề của tôi với Thuần Hy. Hơn nữa, câu cửa miệng anh là "Xin hãy sinh con cho anh đi" đã biến thành "Cái tên Kim Thuần Hy kia nếu dám làm em không hạnh phúc, anh sẽ giúp em phăng teo hắn!", đúng là chịu không nổi...AA

"ừ. Lúc nãy gặp cậu ấy, đang ở cùng với mấy người trong nhóm kịch, hình như rất vui.

"Vậy ư? Tốt quá rồi. He he".

"Tiễn Ni, anh vào nhà vệ sinh một lát, em cầm áo của anh đến cửa đợi anh." Anh nhấc áo lên, "xoạchtiếng phủ nguyên chiếc áo lên đầu tôi

"Oái, đáng ghét, tóc em bị anh làm rối hết đây này!". Tôi kêu lên oái oái, gỡ áo của anh ra khỏi đầu.

ồ, trong túi áo hình như có thứ gì đó cứng cứng, cái gì thế nhỉ?

Tò mò quá, xem thử. Thuần Hy liệu có giận không nhỉ? 0_0 Chắc không đâu, nhất định là thế. Tình yêu của chúng tôi trong suốt như pha lê ấy! Thuần Hy nhất định là đã lén lút chuẩn bị thứ gì đó để cho tôi một sự bất ngờ tuyệt với chăng, đúng là càng ngày càng lãng mạn, hi hi.

"Chồng yêu ơi, để em xem trước 'bất ngờ' anh dành cho em là gì nhé. Có điều anh đừng lo, lát nữa em vẫn sẽ tỏ ra ngạc nhiên, rất kinh ngạc mà!" Tôi khẽ khàng nói với cái áo khoác của Thuần Hy, hí ha hí hửng sực tay vào túi mò tìm.

  • AO*... Trời ạ... Cái quái gì vậy? Tôi thật sự bàng hoàng, tôi dám thề với Bồ Tát rằng sự bằng hoàng này không phải là giả vờ.

Bởi vì, bởi vì tôi đã móc ra được từ trong túi áo khoác của anh một tấm...hình khỏa thân??? Không...nói chính xác hơn là có mặc quần áo, chỉ có điều là quần áo lót.= =

Trong túi Thuần Hy sao lại có loại ảnh này chứ?! Mà lại...mà lại...người trong hình sao quen thế nhỉ? Hình như đã gặp ở đâu đó rồi...Ghé sát lại nhìn, nhìn chi kỳ xem nào...Á! Không phải chứ! Sao người trong hình càng nhìn càng giống tôi thế này... Trời đất, không phải giống, mà chính xác là tôi!!!

Thuần Hy, anh ấy...??? Không đúng, nhất đinh là tôi hoa mắt. ** Đúng! Nhất định là hoa mắt rồi! Tôi bắt đầu dụi mắt, dụi thật mạnh, dụi thật mạnh, dụi thật mạnh...

Nhưng...nhưng tấm ảnh kia sao tôi dụi mắt mãi mà vẫn thế, nó xuất hiện rất hợm hĩnh trước mắt tôi một cách sinh động.

Đây rõ ràng là tấm ảnh chụp trộm tôi trong phòng thay quần áo trước khi vào học giờ thể dục mà!

pq...Tên khốn nào làm việc này?! Quan trọng hơn là...tại sao nó lại xuất hiện trong túi áo khoác của Thuần Hy???

Lời Phác Trân Hiền nói lúc nãy lại lởn vởn bên tai rất đáng ghét...

'Tớ phát hiện ra rất nhiều hình nude của các cô gái trong cặp sách của anh ta, về sau tớ mới biết, thì ra anh ta dùng chính nhưng tấm ảnh đó để ép các cô gái phải..... phải....... với anh ta"

Đáng ghét!

Mặc dù...mặc dù lúc nãy Thuần Hy phủ nhận quan hệ với Phác Trân Hiền, nhưng nhưng tại sao anh lại cắt ngang khi tôi kể rằng Phác Trân Hiền đang vu khống anh? Tại sao anh lại đột ngột nói ra một ưàng dài nào là phải tin tưởng ở anh gì gì ấy với tôi? Chẳng lẽ.... Chẳng lẽ........

