Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoàn phim đến trong thôn

Phiên bản Dịch · 2103 chữ

Gần đây hắn có tiền, không hề quá gấp gáp chuyện kiếm tiền, bởi vì tận mắt nhìn thấy cảnh giới của Sở Ứng Đài đột phá, nhận thức của hắn về thế giới này đã có chuyển biến rất nhỏ. Cho dù là võ tu luyện tập ngoại công hay là linh tu tu luyện nội gia dưỡng sinh, nhận thức đối với sinh mệnh lại đều có một bộ hệ thống lý luận của bản thân.

Đêm ngày quyên góp xong về, trong phòng ngủ của Sở Ứng Đài truyền ra tiếng gầm ngân nga, sau đó là âm thanh khí vào khí ra, giống như ống bễ vỡ, tuần hoàn vài lần sau đó dần dần bình ổn.

Ngày hôm sau khi Sở Ứng Đài xuất hiện, trừ bỏ quản gia A Khoan ra, những người khác gần như không nhận ra ông ta. Lão già này lại không chỉ trẻ ra mười tuổi, thực sự sinh trưởng nghịch chân chính, mái tóc màu hoa râm biến thành màu đen trong một đêm, vẻ ngoài nhìn giống như người trung niên bốn mươi tuổi, khí tức khó hiểu ẩn chứa trong mắt cũng làm cho người ta ngạc nhiên.

Vào lúc này, Lý Thanh Vân mới xem như nghiêm chỉnh nhìn linh tu kiểu nội gia dưỡng sinh, Sở Ứng Đài nói ông ta từ cảm ứng giai đoạn đầu tiên, chính thức bước vào dưỡng thần giai đoạn thứ hai. Không cầu gì khác, tu luyện đến trình độ này, đời này đã đáng giá, có thể sống thêm vài năm, cũng có thể hưởng thụ thêm vài năm.

Sở Ứng Đài vội vã quay trở về Nam Dương, bởi vì trong nhà ông ta có một vài loại thuốc bắc dùng củng cố cảnh giới, trong đó có một gốc sâm dại núi Trường Bạch niên đại hơn hai trăm năm.

Nếu như vốn liếng của Sở Ứng Đài dày, có dự trữ, Lý Thanh Vân không lấy dược thảo quý giá của mình ra nữa, khi tiễn Sở Ứng Đài rời đi, đồng ý với ông ta, đợi có trà ngộ đạo sẽ lưu lại một ít cho ông ta.

Sở Ứng Đài rời đi, Lý Thanh Vân bắt đầu trốn đi đọc sách, hắn đã lật xem một lần đại từ điển Khang Hi, chữ phồn thể trong đó đã có thể nhận được bảy tám phần. Lúc này mới một lần nữa mở thẻ tre do Linh Hư đạo trưởng lưu lại, đọc bút ký ngộ đạo do lão lưu lại.

Ở trong lời mở đầu, Linh Hư đạo trưởng nói ba cảnh giới của võ giả, thân thể lớn mạnh đến cực hạn, cũng vượt qua hạn chế của võ giả. Hóa cảnh chính là cảnh giới tự nhiên, sức mạnh sử dụng đã vượt qua phạm vi sức mạnh bình thường. Còn linh tu cũng có ba giai đoạn, cảm ứng, dưỡng thần, cách thần, sức mạnh cuối cùng tu luyện ra có thể để cho thần hồn rời thể, lại càng không phải sức mạnh bình thường.

Lý Thanh Vân lật xem bút ký Linh Hư đạo nhân lưu lại, lại so sánh với tình huống trong thân thể mình, lập tức ngạc nhiên, mình thông qua tiểu không gian, có thể để cho linh thể ngoại phóng, công kích từ xa, chẳng phải đã đạt đến cảnh giới cao nhất của linh tu – Ly Thần cảnh sao?

Từ trong ghi chép lại biết được, võ công của Linh Hư đạo trưởng đã tu luyện đến hóa cảnh, vẫn cứ không thể rời khỏi hang động dưới lòng đất. Lão cố sức suy tư, lại ngộ ra phương pháp của linh tu, cũng tu luyện đến cực hạn Ly Thần cảnh, nhưng linh thể và thân thể có hạn chế khoảng cách, lão cũng không thể rời khỏi hang động dưới lòng đất, tối đa vào lúc ban đêm có thể để cho linh thể đi dạo một vòng ở ngoài khe hở đỉnh núi, cảm nhận trời sao rộng lớn.

