Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chứng cứ xoay chuyển tình thế

Phiên bản Dịch · 2018 chữ

Nếu biết là do bọn họ làm, Lý Thanh Vân cũng có mục tiêu, chỉ chờ ông nội ra, đi cùng với ông cụ vào núi sâu, triệt để giải quyết phiền toái này.

Sau khi trời sáng, cả nhà Lý Thanh Vân dậy rất trễ, khi mặt trời lên mới vặn eo bẻ cổ, nói ngày hôm qua ngủ thật ngon, rất nhẹ nhõm.

Lý Thanh Vân cười nói: Chắc do ngày hôm qua nhiều chuyện, mọi người quá mệt mỏi, chờ chuyện của ông nội có manh mối, mọi người sẽ càng thoải mái.

Giữa trưa, tổng giám đốc La Bằng của Công ty Đầu tư Du lịch Thanh Long đi công tác từ nơi khác về, nghe nói khách sạn bằng trúc xảy ra sự kiện mạng người, sốt ruột vô cùng, hỏi rõ ngọn ngành, nói với Lý Thanh Vân: “Tôi có lắp camera theo dõi ở sảnh chính, bởi vì còn chưa mời nhân viên an ninh, vài nhân viên lễ tân lại không biết máy tính, nên tôi không nói cho bọn họ biết. Đi, nhanh mở giám sát lên, nếu đã có người nhìn thấy tội phạm chạy ra từ cửa chính, chắc có thể nhìn thấy trên camera giám sát, trong viện cũng có, bốn góc bốn cái… Mở khách sạn, sao có thể không có camera giám sát chứ!”

“Tốt quá, chúng ta mau đi nhìn xem.” Lý Thanh Vân mừng rỡ, đi theo La Bằng, vào sảnh chính, quả nhiên nhìn thấy vài camera giám sát ở những chỗ cực kỳ kín đáo. Hóa ra vì trang hoàng cho đẹp mắt, đặc biệt làm kiểu che giấu.

Lưu trữ video đặt ở trong văn phòng của La Bằng, kiểm tra đoạn video thời gian xảy ra vụ án, quả nhiên thây một người đàn ông khỏe mạnh vào sân, động tác nhanh nhẹn, lập tức vào trong phòng của Triệu quả phụ, ở trong đó chừng ba phút mới đi ra.

Sau đó bị Dịch Hoài An phát hiện, hai người một trước một sau, đi qua sảnh chính khách sạn. Khi ấy trời tờ mờ sáng, người phục vụ đi vệ sinh, không trực ban, cho nên bọn họ không biết chuyện.

“Tốt, có chứng cứ này, ông nội không có việc gì. Hành nghề trái pháp luật, nhưng không khiến người chết, tối đa phạt ít tiền.” Lý Thanh Vân nói xong, lập tức sao chép một phần những video này vào trong ổ cứng di động, vội vã đi vào thành phố.

Nhưng vừa khởi động ô tô lại tắt đi, hắn cảm thấy hiện giờ không thể rời đi được, cho dù có chứng cứ, cũng chỉ có thể giao cho người khác xử lý. Hiện giờ cao thủ không thể rời nhà, miễn cho những phiên tăng điên cuồng này lại đến gây chuyện. Chờ ông nội về, cùng ông cụ đến Lạn Đà tự một chuyến, triệt để giải quyết những phiền toái này, mới có thể yên tâm.

Chứng cứ tương đối quan trọng, giao thẳng cho Thư ký Chu trong thành phố, do hắn xử lý sự việc, Lý Thanh Vân tương đối yên tâm. Hắn yên ổn ở nhà bảo vệ người nhà, Dương Ngọc Nô đã biết, cũng ở nhà, rất có ý phu xướng phụ tùy.

Thư ký Chu nhận được chứng cứ, tìm người quen bên hệ thống chính trị và pháp luật, rất nhanh gọi điện thoại lại, nói chuyện này kêu Lý Thanh Vân yên tâm, về cơ bản có thể chứng minh ông cụ Lý vô tội, còn đội phó đội cảnh sát hình sự phá án khả năng có vấn đề, đang tiến hành điều tra người này.

Nghe được tin tức này, cuối cùng Lý Thanh Vân thở phào nhẹ nhõm, cũng nói tin tức tốt cho người nhà, tất cả mọi người rất hưng phấn, chỉ chờ ông cụ bình an trở về.