Ghét quá! Giết mình quá! rõ ràng lúc nãy đã nói là tin anh rồi mà... >Quách Tiễn Ni ! Bình tĩnh! Bình tĩnh! Bình tĩnh!!! ' Không phải thê, nhát định không phải thế.......

Nhưng tôi không thể bình tính được, thật sự là không thể!!! Làm sao đây? Hình như từ khi quen Thuần Hy, trí tuệ của tôi càng ngày càng kém đến mức thảm thương rồi, đúng là càng lúc càng kém............ huhu

Thuần Hy........ anh ấy........... không thể nào là loại người ấy chứ? Vậy mục đích anh quen tôi........ ???

Hu hu —~, Quách Tiễn Ni, mi đang nghĩ lung tung gì thế...................... huhu-....... cứ không kiềm chế được mà nghĩ linh tinh.............. , làm sao đây?

"Sao em vẫn còn ở đây? Anh đứng ngoài đợi em lâu lắm rồi" Thuần Hy bước đến.

".... Thuần Hy à, trong túi áo khoác ngoài của anh.............. Trong túi áo của anh sao lại có thứ này?" Tôi ôm lấy áo anh, nước mắt lưng tròng hỏi.

"Thứ này, là thứ gì?" Anh hỏi tôi với vẻ hoang mang hàng lông mày rậm đẹp nhíu lại.

"Chính là..... chính là thứ này." Tôi quang tấm ảnh "xoạch" một tiếng lên bàn nhưng vẫn dùng tay che lại một phần "nội dung"

"Gì thế này" Anh đưa tay đến rút tấm ảnh ra, tôi đè nghiến lên nó không chịu buông.

Mất mặt quá, mất mặt quá!!!

Nhưng anh vẫn rút nó ra được.

"hừ, cái thứ này!"

"Gì chứ? Cái gì mà "thứ này" em phát hiện ra nó trong túi áo khoác của anh đấy."

"Trong túi áo khoác của anh? Em đùa đấy à?"

"Cái gì mà đùa? Rốt cuộc là ai đang đùa ai? Anh lấy............... lấy ảnh của em bỏ

trong túi áo khoác, lại còn bảo em đùa à"

"Em nghi ngờ anh chụp trộm em, rồi mang nó theo bên người à?" Thuần Hy cười lạnh lùng.

"Em có nói thế đâu "

"Em quên lúc nãy anh đã nói với em thế nào rồi?"

"Nói gì? Em không nhớ anh đã nói gì cả!" Anh thật sự là chẳng nói gì hết, căn bản là anh không có ý giải thích mà.

"Vậy em cứ nghĩ cho kĩ đi" Anh rút phắt áo khoác tôi đang ôm trong lòng ra, rồi khoác lên vai quay lưng bỏ đi.

Nước mắt tôi chan hòa, rơi tí tách —~———--

Anh giận tôi rồi sao? Chúng tôi đang cãi nhau đó ư? Tại sao? Tại sao lại như thế? Hu hu hu.....

Kim Thuần Hy! Anh thật khốn khiếp!!! Em ghét anh

Chương 104: Tin nhắn khủng bố

Cả buổi chiều tôi chẳng có tinh thần học hành gì cả, đến cả trò chơi hay nhất ở điện thoại di động cũng không thể cứu vãn tam trạng sa sút vì bị tồn thương của tôi. Khi tiếng chuông tan học vang lên, cổ tôi cuối cùng cũng không đỡ được sức nặng của cái đầu, tôi bò mọp ra trên bàn, không nhúc nhích.

"Tiễn Ni, sao cậu mất tinh thần vậy?" Giai Liên hỏi với vẻ quan tâm.

"Hôm nay bạn ấy biết được một sự thật, nên mới đau khổ thế đấy". Phác Trân Hiền đột ngột thò cổ từ bàn trên xuống, nói chen vào.

Bạn đang đọc Nụ Hôn Của Quỷ - Tiểu Ni Tử của Tiểu Ni Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.