Cuối cùng lại không thể không chết già ở trong hang động dưới lòng đất. Không sai, bộ phận kết thúc của bút ký, Linh Hư đạo trưởng thật sự sử dụng đến các từ như “Tuổi thọ hao hết, mạng không còn lâu”, tỏ vẻ tu luyện đến một bước này, cũng sẽ bước vào tử vong, hẳn là còn có cấp bậc càng cao hơn nữa, nhưng lão thật sự không ngộ ra được, lưu lại ba cuốn bút kỳ ngộ đạo, để cho người đời sau tham khảo.

Quyển thứ nhất là phương pháp tu luyện của ba cảnh giới võ tu, quyển thứ hai là phương pháp tu luyện của ba cảnh giới linh tu, quyển thứ ba là thảo luận nghiên cứu khả năng kết hợp của hai bên, đề cập đến rất nhiều đề nghị, bản thân lão cũng từng thử nghiệm một phần, nhưng đều thất bại, cũng lưu lại không ít thương tích không thể chữa trị cho thân thể, đó là một trong những nguyên nhân khiến cho tuổi thọ của lão sớm hao hết.

Lý Thanh Vân tạm thời không cảm thấy có hứng thú với quyển thứ nhấ, quyển thứ hai lại là phương pháp có thể làm cho sức mạnh thần hồn tăng mạnh, có thể để cho thần hồn cách xa thân thể hơn, sức mạnh công kích càng lớn mạnh. Thần hồn cũng chính là linh thể, là một loại sức mạnh đặc thù không chạm vào được không nhìn thấy, lại có thể sử dụng phương pháp đặc thù để hiện ra.

Lý Thanh Vân đã dùng linh thể để bắt cá, đánh người, hiệu quả vô cùng tốt, người thường khó có thể phát hiện ra. Lúc trước hắn còn tưởng rằng đây là năng lực độc nhất vô nhị của tiểu không gian, hóa ra thông qua tu luyện bình thường cũng có thể đạt tới hiệu quả tương tự, điều này khiến cho hắn có một cảm giác nguy cơ.

Sở Ứng Đài từng nhắc đến với hắn, linh tu đến giai đoạn thứ hai là có thể sử dụng sức mạnh của thần hồn, đạt đến một vài hiệu quả đặc thù. Về phần giai đoạn thứ ba gọi là thần hồn rời thể, đó là thủ đoạn chỉ một vài đại sư trong truyền thuyết mới có thể làm. Tuy rằng đại sư như vậy cực ít, nhưng chắc chắn có tồn tại. Bởi vì cao thủ võ tu cảnh giới thứ ba như Lý Xuân Thu này đã xuất hiện, cao thủ linh tu cảnh giới thứ ba càng dễ dàng xuất hiện hơn một ít.

Nghĩ đến đây, Lý Thanh Vân lại cười khổ, ông nội nói là một chân đã bước vào cảnh giới thứ ba, nhưng đợi một tháng vẫn không có động tĩnh. Vì có thể để cho ông nội trở thành cao thủ siêu cấp, ngày hôm qua lại tặng cho hai thùng tinh hoa nước suối không gian, vì có thể có một chỗ dựa vững chắc cứng rắn, Lý Thanh Vân còn vô cùng liều mạng.

Hôm nay trong thôn rất náo nhiệt, không biết đã xảy ra chuyện gì, Đồng Đồng và Mao Mao đã chạy về mấy chuyến, nào là thay quần áo, nào là lấy hoa quả, hiện giờ lại chạy về, nói là trưởng thôn gọi hắn có việc, kêu Lý Thanh Vân đến Ủy ban thôn một chuyến.

Vài ngày này Lý Thanh Vân suy ngẫm phương diện tu luyện, tắt điện thoại di động, nghe nói trưởng thôn tìm mình, nên hỏi hai đứa bé có chuyện gì.

Đồng Đồng hưng phấn đáp lại: “Có một đoàn phim đến đây, nói là đóng phim ở chỗ chúng ta, nghe người ta nói, người trong thôn chúng ta đều có thể lên ti vi, tất cả mọi người rất vui vẻ, trưởng thôn giống như định hỏi chú, có thể cung cấp chỗ dừng chân miễn phí linh tinh cho đoàn phim không…”

Mao Mao cướp lời kêu lên: “Không phải, không phải, trưởng thôn nói kêu cậu qua quay ti vi, làm quảng cáo cho thôn chúng ta, kéo du khách…”

Định nghe hai đứa bé miêu tả một chuyện phức tạp lại hoàn chỉnh là tương đối khó khăn, Lý Thanh Vân mỗi tay dắt một đứa đến Ủy ban thôn hỏi rõ ràng.

