Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2052 chữ

“Anh cũng đi nói một tiếng với đạo diễn, anh cũng là truyền nhân xà y, bản lĩnh trị rắn độc, anh không hề thua ai đó. Như vậy, không biết nhân vật phụ qua đường của ai đó còn có thể giữ được không?” Lý Thanh Vân cười nói.

“Anh, anh là anh ruột của em đấy, anh và chị dâu sẽ lập tức kết hôn, còn nhẫn tâm nhìn thằng em đây vẫn độc thân một mình như vậy sao? Thấy không, nam chính tên là Phòng Đông gì đó, hình như cũng có ý với Thủy Tiên Nhi, tìm được cơ hội, giúp em chỉnh cho anh ta một trận, để cho anh ta thành thật chút, kêu anh ta rõ ràng mình đang ở đâu.”

“Người ta không trêu anh không chọc anh, sao anh phải chỉnh cậu ta chứ? Chỉnh chết cậu ta, đoàn phim không quay được, công ty du lịch của anh còn trông cậy vào đâu kiếm tiền chứ?” Lý Thanh Vân từ chối rõ đường hoàng.

Lý Thanh Vân bất mãn nói thầm: “Nông trường Thủ Dao ở bên cạnh anh cũng không trêu chọc gì anh mà, sao anh còn chỉnh người ta đến sắp phá sản chứ? Rau dưa không bán ra được, không phát được tiền lương cho công nhân, đã ầm ĩ mấy lần rồi, buồn cười nhất là biệt thự hai tầng một lửng kia, bên ngoài làm gần như bắt chước phong cách biệt thự của anh, nhưng bên trong vẫn là tường xi măng, sau khi nghe ngóng mới biết, hóa ra Hứa Tĩnh Thủ đã không còn tiền để trang hoàng nữa.”

“Anh không chỉnh Hứa Tĩnh Thủ gì cả, anh ta có năng lực anh ta cứ làm, anh ta không có năng lực còn trách được ai? Mới đầu anh đã nói rõ, nông trường không phải ai đều có thể làm được.” Lý Thanh Vân nói.

“Đối tượng anh nói không phải là nông trường, mà là Tần Dao đúng không?” Lý Vân Thông hèn hạ ti tiện hỏi.

“Cút!” Lý Thanh Vân vung cước đá hắn sang bên, nói: “Anh sẽ lập tức kết hôn với Ngọc Nô, đừng nhắc đến người phụ nữ khác ở trước mặt anh.”

“Hừ hừ, lại còn giả vờ ngây thơ với em? Lần đó vào núi, anh và cô bé nước Pháp kia mắt đi mày lại, đừng tưởng rằng em chưa nhìn ra. Nếu như anh không chỉnh tình địch đang tiềm tàng cho em, em sẽ cả ngày nhắc đến chuyện về cô bé nước Pháp kia trước mặt Dương Ngọc Nô.” Lý Vân Thông bình nứt không sợ bể, la hét, uy hiếp nói.

“He he, người anh em, có chuyện gì mình thương lượng, tuy rằng anh và Michelle không có bao nhiêu chuyện cả, nhưng nói nhiều, cũng không tốt lắm. Như vậy đi, em kêu anh giúp em như thế nào?” Lý Thanh Vân nhất thời chịu thua.

Lý Vân Thông đắc ý nói: “Ừm, như vậy còn tạm được. Nhìn thấy nhân vật chính kia không? Tên là Phòng Đông, anh nghe thử xem, tên này đáng đánh đòn bao nhiêu. Yêu cầu của em cũng không cao, chính là tìm cơ hội tẩn cho anh ta một trận, đánh anh ta thành xấu hơn em là được.”

“Độ khó quá lớn!” Lý Thanh Vân quan sát Lý Vân Thông từ trên xuống dưới, từ chối: “Hay em cứ cả ngày nhắc đến cô bé nước Pháp ở trước mặt Ngọc Nô đi. Anh bảo đảm, nghe nhiều, nghe phiền, Ngọc Nô chắc chắn sẽ đánh chết em.”

“…” Lý Vân Thông nhất thời trợn trừng mắt, mình đẹp trai không rõ ràng như vậy sao? Chuyện đơn giản vậy lại bị Lý Thanh Vân từ chối.

Hai người vừa nhìn xem diễn phim, vừa cãi nhau, cũng tiêu dao. Chính là trời âm trầm, gió bắc lạnh thấu xương, có cảm giác tuyết sắp rơi. Dự báo thời tiết đã nói mấy ngày gần đây đều có tuyết nhỏ, nhưng mãi không rơi.