Đồng thời, Trần Tú Chi cũng không rảnh rỗi, đứng ở giao lộ, kể ra tình huống chân thật của vụ án cho các dân chúng đi qua, hy vọng có thể khôi phục danh dự thần y của ba chồng.

Lý Thanh Vân cười không ngăn cản, xảy ra án mạng, không quan tâm tình huống thật ra sao, một chậu nước bẩn luôn giội lên trên người ông nội, trong khoảng thời gian ngắn đừng mong khôi phục được danh dự, bệnh nhân nơi khác cũng sẽ không thể tin tưởng.

Như vậy cũng tốt, vì mình khiến cho ông nội rơi vào trong bận rộn không giới hạn, hiện giờ bệnh nhân ít đi, cũng có thể yên tâm tu luyện, hoặc bảo dưỡng tuổi thọ.

Giữa trưa, chuyên gia ẩm thực Fred đến nông trường, tham quan lều lớn rau dưa trong tuyết, giống như không quá hài lòng với môi trường này. Lại tương đối hứng thú với gà lông đen trứng xanh nuôi thả ở trên đỉnh núi.

Tuy rằng như thế, nhưng vẫn chụp rất nhiều ảnh, nói là trở về khi viết bài sẽ dùng đến làm hình ảnh ví dụ thực tế. Chuyên giả ẩm thực nước Pháp đi cùng Victor vẫn nghiêm mặt, thường nở nụ cười oán hận với Lý Thanh Vân.

Chẳng có cách nào, lần trước đánh hắn, cũng không có ai hả giận cho hắn, cảnh sát lại còn nói không có chứng cứ, không để ý. Tuy rằng nhà hàng ra một phần tiền thuốc men, Lý Thanh Vân cũng chấp nhận ra một phần, nhưng hắn không thiếu tiền, thứ bị thiếu là thể diện, thiếu cơn tức trong lồng ngực kia.

Đang tham qua, chủ nông trường bên cạnh Hứa Tĩnh Thủ lại chạy đến, đù má dùng tiếng Anh sứt sẹo chào hàng rau dưa của bọn họ với những người nước ngoài này.

Đây đã không phải là lần đầu tiên hắn ta chơi trò như vậy, Lý Thanh Vân lạnh lùng quét nhìn hắn ta, không tức giận. Bởi vì rau dưa của Lý Thanh Vân đã không lo nguồn tiêu thụ. Ngày hôm qua, người của Công ty nông sản phương Đông mới vừa chuyển gần năm trăm ký rau dưa từ chỗ bọn họ đi, giá quy định hai mươi tệ mỗi ký, ban đêm đã vào sổ sách, về phần chia hoa hồng thì còn phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa.

“Ông Fred tôn kính, hương vị rau dưa của nông trường bọn tôi không hề thua kém gì, cũng là nước trên núi, cũng là rau dưa trồng ra, hương vị làm sao có thể khác được? Ha ha, hội nông sản lần trước, tôi cũng nhìn thấy các vị, nhưng khi ấy các vị quá bận rộn, không hề để ý đến gian hàng trưng bày của bọn tôi. A, không sai, tôi biết ông là tổng biên tập của tạp chí ẩm thực, chứ không phải lái buôn, nhưng như vậy không hề ảnh hưởng đến việc tôi mời ông nếm thử rau dưa nhé…” Hứa Tĩnh Thủ càng nói càng thuần thục, từ nào không biết, Tần Dao ở bên cạnh sẽ nhắc.

“Không không không, tôi nghĩ anh hiểu lầm, hôm nay bọn tôi đến đây là vì hẹn trước với cậu Lý, cố ý đến nếm thử rau dưa của nông trường bọn họ. Nếu như anh chị cố ý tham gia vào, vậy không phù hợp với tôn chỉ của bọn tôi. Như vậy đi, chờ có cơ hội, bọn tôi lại đến nông trường của anh chị nếm thử.” Fred quả quyết từ chối, không thích chủ nông trường quấy rầy mình chụp ảnh tham quan.

Victor thờ ơ lạnh nhạt lại đột nhiên nói: “Tạp chí ẩm thực luôn rất cầu thị, nếu như có độc giả hỏi vì sao rau dưa của nông trường Thanh Ngọc ngon vậy, hương vị của nông trường bên cạnh như thế nào, mọi người trả lời sao? Tôi nghĩ, làm một so sánh, có lẽ tương đối khách quan công bằng.”

“Đúng đúng đúng, có lẽ khách quan công bằng, cho nông trường Thủ Dao bọn tôi một cơ hội lên tạp chí.” Hứa Tĩnh Thủ vội vàng nói theo.

