Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 93

Phiên bản Dịch · 1573 chữ

Tôi và Thuần Hy hoảng hốt, lập cập đứng dậy.-->

"0_0, Tịnh Mỹ! Tú Triết!" Mặt tôi nóng bừng bừng, tất cả hành động của chúng tôi lúc nãy họ nhất định đã nhìn thấy rất rõ.

"Tú Triết..." Là tiếng của Thuần Hy, anh tiến đến gần Tú Triết, hình như vẫn còn chút chút ngượng ngập.

ồ, gương mặt anh hình như cũng đỏ lên rồi, do đám vết thương bầm tím che đi nên không lộ rõ thôi.

"Có chuyện gì à?" vẻ mặt Tú Triết cũng ưở nên thiếu tự nhiên. Không hồ là anh em tốt của nhau, đến kiểu mật này cũng giống nhau y hệt.

"Xin lỗi...." Thuần Hy dường như phải cố gắng mới thốt ra hai chữ vô cùng đơn giản này ra khỏi họng.

Sắc mặt Tú Triết lập tức thay đổi, anh chồm đến túm cổ áo Thuần Hy, nhìn thẳng vào mắt Thuần Hy nói từng chữ từng câu: "Tớ đã bảo với cậu, đừng nói hai chữ đó với tớ, đặc biệt là không được phép nói với Tiễn Ni!'

"0_0” Tú Triết! Thuần Hy!" Bọn họ chắc không đánh nhau đấy chứ? Tôi đứng lên, định tiến đến ngăn lại, thì Tịnh Mỹ đứng sau đã nắm lấy cánh tay tôi.

"Đừng đến đó" Trên mặt Tịnh Mỹ xuất hiện một nét cười kì lạ.

"Tại sao? Họ sắp đánh nhau rồi kìa." Tịnh Mỹ không phải đến để xem kịch vui đấy chứ?

"~^.^~ yên tâm đi, không đánh nhau được đâu!" Sao nó nói vẻ chắc chắn thế? Có điều nếu Tịnh Mỹ đã nói thế, nhất định là có lý của nó, dù sao nó cũng là quân sư của tôi, tôi chỉ cần nghe theo là chắc chắn không sai!

"() Kim Thuần Hy, đừng có tưởng cậu vĩ đại, những điều mà Tú Triết này muốn thì sẽ tự mình nghĩ cách có được, không cần cậu cứ tự ình là đúng mà nhường qua nhường lại! Nếu không vì Tiễn Ni tự nói với tớ rằng thích cậu, tự nói rằng cô ấy chẳng hề thích tớ một chút xíu nào, tí tị ti nào, thậm chí một chút nhỏ như hạt bụi cũng không, thì t nhất định sẽ không buông tha! Bây giờ cậu nói "xin lỗi" cái gì? Hình như cậu muốn ăn đập phải không?"

Đây là lần đầu tiên tôi thấy Tú Triết thô lỗ như thế, giống hệt một chú sư tử đang nổi giận. Tôi cứ ngỡ anh chỉ biết khóc to lên như một đứa trẻ thôi chứ A_A

"Hôm nay tớ nói những lời này với cậu, cậu nên nhớ hết, không được quên bất cứ chỗ

nào. Cậu và Tiễn Ni........ Cậu và Tiễn Ni sau này nếu có chút nào dám không hạnh phúc, tớ

quyết không tha cho cậu!' Tú Triết vừa nói, vừa hua nắm đấm trước mặt Thuần Hy.

Đừng mà! Tôi sợ hãi nhắm nghiền mắt lại.

"Cậu đang nói với ai thế hả? Tú Triết!"

Tay trái của Thuần Hy giữ lấy nắm đấm của Tú Triết một cách vững vàng, khóe môi xuất hiện một nụ cười tự tin. Woa! Động tác và vẻ mặt đó đẹp không chê vào đâu được.

"Kim Thuần Hy này là ai, Lý Tú Triết cậu chẳng phải là người rõ nhất sao?"

Thuần Hy -vừa nói, cũng ^/ừa huơ nắm đấm đến trước mặt Tú Triết. Tú ưiết kịp thời đưa tay ra, giữ chặt lấy nắm đấm đó. Hai người giữ tư thế đó một lúc lâu, không hề đụng đậy, thật lâu....

"A_A Tịnh Mỹ, họ giữ tư thế đó lâu quá rồi, rốt cuộc đang làm gì vậy? Chắc không phải hóa thạch rồi chứ?"

Đúng vào lúc tôi định tiến lên xác nhận điều đó, thì Tú Triết đẩy tay Thuần Hy ra, hất tóc tỏ vẻ rất lạnh lùng, sau đó quay người bỏ đi.

"Tú Triết!" Thuần Hy gọi theo.

Tú Triết không quay đầu, đến bước chân cũng không hề chậm lại.

"Cảm ơn cậu" Thuần Hy cười. Lần đầu tiên tôi thấy anh như thế.

Tú Triết dừng lại, nhưng không quay lại. Anh đưa hai tay lên cao quá đầu, tay phải co thành nắm đấm đụng vào lòng bàn tay trái một lúc, sau đó hai tay đút túi quần, sau đó bỏ đi.

Bắt đầu từ lúc nào, mà đến Tú Triết cũng lạnh lùng như thế? chẳng nhẽ ở bên Thuần Hy lâu rồi, nên bị truyền nhiễm sự lạnh lùng chăng?