Nhưng không bao lâu sau đã nhìn thấy đồn trưởng đồn công an thị trấn Lưu Hướng Tiền mang theo vài sĩ quan cảnh sát nơi khác đến tìm Lý Thanh Vân. Sĩ quan cảnh sát từ nơi khác đến này rất khách khí, tự giới thiệu, nói là phòng công an trên tỉnh, có một vụ án cần Lý Thanh Vân phối hợp điều tra.

Đồn trưởng Lưu Hướng Tiền âm thầm nháy mắt ra hiệu hắn phối hợp điều tra, bởi vì địa vị của mấy người này rất lớn, vốn không thể dây vào, chỉ có ngoan ngoãn phối hợp.

“Vụ án gì cần tôi điều tra? Nếu như các anh không nói rõ ràng, người trong thôn còn tưởng tôi bị cảnh sát bắt đi thì sao, như vậy sẽ tạo thành xúc phạm rất lớn đến danh dự của tôi, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến tôi lấy vợ.” Lý Thanh Vân đùa giỡn, nhưng trong lòng lại đang ngẫm nghĩ nguyên nhân cảnh sát đến tìm mình, chuyện phiên tăng là có quy củ của người giang hồ, Lạn Đà tự tuyệt đối sẽ không báo cảnh sát, hơn nữa mình thu dọn tuyệt đối sạch sẽ, sau một trận mưa lớn, bất cứ manh mối gì đều sẽ không lưu lại.

“Cậu biết Tôn Quốc Trung của Thương mại Đại Hoa đúng không? Bọn tôi điều tra được nông trường của cậu có qua lại về chuyện làm ăn với bọn họ, Thương mại Đại Hoa xảy ra vấn đề, vô cùng nghiêm trọng, tất cả công ty xí nghiệp có liên quan đều phải tiếp nhận điều tra.” Sĩ quan cảnh sát trung niên dẫn đầu đáp.

“Cái gì? Tôn Quốc Trung của Thương mại Đại Hoa xảy ra vấn đề? Thảo nào lần trước uống rượu ông ta lại thất thố uống say.” Lý Thanh Vân kinh hãi trong lòng, thầm suy nghĩ nói: “Nghe nói thế lực sau lưng Thương mại Đại Hoa rất lớn, bản thân ông ta cũng bối cảnh chính phủ, hiện giờ xảy ra chuyện, lại kinh động đến người của phòng công an tỉnh đến điều tra, xem ra tình huống không nhỏ, mình chỉ có thể ngoan ngoãn phối hợp, nhìn xem đã xảy ra chuyện gì để tính toán bước tiếp theo.”

Lý Thanh Vân bị vài cảnh sát dẫn đến một khách sạn nào đó ở trên thành phố, tiếp nhận điều tra ở đó, thật ra không khác gì thẩm vấn, nhưng thái độ tương đối ôn hòa, cũng không sử dụng hình phạt riêng.

Trong quá trình thẩm vấn, Lý Thanh Vân thông qua vấn đề của đối phương suy đoán ra, lại kiểm tra ra rất nhiều thuốc phiện và súng ống ở trong xe vận chuyển của Tôn Quốc Trung, nếu như chuyện này được chứng thực, là tổng giám đốc của Thương mại Đại Hoa, đoán chừng Tôn Quốc Trung sẽ bị xử phạt.

Nhưng Lý Thanh Vân rất khó hiểu, người giống như Tôn Quốc Trung, nằm ở nhà có tiền tiêu không hết, cần phải mạo hiểm đi buôn lậu thuốc phiện sao? Trong này chắc chắn có ẩn tình gì khác.

Ở trong khách sạn hai ngày, Lý Thanh Vân được thả ra, nói là điều tra kết thúc, nhưng không loại trừ có tình huống mới lại tìm hắn nói chuyện.

Ra khỏi khách sạn, lại có người đang chờ hắn ở cửa. Thư ký Chu Xán của thị trưởng Hoàng cười đi tới, mời hắn lên xe. Lý Thanh Vân biết ở đây không tiện nói chuyện, lên xe, mới cười hì hì chào hỏi.

“Sao rồi? Thông tin tôi bị bắt, kể cả thị trưởng Hoàng đều biết?” Lý Thanh Vân cười trêu ghẹo nói.

“Kể từ khi biết Thương mại Đại Hoa xảy ra chuyện, thị trưởng Hoàng đã đoán được cậu sẽ bị liên lụy. Chuyện này có dính dáng đến bố cục cấp cao, sẽ có rất nhiều người xui xẻo, một vài người xa lạ có dính líu cũng sẽ bị tai họa. Do đó kêu tôi chú ý đến hành tung của cậu, nghe nói cậu bị người của tỉnh bắt đi, nên nhờ người chào hỏi, kêu bọn họ chiếu cố một chút, hỏi vài vấn đề thông thường xong thả cậu đi.” Lên xe, thư ký Chu nói chuyện mạnh dạn hơn, trong lời nói để lộ ra một vài cơ mật.