Fred hơi do dự, xoay người hỏi Lý Thanh Vân: “Cậu Lý, cậu cảm thấy sao? Nếu như thật sự có so sánh, tôi nghĩ độc giả sẽ hiểu biết rõ ràng trực quan hơn về sự khác nhau của rau dưa nông trường khác nhau.”

Lý Thanh Vân cười nói: “Chỗ tôi không thành vấn đề, nếu như các vị chuyên gia ẩm thực thích mạo hiểm, tôi không có bất cứ ý kiến gì. Như vậy đi, hôm nay mỗi người chúng tôi làm mười món, món chính đều là rau xanh trong ruộng, có thể thêm các đồ ăn kèm, gà cá thịt trứng đều có thể. Sau đó chúng ta ghép thành một bàn ăn, ở trên bàn cơm, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, thảo luận ưu điểm khuyết điểm của các loại rau dưa.”

Hứa Tĩnh Thủ lập tức nói: “Lý Thanh Vân, đây là cậu nói, đến lúc đó đừng không cho bọn tôi cơ hội bưng lên bàn.”

Không đợi Lý Thanh Vân trả lời, hắn đã nói với Tần Dao: “Nhanh, nhanh, nhanh lên, chúng ta nhanh chóng trở về chuẩn bị, đây là một cơ hội triển lãm tốt nhất của chúng ta, bằng không rau dưa của chúng ta luôn không bán được giá cao. Ngày tuyết rơi dày, giá không cao hơn năm tệ.”

Lý Thanh Vân cũng không bắt nạt bọn họ, chỉ dùng rau dưa trong lều lớn, không dùng rau dưa trồng trong tiểu không gian. Mười món đồ ăn rất nhanh làm xong, cũng không biết thói quen uống rượu của những người nước ngoài này, chỉ đặt mấy bình rượu đỏ do khách mang đến lên bàn, để cho tự bọn họ mở, miễn cho đến lúc đó vì vấn đề phương thức mở rượu nên bị Victor chế nhạo.

Victor tùy tay cầm rượu đỏ trên bàn lên, vốn định cười nhạo Lý Thanh Vân vài câu, nói rượu của hắn không đủ cấp bậc, nhưng vừa nhìn thấy nhãn hiệu, lập tức la hoảng lên: “Trời ạ, cậu hào phóng thật đấy, Lafite 1982, ở đây lại có hai chai, quá thần kỳ… Mọi người mau đến xem, hỗ trợ kiểm định, nhìn xem có phải hàng giả không.”

Tiếng kêu sợ hãi của gã hiển nhiên có phần cố ý.

Fred vài vài chuyên gia ẩm thực khác không có cách nào, đành phải đi qua cẩn thận nhìn xem, nhìn một cái không có vấn đề gì, lại đều là thật. Còn mấy chai bên cạnh, cũng là rượu đỏ series Lafite, chẳng qua là 2007.

Hai chai Lafite 1982 là do Sở Ứng Đài thủ phủ Nam Dương đưa cho, rượu đỏ Lafite 2007 thì là lễ vật do ông cụ Tần tặng, Lý Thanh Vân không hiểu rõ lắm về rượu đỏ, bình thường đều chất đống trong góc, hôm nay thấy người nước ngoài rất nhiều, nên ôm ra bốn năm chai, mặc cho bọn họ chọn, ai nào ngờ hình như những rượu đỏ này rất đắt, những chuyên gia ẩm thực này kêu lên liên tục.

Fred cho Lý Thanh Vân một cái ôm cực kỳ nhiệt tình, vẻ mặt kích động nói: “Lý thân ái, cậu thật sự quá khảng khái, lại nỡ lòng lấy Lafite 1982 không sản xuất nữa cho bọn tôi nếm thử, đây là vinh hạnh của bọn tôi! Người bạn như cậu, tôi chắc chắn kết bạn. Chờ khi cậu đến nước Mỹ, tôi mời cậu ăn tiệc, tiệc lớn do tôi tự làm.”

Chuyên gia ẩm thực ở bên cạnh kêu gào liên tục, ào ào cười nói: “Lý, cậu có lộc ăn không cạn đấy, người có thể để cho Fred chủ động đề nghị làm tiệc lớn không nhiều đâu.”

Bạn đang đọc Nông Gia Tiên Điền (Dịch) của Nam Sơn Ẩn Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Met225
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.