Trước kia hình như tôi cũng có nghe nói rằng tính cách của những người bạn thân sẽ ảnh hưởng lần nhau. Vậy giữa tôi và Tịnh Mỹ thì giải thích thế nào? Con bé đó bây giờ môi lúc một kì quặc.

Đúng rồi, Tịnh Mỹ, Thuần Hy sao biết được tớ ở đây, cậu đưa anh ấy đến à?"

“Tớ không biết, tớ chỉ gọi cho Tú Triết thôi, còn tại sao Thuần Hy biết thì cậu đi mà hỏi Tú Triết" Tịnh Mỹ cười với tôi rất ngọt ngào.

Như thế có nghĩ là Tú Triết báo với Thuần Hy ư? Cảm ơn anh, Tú Triết đáng yêu, ân tình và những món nợ ở kiếp này, em thật sự phải để đến kiếp sau mới báo đáp anh được..Lời hẹn ước kiếp sau, em tuyệt đối sẽ không quên và càng không thể thất hứa. Anh nhất định phải đợi em, đợi em. ..

"Kim Thuần Hy, Tiễn Ni phải nhờ đến anh rồi!" Tịnh Mỹ đang nói cái quái gì thế nhỉ? Nó tưởng mình là pà mẹ đang gả con gái đi hay sao?

Đồ ngốc Thuần Hy, thế mà còn gật đầu, đừng có bị người khác lợi dụng dễ dàng như thế chứ!

"Tiễn Ni, tớ đã bảo cậu nghĩ cho kĩ, đừng có bỏ cuộc sớm mà. Đây là người thứ 100 đó, nếu không cưa nổi thì tớ cũng đành bó tay bó chân thôi, đúng là mệt chết đi được. Thật không hiểu nổi, sao cậu lại đá người thứ 99 thật nhỉ?" Tịnh Mỹ thì thầm vào tai tôi.

Tịnh Mỹ nói câu này là có ý gì? Sao tôi không hiểu gì cả? cái gì mà " đá người thứ 99 thật" Tịnh Mỹ càng lúc càng thâm nho, hay là tôi mỗi lúc một đần đi rồi? Tôi nhìn vào gương mặt nó thật kĩ, sao mà nhìn dưới bất kì góc độ nào, vẻ mặt Tịnh Mỹ cũng biểu lộ một câu rất rõ ràng- chính xác, tớ đang gài bầy cậu đấy... .-O-

"Tớ đi đây! Bye ~ Bye ~" Tịnh Mỹ nói xong, bay đi như một cơn gió.

Con bé chết tiệt, lần nà cũng biến nhanh như thế, tôi còn nhiều câu chưa kịp hỏi mà.

"Em còn định ở đây bao lâu nữa?"

Thuần Hy tiến đến, chìa một tay ra với tôi.

Cái tên đáng ghét, lại khôi phục cái giọng điệu lạnh như băng rồi, thật không thể ngờ Thuần Hy thâm tình dịu dàng lúc tỏ tình ban nãy chình là anh! Tôi còn ngỡ anh sẽ nhiễm được một tí nhiệt tình của Tú Triết cơ, xem ra điều đó mãi mãi chỉ là mơ ước thôi.

Tôi phớt lờ bàn tay anh đưa ra, cứ để nó lơ lửng ở đó đi, dù sao mệt rồi thì anh cũng rút lại thôi. A_A Tôi ngồi xuống trước bó hoa hồng to kia. Lúc nãy bị hành hạ kinh khủng như thế, những bông hồng tuyệt đẹp đã tàn tạ, rơi vãi khắp nơi, bay đầy trên đất.

"Em đang làm gì vậy?" Anh đến gần tôi và cũng ngồi xuống, bàn tay đưa ra nãy giờ đặt lên vai tôi rất tự nhiên.

Tên gian xảo, cho tay nghỉ ngơi trên vai tôi đấy.

"Anh không thấy à? Em đang đếm mấy bông hoa này mà!"

"chúng ta cùng đếm nhé!"

Ôi, đây là lời của Thuần Hy nói ư? Theo lệ thường thì anh sẽ phải nói: "Đồ ngốc, đếm cái gì? Anh nói cho em biết là được" mới đúng chứ.

Tôi không kìm lòng được quay sang nhìn Thuần Hy, anh cũng đang mỉm cười nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng như sắp nuốt mất tôi vậy... .Thuần Hy với vẻ như thế, tôi nhất thời chưa quen được.

"Được thôi, tôi báo cho anh biết, không đếm kĩ thì không được về đâu." Tôi thuận thế dựa vào vai anh, bắt đầu đếm từng bông từng bông.

"Một, hai, ba... .năm mươi một, năm mươi hai...." "Ngốc, bông này đã đếm rồi...."

"Hả? Đếm rồi à? Vậy không tính nữa... .y da, em đếm đến đâu rủi nhỉ?" "A-A Năm mười hai" "Anh chắc chắn thế à?"

"Không được, không được, để an toàn, chúng ta cứ đếm lại lần nữa đ

"Thuần Hy, anh sao thế? vẻ mặt sao đau khổ quá vậy? Đây mới là lần thứ ba mà"

(>•Hừ hừ hừ, Kim Thuần Hy anh toi đời rồi, Quách Tiễn Ni này trình độ số học rất tệ, chỉ

e là đếm đến tối cũng không xong, anh cứ ở lại đây với em cho vui đi. he he, dựa

vào vai anh quả thực dễ chịu quá! Ha ha ha.......... ha ha ha

Bạn đang đọc Nụ Hôn Của Quỷ - Tiểu Ni Tử của Tiểu Ni Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.