Lý Thanh Vân mang theo hai đứa bé vội vàng chạy tới Ủy ban thôn, vốn tưởng rằng là đoàn phim lớn cỡ nào, hoặc là đạo diễn nổi tiếng bao nhiêu, khi đến mới biết được, hóa ra là đạo diễn mới, mang theo một nhóm diễn viên mới tay mơ vừa tuyển ra từ trên Internet, đến quay phim mạng, còn là phim mạng thần thoại.

Đạo diễn chừng ba mươi tuổi, dáng vẻ rất anh tuấn, cũng rất khách khí với người khác. Nghe nói trước kia cũng là diễn viên, khả năng không nổi danh được, hiện giờ để một đống râu, Lý Thanh Vân càng không nhận ra.

Người đến đây hôm nay phần lớn là nhân viên đoàn phim, diễn viên chính còn chưa tới đủ, nhưng đạo diễn Nguyễn nghe nói Lý Thanh Vân là ông chủ lớn nhất thôn, có được một khách sạn bằng trúc, hơn nữa gần đây còn đang chuẩn bị mở một nhà hàng lớn nhất, lập tức càng thêm nhiệt tình, bởi vì nếu như đoàn phim muốn được ở thoải mái, ăn hài lòng ở trong thôn là không thể rời khỏi ủng hộ của Lý Thanh Vân.

Lý Thanh Vân hỏi đạo diễn Nguyễn, vì sao lại đến trấn Thanh Long quay phim mạng, câu trả lời của đối phương là, bởi vì trên Internet lan truyền rất nhiều hình ảnh phong cảnh của trấn Thanh Long, quá đẹp, rất thích hợp, vì thế ông ta tìm một đối tác, cùng nhau đầu tư làm một bộ phim mạng này, đã ký hợp đồng với video trực tuyến lớn nhất trong nước, quay xong là có thể phát.

Hóa ra ong ta cũng là một bên đầu tư, thảo nào có thể để cho ông ta làm bừa, chế tạo hiệu ứng phim thần thoại rất tốn tiền, nếu như tiếc hiệu ứng, hiệu quả khi xem quá kém, rất giả, cuối cùng trở thành phim rác.

Giống như thấy được nghi ngờ của Lý Thanh Vân, đạo diễn Nguyễn cười giải thích: “Phim mạng cũng chia thành rất nhiều loại, phim thần thoại chia thành rất nhiều loại, mảng phim mạng tôi làm này chủ yếu quay thoải mái khôi hài chút, hiệu ứng kém chút, người xem cũng có thể tiếp nhận.”

Lý Thanh Vân không quan tâm đến chất lượng phim mạng của ông ta, dùng ánh mắt hỏi Lý Thiên Lai, hỏi hắn gọi mình đến làm gì.

Trưởng thôn cười nói: “Mới vừa rồi đạo diễn Nguyễn có tâm sự với chú, nói là có thể giúp thôn chúng ta mở rộng nghiệp vụ du lịch, chú và La Bằng vừa thương lượng, cảm thấy có thể làm, cho nên gọi cháu tới, mọi người cùng nhau tâm sự. Nếu như đoàn phim ở thôn chúng ta, phương diện ăn ở, chúng ta có thể cho chiếu cố thích hợp, cháu thấy thế nào?”

Chiếu cố thích hợp không thành vấn đề, đây là một phương án đôi bên cùng có lợi, nếu như nói bao trọn, đó là không có khả năng. Cuối cùng sau một phen thương lượng, chỗ ở giảm 30% giá thị trường, có thể bao một vài phòng cố định ở khách sạn bằng trúc. Còn chi phí đồ ăn khá cao, lại có khu vực rau dưa xa hoa và rau dưa bình thường, không thể ưu đãi được, phải ấn theo giá thị trường.

Thật ra lấy trình độ đồ ăn bình thường của nơi đây, một phần cặp lồng cơm, ba chay một mặn thêm cơm, chỉ cần năm tệ là có thể có lợi nhuận không tệ. Cho dù Lý Thanh Vân không làm, cũng có người dân tình nguyện làm, do đó không quy định đoàn phim ăn cơm ở đâu, có tiền có thể đến Thanh Hà cư ăn bữa tiệc lớn, muốn tiết kiệm tiền có thể đi nhà dân bình thường hưởng thụ chút rau dưa quê nhà nông, năm tệ mười tệ đều có thể ăn no.

Bạn đang đọc Nông Gia Tiên Điền (Dịch) của Nam Sơn Ẩn Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Met225
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.