Lý Thanh Vân biết điều không hỏi nhiều nữa, chỉ thở dài: “Cảm ơn sự quan tâm của Thị trưởng Hoàng, chính là đáng tiếc, Tôn Quốc Trung là một đồng bọn hợp tác không tệ. Ở trong chuyện này, tôi cũng không giúp đỡ được gì, thậm chí hiện giờ còn không rõ ràng chính xác đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể chúc ông ấy người hiền có trời phù hộ thôi.”

Chu Xán cười nói: “Ha ha, kể cả tôi cũng không rõ đã có chuyện gì. Nhưng cậu chú ý tin tức sự kiện lớn về sau, sẽ tìm ra dấu vết ở trong đó. Toàn bộ khu vực Xuyên Thục, trong một hai năm gần đây sẽ có biến hóa lớn, là thương nhân, gần đây cậu tốt nhất cẩn thận một chút, đừng tùy tiện móc nối quan hệ với người trên quan trường. Đương nhiên, ngoại trừ Thị trưởng Hoàng…”

“Ha ha, tôi chỉ là một tiểu nông dân, miễn cưỡng mở mấy công ty nhỏ có liên quan, cho dù quen biết vài người trong chốn quan trường, cũng giới hạn ở trong thị trấn hoặc trong huyện, có lẽ những đại năng cấp cao này chướng mắt nhân vật nhỏ như tôi chứ? Tôi còn cách rất xa đấu tranh của bọn họ, hy vọng đừng bị tai họa.” Lý Thanh Vân nói.

Chu Xán nói rất nghiêm túc: “Không không, cho tới bây giờ lốc xoáy cấp cao rất gần tôi cậu. Trưởng trấn Ngô của thị trấn các cậu, nhà cô ấy không tiện nói lắm… còn Thị trưởng Hoàng của chúng ta, may mắn thuộc về phe thắng lợi kia, cậu biết đấy, nếu như không phải vậy, thị trưởng Hoàng nhờ người nói chuyện cũng vô dụng, sẽ không để cho cậu mất hai ngày đi ra.”

Lý Thanh Vân ngạc nhiên, nghĩ ngợi hồi lâu, cũng không thể nói ra lời gì khác. Mình rúc ở trong núi trồng trọt săn thú, trêu ai chọc ai chứ, bán rau cỏ đều bị cảnh sát tìm tới cửa. Thế giới này quá nguy hiểm… Ừm, vẫn là tiểu không gian của mình an toàn nhất, hoa dại trên bãi tha ma nở rất xinh đẹp, không có thứ gì quấy rầy nơi an nghỉ kia… kéo hơi xa, khi thất thần hồi hồn lại, phát hiện đã đến cửa nhà Thị trưởng Hoàng.

Thật ra chuyện lần trước cổng nông trường bị đập phá còn chưa tìm được cơ hội để cảm ơn Thị trưởng Hoàng, dù sao ông ta dẫn đội điều tra, giúp một nhà mình ơn lớn.

Vào trong nhà, phu nhân thị trưởng vô cùng nhiệt tình, nói lảm nhảm mấy ngày hắn ở trong khách sạn chịu tội, hai ngày này chắc chắn chưa được ăn no ngủ không ngon, đều gầy một vòng. Ở trên bàn cơm, liên tục gắp thức ăn rót rượu, thỉnh thoảng trong lời nói hỏi hắn và Chủ tịch tỉnh Tống có quan hệ gì, sao lại làm khách ở nhà hắn.

Không đợi Lý Thanh Vân trả lời, đã bị Thị trưởng Hoàng ho khan ngắt lời, giống như Thị trưởng Hoàng không hài lòng chuyện phu nhân hỏi Lý Thanh Vân những vấn đề này, giống như có thỉnh cầu Lý Thanh Vân.

Nhưng Lý Thanh Vân vẫn trả lời thật khéo léo, nói là có chút giao tình với Sở Ứng Đài của Nam Dương, mà Chủ tịch tỉnh Tống lại là bạn tốt của Sở Ứng Đài. Sở Ứng Đài đến Xuyên Thục làm việc, Chủ tịch tỉnh Tống về công về tư đều sẽ đến.

Bạn đang đọc Nông Gia Tiên Điền (Dịch) của Nam Sơn Ẩn Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Met225
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.